Quan Vận
Chương 145 : Mâu thuẫn đang nổi lên và mở rộng
Lãnh đạo chủ chốt Huyện ủy huyện Khổng, đứng trong gió lạnh nghênh đón lãnh đạo Thành ủy đến. Lý Dật Phong và Lãnh Phong đều mặc trang phục mùa đông, áo bông thật dày, trông như béo ra một chút, hoặc là tâm rộng ra một chút chăng? Cũng khó mà nói được. Đúng lúc mùa đông huyện Khổng vừa mới. Những ngày giá rét còn chờ phía sau.
Quan Doãn cũng đứng ở trong đám người đó. Hắn không còn là nhân vật đứng ở cuối cùng. Hắn thấy Diệp Lâm từ trên xe bước xuống. Cô mặc một áo ba-đờ-xuy, cổ dựng thẳng lên. Bên ngoài còn quấn thêm một chiếc khăn nhung sáng màu làm nổi lên khuôn mặt nhạt như hoa cúc của cô. Trong nháy mắt hắn lại có chút thất thần, ý thức được Diệp Lâm là dì cả của Ôn Lâm, nhất định có quan hệ huyết thống với Ôn Lâm. Ôn Lâm xinh đẹp, không cần phải nói cũng biết là nhờ gien di truyền tốt từ mẹ cô. Mà mẹ Ôn Lâm chị em ruột của Diệp Lâm. Vậy Diệp Lâm sao có thể kém được?
Trước kia, khi cô làm Thành ủy Phó trưởng ban cán bộ, không nghĩ nhiều về phương diện cô là người phụ nữ xinh đẹp. Dưới thời tiết giá lạnh, cách ăn mặc của Diệp Lâm đoan trang mà không mất vẻ tao nhã khiến mắt Quan Doãn sáng ngời. Cô có một vẻ đẹp như hoa mai ngạo nghễ trong tuyết trắng.
Quan Doãn chợt giật mình. Sao hắn lại đột nhiên xúc động trước Diệp Lâm. Chẳng lẽ bởi vì Diệp Lâm vừa xuống xe thoáng nhìn hắn với cái nhìn ý vị sâu xa sao? Hay là Diệp Lâm là dì cả của Ôn Lâm. Sự xuất hiện của cô, khiến hắn không thể không nhớ tới Ôn Lâm.
Tuy rằng Ôn Lâm không ở phòng Thư ký, nhưng giai nhân không ở xa, chỉ ở ngay núi Bình Khâu, bất quá chỉ cách Huyện ủy có vài phút đi đường. Hơn nữa, Quan Doãn luôn phải tới núi Bình Khâu. Dạo này hắn gặp Ôn Lâm không ít lần. Bởi vì ngày nào cũng gặp nhau, nên tình cảm của Ôn Lâm đối với hắn dường như càng lúc càng sâu nặng.
Suy nghĩ đến Ôn Lâm, Quan Doãn lại không thể kìm chế được, nghĩ tới Hạ Lai và Kim Nhất Giai. Đúng vậy, chỉ cần hình ảnh Hạ Lai vừa xuất hiện ở trong đầu, thì hình ảnh Kim Nhất Giai sẽ lập tức thoáng hiện. Giống như cô và Hạ Lai thật sự là hoa tỷ muội vậy. Chỉ có điều khiến hắn vô cùng buồn bực, vì sao cứ nghĩ đến Kim Nhất Giai trong lòng hắn lại đại loạn?
Sau khi Diệp Lâm xuống xe, chỉ nói đơn giản với Lý Dật Phong, Lãnh Phong vài câu, liền đi vào cửa chính Huyện ủy vừa được xây dựng lại. Trụ sở Huyện ủy vừa được tu sửa đổi mới hoàn toàn, dưới ánh sáng yếu ớt của mùa đông, trông có chút phồn thịnh hơn so với trước kia, che dấu rất nhiều chuyện cũ của năm xưa.
Quách Vĩ Toàn bước chậm rãi, cố ý đi tụt lại phía sau cùng Quan Doãn. Ông ta nhỏ giọng nói:
- Quan Doãn, đi đường lối cơ sở. Từ Phó chủ tịch Thị trấn đi lên. Lại đến Chủ tịch Thị trấn, Bí thư, sau đó là huyện phó, chiêu số vững chắc, nhưng đi bước một, ba năm một bậc thang. Thời gian quá dài...
Gần đây, biểu hiện của Quách Vĩ Toàn ở Huyện ủy là biết tròn biết méo, ở vị trí Phó chủ tịch thường trực huyện thường cúi đầu, tận tâm cố gắng công tác, không có bất kỳ động tác nhỏ gì, ngoại trừ hoàn thành công tác trong công việc của mình ra, đều giữ khoảng cách nhất định với Lãnh Phong, Lý Dật Phong, cũng không lộ rõ có nghiêng về bất kỳ một người nào. Ông ta giữ lập trường trung lập như vậy, khiến Quan Doãn rất thưởng thức.
Trong giai đoạn hiện nay, mâu thuẫn giữa Lý Dật Phong và Lãnh Phong còn chưa lộ rõ, nhưng họ đang ra chiêu trong việc đẩy mạnh công nghiệp hay phát triển nông nghiệp của huyện Khổng. Phân kỳ giữa hai người đang dần dần mở rộng. Tuy nhiên trước khi Phó bí thư Huyện ủy mới xuống nhậm chức, Quách Vĩ Toàn thông minh duy trì cục diện trung lập, khiến Lý Dật Phong và Lãnh Phong không thể điều hòa tính nguyên tắc phân kỳ, nên còn chưa thể đặt lên trên mặt bàn.
Quan Doãn lo lắng chính là, thật ra mâu thuẫn đang nổi lên và càng lúc càng lớn. Lý Dật Phong đã chuẩn bị cho nhà máy sản xuất giấy định cư tại huyện Khổng. Địa điểm được lựa chọn chính là ở một đồng ruộng thị trấn Phi Mã, bên bờ sông Lưu Sa. Nơi này hoàn toàn nằm trong khu vực trồng rau quả của Kim Nhất Giai. Tuy rằng Lãnh Phong không chính xác đưa ra ý kiến phản đối, nhưng cũng áp dụng sách lược giống Lý Dật Phong, giữ lại lâu không đưa ra quyết định. Dù sao quyền phê duyệt đất và quyền xét duyệt thủ tục các hạng mục là thuộc về Ủy ban nhân dân. Lý Dật Phong thân là Bí thư Huyện ủy, không có khả năng nhúng tay vào mọi công tác của Ủy ban nhân dân.
Quan Doãn nhìn ra được, tâm tư của Lý Dật Phong và Lãnh Phong giống nhau, đều đang đợi vận mệnh cuối cùng của Lý Vĩnh Xương được công khai cùng với Phó bí thư Huyện ủy mới tới đảm nhiệm chức vụ.
Vận mệnh cuối cùng của Lý Vĩnh Xương như thế nào, được quyết định bởi ai là người chiếm thế thượng phong trong cuộc đọ sức ở thành phố. Mà người được chọn nhậm chức Phó bí thư Huyện ủy mới, lại là kết quả ai thắng ai thua trong cuộc đọ sức cuối cùng giữa Bí thư Tưởng và Chủ tịch thành phố Hô Diên. Lập trường của người tới nhậm chức Phó bí thư Huyện ủy mới kế nhiệm Lý Vĩnh Xương, rất quan trọng. Suy nghĩ của anh ta là ủng hộ Lý Dật Phong, đẩy mạnh công nghiệp của huyện, hay tán thành hình thức phát triển nông nghiệp huyện của Lãnh Phong. Lý Dật Phong và Lãnh Phong chắc chắn đều muốn tranh thủ sự ủng hộ này.
Hiện nay, Quách Vĩ Toàn vẫn giữ lập trường trung lập. Từ đầu đến cuối, ông ta không tỏ thái độ rõ ràng là lựa chọn đẩy mạnh công nghiệp của huyện hay phát triển nông nghiệp huyện. Ngược lại, phân lượng của ông ta so với trước kia càng nặng hơn rất nhiều. Ông ta trở thành lực lượng trung gian mà cả Lý Dật Phong và Lãnh Phong đều muốn tranh thủ.
Đối với việc Trần Vũ Tường đột nhiên nhảy dù tới, Quan Doãn cũng cảm thấy rất khó hiểu. Hắn không được vì sao Trần Vũ Tường lại bị sung quân tới huyện Khổng. Ở thành phố rất tốt, gần trung tâm chính trị thành phố Hoàng Lương, khẳng định lên chức sẽ nhanh hơn. Tuy nhiên, sau khi hắn cẩn thận phân tích lý lịch của Trần Vũ Tường, thủ đoạn chính trị của Trần Vũ Tường ở quận Đan Thủy mạnh vì gạo, bạo vì tiền và gã lại chỉ mới 36 tuổi. Theo cách nói của Lão Dung Đầu chính là, Trần Vũ Tường nhảy dù đến huyện Khổng không phải đến để mạ vàng, cũng không phải bị xử lý, mà là đến đây để lấy đà chuẩn bị nhảy.
Đương nhiên, Quan Doãn hiểu hàm ý bên trong. Lại một lần nữa, huyện Khổng trở thành ván cầu, để Trần Vũ Tường dựa vào ván cầu này bay lên cao. Dù thế nào, huyện Khổng chắc chắn trở thành trợ lực để gã lấy đà nhảy.
Muốn điều cán bộ xuống cơ sở rèn luyện với thân phận là Phó chủ tịch quận, ít nhất cũng phải là do Chủ tịch huyện quyết định. Nhưng điều một người có triển vọng như thế xuống một huyện nho nhỏ như huyện Khổng để rèn luyện, lại từ Phó bí thư Huyện ủy đi lên, bất kỳ ai cũng cảm thấy không thể giải thích được sự an bài này. Nhưng Quan Doãn cũng đã có kết luận cuối cùng. Trần Vũ Tường từ Phó Bí thư cất bước, thật ra mục đích duy nhất để gã tiến đến huyện Khổng chính là tiếp nhận chức vụ Chủ tịch huyện !
Ban đầu, Lãnh Phong vốn đề danh Quách Vĩ Toàn tiếp nhận chức vụ Phó Bí thư. Kết quả cuối cùng, Quách Vĩ Toàn bị loại. Nhưng Quách Vĩ Toàn cũng không lộ ra chút cảm xúc bất mãn nào. Ngược lại, thái độ của ông ta đối với việc Trần Vũ Tường tới nhậm chức có phần vui mừng. Nhất là gần đây ông ta thường hết lần này tới lần khác tiếp cận Quan Doãn, có ý thăm dò xem Quan Doãn có đồng ý điều hướng tới Thành ủy hay không. Điều đó khiến Quan Doãn càng thêm khẳng định, Trần Vũ Tường nhảy dù tới là một nước cờ che giấu một loạt những chuẩn bị ở phía sau.
Trần Vũ Tường nhảy dù tới chỉ là bước đầu tiên. Bước tiếp theo, Quách Vĩ Toàn cũng sẽ chiếm vị trí quan trọng hơn trên bàn cờ ở huyện Khổng. Tưởng Tuyết Tùng là một tay chơi cờ giỏi, thận trọng, tâm tư kín đáo. Ông ta muốn chính là rút dây động rừng không chế lực mạnh yếu trong tay.
Nếu để Tưởng Tuyết Tùng biết Quan Doãn đã đoán được tâm tư của ông ta chính xác đến mức như thế, ông ta chẳng những sẽ chấn động, cũng sẽ lập tức đánh mất ý tưởng muốn trọng dụng Quan Doãn đảm nhiệm chức thư ký cho mình. Nếu để ông ta lại biết được hai lần xuất kích trong vụ kiện Tiền Ái Lâm được đăng báo cùng với tài liệu tham khảo nội bộ, là do Quan Doãn thiết lập kế hoạch tỉ mỉ thăm dò ván cờ, đến lúc đó đừng nói là vẫn dùng Quan Doãn đảm nhiệm chức vụ thư ký, nói không chừng trong lòng còn có thể nảy sinh đề phòng lớn đối với Quan Doãn.
Vụ kiến Tiền Ái Lâm bị đăng báo cùng với tài liệu tham khảo nội bộ, là do Quan Doãn lấy thân phận Phó phòng nho nhỏ, khéo léo ra tay, mượn ưu thế Hạ Lai là phóng viên tòa soạn báo quốc gia, lần đầu tiên từ thành phố đến tỉnh, quấy nhiễu hồ nước mùa xuân của thành phố Hoàng Lương, cũng làm rối loạn tâm tình của Tưởng Tuyết Tùng.
Đương nhiên, Quan Doãn cũng không biết cuối cùng Tưởng Tuyết Tùng đã hạ quyết tâm muốn Lý Vĩnh Xương vĩnh viễn không thể trở mình, không chỉ do áp lực đến từ truyền thông và tài liệu tham khảo nội bộ, còn do một nhân vật cấp quan trọng ở tỉnh trực tiếp tạo áp lực. Mà sau lưng nhân vật cấp quan trọng tự mình xuất động này, đúng như lời Lý Vĩnh Xương nói về Lãnh Phong ngày đó một kẻ khó nói được!
Khi Trần Vũ Tường đến đảm nhiệm, Quách Vĩ Toàn đột nhiên nói với hắn về con đường lên chức sau này, Quan Doãn lập tức hiểu ra điều gì. Từ khi tin đồn Tưởng Tuyết Tùng muốn dùng hắn đảm nhiệm thư ký lại nổi lên, sợ là thật sự phải di chuyển rồi.
- Cám ơn Chủ tịch huyện Quách quan tâm. Tôi sẽ tuân theo tất cả an bài của tổ chức.
Quan Doãn lãnh đạm nói một câu khách sáo.
- Tôi còn trẻ tuổi, sau này đi con đường thế nào, chỉ có thể đi đến đâu biết đến đó.
Quách Vĩ Toàn từ chối cho ý kiến mỉm cười:
- Vừa rồi cậu cũng thấy Phó Bí thư Trần Vũ Tường rồi. Ấn tượng ban đầu của cậu đối với anh ta thế nào?
Vừa rồi Trần Vũ Tường vừa xuống xe, Quan Doãn đã âm thầm quan sát gã vài lần. Trần Vũ Tường 36 tuổi, mày rậm mặt chữ điền, tai rất tròn, cái mũi thẳng đứng. Xét từ tướng mạo, gã có tướng mạo đường hoàng, rất có tướng làm quan. Nhất là cách đi đứng, long hành hổ bộ, rất có quan uy.
Quan Doãn không biết xem tướng, cũng không biết cách phân tích tính cách một người dựa trên tướng mạo, nhưng ấn tượng đầu tiên của hắn đối với Trần Vũ Tường quả thật không tồi. Hắn nói:
- Bí thư Trần cao lớn uy vũ, hẳn là tính cách mạnh mẽ quyết đoán.
Trong mắt Quách Vĩ Toàn thoáng lộ vẻ ngạc nhiên. Ông ta mỉm cười:
- Tôi nghe nói cậu vẫn muốn thúc đẩy đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao. Thật ra, tôi không có thành kiến gì đối với nông nghiệp hiệu suất cao. Trong lúc Vũ Tường đảm nhiệm Phó chủ tịch quận ở quận Đan Thủy, cũng luôn cảm thấy rất hứng thú đối với phương diện đầu tư nông nghiệp...
Quan Doãn nghe ra ám chỉ rất trực tiếp của Quách Vĩ Toàn. Quách Vĩ Toàn gọi thẳng tên của Trần Vũ Tường, cho thấy quan hệ cá nhân giữa ông ta và Trần Vũ Tường không tầm thường, lại nhấn mạnh trọng điểm ông ta và Trần Vũ Tường cũng có hứng thú đối với nông nghiệp hiệu suất cao. Ngụ ý đã rất rõ ràng. Nếu cần, ông ta có thể cùng Trần Vũ Tường liên thủ ủng hộ ý tưởng phát triển nông nghiệp của Lãnh Phong.
Nếu Phó chủ tịch thường trực huyện và Phó Bí thư cùng Chủ tịch huyện đều có chung ý tưởng, chiến lược phát triển nông nghiệp huyện của Lãnh Phong sẽ trở thành ý kiến chủ yếu của huyện Khổng. Quan niệm đẩy mạnh công nghiệp huyện của Lý Dật Phong, vì không chiếm được ủng hộ của hai nhân vật cấp quan trọng là Phó Bí thư và Phó chủ tịch thường trực huyện sẽ trở thành không có thị trường.
Tuy nhiên... Quan Doãn cũng không cho rằng Quách Vĩ Toàn sẽ vì hắn mà thay đổi lập trường trung lập quay sang ủng hộ Lãnh Phong. Hắn không có phân lượng lớn như vậy. Hơn nữa, Trần Vũ Tường có thái độ thế nào, cũng chưa biết được. Lời Quách Vĩ Toàn vừa nói, chỉ là muốn thăm dò trước khi hành động thôi.
- Quan Doãn, cậu tới một lát.
Đang lúc Quan Doãn muốn ứng phó Quách Vĩ Toàn vài câu, Lãnh Phong lại vẫy tay gọi Quan Doãn.
Quan Doãn nhìn Quách Vĩ Toàn cười xin lỗi, bước nhanh tới bên cạnh Lãnh Phong. Nhìn Quan Doãn bóng dáng, Quách Vĩ Toàn nếu có chút đăm chiêu địa mỉm cười.
- Chuyện gì vậy, Chủ tịch huyện?
Quan Doãn không rõ hiện tại đang lúc mấu chốt, sao Lãnh Phong lại đột nhiên gọi hắn.
- Sau khi đại hội bổ nhiệm kết thúc, sẽ triệu tập cuộc họp Ủy ban thường vụ. Cậu tới dự thính hội nghị.
Đột nhiên, trong mắt Lãnh Phong lộ ra vẻ lạnh lùng.
- Đến lúc đó tôi sẽ đưa ra ý tưởng nông nghiệp hiệu suất cao. Khi cần thiết, cậu đứng ra phát biểu ý kiến bổ sung. Trước khi Trần Vũ Tường còn chưa rõ tình thế, cần phải quyết định đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao !
Truyện khác cùng thể loại
37 chương
19 chương
90 chương
75 chương
607 chương
16 chương