Quang minh kỷ nguyên
Chương 23 : Xâm nhập
Black Ô House cùng với mấy người huynh đệ đang thưởng rượu mua vui, theo ước tính thời gian hẹn giữa họ và Lâm Tề thì mất hơn tiếng nữa Lâm Tề phải mới có thể mang theo đầy đủ ngân phiếu tới phía sau quán rượu đàm phán lúc nửa đêm.
Lâm Tề dẫn theo mười người tài giỏi của Thiết Quyền Huynh Đệ hội tới bên ngoài tửu quán Kiếm và Mỹ nữ.
Ngoại trừ Lâm Tề là thủ lĩnh của Huynh Đệ hội, chín người còn lại lần lượt là Vu Liên, Enzo và bảy tay kiếm do Enzo đứng đầu. Bảy kiếm thủ này cũng có chút danh tiếng ở Học viện Lục quân, là bạn bè tốt của Enzo, là một đám cuồng nhân ham chiến đấu.
Và hội Kỵ sĩ bàn tròn do các học viên của học viện Lục quân là thành phần chính cũng không giống nhau, thành viên trong Thiết Quyền huynh đệ hội đa dạng toàn diện, là tổ chiến lực tinh nhuệ nhất, chính là Enzo và bảy người bạn sinh tử được mệnh danh là “huyết y thất kiếm khách” này.
Mười người đều mặc những bộ trang phục màu sáng, bên ngoài bao bọc một lớp áo lông thú giữ ấm dày cộm. Đoàn người theo sát đường chân tường mà đi, thật cẩn thận tránh những cảnh sát mật đội mũ đồng đang đi tuần tra của đám người Long kỵ binh và đồn cảnh sát. Gió lạnh gào thét, bão tuyết ầm ầm, cho dù là Long kỵ binh hay là đám cảnh sát mũ đồng cũng không thể nào ở bên ngoài lâu được, tinh thần cảnh giác của họ cũng bị giảm đi đáng kể, căn bản không thể phát hiện ra được đám người Lâm Tề đang hành động.
Tại một ngõ tắt nhỏ bên tửu quán Kiếm và Mỹ nữ, Lâm Tề với dáng người cao lớn đang ngồi dưới chân tường, Enzo với thân hình mạnh mẽ đạp vai Lâm Tề mà trèo lên đầu tường, sau đó “huyết y thất kiếm khách” cũng lần lượt xoay người nhảy lên tường, Enzo đồng thời kéo Lâm Tề lên.
Đám người kéo nhau vào tửu quán, Vu Liên lúc này mới lắc lư cơ thể tới bên ngoài cửa tửu quán, đập cửa ầm ầm. Miệng ngậm một cây xì gà nghi ngút khói bị gió tuyết dập tắt, hắn vuốt vuốt lớp tuyết mỏng trên thái dương, hung hổ kêu lớn.
Đám tôi tớ trong sân sau của quán đang cho mấy con ngựa ăn cỏ khô, đồng thời cố gắng kéo chiếc rèm phủ đầy mưa tuyết bên ngoài chuồng ngựa, phòng khi ngựa bị ảnh hưởng do gió rét. Nghe thấy âm thanh đập cửa của Vu liên, vài tên tôi tớ ngẩn người, hướng phía cửa lớn mà đi tới.
Đám tôi tớ cũng đều biết hôm nay tửu quán bị hội Kỵ sĩ bàn tròn trưng dụng, bọn họ phải ở trong này giải quyết vài vấn đề. Phải chăng là đám người đối đầu với Kỵ sĩ bàn tròn đã tới? Vài tên tôi tớ cẩn thận đi mở cửa, chỉ có một tên đứng sau cùng, lập tức vọt vào tửu quán cảnh báo.
Trong lúc đám tôi tớ đang bị thu hút bởi tiếng đập cửa, Lâm Tề và Enzo giống như hai dã thú hùng hổ tiến tới. Lâm Tề trong tay cầm một cây thô to bọc sắt, hung hăng đánh vào sau gáy của tên tôi tớ đứng sau cùng, làm hắn choáng váng.
Cuồng phong gào thét, tuyết bay tán loạn, nhát gậy của Lâm Tề hoàn toàn bị tiếng gió che đậy, Enzo đem huyết y thất kiếm khách tiến tới đằng sau những tôi tớ khác, nâng quyền đánh họ ngã hết xuống mặt đất, Ân Ta thuận tay mở cửa chính, Vu Liên ngậm xì gà nhả khói nhanh như chớp tiến vào, xoay người khép cửa lại.
Lâm Tề và Enzo dẫn người lặng lẽ tiến tới gần tửu quán, Vu Liên nhanh chóng tiến tới chuồng ngựa, y rút từ ống tay áo ra một chiếc bình, rồi đổ cái thứ chứ lỏng sặc mùi cồn vào đống cỏ quanh đó.
Vu Liên còn chưa xong việc, Lâm Tề đã tới gần tửu quán, hắn và Enzo nhìn nhau ra hiệu, sau đó “huyết y thất kiếm khách” cùng đeo chiếc mặt nạ trắng bệch màu âm hồn lên. Dùng một cước đạp phá tan cửa tửu quán, Lâm Tề tay cầm ba bình mê dược tiến vào, ném chiếc bình rơi xuống vỡ tan, một làn khí không màu không vị khuếch tán khắp phòng.
Thân thể của mười mấy người trong hội kỵ sĩ bàn tròn ở gần bình độc dược nhất bỗng nhiên co giật mạnh rồi vô ý thức ngã xuống đất. Những người trong phòng liên tục ngã xuống, tất cả đều giống như bị bóng đè, cứ thế gục hết.
Những kỵ sĩ bàn tròn gần cửa chính nhất la lên một tiếng, đồng loạt rút kiếm hướng cửa chính mà lao tới.
Ông chủ quán rượu Kiếm và Mỹ nữ Đại Kiếm Kiều ngẩn ngơ, quan sát một lượt thấy toàn bộ đều là thành viên của hội Kỵ sĩ bàn tròn, ông ta thuận tay từ quầy rượu rút ra một thanh kiếm dài tới bốn thước, gào lớn chạy ra khỏi quầy. Thành viên hội kỵ sĩ đều là khách của ông ta, ông ta cần đảm bảo an toàn cho họ. Hơn nữa Black Ô House xuất thân là quý tộc, Đại Kiếm Kiều cũng biết nếu Black Ô House gặp chuyện chẳng hay ở đây, tửu quán nhất định cũng không được yên.
Lâm Tề ưỡn ngực tránh được đao kiếm của mấy thành viên liều chết hội Kỵ sĩ bàn tròn, y rút một lưỡi rìu nhảy bổ vào chém Đại Kiếm Kiều, Lâm Tề ra tay tàn nhẫn quyết đoán, chỉ với một ánh sáng lóe, lưỡi rìu đã chạm ngay đỉnh đầu Đại Kiếm Kiều. Sự xuất thủ của hắn quả thật chẳng kém gì những chiến sĩ có kinh nghiệm.
Đại Kiếm Kiều với kinh nghiệm chiến trường bao năm, theo bản năng giơ thanh kiếm lớn lên đỡ.
Lưỡi rìu và kiếm chạm nhau, Đại Kiếm Kiều đã bao nhiêu năm không quyết sinh tử với người ngoài cảm thấy rõ một sức mạnh khó lòng chống đỡ, thanh kiếm rơi xuống đất, một lực đẩy lớn liên tục đẩy ông ta về phía sau, trước mắt ông ta tối sầm, cùng với những kẻ khác xoay người ngã lăn ra đất.
Enzo mang theo “huyết y thất kiếm khách” rút kiếm nghênh chiến với những Kỵ sĩ kia. Tửu quán vốn không rộng lắm, chỉ cần tám người đứng chắn cửa, những người khác khó lòng lao tới được. Tiếng kiếm va chạm chói tai không ngừng, kích động vô cùng, Enzo chỉ trong một khắc dùng chiêu thức đồng quy vu tận đã bức lui ba đối thủ.
“Huyết y thất kiếm khách” và Enzo rất giống nhau, họ căn bản không để ý tới hướng đâm của kiếm mình mà lựa chọn phương thức chiến đấu đồng quy vu tận, mỗi một kiếm đều đâm thẳng tới trái tim đối phương.
Dù sao cũng đều là học sinh của học viện lục quân, hội kỵ sĩ bàn tròn vẫn chưa giác ngộ được cảm giác liều chết ra sao? Đối mặt với thanh kiếm sắc bén, bọn họ chỉ chọn bước rút lui. Cứ thế họ đều bị bức lui ngã xuống cạnh Đại Kiếm Kiều.
Lâm Tề và Enzo vội vàng rút về phía sau, họ cũng cảm thấy trước mắt như biến thành màu đen, với cơn bão tuyết đi qua mang theo bầu không khí mới mẻ, họ mới thấy tinh thần hồi phục chút ít. Lâm Tề ho han kịch liệt vài tiếng, nhấc phiến đá gần đó đạp tan cửa sổ tửu quán, cuồng phong cuốn bão tuyết bay vào trong quán, cuốn bay độc dược ra ngoài.
Khoảng một khắc sau, Lâm Tề lại cẩn thận đi vào tửu quán, đem Duy Khắc đang hôn mê bất tỉnh bị trói chặt ở trong một căn phòng nhỏ cứu ra ngoài. Lâm Tề cũng không khách khí, thuận tay cướp sạch tài sản của Black Ô House và Đại Kiếm Kiều, đem chục bình rượu đổ lên người Black Ô House, nhặt những mảnh vỡ của bình độc dược, khiêng Duy Khắc chạy ra khỏi tửu quán.
Không bao lâu, chuồng ngựa tửu quán ngùn ngụt ánh lửa. Chất lỏng dễ cháy mà Vu Liên rưới lên đống cỏ không đã phát tác.
Cùng lúc đó, tiếng còi cảnh sát bốn phía vang lên, một lượng lớn Long kỵ binh và Cảnh sát đội mũ đồng dường như ngửi thấy mùi máu tươi, nhanh chóng vọt tới tửu quán.
Truyện khác cùng thể loại
599 chương
501 chương
31 chương
243 chương
971 chương
186 chương
12 chương
96 chương
36 chương