Quang minh giáo đình tại tu chân thế giới

Chương 163 : venger đến gần!

‘’Tham kiến Giáo Hoàng.’’ “Tham kiến Quân Đoàn Trưởng.” Derek đi đến và chào hỏi Thanh Vũ cùng ba Quân Đoàn trưởng với nụ cười rạng rỡ trên môi, chỉ cần liếc nhìn hắn thôi thì đủ để biết được tâm trạng của Derek đang rất vui vẻ. Làn da màu có màu đồng trên khuôn mặt của Derek như đang tỏa sáng rực rỡ, tay hắn đang cầm một cái túi trữ vật màu vàng nhạt rồi đưa lên cao và hô to: ‘’Các anh em, đây chính là phần thưởng của chúng ta, sau khi chém giết bọn Venger kia, hãy cùng chia nhau thôi nào!” Âm thanh của Derek như là một liều thuốc bổ có tác dụng cực lớn đối với tinh thần của Quân Đoàn Gaia, tâm trạng lo lắng của họ đã từ từ trở nên ổn định. Nghĩ đến phần thưởng, khuôn mặt của ai đều hiện lên vẻ vui tươi, nhiều người còn lớn tiếng nói: ‘’Được đấy, Derek, đừng có mà chiếm một phần riêng nhé!’’ ‘’Đúng đó, các Quân Đoàn Trưởng sẽ đánh ngươi tè ra quần.’’ ‘’Ha ha, đừng lo lắng cho ta, trên đường trở về thì ta đã lấy một phần rồi!’’ Derek hớn hở trả lời. ‘’Cái gì, Derek, ngươi làm thiệt hả?” ‘’Tên này chán sống rồi sao? Hắn còn khoe khoang nữa chứ, chết tiệt, ta cũng muốn một phần!!’’ Derek liếc nhìn những người đó với ánh mắt tự hào, nhưng sau đó hắn cảm nhận được vài đôi mắt đã chú ý đến hắn, Derek nuốt một ngụm nước bọt, cố gắng để cho những giọt mồ hôi hột không đổ xuống, hắn cười to trước những ánh mắt lạnh lùng từ ba Quân Đoàn Trưởng: ‘’Ha ha, tất nhiên là giỡn chơi thôi, một người như ta làm sao có thể làm những chuyện đó được? Là đùa thôi, đừng có mà tin thật.’’ ‘’Xì! Tôi còn tưởng Derek đã ăn gan báo mới dám làm như vậy! Xem ra hắn chỉ ăn gan thỏ mà thôi!’’ ‘’Anh nói gì vậy? Bây giờ, một con thỏ cũng mạnh hơn Derek nhiều, tôi chắc rằng, Derek chỉ mới ăn gan kiến mà thôi!’’ ‘’Không, không, các anh đều sai rồi, tôi vừa nhìn thấy con kiến mạnh hơn Derek vào hôm qua, chỉ liếc nhìn nó thôi mà thôi đã run sợ.’’ ‘’Đừng có cãi nhau nữa, gan của Derek còn nhỏ hơn con kiến được chưa?’’ Cuối cùng, có một âm thanh chắc chắn vang lên. Derek nghe vậy không khỏi đỏ mặt lên, hắn thở hỗn hễn, hung hăng nhìn về phía người đã nói câu đó, nhưng cái hắn nhìn thấy là khuôn mặt vui vẻ của Dieter làm hắn nghẹn họng và chỉ biết nhìn trân trối. ‘’Cái này không công bằng? Tại sao một Quân Đoàn Trưởng lại nói xấu thuộc hạ một cách công khai như vậy? Tôn nghiêm của ngươi đâu? Quân Đoàn Trưởng đại nhân!?’’ Derek tức giận nói thầm, hắn không dám nói nhỏ, bởi vì ai cũng đã tiến hóa, có thể nghe được âm thanh đó, cho dù nó cực kỳ nhỏ. ‘’Quân Đoàn Trưởng Dieter nói đúng lắm, thật là một ánh nhìn sắc sảo và lời đánh giá toàn diện, từ bên trong cho đến bên ngoài, chỉ một câu thôi đủ để làm nổi bật gan của Derek rồi!’’ Lucas vừa vỗ tay vừa ca ngợi nói làm cho Dieter ưỡn ngực lên và nhìn trời ánh mắt mắt hận đời vô đối. ‘’Thằng này có biết liêm sĩ hay không?’’ Richard nhỏ giọng nói với Rinka. Rinka lập tức lắc đầu, nghiêm túc nói: ‘’Hắn là một lưu manh! Không cần biết liêm sỉ là gì đâu.’’ ‘’Này này, hai người đừng có tưởng nói nhỏ như vậy là không ai nghe thấy đó.’’ Dieter quay đầu và cãi lại. ‘’Xem ra, tinh thần của mọi người đang rất cao! Đó là một chuyện tốt.’’ Mặc Hàn đi đến từ đằng sau, hắn cười khẽ nói. ‘’Áp lực từ Venger đã tan biến đi nhiều, sức chiến đấu của họ sẽ tăng cao.’’ Thanh Vũ gật đầu trả lời, hắn cũng đã cười trước những màn khôi hài của Quân Đoàn Gaia. Lúc trước đó, Thanh Vũ chỉ chăm chú tu luyện, không có thời gian quan sát Quân Đoàn Gaia luyện tập, hay trò chuyện với họ, làm cho Thanh Vũ tưởng rằng Quân Đoàn Gaia phải rất là nghiêm túc. Bây giờ nhìn lại, Thanh Vũ đã sai lầm, bọn họ hành xử như bọn họ chính là một gia đình, mỗi thành viên đều hiểu nhau, biết nhiều về nhau thông qua những trận chiến. ‘’Đó là một nền tản cần thiết để vươn đến một tầm cao mới.’’ Thanh Vũ âm thầm đánh giá. ‘’Đại trận đã được cung cấp đầy đủ linh thạch để nó có thể phát huy toàn bộ uy lực, Không Thiên Hà và Lưu Úc đều đã sẵn sàng để xuất chiến.’’ Mặc Hàn nói nhỏ. ‘’Lợi thế về Venger sẽ bị giảm đi nhờ có bức tường thành cao và vững chắc cùng với Thập Linh Hỏa trận, chắc chắn chúng ta sẽ chiến thắng áp đảo.’’ Thanh Vũ nói. ‘’Nhưng có một vấn đề là, sức mạnh của các Venger biến dị sẽ ở mức nào? Nếu bọn chúng quá mạnh, thì thiệt hại sẽ tăng cao, cho nên chúng ta cần phải diệt trừ những cá thể đó thật nhanh.’’ ‘’Khi trận chiến nổ ra, Rinka, Dieter, Richard, Mặc Hàn sẽ cùng ta giết ra ngoài, tìm đến những Venger biến dị và tiêu diệt chúng, nếu xảy ra nguy hiểm gì thì hãy lùi về tường thành, đừng có cậy mạnh.’’ Thanh Vũ nhìn mọi người và ngưng trọng nói. ‘’Vâng!’’ Mọi người gật đầu trả lời. ‘’Tham kiến Giáo Hoàng!’’ Selina đi đến và cúi người nói. ‘’Bọn Venger thế nào rồi? Bọn chúng đã vượt qua được con sông đó chưa?’’ Thanh Vũ khẽ hỏi. ‘’Theo như những gì trinh sát đoàn điều tra được, đám đông Venger đang cố gắng băng qua cây cầu và tiến đến đây, bọn chúng đã chạm trán với thủy quái, tình hình rất hỗn loạn, nhưng thủy quái đã từ từ rút lui sau nhiều đợt tấn công bị thất bại, mười phút nữa, bọn Venger sẽ xuất hiện ở trong tầm mắt của chúng ta.’’ Selina nghiêm ZA5dFwK túc báo cáo. ‘’Rất tốt, hãy tiếp tục nhiệm vụ.’’ Thanh Vũ nói, sau đó hắn dùng thần thức thăm dò đến phía xa, cách đây khoảng năm mươi km, đó chính là một con sông khổng lồ, bên trên nó có một cây cầu to lớn đang bắt ngang con sông, tạo thành một lối đi dành cho những sinh vật ở trên mặt đất. Cây cầu đã xuống cấp nhiều, vật liệu cấu tạo nên nó đã hư hỏng và rạn nứt, bụi bẩn dính dính đầy ở trên đó, lớp sơn bóc vỏ và phơi ra các thanh kim loại có màu đỏ vì đang rỉ sét, vành chắn ở nhiều nơi đã cong đi và đứt lìa, dựa theo những vết tích ở đó, chắc hẳn là cây cầu này đã hứng chịu nhiều ảnh hưởng từ các trận chiến làm nó sụp đổ. Ngay tại thời khắc này, đám Venger đang di chuyển trên cây cầu, vượt qua những chiếc xe ô tô khổng lồ và tiến về phía Thập Linh Hỏa thành, hàng rào chắn ô tô đã không còn tác dụng nữa, chúng bị Venger vượt qua một cách dễ dàng, Venger rất linh hoạt, bọn chúng nhảy cao lên hay đá văng những vật cản đường. Nhiều thủy quái nhảy lên từ dưới sông và cố gắng mở miệng để nuốt chửng lấy những Venger, đối với thủy quái, các Venger này chính là món ăn khoái khẩu của bọn chúng, làm sao chúng có thể bỏ qua cơ hội này? Venger và thủy quái chiến đấu làm cho cây cầu càng sụp đổ, một phần của cây cầu đang rơi xuống và bị mặt nước nhấn chìm, phía trên đó còn có nhiều Venger kẹt lại, và kết quả, chúng bị hàng ngàn con thủy quái chen lấn và nuốt chửng. Thủy quái có hình dạng như một con cá, cái đuôi rẻ thành ba nhánh và có hình dạng như một cây kim tiêm, hàm răng màu vàng sắc nhọn, cặp mắt to tròn màu đỏ và linh động đang tìm kiếm con mồi tiếp theo. Thanh Vũ nhìn thấy, trong những đợt tấn công, dường như chỉ có loài thủy quái này tham chiến, không còn những loài khác, chứng tỏ bọn chúng đang giữ lấy vị trí cao nhất ở con sông đó. Thanh Vũ hiếu kỳ, hắn đã nhìn thấy nhiều loài sinh vật có cùng họ, cùng nguồn gốc nhưng lại tiến hóa theo những chiều hướng khác nhau làm cho hình dạng của chúng cũng khác nhau nốt, nhưng bọn thủy quái này lại giống nhau, Thanh Vũ không hiểu chuyện này cho lắm, xem ra, thế giới này và khả năng tiến hóa còn ẩn chứa nhiều điều thần bí đang chờ Thanh Vũ khám phá ra. Màu của nước đang chuyển thành đỏ, chứng tỏ cuộc chiến đang đến hồi gây cấn và kết thúc. Thanh Vũ phát hiện được, trong bầy Venger có bốn cá thể rất đặc biệt, không phải về hình dạng của chúng, mà chúng tỏa ra một cảm giác làm cho Thanh Vũ không thể không chú ý, một mị lực mà chỉ những cá thể đã tiến hóa mới có thể tỏa ra được. ‘’Những Venger sở hữu năng lực tiến hóa.’’ Thanh Vũ phấn khởi trong lòng, nếu tiêu diệt được bốn cá thể này, Giáo Đình sẽ có thêm bốn nhất tinh thiên tài. Làm sao mà Thanh Vũ không chờ mong được? Thanh Vũ nhìn một chút, sau đó chuyển hướng, dùng thần thức phóng thẳng đến thành phố Nikasa, phạm vi của thần thức không đủ để đến đó, nhưng Thanh Vũ vẫn có thể cảm nhận được, những luồng khí tức khổng lồ và mạnh mẽ đang hiện diện ở đó, kèm theo là hàng trăm ngàn luồng khí tức nhỏ yếu hơn. ‘’Một ngày nào đó, ta sẽ dẹp tan hoàn toàn bầy quái vật ở thành phố Nikasa, bọn chúng ở quá gần với Thập Linh Hỏa thành, một mối đe dọa cần phải bị xóa bỏ!’’ Thanh Vũ nói thầm trong lòng.