Quan Vận
Chương 188 : Tính toán sai lầm của Hạ Đức Trường
Bình thường, Hạ Đức Trường không có thói quen ngủ sớm, nhưng hôm nay ông ta lại ngủ sớm. Mới từ Hoàng Lương trở về thành phố Yến, một đường bôn ba mệt nhọc, hơn nữa mọi việc không như ý, khiến đầu ông ta đau muốn nứt, uống một viên thuốc cảm liền nằm xuống.
Người mặc dù nằm xuống, lại ngủ không được, một loạt sự việc xảy ra ở thành phố Hoàng Lương từng màn lại lần nữa lóe ra trong đầu, rõ ràng giống như phim, khiến ông ta lăn qua lộn lại khó có thể đi vào giấc ngủ.
Tại sao cố tình là Hồ Tuấn Nghị đi Hoàng Lương, hơn nữa y còn ngồi xe số 3? Không có nghe nói quan hệ giữa Tề Toàn và Hồ Tuấn Nghị chặt chẽ tới trình độ này, được rồi, cho dù là Hồ Tuấn Nghị ngồi xe số 3 ra mặt, tượng trưng cho Tề Toàn và Hồ Tuấn Nghị ở sự kiện huyện Khổng trước nay chưa hề liên kết, như vậy sau khi Hồ Tuấn Nghị đã tham dự thế cục Hoàng Lương giải quyết quân cờ huyện Khổng, ông ta cũng nên đúng lúc trở về tỉnh, vì sao ông ta lại bất ngờ xuất hiện ở trước Vọng Giang lâu, còn thay Quan Doãn giải vây?
Quan Doãn dựa vào cái gì kinh động Hồ Tuấn Nghị ra mặt? Chẳng lẽ là bởi vì Lãnh Phong?
Vấn đề là, cũng không nghe nói Hồ Tuấn Nghị và Lãnh Phong có quan hệ gì, người đứng sau của Lãnh Phong ở Tỉnh ủy, cũng không phải Hồ Tuấn Nghị, mà là Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Mộc Quả Pháp. Còn một điều khiến Hạ Đức Trường suy nghĩ trăm lần vẫn không lời giải đáp chính là, nghe đồn Tề Toàn là người dẫn đường trong quan trường của Lý Dật Phong, ông ta cũng có nghe thấy, vì vậy đối với cách làm không thấy mặt người chỉ thấy xe nhúng tay vào tiền đồ Lý Dật Phong của Tề Toàn, ông ta coi như lý giải, đối với sức ảnh hưởng không cần ra mặt không nói lời nào, chỉ bằng một chiếc xe chuyên dụng lộ diện, khiến cho Lý Dật Phong điều nhiệm trưởng phòng cán bộ khu vực 2 Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy của Tề Toàn, vô cùng thán phục.
Người làm quan có thể giống Tề Toàn đạt tới cảnh giới người chưa động mà lực ảnh hưởng lan đến bên trong từng thành phố cấp 3 của tỉnh, mới là mục tiêu người trong quan trường theo đuổi suốt đời!
Như Hồ Tuấn Nghị, tuy rằng uy danh kinh người, lại chỉ có thể uy phong tám hướng ở phương diện cấp thành phố. Tới cấp tỉnh, vẫn là trí tuệ quan trường bình thường bất động như tùng của Tề Toàn càng có thể đạt tới độ cao xử lý việc khó một cách dễ dàng.
Có lẽ một điều mà Hạ Đức Trường không muốn thừa nhận là, đối mặt Tề Toàn, ông ta trong phục tùng có kính trọng, nhưng đối mặt Hồ Tuấn Nghị, ông ta bên trong phục tùng lại không tâm phục khẩu phục. Ngược lại, ông ta còn đối với Hồ Tuấn Nghị hết sức bất mãn, cho rằng Hồ Tuấn Nghị làm Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, những gì đã làm ở Tỉnh ủy quá cao giọng rồi, không phù hợp thân phận của một Trưởng ban tổ chức.
Quả thật, tình thế Tỉnh ủy phức tạp một chút, Hồ Tuấn Nghị cũng coi như có lai lịch lớn, nếu không cũng sẽ không mới 47 tuổi ngồi vào chỗ Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, nhưng tới cấp tỉnh, việc gì cũng phải ẩn dật, nên ra mặt thì không ra mặt, không nên ra mặt càng không ra mặt, mới là đạo lý vừa phải, Hồ Tuấn Nghị mọi việc lên giọng đồng thời đối nhân xử thế mạnh mẽ, cứng rắn, thường thường tự cho mình là người số bốn Tỉnh ủy, ông ta rốt cuộc muốn đạt tới độ cao như thế nào ở tỉnh Yến?
Đương nhiên, Hạ Đức Trường không muốn thừa nhận chính là, oán thầm của ông ta đối với Hồ Tuấn Nghị có thành phần ghen tị ở bên trong, Hồ Tuấn Nghị mạnh mẽ, cứng rắn vừa lúc khắp nơi đè ông một đầu, khiến ông ta đối mặt với việc không nhận được sự hoan nghênh của người số 1 số 2, lại bước đi khó khăn trong hoàn cảnh Tổ chức cán bộ.
Cũng chính là bởi vậy, ông ta nhận được hai lần điện thoại của Kim Nhất Giai, đều không nghe. Vừa thấy Kim Nhất Giai gọi đến khiến cho ông ta nghĩ đến Quan Doãn, vừa nghĩ tới Qoan Doãn liền lại nghĩ tới Hồ Tuấn Nghị vừa xuất hiện khiến cho uy phong của ông ta bị bay mất, tâm không bình khí không thuận. Ông ta còn có lời gì nói với Kim Nhất Giai? Không nói cũng thế.
Càng làm cho Hạ Đức Trường tức giận khó nguôi chính là, ông ta mới trở lại tỉnh thành, chợt nghe đến một tin tức khiến ông ta nổi giận, Lý Dật Phong còn không có chính thức nhậm chức, sau khi về tỉnh thành, cũng đã tới Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy dạo qua một vòng, nghe nói còn rất được hoan nghênh, liên tưởng đến sự thật Lý Dật Phong là từ Tỉnh ủy đi ra, hiện nay trở về Tỉnh ủy, không cần nghĩ, lực độ khống chế của ông ta đối với phòng số hai Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, khẳng định không bình thường.
Hành động này của Lý Dật Phong rõ ràng là hướng ông ta thị uy!
Hạ Đức Trường hiện tại thực sự có chút hối hận khi đi Hoàng Lương một chuyến, trước khi đi, ông ta thoả thuê mãn nguyện, nghĩ đến chẳng những có thể lấy vừa mới thao túng Lãnh Phong bắt bí Lý Dật Phong, do đó lộ rõ quyền uy Phó trưởng ban thường trực ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy của ông ta, còn có thể lấy việc điều chỉnh Lý Dật Phong và Lãnh Phong làm nơi đột phá, cùng hai người ở hậu đài Tỉnh ủy thiết lập quan hệ, từ đó trợ giúp ông ta đánh vỡ cục diện bế tắc.
Nếu điều tra của Hạ Lai ở Hoàng Lương đồng thời xuất hiện bước ngoặc, ông ta còn có thể mượn cơ hội nhúng tay vào công việc họ Trịnh một trong ba dòng họ lớn Hoàng Lương, khiến họ Trịnh vì ông ta sử dụng, từ đó ở thành phố Hoàng Lương nuôi dưỡng thế lực, bắn ra bước đầu tiên của ông ta trên bố cục toàn tỉnh, vì cơ sở kiên cố lên cao đánh xuống ngày sau của ông ta ở tỉnh Yến.
Nghĩ đến Hạ Lai, trong lòng Hạ Đức Trường lo lắng một trận, Hạ Lai quá đơn thuần quá ngây thơ rồi, cô cho rằng điều tra nội tình chiêu sinh của học viện Tiến Thủ thì thật sự chỉ là vấn đề chiêu sinh, nhưng lại không biết học viện Tiến Thủ là căn cứ nhân tài họ Trịnh ở Hoàng Lương, là cái đinh trong mắt Tưởng Tuyết Tùng, Tưởng Tuyết Tùng đã sớm muốn loại trừ nhanh chóng, nhưng khổ nỗi không có cơ hội.
Học viện Tiến Thủ có nội tình chồng chất, một khi vạch trần, thì có thể dẫn đến thanh trừ thế lực họ Trịnh, dẫn đến động đất trong quan trường Hoàng Lương, sự tình trọng đại, là đòn bẫy rút dây động rừng. Vốn ngay từ đầu Hạ Đức Trường không muốn cho Hạ Lai lấy thân mạo hiểm, nhưng thấy Hạ Lai vô cùng hứng thú với công việc phóng viên, lại lấy Ông Vua không ngai làm nhiệm vụ của mình, đã nghĩ đơn giản để Hạ Lai đi ngầm điều tra học viện Tiến Thủ, một là để cho cô quá chú tâm vùi đầu vào công việc, có thể quên đi Quan Doãn, hai là với thân phận phóng viên tòa soạn báo cấp quốc gia của Hạ Lai, cho dù bị học viện Tiến Thủ phát hiện, cũng không ai dám làm gì cô.
Chính là ôm ý tưởng thử một lần, Hạ Đức Trường lợi dụng con đường lặng yên phóng ra tin tức, để Hạ Lai biết đến nội tình đen tối trong việc chiêu sinh của học viện Tiến Thủ, quả không ngoài dự liệu, Hạ Lai xuất phát từ thiên chức phóng viên, tinh thần chính nghĩa và sứ mệnh khiến cô không chút do dự quyết định đến âm thầm điều tra chân tướng.
Cũng đừng nói, diện mạo học sinh của Hạ Lai thật đúng là giúp cô, làm cho cô thuận lợi trà trộn vào học viện Tiến Thủ mà không bị phát hiện, liên tiếp ở học viện Tiến Thủ ẩn náu hơn một tuần. Hạ Lai tiếp xúc với sự thực càng nhiều, càng là nhìn thấy ghê người, khi cô đang cùng Hạ Đức Trường âm thầm liên hệ, hơi lộ ra một chút chân tướng cho Hạ Đức Trường khiến cho Hạ Đức Trường kinh hô không ngừng, mỏ vàng, học viện Tiến Thủ tuyệt đối là một mỏ vàng, mỏ vàng có thể dùng đến đào móc lượng lớn của cải chính trị!
Không chút nào khoa trương nói, Hạ Lai ở học viện Tiến Thủ ngầm điều tra, là thu hoạch lớn nhất hành trình tại Hoàng Lương của Hạ Đức Trường, nếu như không có nét bút thần tham gia học viện Tiến Thủ của Hạ Lai, Hạ Đức Trường đừng nói bây giờ có thể nằm ở trên giường yên ổn đi ngủ, sợ là đã sớm đứng ngồi không yên, không biết bước tiếp theo nên đi như thế nào.
Còn may, may mắn, Hạ Lai gởi tin nhắn tới nói, ngày mai sẽ có thể trở về tỉnh thành, đến lúc đó đem tài liệu giao cho ông ta, ông ta nắm trong tay nhược điểm của họ Trịnh, chẳng những Trịnh Thiên Tắc phải ngoan ngoãn dựa vào ông ta, toàn bộ họ Trịnh ở Hoàng Lương cũng sẽ thần phục dưới chân ông ta, đến lúc đó, ông ta có thể lại lần nữa về Hoàng Lương, xem có thể mở ra cục diện tại Hoàng Lương hay không, sau đó hô mưa gọi gió, giúp Tưởng Tuyết Tùng thuận lợi từ Hoàng Lương đi lên.
Kỳ thật cũng không ai biết Hạ Đức Trường còn có ý đồ chính trị khác che dấu sâu vô cùng, ông ta sở dĩ vô cùng ham thích thế cục Hoàng Lương, điểm xuất phát căn bản nhất là ông ta muốn âm mưu chiếm ngai vàng Bí thư Thành ủy Hoàng Lương—— cục diện vô cùng bị động ở Tỉnh ủy cùng với đối mặt với thế mạnh của Hồ Tuấn Nghị, khiến ông ta nảy sinh ý niệm trong đầu muốn đảm nhiệm Bí thư Thành ủy một lần, Hoàng Lương, chính là nơi cất cánh tốt nhất.
Mọi việc thích hợp phòng ngừa chu đáo, Hạ Đức Trường không nghĩ lại bị động khắp nơi rồi, ông ta muốn là chờ sau khi công việc giai đoạn trước của ông ta chuẩn bị đầy đủ, một khi hoạt động thành công, điều lệnh một chút, ông ta vừa đến Hoàng Lương có thể lập tức nắm đại cục trong tay, trong nhiệm kỳ hoàn thành đại kế... Tuy rằng so với trực tiếp ở Tỉnh ủy bay lên phải chậm hơn một bước, nhưng có lý lịch của Bí thư Thành ủy, khi ông ta lại bước vào hàng ngũ cấp phó tỉnh, có khả năng khởi đầu trực tiếp chính là Phó chủ tịch tỉnh rồi.
Mà học viện Tiến Thủ... Chính là mấu chốt trong mấu chốt của kế hoạch, Hạ Đức Trường càng nghĩ càng hưng phấn, nghĩ đến ngày mai gặp Hạ Lai bình an trở về, trong tay có một chồng tài liệu thật dày có thể khiến họ Trịnh nói gì nghe nấy, ông ta lại từ trên giường đứng lên, mở đèn bàn, uống một ngụm trà đậm nâng cao tinh thần, chuẩn bị cẩn thận làm theo con đường lên chức của ông ta, rốt cuộc là đi trên con đường bất thường ở Tỉnh ủy chịu khổ nhưng có lẽ có thể vừa một hành động liền thành danh, hay là tỉ mỉ triển khai một phen, đến Hoàng Lương đảm nhiệm Bí thư Thành ủy một nhiệm kỳ càng tốt?
Một bên nghĩ, một bên theo thói quen lấy ra cuốn sổ nhỏ, ở phía trên vừa viết vừa vẽ, nỗ lực trên giấy vẽ ra một phen tiền đồ gấm vóc, năm đó là diệu kế Chu Lang an thiên hạ, bây giờ là diệu kế Hạ Lang vẽ tiền đồ... Đột nhiên, điện thoại vang lên.
Không phải di động, là điện thoại nhà.
Điện thoại nhà của Hạ Đức Trường ở Tỉnh ủy, không có mấy người biết, ông ta mới đến Tỉnh ủy không lâu, điện thoại còn chưa công bố ra ngoài. Điện thoại đêm hôm khuya khoắt vang lên, vô cùng đột ngột, khiến cho Hạ Đức Trường hoảng sợ, vừa thấy điện thoại gọi đến thì càng là căm tức, tại sao lại là Kim Nhất Giai?
Kim Nhất Giai này, quấy rối cái gì?
Ông ta cứ mặc cho điện thoại vang không ngừng, chính là không tiếp. Không ngờ điện thoại vang lên một lần còn chưa xong, lại vang lên lần thứ hai. Lần thứ hai vang xong, Hạ Đức Trường vẫn là không nhận, ngay sau đó lại vang lên lần thứ ba.
Hạ Đức Trường không thể nhịn được nữa, giơ tay cầm điện thoại lên:
- Tôi nhớ gia giáo Kim gia rất nghiêm, không thể nửa đêm gọi điện thoại quấy rầy người khác, Nhất Giai, chẳng lẽ lúc nhỏ không ai dạy cô?
- Hạ Đức Trường!
Đầu dây điện thoại truyền đến tiếng hét tức giận của Kim Nhất Giai
- Gia giáo Kim gia so với gia giáo Hạ gia tốt hơn nhiều, chẳng lẽ lúc nhỏ không ai dạy bảo ông lưu một đường để về sau còn gặp lại sao? Gọi ông sáu bảy cuộc điện thoại ông cũng không nghe, ông cho là ông là ai?
- Tôi là ai? Tôi là dượng cô!
Hạ Đức Trường nổi trận lôi đình
- Cô nói với tôi bằng giọng điệu gì? Hiểu cái gì kêu là tôn trọng bề trên không?
- Được, tôi tôn trọng ông, xin ông hãy nghe cho kỹ.
Giọng điệu Kim Nhất Giai bỗng chốc mềm nhũn, rồi lại khóc
- Tôi đang trên đường về thành phố Yến, Hạ Lai... không xong rồi.
- Cái gì? Cô nói cái gì? Hạ Lai làm sao vậy?
Kinh ngạc này của Hạ Đức Trường có thể là không như bình thường.
- Hạ Lai từ lầu ba học viện Tiến Thủ nhảy xuống...
Kim Nhất Giai thương tâm muốn chết
- Hạ Đức Trường, ông còn không nghe, tôi khiến ông ngay cả gặp mặt Hạ Lai lần cuối cũng không được!
- A!
Hạ Đức Trường dưới sự kinh hãi, vấp dưới chân, ngã trên mặt đất, cái ót đập trên sàn nhà, lập tức nổi lên một cái cục u lớn
- Hạ Lai nó, nó hiện tại thế nào...
- Chị đang trên đường về nhà.
Kim Nhất Giai chỉ nói một câu, liền cúp điện thoại.
- Hạ Lai...
Hạ Đức Trường làm sao còn lo lắng cái gáy ngã tới máu tươi chảy ròng, chỉ cảm thấy kinh hồn bạt vía, từ trong đau buồn, phát ra một tiếng kêu gọi bi thương nhất
- Con gái, ba hại con rồi...
Truyện khác cùng thể loại
37 chương
19 chương
90 chương
75 chương
607 chương
16 chương