Cách Thập Linh Hỏa thành năm km, đây là một vùng đất trống trải với lớp tuyết trắng mỏng manh, rất nhiều khí tài quân sự đang nằm yên nơi đây, chúng chĩa mũi súng về phía Thập Linh Hỏa thành bằng sự lạnh lẽo tột cùng. Hơn hai mươi lăm ngàn người mặc bộ đồ quân phục màu xanh đen lẳng lặng đứng nghiêm tại chỗ, tay cầm một cây súng liên thanh Railgun SS, một số thì đang chấp hành nhiệm vụ điều khiển trang thiết bị chiến tranh, hàng ngàn máy bay chiến đấu, máy bay rãi bom, máy bay chuyên chở người đang gào thét nổ vang trên bầu trời cao. Hơn một ngàn người nổi bật nhất đang đạp lên không khí, bình tĩnh quan sát về hướng Thập Linh Hỏa thành. Martin Oliver cầm một thanh kiếm cấp ba tuyệt phẩm trên tay, ánh mắt tĩnh lặng đầy trí tuệ. Đằng sau, hai bên hông quân đội của Martin Oliver, gần tám mươi lăm ngàn người dân bình thường đang ở đó, bọn họ thể hiện bộ mặt giận dữ khi nhìn vào Thập Linh Hỏa thành. “Quang Minh Giáo Đình lấy danh nghĩa tốt đẹp để mê hoặc lòng dân, khiến cho con người mất đi nhân tính, lại còn ám hại Công Chúa Fiona, tội đáng chết ngàn lần, hôm nay, ta Martin Oliver phải lấy đầu Giáo Hoàng để trả thù cho Công Chúa Fiona, trả thù cho vô số người bị bọn chúng mê hoặc!” Martin Oliver lạnh lùng nói lớn trong khi rút kiếm, đưa lưỡi kiếm chỉ thẳng lên trời. “Tiêu diệt Giáo Hoàng, đạp đổ Giáo Đình!” “Hoan hô Martin Oliver!” Hơn hai mươi lăm ngàn binh lính liền đồng thanh hô lớn, tạo ra một bầu không khí hào hùng làm ảnh hưởng đến nội tâm của nhiều người, bất tri bất giác, tất cả đều giơ tay lên cao rồi hô lớn. “Tiêu diệt Giáo Hoàng, đạp đổ Giáo Đình!” “Hoan hô Martin Oliver!” Nghe thấy âm thanh tráng lệ vang vọng khắp hàng chục km, Martin Oliver, Mason Oliver, Tổng Tư Lệnh Moored và những tay sai của ông ta liền nở một nụ cười nhạt trên khóe môi. Bây giờ, chẳng còn gì có thể ngăn cản cơn giận của người dân trút lên Quang Minh Giáo Đình nữa! Hôm nay, nhân thời, địa lời, Martin Oliver có đầy đủ! Quang Minh Giáo Đình tất bị hủy diệt! Ngay sau đó, một quốc gia mới sẽ thành lập ngay trên chính Thập Linh Hỏa thành, người lãnh đạo quốc gia kia chính là Martin Oliver! Khung cảnh hơn một trăm mười ngàn con người cùng đồng thanh hô lớn thì hào hùng, nhiệt huyết, khí thế mạnh mẽ đến cỡ nào? Thanh Vũ và những thành viên của Quang Minh Giáo Đình đang tự thân trải nghiệm điều đó. Lúc này, Thanh Vũ cùng mọi người đang đứng đối diện với Martin Oliver chưa đầy ba km, giữa hai bên là một vùng đất trống không cho nên họ có thể nhìn thấy lẫn nhau. Quân Đoàn Gaia với hơn bốn ngàn thành viên do ba Quân Đoàn Trưởng Rinka, Richard, Dieter dẫn đầu đang xếp thành một đội ngũ chỉnh tề đứng trước nhóm Thanh Vũ. Sau đó là hơn mười lăm ngàn người dân bình thường đang sinh sống trong Thập Linh Hỏa thành, bọn họ lựa chọn ở lại để giúp đỡ Quang Minh Giáo Đình chống lại Martin Oliver cho dù biết bản thân họ có thể gặp nguy hiểm sống chết. Kế tiếp là những Luyện Đan Sư, Trận Pháp Đường, Luyện Khí Sư, Phù Sư, Tuần Thú Sư với các loại hung thú được triệu hồi như Xích Lân Cự Hổ, Hắc Vũ Kim Điêu, … bọn họ có nhiệm vụ là sử dụng nghề nghiệp đề tham chiến theo nhiều cách như cứu người, bảo vệ người hay đánh giết kẻ địch. Bởi vì đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy một trận chiến đồ sộ với sự tham gia của rất nhiều người, trong đó có hơn một ngàn người tiến hóa cấp bốn trở lên nên vẻ mặt họ trông rất căng thẳng, lâu lâu, một ít người lại nuốt nước bọt hay là xiết chặt nắm đấm để áp chế nội tâm đang sợ hãi. Có lẽ, sau ngày hôm nay, rất nhiều người trong số họ sẽ không còn trên cõi đời này nữa. Thanh Vũ đứng ở gần sau cùng, đồng hành với Thanh Vũ là các Đường Chủ, Thánh Sứ. “Giáo Hoàng, bọn chúng thật quá đáng!” Không Thiên Hà vừa cắn chặt răng vừa nói. “Đúng vậy, bọn chúng không biết liêm sỉ là gì!” Nguyệt Bảo chi chít tiếp lời, cậu là thuộc chủng yêu tộc Tầm Linh Thử nhưng lại rất trọng tình nghĩa, ăn nhờ ở đậu, lấy Linh Thạch, tinh thể tiến hóa của Giáo Đình khá nhiều nên cậu ta rất muốn bảo vệ Quang Minh Giáo Đình. “Tổng hợp lực thực của chúng rất mạnh!” Nguyệt Thần nói bằng vẻ mặt ngưng trọng. “Chúng ta có thể chiến thắng không?” Vương Tinh lo âu. “Đừng đánh mất sĩ khí, bây giờ, chúng ta chỉ cần nhờ vào Quân Đoàn Gaia đi đầu!” Mặc Hàn nhẹ giọng lên tiếng trong lúc đưa mắt nhìn quân đoàn đang đứng ở trước nhất. Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ Đoàn do Lưu Úc làm Đoàn Trưởng cũng ở đây, có khoảng năm trăm thành viên mạnh nhất, những người khác thì quá yếu để tham dự vào trận chiến ở cấp độ này, tu vi của năm trăm người đều từ Tam Dương sơ kỳ trở lên. Lưu Úc đang đứng cùng với nhóm thành viên của các bộ phận. Đây là sân khấu của Quân Đoàn Gaia, chỉ Quân Đoàn Gaia mới làm được một việc mà mọi người ở đây không thể. “Chúng ta cần biết đâu mới là kẻ địch chân chính, hãy để Quân Đoàn Gaia phân loại giúp chúng ta!” Thanh Vũ trầm giọng nói ra. “Vâng!” Mọi người đồng thanh đáp. Để chuẩn bị cho trận chiến lớn với quân đội của Martin Oliver, Quang Minh Giáo Đình lấy tất cả tài nguyên như đan dược, phù chú, trận bàn, hung thú, pháp bảo mạnh nhất để phân chia hết cho mọi người coi như đó là phần thưởng dành cho sự dũng cảm của họ. Có thể nói, bây giờ, Quang Minh Giáo Đình chẳng còn lại một chút tài nguyên nào ngoại sự tinh thần không biết lùi bước của mọi người. “Hỡi tên Giáo Hoàng ác độc kia, ta, Martin Oliver cho ngươi một cơ hội để chuộc lại lỗi lầm của ngươi.” Martin Oliver đề cao âm thanh rồi nói ra, tiếng nói của ông ta vang vọng rõ vào tai của từng người. “Hãy đến trước mặt ta rồi quỳ xuống tự sát tạ tội, khi đó, ta có thể mở rộng tấm lòng nhân từ, tha mạng cho những người bị ngươi mê hoặc điên đảo tâm trí!” Martin Oliver dõng dạc nói tiếp. “Martin Oliver, ta là Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Đình.” Thanh Vũ chậm rãi lên tiếng đáp lời. “Rất tiếc, ta từ chối lời đề nghị của ngươi và quyết định nghiền nát từng mảnh xương trên người của ngươi để báo thù cho những người vô tội bị ngươi giết chết, ta tin tưởng, oán linh của bọn họ đang dõi theo ngươi, dõi theo sự trừng phạt của ta dành cho ngươi.” “Đúng là không biết điều!” Martin Oliver hừ lạnh. “Giải phạm nhân ra đây!” Sau đó ông ta cao giọng ra lệnh. “Vâng!” Một nhóm binh lính liền chấp hành, bọn họ đi vào mấy cái lồng sắt lớn rồi bắt hết một trăm mấy người ra, những người đó đang bị trói chặt hai tay hai chân, vẻ mặt hoảng sợ. “Tha cho tôi đi mà, tôi không biết gì hết!” “Xin ngài hãy tha cho tôi một mạng, tôi sẽ không bao giờ tín ngưỡng Vị Thần Quang Minh khốn kiếp đó nữa. “Vị Thần Quang Minh sẽ trừng phạt ngươi, tên ác độc!” Tiếng la hét, tiếng kêu gào hay cầu xin phát ra từ nhóm người bị trói đó, bọn họ được dẫn tới trước quân đội. “Các ngươi chính là những kẻ tàn độc tiếp tay cho Quang Minh Giáo Đình giết hại người vô tội, hôm nay, ta đại diện cho công lý, đại diện cho chính nghĩa, đại diện cho toàn thể người dân ở quốc gia này phán các ngươi tội tử hình!!” Martin Oliver chầm chậm lên tiếng. “Không!!” “Tôi không muốn chết!” “Đừng mà, đừng giết tôi!” Tiếng la hét, kêu gào càng phát ra lớn hơn nữa, vẻ mặt của hơn một trăm người kia bắt đầu vặn vẹo khi nhìn thấy mấy trăm nòng súng Railgun SS đang nhắm vào bọn họ. Tất cả mọi sự chú ý đổ dồn vào cảnh đó, Martin Oliver lại tiếp tục xử bắn những người có liên quan đến Quang Minh Giáo Đình, hắn ta đã giết trên dưới bảy, tám trăm người trong lúc hành quân, tạo nên một thảm cảnh kéo dài mấy trăm km. “Khai hỏa!” Tổng Tư Lệnh Moored quát to một tiếng. “Giáo Hoàng!!” Những thành viên ở cạnh Thanh Vũ liền hô lên với vẻ mặt lo lắng xen lẫn phẫn nộ. Martin Oliver đang dùng mạng sống của những người đó để đe dọa họ, bắt họ ruồng bỏ tín ngưỡng từng cứu giúp, bảo vệ họ trong một khoảng thời gian dài. Họ ruồng bỏ tín ngưỡng là việc không sai, họ chỉ vì mạng sống của họ mà thôi. Nhưng Giáo Đình cần phải đứng ra bảo vệ những người vô tội đó! Thanh Vũ trầm mặc nhìn cảnh tượng trước mặt, nếu hắn ra lệnh tấn công giải cứu những người kia thì khác nào Quang Minh Giáo Đình đang tuyên chiến với toàn bộ người dân đang ở phe của Martin Oliver. Martin Oliver đã bày mưu đẩy Thanh Vũ vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan này. Nếu tấn công chưa chắc giải cứu thành công vì hơn một ngàn người tiến hóa cấp bốn đang đứng giữa bầu trời, mắt lạnh nhìn xuống từng hành động bên phe Quang Minh Giáo Đình. Còn đứng nhìn họ bị xử bắn thì tiếng tăm, danh vọng của Giáo Đình sẽ tụt dốc không phanh, làm những người dân đang kiên định đứng về Quang Minh Giáo Đình sẽ lung lay. “Xin ngài hãy rủ lòng thương tiếc!” Bỗng nhiên, hàng trăm cây súng chưa kịp được bóp cò thì một giọng nói vang lên từ một người đang bị trói chặt. Đó chính là Gankil với nét mặt ân hận, đau khổ. “Khoan đã!” Martin Oliver liền lên tiếng ngăn cản những binh lính phụ trách công việc xử bắn. “Xin ngài hãy rủ lòng thương tiếc, hãy tha cho mọi người một mạng sống!” Gankil thành khẩn nói trong khi nhìn vào Martin Oliver. “Chuyện gì thế?” Không Thiên Hà ngạc nhiên. “Gankil, ngươi đó từng là một Thánh Đồ của Quang Minh Giáo Đình!” Nguyễn Thanh nhíu mày nói. “Hắn ta đang cầu xin Martin Oliver?!” Vũ Hy nhẹ giọng lên hỏi. “Lại là một tuồng kịch!” Mặc Hàn lạnh nhạt nói ra. Thanh Vũ nhìn về phía trước, nét mặt khó coi, hắn đã nhận ra Martin Oliver định làm gì tiếp theo. “Gankil, ngươi chính là kẻ đại diện cho Quang Minh Giáo Đình diễn thuyết tà giáo, mê hoặc lòng người, ngươi còn gì muốn nói sao?” Martin Oliver bình tĩnh hỏi. Gankil liền trả lời, vẻ mặt đau khổ: “Đúng như ngài nói, tôi từng là một người ngu muội tin tưởng vào Quang Minh Giáo Đình, nhưng sau khi bị ngài bắt giữ trong mười ngày qua, tôi đã ngộ ra cái gì mới chính là chính nghĩa, cái gì mới đúng là sự thật!” “Tôi không thể bù đắp được tội nghiệt do tôi gây ra, nhưng xin ngài hãy tha cho những người vô tội đấy, bọn họ không có tội, người có tội lớn nhất chính là tôi khi tôi đã mê hoặc họ.” “Xin ngài hãy trừng phạt tôi bằng cái chết, tôi nguyện dùng mạng sống này để rửa đi tội nghiệt, để cứu lấy một trăm hai mươi ba người đang ở đây…” “Xin ngày hãy ban cho tôi một sự giải thoát!” Âm thanh của Gankil rấ thành kính, vẻ mặt đau khổ, tiếc nuối và phẫn hận khi nhìn vào Thanh Vũ, sau cùng, hắn ta trưng ra một bộ mặt cam nguyện chịu chết cho tất cả mọi người nhìn thấy. “Gankil, hắn ta đã là người của Martin Oliver!” Nguyễn Vu trầm giọng nói ra. “Bọn chúng đã diễn kịch để đả kích chúng ta!” Vương Tinh nghiến răng lên tiếng. “Gankil, có thật là ngươi đã biết hối cải?” Martin Oliver từ tốn lên tiếng, vẻ mặt hòa hoãn. “Đúng vậy, tôi nguyện dùng mạng sống này để chứng minh cho tấm lòng thành khẩn của tôi!” Gankil nói với vẻ mặt chân thành. “Gankil, ta rất cảm động vì sự hối tiếc lòng trong lòng của ngươi, được rồi, ta sẽ tha mạng cho tất cả bọn họ cùng với ngươi.” Martin Oliver ôn hòa nói ra. “Ta, Martin Oliver luôn luôn mở rộng vòng tay chào đón những người biết sai lầm và muốn sửa sai.” “Hãy cởi trói cho bọn họ!” Martin Oliver cao giọng ra lệnh. “Vâng!” Ngay lập tức, mấy chục binh lính liền tiến tới, cởi bỏ xích sắt trên người của Gankil và những người khác nữa. “Martin Oliver, ngài ấy đúng là một con người cao thượng!” “Quả là một bậc vĩ nhân!” “Martin Oliver, ngài đúng là một Thánh Nhân!” “Ngài ấy thật vĩ đại! Một con người sinh ra để đảm nhận vị trí lãnh đạo!” Những người dân liền cảm khái nói lớn, vẻ mặt kính phục khi nhìn vào Martin Oliver. Một người đón nhận người biết lỗi lầm, đúng là một con người quang minh lỗi lạc chân chính, chẳng giống như Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Đình, chỉ biết nói những lời ngon ngọt làm con người mê muội để tiến hành thực hiện các hành động tàn ác. “Cảm ơn ngài, từ nay về sau, Gankil này sẽ bỏ tà theo chính, sẽ là người đi đầu hủy diệt Quang Minh Giáo Đình!” Gankil hô to một tiếng. “Cảm ơn sự vị tha của ngài!” Những người khác kính trọng nói ra. “Martin Oliver, một con sâu mọt luôn ích kỷ như ngươi không cần diễn trước mặt chúng ta!” Đột nhiên, một âm thanh to lớn phát ra từ một cô gái trẻ, cô ấy chính là Rinka, Quân Đoàn Trưởng của Quân Đoàn Gaia. “To gan, ai cho phép ngươi sỉ nhục ngài ấy!” Gankil rống lớn về phía Rinka, nét mặt dữ tợn. “Con ả khốn kiếp, ngươi phải đền tội vì đã buông lời nhục mạ ngài ấy!” Rất nhiều người dân rít gào. “Giết chết con ả kia, phải trừng trị ả ta!” “Giết! Giết! Giết!” “Ta là Rinka, một trong ba Quân Đoàn Trưởng của Quân Đoàn Gaia, ta luôn luôn chiến đấu vì nhân lý, vì con người, và những thành viên của quân đoàn sẵn sàng đổ máu vì lẽ phải!” “Nếu các ngươi đã mù quáng vì những lời nói của Martin Oliver, một kẻ tàn bạo ẩn dấu bên dưới lớp mặt nạ chính nghĩa, Quân Đoàn Gaia sẵn sàng giết sạch các ngươi!” Rinka lạnh lùng nói lớn. “Nhưng, ta sẽ cho các ngươi một cơ hội để nhận ra đâu mới là lẽ phải!” “Đến đây đi, Quân Đoàn Gaia sẽ không tấn công các ngươi trong vòng mười phút đồng hồ!” Rinka, Richard, Dieter cùng nhau hét lớn. “HOOO!!” Hơn bốn ngàn thành viên của Quân Đoàn Gaia lập tức hét dài, tất cả kết thành Bách Thánh Trận, bốn mươi mốt người khổng lồ màu hoàng kim xuất hiện giữa vùng đất trống rỗng, và cùng nhau đặc mạnh một cái thuẫn khổng lồ đâm sâu vào mặt đất. Cả bốn mươi mốt Bách Thánh Trận đều chuyển sang trạng thái phòng thủ mạnh nhất! “Còn chờ gì nữa, giết sạch lũ tà giáo!” Một người dân bình thường quát to một tiếng rồi lao đầu về phía Quân Đoàn Gaia. “Quang Minh Giáo Đình không nên tồn tại!” “Giết sạch lũ dị đoan, tà giáo tà ác!!!” Rất nhanh, nhiều người liền nhấc chân phóng thẳng về phía trước, không hiểu tại sao, âm thanh của họ lại phóng đại cơn giận trong lòng của những người dân làm hai mắt của họ đỏ lên, sau đó họ liền rống giận lao thẳng ra ngoài. “Giết! Giết! Giết!” Từng mấy ngàn người cho đến mười mấy ngàn người, tất cả cùng cầm chặt vũ khí tấn công bốn mươi mốt Bách Thánh Trận. Ầm! Ầm! Ầm!! Người bình thường đập mạnh vào cái thuẫn khổng lồ, người tiến hóa sử dụng dị năng, ánh lửa ngập trời, mũi tên nước đâm mạnh, từng người khổng lồ xuất hiện tấn công Bách Thánh Trận. Một ít giây sau, cảnh tượng đã lâm vào hỗn loạn, hơn hai mươi mấy ngàn người dân cùng nhau tấn công Bách Thánh Trận, đòn đánh tạo nên tiếng vang ngập trời, dù cho các Bách Thánh Trận đều đạt cảnh giới trung bình là Kim Thể, Thiên Thể, cảnh giới gần cao nhất cho nên những người khổng lồ mới có màu vàng kim rực rỡ. Bốn mươi mốt Bách Thánh Trận đứng vững tại chỗ, từng gương mặt nghiêm nghị, các thành viên của quân đoàn dùng toàn bộ sức lực để phòng thủ, họ cần vượt qua mười phút đồng hồ, sau đó tất cả những kẻ còn tấn công chính là kẻ thù cần bị tiêu diệt! Có thể nói, Quân Đoàn Gaia đã làm trọn trách nhiệm đối với lý tưởng bảo vệ con người! Bành! Bành! Keng! Keng! Ầm! Ầm!! Tiếng động nặng nề, chói tai vang lên liên hồi, dù cho Bách Thánh Trận rất mạnh mẽ nhưng bọn họ cũng bị đẩy lùi mấy bước, cái thuẫn bắt đầu rạn nứt. Đây chỉ là đợt tấn công của hơn hai mươi ngàn người dân mà thôi, còn lại sáu mươi ngàn người và hai mươi lăm ngàn binh lính đang đứng ở bên ngoài để quan chiến. “Những người đó đã bị ảnh hưởng bởi dị năng!” Lilith thở dài sau khi nhìn thấy những kẻ đi đầu đã quay lại vị trí cũ, dường như chúng bị mất rất nhiều sức lực khi sử dụng năng lực tiến hóa ở diện tích khá lớn, khi chúng nghỉ ngơi xong, đợt tấn công sẽ dữ dội hơn vì chúng chắc chắn mê hoặc thêm nhiều người khác nữa. “Cứ thế này Quân Đoàn Gaia sẽ không chịu đựng nổi trong mười phút!” Lý Quỳnh Chi lo lắng nói. Thanh Vũ nghiêm mặt gật đầu, hắn cao giọng ra lệnh: “Mọi người, Quân Đoàn Gaia đang bảo vệ cho Quang Minh Giáo Đình, hãy trợ giúp bọn họ phòng thủ!” “Vâng!” Ngay tức khắc, hàng chục ngàn âm thanh to lớn vang lên. Lạc Hàn Thảo quát lớn: “Thánh Pháp Sư, Thánh Quang Bảo Vệ!” Hơn một ngàn Thánh Pháp Sư tài giỏi nhất lập tức niệm chú, tay bắt ấn quyết huyền ảo, các ký hiệu bay lên trước Quân Đoàn Gaia rồi tạo ra một màn sáng khổng lồ, ngăn cản các đòn tấn công. “Trận Pháp Sư, Đại Trận Phòng Thủ!” Mặc Hàn nghiêm giọng nói lớn. Mấy trăm Trận Pháp Sư lập tức quăng trận bàn về phía trước, tất cả trận bàn đều là một mảnh của một trận pháp liên kết khổng lồ, càng nhiều trận bàn thì trận pháp đó càng mạnh. Các trận bàn phát ra ánh sáng màu vàng chói lóa rồi biến thành một màn sáng bảo bọc Quân Đoàn Gaia vào trong. "Bạch Dực Tuyết Điêu, Hơi Thở Băng Giá!" Nguyễn Vu trầm giọng ra lệnh. Hai trăm Bạch Dực Tuyết Điêu đang làm thú cưỡi của các thành viên Công Hội Mạo Hiểm Giả liền há miệng phun ra một luồng khí thể ngưng tụ một bức tường băng ngăn cản thế công của đám người kia. “Tuần Thú Đường, Triệu Hồi Thuật, Thổ Hành Thú!” Lý Quỳnh Chi nhàn nhạt ra lệnh. “Thổ Tường Thuật!” Mấy trăm Tuần Thú Sư lập tức triệu hồi ra một loài hung thú có pháp thuật hệ thổ trong dòng máu, chúng liền phun ra một bức tường đất bảo vệ Quân Đoàn Gaia. “Phù Sư, Kim Thiết Phù!” Nguyệt Linh dõng dạc nói lớn. Kim Thiết Phù là một phù chú phòng ngự hệ kim, hàng trăm lá phù bay lên bầu trời rồi biến thành một bức tường kim loại cứng rắn. Các Thánh Sứ Trần Liễu, Trần Minh Nguyệt, Triệu Thiên Anh hay thậm chí là các Luyện Đan Sư, Linh Dược Sư, Không Thiên Hà cũng trợ giúp, họ sử dụng Ngũ Hành Pháp Thuật để hỗ trợ Quân Đoàn Gaia phòng thủ. “Ngọc Trang, có rất nhiều người không cần sự bảo bọc tuyệt đối.” Thanh Vũ bình tĩnh nói. Ngọc Trang đang đứng ở cạnh Thanh Vũ, cô ấy rung động nhìn mọi người đang ra sức bảo vệ danh dự của Quang Minh Giáo Đình, trước đó ít giây, cô định trực tiếp đứng ra ngăn cản toàn bộ người dân đang tấn công nhưng bị Thanh Vũ ngăn cản. “Họ không còn đủ tỉnh táo để nhận thức đâu là sự thật nữa…” Ngọc Trang khẽ nói. “Tâm trí của một con người không yếu đuối như em nghĩ!” Thanh Vũ nhẹ nhàng đáp lại. Bên ngoài xa, những người có dị năng ảnh hưởng đến tinh thần lại tiếp tục nhiễu loạn tâm trí của người dân. “Hủy diệt Quang Minh Giáo Đình, trả thù cho Công Chúa Fiona!!!” “Giết bọn chúng!!” “Cùng nhau xông lên, đập nát bọn chúng thành muôn mảnh!!” Bọn họ cật lực gào thét đến khan cả cuống họng và thành công làm ảnh hưởng đến hơn mười ngàn người bình thường, trong đó có một số người tiến hóa cấp bốn, thế công của người dân lên Quân Đoàn Gaia càng ngày càng mạnh mẽ, dù cho có sự giúp đỡ từ phía sau nhưng tình trạng bắt đầu tan vỡ. Ầm!! Một người tiến hóa cấp bốn trung kỳ ra tay, hắn ta đập mạnh vào cái thuẫn đẩy lùi Bách Thánh Trận, nhân cơ hội đó, một số người tiến hóa cấp bốn cũng bồi thêm một chút đòn tấn công rất uy lực. Bành!! Một trăm thành viên của Quân Đoàn Gaia rơi xuống từ trên cao, mà ở dưới của bọn họ, hàng ngàn người đang tức giận đang chuẩn bị xé tan các thành viên đó. Một Bách Thánh Trận vỡ nát!! “Giết!!” Gankil gào thét tấn công tới một thành viên của Quân Đoàn Gaia. “Giết!!” Mấy chục người tiến hóa cấp bốn liền dùng tới dị năng, ánh lửa ngập trời, tiếng kim loại va chạm, người khổng lồ hiển hiện, một người đầu thú thân người mạnh bạo đập tới. “Các ngươi dám?” Dieter gầm gừ, cậu ta liền hướng thẳng về phía mấy chục người tiến hóa cấp bốn, một hỏa quyền đập xuống, sóng nhiệt bức người. “Đại Cẩu!” Đồng thời, Thanh Vũ quát lớn về phía mấy trăm Sói Xám. “GRỪ!!” Đại Cẩu ngửa mặt lên trời rồi hú dài, sau đó Đại Cẩu và hàng chục Sói Xám cảnh giới Tứ Dương sơ kỳ khác liền biến thành những vệt bóng đen mờ ảo xuyên tới từ phía sau, chúng muốn cứu lấy những thành viên quân đoàn đang gặp nạn. Nhưng không ngờ, mọi chuyện không đơn giản như thế, hai Bách Thánh Trận khác vỡ tan tành! Hai trăm thành viên rơi xuống phía dưới, sau ít giây nữa, họ sẽ bị giết chết bởi người khác. "Con người không yếu đuối nhưng có đôi lúc, họ cũng cần sự bảo vệ!" Ngọc Trang nhẹ nhàng nói với Thanh Vũ, cô bước ra một bước và biến mất ngay tại chỗ, lúc xuất hiện trở lại thì Ngọc Trang đã đứng ở đằng trước hai trăm thành viên đang gặp nạn. Ngọc Trang bình tĩnh đưa một tay ra trước, giọng nói nhỏ nhẹ vang lên: "Quang Minh Thần Thuẫn!"