Quan Môn

Chương 894

Chuyện này chính là bản thân bọn họ cố ý bới lông tìm vết, đương nhiên lý do là không đủ thuyết phúc, cho nên Diệp Khai mới có thể giận dữ. Nếu nói Diệp Khai là nhân vật không có nền tảng, thế thì tùy bọn họ muốn vuốt ve ra sao thì làm, đương nhiên là không có vấn đề gì. Thế nhưng mà người khác không rõ ràng nền tảng của Diệp Khai, bản thân Long Chính Tiết cũng biết rõ, hơn nữa nếu làm ra việc gì không thỏa đáng mà chọc giận vào lão Diệp gia, một vị Quyền Chủ tịch tỉnh như Long Chính Tiết hắn lại tính là gì chứ? Nghĩ tới những người Ủy viên Chính trị trung ương, trung bình ủy, trung ủy, Long Chính Tiết lập tức héo xuống, những lời định nói ra miệng cũng nghẹn lại. Đối với nhân vật như thế, bản thân Long Chính Tiết hắn không thể trêu vào, địa vị sau lưng hắn đi nữa cũng không thể trêu vào được. Diệp Khai nhìn những người xung quanh, quay người đi ra khỏi phòng họp Sau khi đi ra, Diệp Khai liền thở phào một hơi. Trên thực tế, hắn thật chẳng có chút ấn tượng tốt nào về những buổi hội nghị kiểu này, nó hoàn toàn không được mở ra vì để xúc tiến công việc, mà chỉ được mở ra để đả kích đối thủ mà thôi. Rất hiển nhiên, nếu như hắn không đưa ra đồ vật xác đáng thì hội nghị này đêm nay hắn là muốn kéo dài lâu lắm. Dựa theo sắp xếp vốn ban đầu của Long Chính Tiết, hắn nhất định là muốn lợi dụng việc này trì hoãn lại việc khởi công xây dựng dự án, ít nhất phải đợi cho tới sang năm, khi mà hắn chính thức được lên làm Chủ tịch tỉnh đã mới có thể thảo luận kỹ càng được/ Đáng tiếc chính là bọn họ lại đoán chừng tính thế sai rồi, cho rằng Diệp Khai không thể lấy ra được số tài chính lớn như thế. Trên thực tế, Diệp Khai cũng chẳng thiếu gì tiền, chỉ là những số tiền đó muốn tiêu xài ra sao, bản thân hắn cũng đã sắp xếp ổn thỏa chung hết rồi. Nhất là khi hắn phát hiện không phải lúc nào quăng tiền ra không phải là biện pháp duy nhất để giải quyết vấn đề, hắn liền trở nên dùng tài chính thận trọng hơn nhiều. Giống như chuyện đêm nay, nếu hắn sớm giải quyết vấn đề về tài chính, không chừng bọn họ lại giương súng lên đánh lén Bí thư Nhạc Sơn, mà lại cũng không phải là vấn đề về tài chính, là một vấn đề nào đó càng làm cho người ta thêm nhức đầu hơn thì sao. Có một số người chính là thích đùa bỡn quyền mưu, dùng người khác để tranh quyền đoat lời, trong lòng cũng chẳng phải đặt dân chúng ở vị trí quan trọng nhất. Từ sự đối lâp giữa hai người Bí thư Nhạc Sơn cùng Long Chính Tiết, Diệp Khai có thể nhìn ra được ai mới là người đáng giá để trợ giúp/ Nhất là nghĩ tới chuyện âm mưu Long Chính Tiết định mặt khác lại lợi dụng mình để làm cho Bí thư Nhạc Sơn rơi vào thế bị động, thuận tiện đả kích mình bị bại lộ, Diệp Khai quyêt định nhất định phải ăn miếng trả miếng vào đúng thời điểm thích hợp, làm cho Long Chính Tiết phải rời khỏi vị trí này. Nghi thức đặt móng cho dự án xây dựng đường cao tốc tỉnh Hà Đông được cử hành vào đúng ngày một tháng bảy. Trong phương diện thi công, toàn tuyến đường cao tốc tỉnh Hà Đông còn bao gồm ba mươi hạng mục, chín đơn vị cùng một phòng thí nghiệm, có hơn mười hai ngàn công nhân viên kỹ thuật cùng quản lý đang chiến đấu hăng hái tại hiện trường thi công, Nhân viên thi công đến từ khắp nơi trên cả nước, bọn họ vượt qua mọi hoàn cảnh, đủ loại không thích ứng như khí hậu khác biệt, đồ ăn không họp để bảo đảm cho tiến độ công trình, toàn tâm đầu nhập vào công tác kiến thiết đường cao tốc tỉnh Hà Đông. Vì để nâng cao tính tích cực của đơn vị thi công trên diện rộng, tỉnh Hà Đông mỗi năm đều tổ chức hoạt động thi đua một trăm ngày trên diện rộng. Những đơn vị cùng cá nhân trong thời gian thi đua mà hoàn thành tốt nhiệm vụ, hoàn thành chỉ tiêu kinh doanh sản xuất, cùng hoàn thành mục tiêu đăng ký thi đua trong một trăm ngày đó đều được khen ngợi. Đây cũng là công trình hạng lớn nhất trong những năm gần đây của tỉnh Hà Đông, thậm chí trong cả nước đều đang trông ngóng công trình này được khởi hành, Dù sao đây là một con đường tiên phong cho việc chính phủ cũng tham gia kiến thiết đường cái của tỉnh địa phương, hơn nữa lại là ở khu kém phát triển như tỉnh Hà Đông, hành động như thế đúng là đáng ngưỡng mộ. Nếu tỉnh Hà Đông giờ đây có thể làm thành công thì tin rằng sẽ có rất nhiều nơi noi theo. - Muốn giàu, trước hết phải làm đường. khẩu hiệu này được đưa ra vài chục năm rồi, nhưng cụ thể chứng thực thì lại không lạc quan cho lắm. Diệp Khai nói với Mộc Uyển Dung: - Cho nên Bí thư Nhạc Sơn lúc này đây hạ quyết tâm muốn xây dựng một con đường cao tốc cho tỉnh Hà Đông, động tác này khỏi phải nói cũng biết làm cho trung ương chú ý tới mức nào, cho rằng tư tưởng của chúng ta đáng để chăm chú phân tích. Thời tiết hôm nay xem như không tệ, sáng sớm có lợi là có nhiều mây, ánh sáng vừa phải, nhưng lại có chút gió nhẹ, nên không cảm thấy quá nóng. - Hi vọng con đường cao tốc này sớm hoàn thành, tỉnh Hà Đông xác thực cũng cần một con đường để bay lên. Với tư cách là quan viên tỉnh Hà Đông, Mộc Uyển Dung đương nhiên vô cùng rõ ràng một con đường cao tốc có thể mang lại bao nhiêu ảnh hưởng cho những người dân bình thường cùng những xí nghiệp trong địa bàn. Kỳ thật nghi thức đặt móng cũng rất đơn giản, chính là dựng một cái đài bên trên mặt đất, kéo hoành phi, mời những đơn vị tương quan cùng bộ phận nghe nhìn cùng tới, đới tới khi những lãnh đạo tỉnh ủy nói chuyện xong thì mỗi người được phát một cái xẻng, dùng xẻng xúc hai xẻng đất, thế coi như xong rồi. chuyện này cũng không phải là chuyện gì quan trọng so với những việc tiếp theo. Trên thực tế mặc dù là nghi thức này cũng chỉ là làm bộ cho có mà thôi, cho dù là không có nghi thức đặt móng khởi công, công trình vẫn cứ như vậy mà tiến hành, chỉ là khí thế dường như kém đi một chút mà thôi. - Nghi thức như thế cũng không thể nói là làm không công được. Diệp Khai thuận miệng nói hai câu: - Người trong n khá là mê tín, trong thôn làm cái phòng ở, đào móng hay gì đó đều phải tìm lấy một ngày lành, giò lành, tránh đi Thái Tuế sát thần gì đó, còn phải đốt pháo thật lớn, tung rượu trên mặt đất, để cầu mong may mắn. Công trình xây dựng cảu nhà nước cũng là việc như thế, anh không quan tâm nhưng những người công nhân lại quan tâm, cho nên phải theo nhân tâm cũng chẳng phải là chuyện xấu gì. - Cũng đúng. Mộc Uyển Dung nghe xong, cảm thấy lời nói của Diệp Khai có lý. Người bình thường cũng chẳng quan tâm nhiều như thế, nhưng một khi xảy ra chuyện thì bọn họ sẽ lần tìm nguyên nhân. Nói ví dụ như thời điểm khởi công lại không tiến hành nghi thức, thời gian chọn không đúng, cũng lại không tránh xông sát gì đó… Cho nên trong một số việc nhỏ tới mức không đáng tạo thành vấn đề thì cũng không cần thiết phải kiên trì nguyên tắc, dù sao anh cũng không biết nguyên tắc đó có phải là chính xác hay không, nhập gia tùy tục mới là lẽ phải. Số người tham gia nghi thức đặt móng cũng rất đông, chỉ riêng nhân viên công tác của tỉnh ủy cũng đã có tới vài trăm người, các đại biểu của các thành phố cũng tới không ít người để cổ động, hơn nữa ban nghe nhìn, các phóng viên của các phương tiện truyền thông, tổng cộng cũng lên tới chừng hơn ngàn người rồi, đúng là trường hợp khá lớn. Chín giờ tám phút sáng, nghi thức đặt móng đúng giờ được bắt đầu. Bí thư tỉnh ủy Nhạc Sơn trước hết làm công tác nói chuyện, động viên, Quyền Chủ tịch tỉnh cũng biểu lộ thái độ của chính quyền, tiếp đó chính là Phó Chủ tịch tỉnh Lưu Kiến Bân phụ trách dự án phát biểu về việc kiến thết dự án đường cao tốc của tỉnh Hà Đông. Đối với các phóng viên mà nói, Lưu Kiến Bân nói chuyện mới là nội dung quan trọng, dù sao trong đó liên quan tới một số vấn đề mấu chốt. Phó Chủ tịch tỉnh Lưu Kiệt Bân nói chuyện khá cẩn thận, ngắn gọi, để thực hiện mục tiêu mau chóng hoàn thành công cuộc kiến thiết đường cao tốc của tỉnh Hà Đông, trong tỉnh yêu cầu rõ ràng sắp xếp kỳ hạn công trình, đóng lại cửa sau, định lượng chỉ tiêu, số người mang trách nhiệm, làm việc coi trọng về tư tưởng, hành động nhanh chóng, trách nhiệm cũng được chứng thực, phân giải rõ ràng từng tầng nhiệm vụ. - Phải cam đoan về tổ chức tư tưởng, dựng lên khẩu hiệu dộng tâm đồng đức, cố định tư tưởng, trong việc thành lập tổ chức thì để tổng giám đốc cầm quyền tuyên bố chỉ huy, quan khẩu tiền di, đồng thời thành lập văn phòng hiện trường cùng ba tổ giám sát, đối với những mục chậm tiến độ đều tiến hành đẩy mạnh giám sát trọng điểm toàn bộ các ban ngành chức năng của công ty. Toàn bộ công tác phải xoay quanh để hoàn thành cho đúng mục tiêu trong từng giai đoạn, cao thấp liên động, tất cả đều phải có tránh nhiệm giải quyết vấn đề cho đúng lúc, đúng hạn. Phó Chủ tịch tỉnh Lưu Kiến Bân vốn xuất thân là chuyên gia kỹ thuật, cho nên rất tâm đắc về phương diện này, những lời nói ra đều rất đúng, hay, đủ và chuyên nghiệp: - Công ty hiện nay đã xác định tám cố vấn về các mảng nghiên cứu khoa học, kỹ thuật của dự án, trong đó bao gồm những chuyên gia nổi tiếng của các viện nghiên cứu khoa học của bộ giao thông vận tải, các viện nghiên cứu của các trường đại học có tiếng. Để cam kết đảm bảo sự ủng hộ mạnh mẽ về tài liệu, vật liệu xây dựng, kỹ thuật, công nghệ hữu dụng cho công trình dự án, không chỉ bảo đảm việc quản lý chất lượng dự án đường cao tốc của tỉnh Hà Đông mà còn phải chuyển hóa thành ngành sản xuất hữu lực, thúc đẩy thực hiện được mục tiêu phát triển. Sau đó, hắn lại nói rất nhiều về vấn đề quản lý an toàn, nhấn mạnh rằng an toàn sản xuất chính là căn bệnh chí mạng của xí nghiệp, dự án đường cao tốc chú trọng quán triệt an toàn là trên hết, phương châm dự phòng làm chủ, chú ý quán triệt an toàn quốc gia gắn liền với văn minh sản xuất, sản xuất phải đi cùng với luật bảo vệ môi trường, pháp quy cùng quy phạm quy trình, xác nhận từng tình huống chứng thực biện pháp lao động, nghiêm khắc loại bỏ với những tai họa ngầm ảnh hưởng tới an toàn, thiết thực làm tốt công tác phòng lụt, các công tác chuẩn bị phòng lạnh, phòng sập, phòng xông, phòng chìm, phòng sấm sét, cũng kịp thời phát hiện vấn đề, kịp thời chỉnh đốn và cải cách. Sau đó chính là nói về những chính sách khen thường khích lệ đối với công nhân vên, cổ vũ mọi người sáng tạo thành tích, làm thành món quà quý báu tặng cho nhân dân. - Khoảng thời gian hai năm rưỡi, hoặc là sẽ nhanh hơn một chút, như vậy có thể coi như là món quà trước dịp quốc khánh năm một995 dành tặng cho nhân dân rồi. Diệp Khai ngồi đối diện đó, nói với Mộc Uyển Dung một câu. Hai người đều không đi lên đài hội nghị, chỉ là ngồi ở hàng đầu tiên dành cho khách quý mà thôi. Những người hôm nay có thể ngồi trên đài hội nghị trên cơ bản đều là cán bộ từ cấp Phó tỉnh trở lên, hai người bọn họ còn chưa có tư cách đó. Mặc dù nói nắng không quá gay gắt nhưng dù sao cũng đang là tháng bảy, cho nên khi bày bàn ra tổ chức vẫn là làm dưới lưới che nắng. Hiện tại thời gian dù đã gần buổi trưa nhưng mọi người cũng không cảm thấy quá nóng đến mức không thể chịu nổi. Chỉ là sau đó, người phụ trách dự án đang nói lên quyết tâm hoàn thành thì thời tiết đột nhiên thay đổi. Mây bỗng nhiên dày hơn, sắc trời đột nhiên trở nên âm u, sau đó cuồng phong bắt đầu nổi lên. Bởi vì là ở ngoài khu đất trông nên bão cát khá lớn, trong khoảnh khắc đã làm cho mọi quan khách ở đây nhuốm đầy bụi đất. Chứng kiến Mộc Uyển Dung phải nheo mắt lại để tránh bão cát, Diệp Khai liền lấy chiếc khăn trải bàn bên cạnh giương lên, chắn gió cho cả hai người. - Gặp quỷ à, bỗng nhiên lại nổi gió như thế, chẳng lẽ có mưa to? - Dự báo thời tiết nói là không có mưa mà… - Hà Đông rất ít khi có mưa to, mấy năm liền cũng có khi không có trận mưa to nào. Mọi người nhao nhao tránh sự tập kích của cát đá, nhất là những tiểu thư ăn mặc lễ phục khá đơn bạc, chiếc váy sườn xám xẻ rõ cao bị gió lớn thổi tung, không làm cách nào giữ lại được, cặp đùi trắng như tuyết lộ ra bên ngoài nhìn mà thấy giật mình, thậm chí ngay cả đồ lót cũng bị lộ hết ra. Nhưng mà việc nghiêm trọng hơn vẫn còn ở phía sau. Bởi vì đài Chủ tịch là dùng thép dựng lên làm giá đỡ, sau đó dùng giấy lụa phun vẽ làm vật che chắn cho nên những thứ này phải tránh nhất là gió. Hiện tại gió lớn cùng bão cát, toàn bộ bức tường hậu trường đằng sau đài Chủ tịch đều bị tốc hết lên, giống như lung lay sắp đổ. Rốt cuộc khi những người lãnh đạo còn đang bận rộn che mắt của mình để tránh bão cát thì bức tường bối cảnh dài hơn ba mươi mét, cao hơn năm mét không chịu nổi sức mạnh của gió lớn, rốt cuộc cũng ngã xuống. Điều phiền toái nhất chính là hướng mà bức tường bối cảnh đổ xuống chính là nhằm vào những vị lãnh đạo đang ngồi trên đài. - Nguy hiểm, mọi người gục hết người xuống. Diệp Khai thấy thế, lập tức hô to về phía đài hội nghị. Đúng lúc này, những người trên đài đều nghe được những tiếng kẽo kẹt khi bức tường bối cảnh đổ xuống, nhìn lại đằng sau đều giật nảy mình. Cũng may là có bàn cùng ghế để chắn lại, bên dưới còn rất nhiều khe hở. Mọi người cũng bất chấp toàn bộ gì uy nghi, đều hạ thấp thân thể, chui hết xung gầm bàn để tránh né. Trong một hồi gió lớn này, bức tường bối cảnh cuối cùng cũng đổ xuống, phát ra âm thanh rầm rầm, phủ xuống hơn phân nửa đài Chủ tịch. Tình huống này thật sự là nằm ngoài dự đoán của mọi người, ai cũng thật không ngờ lại xảy ra một hồi gió lớn như thế, càng không ngờ hơn nữa chính là bức tường bối cảnh lại bị đánh đổ được. Những người phụ trách hạng mục công trình đều bị sợ choáng váng, chuyện này đúng là không nằm trong dự liệu, nhưng mà đã xảy ra rồi, hơn nữa những người bên dưới bức tường bối cảnh đó đều là những người lãnh đạo cấp tỉnh cơ. Diệp Khai động tác thật nhanh nhẹ, hắn từ khoảng cách cách đài Chủ tịch khoàng chừng chục mét, chạy nhanh lên đài, sau đó định xốc lên bức tường đó để cứu ngưởi ở bên dưới. Đáng tiếc chính là chiếc giá đỡ này khá nặng, thậm chí mấy người đều không nhấc lên nổi.