Quang minh giáo đình tại tu chân thế giới

Chương 665 : trước ngày khai chiến

Một ngày trước thời gian Martin Oliver tấn công Quang Minh Giáo Đình. Căn cứ quân sự bên dưới dãy núi Siruan. Một dãy kiến trúc quân đội trông rất hùng mạnh, từng nòng súng phòng không to lớn chỉ thẳng lên vùng trời, chúng có thể hủy diệt hết thảy sinh vật bay nào dám đi vào vùng đất được canh phòng nghiêm mật này. Hôm nay, người đông hơn một tuần trước gấp hai ba lần, căn cứ quân sự đón nhận thêm rất nhiều nhóm người di tản từ các căn cứ ở bên ngoài, các thủ lĩnh của căn cứ đó thì phục vụ dưới quyền cho Martin Oliver. Từng đội binh lính mặc đồ xanh đen, tay cầm vũ khí nóng nguy hiểm, ánh mắt lạnh lùng bước đi qua các căn nhà bằng gỗ vừa được xây dựng cách đây không lâu, người dân bình thường liền giương mắt lên nhìn những người lính với vẻ mặt rụt rè, kính sợ. Ở trong một khu vực bí mật nhất, quan trọng nhất căn cứ quân sự Siruan, dãy nhà hiện đại được bảo vệ bởi rất nhiều binh lính cường đại, tản mát ra uy áp không thua kém gì tu sĩ Tứ Dương sơ kỳ.  Có hơn một trăm binh lính như thế đang đứng bốn phương tám hướng, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn ngó xung quanh, nếu như có một sinh vật lạ nào dám bước vào đây thì bọn họ lập tức xé xác sinh vật đó ra thành hàng trăm mảnh để bảo vệ Quốc Vương Martin Oliver vĩ đại. “Quang Minh Giáo Đình phản ứng như thế nào với cuộc tấn công bất ngờ của nhóm Thiếu Tá Lion?” Martin Oliver trầm giọng lên tiếng hỏi những người đang ngồi trên một cái bàn dài. Ông ta ăn mặc một bộ quân phục uy nghiêm, ánh mắt sắc lạnh mặc dù tuổi già sức yếu, không, ông ta còn không còn già nữa, tinh thần, thân thể của ông ta còn khỏe mạnh hơn thanh niên trai tráng gấp hàng trăm lần. Bây giờ, tuổi tác hơn sáu mươi không còn là một vấn đề đáng quan ngại đối với Quốc Vương Martin Oliver bởi vì ông ta là một người tiến hóa cấp bốn sở hữu dị năng rất đặc biệt. Người có tư cách ngồi ở đây đều là thủ lĩnh, tay sai đắc lực nhất của Martin Oliver, có hơn một trăm ngươi như vậy, ai nấy đều tỏa ra khí thế bất phàm, ánh mắt lăng lệ bị ẩn dấu đi rất sâu vì họ đang đối mặt với một người cao quý, đó là Martin Oliver. Nghe câu hỏi từ vị Quốc Vương, Tổng Tư Lệnh, người đứng thứ hai về quyền lực chỉ sau Martin Oliver, Moored trang trọng trả lời: “Quang Minh Giáo Đình không có hành động lớn gì, bọn chúng vẫn yên tĩnh như cũ như thể Thiếu Tá Lion chưa từng đặt chân vào tòa thành trì quái quỷ đó.” “Vậy à?” Martin Oliver đưa một tay đặt lên cằm rồi nhẹ nhàng nói với nét mặt suy tư. Những người khác bĩnh tĩnh chờ đợi Martin Oliver, không một người nào tỏ ra bất mãn với thời gian Martin Oliver suy nghĩ. Phải biết, họ đều là người tiến hóa cấp bốn trở lên, lại còn sở hữu dị năng mạnh mẽ, có thể chiến đấu vượt hai cấp độ, thế nhưng, khi ở trước mặt Martin Oliver, sự kiêu ngạo kia đã bị dồn ép vào sâu trong đáy lòng của họ dù cho họ từng là một kẻ bạo chúa giết người không gớm tay. Đây là uy quyền của Martin Oliver! Sau một lúc lâu, Martin Oliver chậm rãi nói ra: “Có vẻ như bọn chúng đã xử lý xong Thiếu Tá Lion, sự hi sinh của hắn ta không vô ích!” “Một Giáo Đình có thể giết chết một nhóm người do ta cử đi trong yên lặng chứng tỏ chúng rất mạnh.” “Hai, chúng đã giải quyết luôn cả số Siêu Bom Mini trong thầm lặng, ta tưởng chúng sẽ dời ra khỏi Thập Linh Hỏa thành vì số Siêu Bom Mini đó chứ!” “Uổng cho một kế hoạch ta dày công bố trí, nếu chúng có hành động lớn như việc dời người khỏi Thập Linh Hỏa thành thì ta có thể lấy cớ rằng chúng đang sợ hãi để gia tăng thanh thế cho quân đội cũng như làm cho nhiều tên không biết điều đồng ý gia nhập đội quân chinh phạt Quang Minh Giáo Đình.” “Ngài nói rất đúng, chúng mạnh mẽ hơn những gì chúng ta suy đoán.” Tổng Tư Lệnh Moored ngưng trọng tiếp lời. “Chúng ta phải làm gì tiếp theo đây?” Hắn ta tiếp tục hỏi. Mọi người đưa mắt nhìn Martin Oliver, chờ đợi ông ta trả lời. Quang Minh Giáo Đình là một tổ chức rất bí ẩn, không biết nhô ra từ cái xó nào, sở hữu nhiều quyển sách dạy pháp thuật, rèn luyện thân thể sao cho cứng hơn cả sắt thép của tàu vũ trụ, giúp con người bay lượn, đúc luyện vũ khí đặc biệt gọi là pháp bảo… Bọn họ rất cẩn trọng đối với Quang Minh Giáo Đình, đây là một kẻ địch hết sức nguy hiểm, nếu như lơ là thì kẻ thua cuộc chính là bọn họ. Mặc dù căn cứ quân sự do Martin Oliver lãnh đạo sở hữu hai mươi lăm ngàn binh lính có vũ trang, và hơn năm trăm người tiến hóa cấp bốn, cộng với hơn tám mươi ngàn người dân đang đến đây tham dự cuộc chiến thì tổng thực lực của căn cứ quân sự tầm… Một ngàn người tiến hóa cấp bốn! Ba trăm người sở hữu dị năng! Hàng ngàn tấn vũ khí nóng, bom mìn, hàng ngàn chiếc máy bay chiến đấu, máy bay rải bom… Một Martin Oliver cực kỳ khủng bố, đáng sợ, những từ ngữ đó còn không thể diễn tả hết năng lực tiến hóa của ông ta. Một mình ông ta có thể cân luôn cả căn cứ quân sự Siruan chỉ bằng một cái phất tay! Và hơn cả như thế, Martin Oliver đã bắt liên lạc được với một tổ chức sát thủ hùng mạnh. Tổ chức sát thủ K.A.K, một tổ chức cực mạnh liên quốc gia, cho dù thế giới không hòa bình, yên ổn như trước như K.A.K vẫn tồn tại một cách mạnh mẽ, thậm chí chúng còn khủng khiếp hơn cả thời đại trước đó. Không hiểu tại sao, K.A.K chấp nhận lời mời liên minh tấn công Quang Minh Giáo Đình từ Martin Oliver, bọn chúng cử một hạm đội tàu bay đến để tham dự vào cuộc chiến. Một hạm đội kia đủ sức thổi bay cả một quốc gia tầm trung, một hạm đội bay trên bầu trời với những nòng súng vũ khí tân tiến bậc nhất Hành Tinh Gaia. Nếu không có gì xảy ra thì tỷ lệ chiến thắng của Martin Oliver lên đến chín mươi chín phần trăm! “Truyền lệnh của ta, một giờ sau lập tức hành quân, từng bước, từng bước áp sát Quang Minh Giáo Đình, mỗi một bước giết một tên Tín Sứ, dùng dòng máu ti tiện của chúng để đốt cháy lên nhiệt huyết của người dân!” “Phạt Quang Minh Giáo Đình, sau đó càn quét tất cả quái vật ở trong quốc gia Niyensa!” “Phạt Quang Minh Giáo Đình, diệt trừ quái vật!” Hơn một trăm người cao giọng đáp lại. “Chỉ cần chiến thắng trận đánh này, danh tiếng của ta sẽ lên đến đỉnh điểm, một tiếng hô, lãnh đạo tất cả người dân!” Martin Oliver nở một nụ cười nguy hiểm trong khi nhìn hơn một trăm người kia bước ra khỏi căn phòng họp. Ngay sau đó, mệnh lệnh của Martin Oliver được chấp hành, toàn bộ căn cứ quân sự Siruan bắt đầu chuyển mình mạnh mẽ, rất nhiều người dân tất bật chạy xuôi chạy ngược chuẩn bị đi theo quân đội đánh đổ tà giáo, sau đó giết sạch những con quái vật đang giẫm đạp lên quê hương của bọn họ. Có thể nói một cách chính xác, Quang Minh Giáo Đình chỉ là một hòn đá nhỏ ngáng đường Martin Oliver trong công cuộc thành lập một quốc gia hoàn toàn mới, mục đích thật sự của hắn là chỉnh hợp lòng dân, từ đó đi đến sự thống nhất về tinh thần, tất cả người dân sẽ coi hắn là người lãnh đạo mới trong thế giới đầy rẫy hiểm nguy này. Quân đội chấp hành mệnh lệnh, từng chiếc xe tăng, xe thiết giáp, xe bọc thép, khí tài quân sự gào thét chạy dọc theo một đường thẳng, các loại máy bay bao phủ bầu trời, động cơ, cánh quạt phát ra tiếng ầm ầm rất đáng sợ, người tiến hóa cấp bốn đạp không đứng giữa bầu trời, sự xuất hiện của bọn họ làm tất cả người dân an tâm. Người dân nhanh chóng theo sau quân đội với vẻ mặt hưng phấn, một số người vui vẻ vì chuẩn bị trả thù cho Công Chúa Fiona, một số người thì có ý nghĩ khác như việc cướp bóc Quang Minh Giáo Đình, chiếm lấy các bản pháp thuật kỳ diệu để gia tăng sức mạnh. Sau khi đi được một đoạn đường chừng mười km, cả đoàn người dừng lại. Martin Oliver đứng ở bầu trời, vẻ mặt bình tĩnh, ông ta nói trong khi khoát tay: “Tà giáo nên giết, trả lại yên bình cho quốc gia, trả thù cho Công Chúa Fiona, hãy cho bọn chúng đền tội bằng dòng máu bẩn thỉu đó!” “Giết!” Ở bên dưới, đứng trước mấy chục ngàn người, một nhóm người đang bị cột chặt vào cột, bọn họ đang nhìn về phía trước với nét mặt khủng hoảng bởi vì có hàng trăm cây súng liên thanh đang nhắm vào bọn họ.  Ngay sau khi mệnh lệnh phát ra từ Martin Oliver, từng binh lính của ông ta lập tức bóp cò nổ súng! Ầm! Ầm! Ầm! Mấy trăm viên đạn gào thét xuyên thủng các phần cơ thể của nhóm người đang bị trói chặt. “AAA!!” “Tôi không muốn chết!!” “Tôi không phải là người của lũ tà giáo đó!” “Xin hãy ta cho tôi một mạng!” “Các ngươi sẽ bị trừng phạt bởi Vị Thần Quang Minh vì tội nghiệt ngập trời này!” Có một người vẫn bình tĩnh, dù cho các viên đạn đang găm vào người mình, tuổi tác rất cao, khoảng chừng hơn bảy mươi tuổi, râu tóc trắng tinh, ông lão đó chắp hai tay lại với nhau rồi nói với vẻ mặt thành kính, không còn hối tiếc gì nữa. “Nguyện Thánh Quang vĩnh viễn chiếu rọi thế gian!!” Ầm! Tức khắc, đầu của người kia vỡ tung bởi một viên đạn cực mạnh. Máu tươi chảy xuống rồi hội tụ thành một dòng suối nhỏ tanh nồng, gần một trăm bộ thi thể bị vứt bỏ giữa đường, đội quân của Martin Oliver tiếp tục lên đường, nghiền ép hết thảy sinh vật nào dám cản trở. Bọn họ di chuyển cực kỳ chậm rãi, cứ mỗi mười km lại mang hàng trăm người có liên quan đến Quang Minh Giáo Đình ra để xử bắn, người dân phản ứng càng ngày càng nồng nhiệt, một mùi huyết tinh bao phủ lấy không khí, ánh mắt của họ trở nên sát phạt. Dùng máu tế quân! Dùng máu chấn nhiếp kẻ địch! … “Khốn kiếp!” Không Thiên Hà tức giận nói trong khi nhìn vào màn hình đang chiếu lại cảnh những người bị xử tử bởi Martin Oliver, phần lớn đều là Tín Sứ của Quang Minh Giáo Đình, tín ngưỡng Vị Thần Quang Minh. Thế nhưng, Vị Thần Quang Minh đã không thể bảo vệ họ, một số lựa chọn chối bỏ tín ngưỡng, lăng mạ Thần Linh để được tha mạng, một số thì chết vì tín ngưỡng, tin rằng Martin Oliver và những tay sai của ông ta sẽ bị trừng phạt. Tuy nhiên, điều đó không ảnh hưởng tới một kết quả, họ chết vì có liên quan với Quang Minh Giáo Đình. Họ chết vì để làm gia tăng sĩ khí cho đội quân của Martin Oliver. Họ càng chết vì để cho những người khác thấy họ đã sai lầm như thế nào khi đứng về phe Quang Minh Giáo Đình, chẳng một người nào của Giáo Đình giải cứu bọn họ khỏi những viên đạn lạnh lẽo kia. “Xin anh hãy bình tĩnh lại!” Selina, Phó Đoàn Trưởng của Trinh Sát Đoán lên tiếng khuyên bảo Không Thiên Hà mặc dù nội tâm cô ấy cũng đang giận dữ. Các thành viên trong Trinh Sát Đoàn đều trầm mặc nhìn từng cảnh những người vô tội bị giết chết, họ không thể làm gì hơn ngoài đứng nhìn rồi gửi những đoạn băng ghi hình này lại cho Giáo Hoàng. “Tại sao chúng ta không cứu họ? Giáo Hoàng đang làm cái quái gì cơ chứ!” Không Thiên Hà vừa đập vỡ một cái bàn gỗ vừa quát to. Selina thở dài một hơi, cô lẳng lặng nhìn Không Thiên Hà, cô không biết nên khuyên bảo Đoàn Trưởng bằng lời lẽ gì bởi vì cô cũng đang rối bời. … “Giáo Hoàng, ngài không thể tiến công ngay lúc này, kẻ địch có hơn một ngàn người tiến hóa cấp bốn, nếu ngài tấn công thì Giáo Đình sẽ là kẻ thù chung không thể bị thay thế của những người dân bình thường…” Mặc Hàn trầm giọng nói. Thanh Vũ ngồi trên một cái ghế, vẻ mặt không biểu tình gì nhưng tay của hắn đang xiết chặt, một âm thanh cứ mãi vang vọng trong đầu của hắn. “Nguyện Thánh Quang vĩnh viễn chiếu rọi thế gian!!” Một âm thanh thành kính phát ra từ một ông lão tuổi già trước khi bị giết chết bởi quân đội của Martin Oliver. Martin Oliver càng giết nhiều người thì bầu không khí ở trong Thập Linh Hỏa thành càng căng thẳng, nhiều người dân có thể theo dõi bước tiến của Martin Oliver bằng nhiều cách khác nhau. Một giờ trước đó, rất nhiều người đã bắt tay vào công việc dọn dẹp đồ đạc để rời khỏi Thập Linh Hỏa thành, họ không muốn bị dính líu vào chiến tranh giữa Quang Minh Giáo Đình và Martin Oliver. Những thành viên của Giáo Đình cũng cảm thấy bị đè nén khó thở, nụ cười đã biến mất khỏi gương mặt của bọn họ, thay vào đó là một cơn tức giận đang ngày càng mất khống chế. “Giáo Hoàng!” Bỗng nhiên, ba người xuất hiện ở trong căn phòng làm việc của Thanh Vũ, Đó là Rinka, Richard, Dieter, ba vị Quân Đoàn Trưởng của Quân Đoàn Gaia. Thanh Vũ không nói gì, hắn cứ ngồi một chỗ với đôi mắt nhắm chặt. “Chúng tôi sẽ đứng về Quang Minh Giáo Đình dù cho bất cứ chuyện gì xảy ra!” Rinka bình tĩnh lên tiếng. “Chúng tôi không thể đại diện cho toàn thể Quân Đoàn Gaia vì mỗi một thành viên đều có chính kiến riêng của họ.” Dieter nhẹ nhàng nói ra. “Chúng tôi cảm thấy hổ thẹn với ngài vì đã không thể quyết tâm ép buộc Quân Đoàn Gaia đi theo, chúng tôi không thể cưỡng ép đẩy bọn họ vào trong chỗ nguy hiểm vì vậy ba Quân Đoàn Trưởng chúng tôi chính là người chiến đấu thay cho bọn họ.” Richard trầm giọng nói. “Ta biết nỗi khổ của ba vị Quân Đoàn Trưởng.” Thanh Vũ từ tốn lên tiếng. “Cuộc sống của họ, hãy để họ tự quyết định.” “Cảm ơn Giáo Hoàng đã thông cảm.” Rinka, Richard, Dieter cùng nói trong khi khom người. Từ khi Thanh Vũ xuất hiện, mang theo một quả bom đẩy lùi bầy bọ ngựa, mọi thứ xung quanh ba người bắt đầu thay đổi, bọn họ trở thành Quân Đoàn Trưởng của một quân đoàn với số thành viên lên đến hơn bốn ngàn. “Trận chiến kế tiếp, rất gian khổ…” Thanh Vũ nhẹ giọng nói. “Chúng tôi không bao giờ sợ gian khổ, cũng giống như ngài đã từng liều mình cứu chúng tôi khỏi nanh vuốt của lũ bọ ngựa khổng lồ.” Rinka nhẹ nhàng lên tiếng. “Vậy thì hãy cùng chiến đấu đi!” Thanh Vũ vừa đứng lên vừa cao giọng nói. “Chiến đấu vì Quang Minh Giáo Đình, chiến đấu vì lý tưởng của chúng ta!” Mặc Hàn quát to một tiếng. “Chiến đấu vì lý tưởng! Chiến đấu vì những sự hi sinh của người đã khuất” Rinka, Richard, Dieter cao giọng nói. “Này này, mọi người quên chúng tôi rồi sao?” Bỗng nhiên, một nhóm người đi vào từ cánh cửa. Lilith, Linda, Tina, Vương Tinh, Phó Đoàn Trưởng Derek, Lucas, Fergal, Fergus, cùng một số Tiểu Đội Trưởng như Rory, Vikton, Yvis, Trick, Edgar, Chad, Kyln, anh em Ivac và Issac, anh em Kai và Naela, ngay cả Celena cũng đi theo cùng mọi người, có cả Thanok và một ít người trong đội của ông ta.  Nguyễn Thanh, Vũ Hy, Lý Quỳnh Chi, Nguyệt Linh, Nguyễn Vu, Diêu Nguyệt, Lạc Hàn Thảo cùng rất nhiều Thánh Pháp Sư đang giữ chức danh Thánh Sứ. Ngoài ra còn có nhiều người như Phó Đường Chủ Trọng Huy, thành viên của Ảnh Bộ là Nguyễn Hùn, anh em sinh đôi Lê Tấn, Lê Anh, ba người Luyện Đan Sư nổi bật là Dương Bảo, Lê Hành, Trần Văn Long, hay Phó Đường Chủ Phù Đường Linh Long. Những người thân của Nguyệt Linh là Nguyệt Thần, Nguyệt Bảo, Nguyệt Yến, một thành viên của Tuần Thú Đường là Không Huy, một ít người lớn tuổi trong Hội Đồng Thẩm Phán là ông lão Trần Vỹ, bà lão Thụy Vân đang chống gậy nhưng tinh thần rất kiên định. Còn có rất nhiều Thánh Sứ trở về từ các thế lực một sao để giúp đỡ là Trần Liễu, Không Tinh, Hư Minh, Băng Tu, Trần Minh Nguyệt, Liễu Sơ Tinh, Triệu Thiên Ánh,... tất cả họ đều từng có được tạo hóa từ Thần Niệm Trần Ai Giới nên chiến lực cực mạnh. Viện Trưởng của Khoa Học Viện, Mira cùng Waldon và một ít thành viên của Khoa Học Viện. Đến từ Công Hội Mạo Hiểm Giả là Nguyễn Vu cùng với Nguyễn An, Nguyễn Kỳ, và rất nhiều người quản lý phân bộ của công hội tại các thành trì, làng mạc, thị trấn cùng hàng chục Mạo Hiểm Giả Đồng Đoàn V cũng quyết tâm giúp đỡ Giáo Đình. Quân Đoàn Trưởng Lưu Úc và hai Phó Đoàn Trưởng Tuân Vu, Khương Văn cùng rất nhiều Tiểu Đội Trưởng khác. Không Yên đang trợ giúp Kinh Thần Hạo bảo vệ Kinh Nhân Đức nên không có nhân lực để cử đến đây giúp đỡ Giáo Đình, vì không có sự giúp đỡ của Nguyệt Linh, Lâm Phong nên Không Vũ Vương Triều và Kinh Hồng Vương Triều cần dùng toàn bộ sức mạnh đảm bảo an toàn cho Kinh Nhân Đức trong khoảng thời gian Nguyệt Linh, Lâm Phong hay một ít người Thánh Sứ đang tham dự chiến tranh lớn ở đây. “Giáo Hoàng đừng lo lắng cho Kinh Nhân Đức, tôi đã đưa cho Quốc Vương Kinh Thần Hạo năm lá phù cấp năm hạ phẩm rồi, họ có thể an toàn trong khoảng thời gian tôi đi vắng!” Nguyệt Linh mỉm cười nói. “Bạch Dực Sư Vương đang bảo vệ Vương Thành của Bảo Trụ Vương Triều!” Lý Quỳnh Chi nhẹ nhàng nói ra, Đại Cẩu đang đi theo cô ấy, nó biến nhỏ lại nên không chiếm nhiều không gian của căn phòng. “Chúng tôi đã khống chế các thế lực một sao, tạm thời sẽ không bận việc gì nữa.” Trần Liễu bình tĩnh nói ra. “Tôi ở đây cho có tinh thần thôi, anh phải bảo vệ tôi đấy nhé!” Mira cười khẽ, đôi mắt bình tĩnh nhưng lại khiến cho Thanh Vũ cảm thấy Mira đang che dấu gì đó. Thanh Vũ nhìn qua từng khuôn mặt quen thuộc, nội tâm hắn cảm thấy ấm áp lạ thường, dù cho trận chiến sắp tới rất nguy hiểm, khó khăn nhưng mọi người vẫn đứng ở đây, không lùi bước. Sau cùng, Thanh Vũ thốt ra một tiếng: “Được!” Không cần nhiều lời, chỉ một từ thôi là đủ thể hiện cảm xúc của Thanh Vũ rồi. Mọi người bình tĩnh đứng đó, không ai nói chuyện nữa, bầu không khí như thể cứ kéo dài một ngày trời, sau cùng, Mặt Trời lên đỉnh cao, Thanh Vũ mới lên tiếng: “Chúng ta hãy đi gặp gỡ tên Quốc Vương nửa mùa kia một lần nào!” “Vâng!” Mọi người đồng thanh đáp. Sau đó, Thanh Vũ dẫn đầu bước ra khỏi căn phòng, mọi người nhanh nhẹn theo sau, vẻ mặt bình tĩnh, khi họ vừa đi ra khỏi khu vực trung tâm, một âm thanh lớn vang trời vọng khắp Thập Linh Hỏa thành. “Tham kiến Giáo Hoàng!” “Nguyện Thánh Quang vĩnh viễn chiếu rọi thế gian!!” “Nguyện Thánh Quang vĩnh viễn chiếu rọi thế gian!!” Âm thanh phát ra từ rất nhiều người, có một nhóm sắp thành hàng chỉnh tề là Quân Đoàn Gaia, bộ giáp trắng bạc, thanh kiếm kiêu hãnh, toàn bộ thành viên của Quân Đoàn Gaia đang ở đây! Có nhiều nhóm người ăn mặc giống nhau, họ là các thành viên của các bộ phận như Trận Pháp Đường, Phù Đường, Luyện Đan Đường, Tuần Thú Đường. Có một nhóm người đang cưỡi loài chim tỏa ra hàn khí là Bạch Dực Tuyết Điêu, họ chính là Quân Đoàn Diệt Tà do Nguyễn Vu lãnh đạo, giờ đây họ là thành viên của Công Hội Mạo Hiểm Giả, giúp công hội đi vào hoạt động. Có những người ăn mặc không đồng nhất, họ là những người dân bình thường, họ đang đứng ở đây chứng tỏ bọn họ đang muốn giúp đỡ Quang Minh Giáo Đình. Rất nhiều người đều chú về vào nhóm Thanh Vũ. “Mọi người…” Ba Quân Đoàn Trưởng Rinka, Dieter, Richard hay bốn Phó Đoàn Trưởng đều sững sờ nhìn từng thành viên quen thuộc. Cả nhóm Thanh Vũ bị choáng ngợp trước tình cảnh này, sau một lúc lâu để lấy lại tinh thần, Thanh Vũ đề cao giọng nói ra: “Người xấu sẽ bị trừng phạt!” “Nguyện Thánh Quang vĩnh viễn chiếu rọi thế gian!” Bất chợt, một âm thanh vang mạnh lên bầu trời: “Người của Quang Minh Giáo Đình nghe đây, Quốc Vương Martin Oliver vĩ đại đã giáng lâm!!” “Các ngươi hãy từ bỏ vũ khí đầu hàng đi!!” Đồng thời, bên ngoài Thập Linh Hỏa thành khoảng chừng năm km, đội quân của Martin Oliver đang dàn trận ở trên một khu vực bằng phẳng, họ đã san bằng tất cả thực vật to lớn hay quái vật tiến hóa để tạo ra một bãi chiến trường thông thoáng. … Cách Thập Linh Hỏa thành về phía tây khoảng năm mươi km, tại một thành phố không có bóng người với tên gọi là Nikasa. Rất nhiều Venger đang hoạt động bên trong Nikasa mặc cho nhiều cá thể đã rời bỏ thành phố để đi săn mồi. Ngay tại thời khắc này, một nhóm vật thể khổng lồ dài chừng hai km, rộng khoảng năm trăm mét xuất hiện ở trên bầu trời, mấy cánh quạt khổng lồ quanh mạnh thổi ra một luồng khí lưu lớn, các nòng súng khổng lồ lạnh lùng ở yên đó, nhưng ai cũng biết khi chúng tức giận nổ tung thì rất đáng sợ. Chúng chính là hạm đội tàu bay của tổ chức sát thủ đa quốc gia K.A.K, có hơn mười chiếc tàu như thể đang trôi nổi trên vùng trời cao, nhàn nhạt nhìn xuống Thành Phố Nikasa. “Martin Oliver và Quang Minh Giáo Đình à?” “Giết sạch bọn chúng là một kế hoạch không tệ!” Một người đàn ông vạm vỡ đứng trên một con tàu bay, ông ta nở một nụ cười lạnh lẽo. “Hành động đi!” Tiếp theo, ông ta thản nhiên ra lệnh. “Vâng!” Một nhóm năm người đứng bên cạnh người đàn ông, họ gật đầu đáp lại rồi cùng nhau nhảy xuống từ chiếc tàu bay khổng lồ, rơi tự do. Đồng thời, cả năm người cùng nhau mở miệng hét lớn: “GAHHHHHHHHHHH!” Thanh âm to lớn vang xuống từ trên cao, bao phủ toàn bộ Thành Phố Nikaksa. Thoáng chốc, hơn sáu mươi ngàn Venger lập tức đưa mắt nhìn vào năm con người đang đạp lên không khí, chạy thẳng về phía con sông Jimith, bọn chúng liền gào gú lên một cách dữ tợn, nhanh chóng đuổi theo năm con người dám khiêu khích tất cả Venger kia. “K.A.K mang cho các ngươi một món quà nhỏ!” Người đàn ông cười lạnh trong khi nhìn về phía xa xa dòng sông Jimith, nơi đó là Thập Linh Hỏa thành.