Bầy Venger sau khi đến được bờ bên đây, số lượng còn tới gần mười tám ngàn, đủ loại hình dạng kỳ dị, từ mọc sừng, nhiều tay, cho đến có các đặc điểm của những sinh vật khác làm bọn chúng trông thật là đáng sợ. Đúng như suy nghĩ của Thanh Vũ, bọn Venger có mục đích là Thập Linh Hỏa thành, bởi vì bọn chúng đang chạy như điên tới đây. Áp lực từ nhiều Venger dồn nén lại làm cho người ta cảm thấy lạnh sống lưng và gai góc, đứng trước cơn thủy triều tàn bạo này, không một người nào dám cản đường của nó chứ nói gì đến tấn công? Bọn chúng đang di chuyển trên một con đường phẳng có màu đen, đó là khu vực gần bờ sông đã bị ngọn lửa từ quả lên lửa TX-011 đốt cháy thành tro bụi. Một con đường thông thoáng, chẳng có một cây cối hay ngọn cỏ nào, đến một sinh vật tiến hóa bình thường cũng không có. Từ Thập Linh Hỏa thành nhìn ra xa có thể thấy được bờ sông với hình ảnh mơ hồ, vì con đường mà một khoảng không, cho nên có thể quan sát được bọn Venger đang chạy ở trên đó. Dòng lũ cuốn tới Thập Linh Hỏa thành với tốc độ cực kỳ nhanh, một cảm giác đè nén lan tỏa trong Thập Linh Hỏa thành. Các âm thanh hô hấp trở nên trầm trọng và nặng nề, tần số giảm đi đáng kể, chứng tỏ trong lòng của mọi người đang tập trung đến cao độ và lo lắng về trận chiến sẽ xảy ra. Ai sẽ còn sống sót sau cùng? Mọi người không dám chắc chắn họ còn sống, vì vậy, họ phải tập trung cao độ, và quyết tâm chiến đấu đến chết, bởi vì ở sau bức tường thành, chính là người thân của họ, chỉ cần họ lùi bước, thì họ sẽ hối hận cả đời. ‘’Hỡi những người bạn đang ở đây, tất cả mọi người rất dũng cảm vì đã không lùi bước trước lũ quái vật này, thân là Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Đình, ta rất biết ơn các vị vì đã ở lại để chiến đấu cùng với Giáo Đình và Quân Đoàn Gaia, sức mạnh của mỗi người đều rất đáng giá và chúng tôi cần sức mạnh của các vị để bảo vệ mảnh đất này.’’ Thanh Vũ bay lên bầu trời, đôi cánh hoàng kim tỏa ra ánh sáng màu vàng rực rỡ và mỹ lệ. Âm thanh của Thanh Vũ rất bình tĩnh, giống như ở trong âm thanh này còn có một thứ gì đó ảnh hưởng đến tâm trạng của mọi người làm cho họ bình tĩnh lại cùng với tự iYmB76Y tin hơn. ‘’Hãy nhìn về phía trước, đó là những sinh vật gớm giếc và tàn bạo, chúng không có trí khôn và chúng bị sự khát máu nhấn chìm mãi mãi, thật là đau lòng làm sao! Những sinh vật đó cũng từng là một người giống như chúng ta, họ có niềm vui, họ có những ký ức đau buồn hay trái tim đầy sức sống, nhưng hôm nay lại trở thành quái vật như thế này.’’ ‘’Ta tin rằng, linh hồn của họ, những người bị biến thành Venger đó sẽ không muốn nhìn thấy thể xác của họ lại như vậy, linh hồn đang đau đớn và cần được cứu rỗi, và chỉ có chúng ta mới có thể làm được.’’ ‘’Cho nên hãy dùng sức mạnh của mọi người để giải thoát cho những linh hồn đáng thương kia, để họ được tự do ở trong thế giới này, vì vậy, đừng do dự khi vung lên vũ khí của mình trước các Venger đó! Ta tin chắc những linh hồn đó sẽ không oán trách chúng ta đâu.’’ Thanh âm ẩn chứa sự thương tiếc và một mong muốn giúp đỡ người khác của Thanh Vũ vang vọng ở trong Thập Linh Hỏa thành. Nhiều ánh mắt trở nên sáng hơn khi nghe được âm thanh đó, lúc trước, họ giơ lên vũ khí và tiêu diệt các Venger vì họ muốn bảo vệ chính mình và người thân, nhưng lúc này, sức mạnh của họ đã lớn hơn và có thể sống một cuộc sống không cần lo lắng, vì vậy, họ giết càng nhiều Venger, một cảm giác tội lỗi đang ở trong lòng họ lại lớn hơn một chút, cho đến khi, họ chần chờ, không thể giơ lên vũ khí được nữa. Một gánh nặng vì đã giết hại nhiều Venger mà họ đã từng cho rằng chúng chính là đồng loại của họ. Nay cảm giác đó bị xóa đi bởi Thanh Vũ, thay vào đó là một niềm tin mãnh liệt và mong muốn cữu rỗi những linh hồn yếu ớt kia, đó là một loại giải thoát. ‘’Đừng sợ hãi vì số lượng của bọn chúng, bởi vì Quân Đoàn Gaia và Quang Minh Giáo Đình sẽ đứng ở trước mặt mọi người, và mọi người chỉ cần theo sau yểm trợ, chiến thắng sẽ thuộc về chúng ta!” Thanh Vũ nói tiếp. Quân Đoàn Gaia nghe được như vậy, họ ưỡn ngực lên và ánh mắt tràn đầy tự tin, đây là một loại vinh hạnh khi được coi trọng, nhưng trách nhiệm của họ nặng nề nhất. ‘’Giáo Hoàng đang nóng lòng muốn giao chiến đây!’’ Mặc Hàn cười nói. ‘’Sao hôm nay Giáo Hoàng hăng vậy?’’ Dieter tắc lưỡi nói. ‘’Thế nào, ông có lên tiền tuyến hay không?’’ Richard nhìn Mặc Hàn rồi hỏi với giọng khiêu khích. Mặc Hàn không để ý đến giọng nói của Richard mà hắn chỉ là cười khẽ nói: ‘’Tất nhiên, tôi sẽ tham chiến, lấy tốc độ nhanh nhất và trừ khử những cá thể mạnh mẽ.’’ Mặc Hàn nhìn Rinka rồi nói tiếp: ‘’Vì có Giáo Hoàng tham chiến, cho nên chúng ta dư người để ứng chiến với các Venger biến dị, cho nên Rinka, cô hãy ở trên tường thành này và quan sát trận chiến, nếu có gì không lường trước được xảy ra, cô có nhiệm vụ tiếp ứng chúng tôi.’’ Trong đám Venger kia, có bốn cá thể có năng lực tiến hóa, vì vậy chỉ cần bốn người để chiến đấu với bọn chúng, và thế là Rinka đã bị dư ra. Rinka suy nghĩ rồi nói: ‘’Được rồi, tôi sẽ quan sát, nếu phát hiện nguy hiểm thì tôi sẽ xuất chiến.’’ ‘’Cảm ơn cô, Rinka.’’ Mặc Hàn nói. ‘’Không có gì, chỉ cần chiến thắng, tôi sẽ chấp nhận làm tất cả để đạt được nó.’’ Rinka bình tĩnh trả lời. ‘’Quân Đoàn Gaia, các ngươi chính là lớp phòng ngự vững chắc nhất, hãy thủ vững tường thành, đừng cho một Venger nào lọt vào trong!’’ Thanh Vũ nhìn bầy Venger đã đến gần, hắn nói với giọng lớn. ‘’Vâng!’’ Những thành viên của Quân Đoàn Gaia nghiêm túc trả lời. ‘’Mặc Hàn, Quân Đoàn Trưởng Richard và Dieter cùng với ba trăm người còn lại hãy cùng ta xuất chiến, giết ra ngoài thành trì, phá tan thế tấn công của Veneger, chia cắt chúng đừng để chúng tạo thành một đòn tấn công phá tan đi hàng thủ của chúng ta!’’ Thanh Vũ nghiêm giọng ra lệnh. ‘’Vâng!’’ Richard, Dieter và Mặc Hàn cùng với bă trăm người mặc giáp toàn thân, cực kỳ thu hút ánh nhìn đều đồng loạt bước lên, chuẩn bị tấn công ra ngoài thành trì. ‘’Lưu Úc, điều khiển Thập Linh Hỏa trận hỗ trợ cho Quân Đoàn Gaia.’’ Thanh Vũ nhìn về phía Lưu Úc, hắn đang nhắm mắt lại để tập trung điều khiển Thập Linh Hỏa trận. Một vòng ánh sáng màu đỏ xuất hiện ở trên bầu trời, mọi người có thể nhìn thấy được các ngọn lửa nóng bỏng đang thiêu đốt ở trên đó. Chói mắt nhất là mười con hung thú đang gầm thét như tiếp thêm sức mạnh cho bọn họ, để họ an tâm mà chiến đấu với Venger. ‘’Một lần nữa, hãy tin rằng, chúng ta rất mạnh, chúng ta sẽ chiến thắng tuyệt đối, chỉ bấy nhiêu khó khăn sẽ không làm chúng ta chùn bước, hãy tiến lên, mục đích của chúng ta là đoạt lấy Hành Tinh Gaia từ tay của bọn sinh vật này, đây chỉ là một bước đi đầu tiên mà thôi!’’ Thanh Vũ tự tin và cao giọng nói. ‘’Giết sạch Venger!” ‘’Giải cứu Gaia!’’ ‘’Giết sạch Venger!’’ ‘’Giải cứu Gaia!!’’ Hàng ngàn tiếng hoan hô vọng lên, tạo thành một bầu không khí nóng bức và tràn đầy ý chí cùng với nhiệt huyết! ‘’Gào!!’’ ‘’Gào!!’’ Dòng nước lũ được tạo nên từ những Venger tàn bạo đã chảy đến gần Thập Linh Hỏa thành, tiếng gầm gừ của Venger vang vào tai của mọi người, báo hiệu cho trận chiến sắp bắt đầu. Ầm! Ầm! Tiếng bước chân vang lên một cách dồn dập, mặt đất bị những đôi chân của Venger đạp nát, tất cả những thực vật ở trên đường của dòng lũ đều trở thành cặn bã. Nhìn dòng lũ đang cuốn đến, mọi người tập trung đến cực hạn, bầu không khí trở nên ngưng trọng và yên tĩnh đến nổi ai cũng có thể nghe được tiếng của tim đập. Thình thịch! Thình thịch! Trái tim nảy lên đều nhịp! Không gian giống như đang đọng lại, thời gian như đã ngừng chảy! Và khoảnh khắc đó cũng đến, dòng lũ trùng kích Thập Linh Hỏa thành hòa lẫn cùng tiếng hét tràn đầy sức mạnh của Thanh Vũ. ‘’Giết!!!!’’