Quan Môn
Chương 822
- Ừ, nghỉ ngơi 10 phút, sau đó chúng ta cùng nghiên cứu vấn đề về kiến thiết đường cao tốc.
Diệp Khai nói ra.
Mọi người rối rít đứng lên, hoạt động thân thể một chút, người có việc cần, chính là đi ra ngoài một vòng.
Thường vụ Phó chủ tịch Tống Lâm Sinh liền đi ra ngoài, đến phòng vệ sinh, kéo khóa quần, ở trong đó giải quyết.
Chỉ thấy Phó chủ tịch Lý Đồng Văn cũng đi qua, cũng tiến đến chỗ đó.
- Tống chủ tịch, lá gan của Diệp quyền chủ tịch ngược lại là rất lớn a, hạng mục do Bí thư Nhạc Sơn quyết định, ngươi nói chuyện này có thể thay đổi sao?
Lý Đồng Văn hướng Tống Lâm Sinh dò hỏi.
Hắn so với Tống Lâm Sinh nhỏ hơn không sai biệt lắm là mười tuổi, tiền đồ vẫn đang có, bất quá gần đây theo Tống Lâm Sinh như thiên lôi sai đâu đánh đó, lúc này thấy Diệp Khai tựa hồ đã rơi vào bẫy của Tống Lâm Sinh, liền theo sát đi qua, muốn nghiên cứu thảo luân một chút về vấn đề này.
- Cái này có cái gì mà phải lo lắng, dù sao là Diệp quyền chủ tịch đã nói ra cách nghĩ, cũng là Quyền chủ tịch hắn đứng ở phía trước mà.
Tống Lâm Sinh đi xong nước, lại dùng tay run run, sau đó mới đút trở về, hắn chậm rãi hồi đáp:
- Tuy chúng ta là tập thể quyết định, nhưng mà Chủ tịch thành phố luôn phải gánh trách nhiệm chủ yếu, hơn nữa, trong thành phố xác thực không có nhiều tài chính để tiến hành công tác trùng kiến, hủy bỏ một ít hạng mục bên trong phương án cũ, cũng là phương pháp xử lý bất đắc dĩ, ta nghĩ, Hội đồng tỉnh ủy cũng hiểu cho nỗi khổ tâm của thành phố Đông Sơn chúng ta.
Tống Lâm Sinh người này làm việc rất ổn định, mặc dù là đào hố để cho Diệp Khai nhảy vào trong, cũng sẽ không ở trước mặt người ngoài, tiết lộ tâm tư của mình, mặc dù là quan hệ của Phó chủ tịch Lý Đồng Văn và hắn tương đối thân cận, nhưng cũng sẽ không cho hắn lưu lại nhược điểm là tâm tư âm hiểm của mình, ngược lại là lộ ra tư thái một lòng vì công tác.
Lý Đồng Văn cộng sự với hắn đã lâu, tự nhiên biết rõ tâm tư của vị Thường vụ Phó chủ tịch này, trong lòng cũng không khỏi thầm mắng một tiếng lão hồ ly, ngoài miệng lại là vô cùng đồng ý với thuyết pháp của Tống Lâm Sinh, việc này là mọi người cùng giải quyết theo góc độ chúng, là từ tình huống thực tế của thành phố Đông Sơn mà làm, là từ thực tế mà Khang Thành trấn cần để thực thi, là trải qua thời gian khảo nghiệm.
Về phần nói lãnh đạo trong tỉnh sẽ sinh ra một ít suy nghĩ không tốt, đây không phải là còn có Diệp quyền chủ tịch ở phía trước đỡ đòn sao?
Trong nội tâm Phó chủ tịch, cục trưởng cảnh sát Đặng Kim Hữu có chút khó chịu, cũng thừa dịp thời gian nghỉ ngơi này, gọi điện thoại cho Bộ trưởng tổ chức Lâm Kế Văn nói một lần về chuyện bên này, còn có chút càu nhàu nói:
- Lại muốn cho lãnh đạo tỉnh cải biến quyết định, hắn tự cho mình là ai hả?
- Cũng không thể nói như thế, nếu như bộ trưởng Lưu Nhất Sơn đều xem trọng hắn như thế, như vậy đã nói rõ Diệp Khai hoàn toàn rất có biện pháp!
Trưởng ban tổ chức thành ủy Lâm Kế Văn suy nghĩ một lúc, lại nói với phó chủ tịch thành phố kiêm cục trưởng Cục cảnh sát Đặng Kim Hữu.
Nếu như Diệp Khai không có chút bổn sự nào thì Lưu Nhất Sơn sẽ không mở miệng nhắc nhở bọn họ nên đi theo bước chân của Diệp Khai, vô điều kiện phối hợp với những hành động của hắn.
Lưu Nhất Sơn có phải là người đáng tin cậy hay không việc này không cần phải nói nhiều, cho nên từ phương diện này mà suy đoán, Lâm Kế Văn cảm thấy Diệp Khai tuyệt đối không phải là một nhân vật bình thường, nếu không hắn đã không dễ dàng bước lên vị trí quyền chủ tịch thành phố Đông Sơn.
- Nhóm người Tống Lâm Sinh thật rõ ràng có ý muốn đào hầm cho Diệp Khai nhảy xuống, nhưng Diệp Khai lại làm như không biết về chuyện đó, tôi đã mạo hiểm thừa nhận bị Tống Lâm Sinh ghét hận mà đi nhắc nhở hắn, nhưng hắn vẫn khư khư cố chấp, giống như chuyện này làm thành hắn thật sự sẽ đạt được chỗ tốt gì vậy…
Đặng Kim Hữu có chút không phục nói.
- Trước khi sự tình kết thúc, không ai biết tương lai sẽ xảy ra chuyện gì.
Lâm Kế Văn nói với Đặng Kim Hữu:
- Có một số việc chúng ta chỉ có thể yên lặng theo dõi kỳ biến!
Bên trong phòng họp lúc này Diệp Khai cũng nhận được điện thoại, hắn đi sang phòng nghỉ bên cạnh.
- Sở đại tiểu thư, vì sao đột nhiên gọi điện thoại tới đây?
Diệp Khai cười hỏi.
- Vừa rồi gọi điện cho anh sao anh không tiếp máy?
Sở Tĩnh Huyên phàn nàn, nhưng lại có vẻ thật hứng thú hỏi thăm:
- Hì hì, anh biết em tìm anh có chuyện gì không?
- Chuyện gì?
Diệp Khai có chút tò mò hỏi:
- Vừa rồi anh đang họp, hiện tại tạm ngưng họp mười phút, chút nữa phải họp tiếp đó.
- Chán ghét, thật sự biến thành quan liêu rồi…
Sở Tĩnh Huyên oán trách một tiếng, sau đó thật cao hứng nói:
- Hôm nay em đã đem kỳ hạn giao hàng đồng Yên ném hết, đã buôn bán lời được một tỷ một trăm triệu đô la, vẫn là lần đầu tiên em có được thu hoạch lớn như thế, tối nay nhất định phải đem về cho cha em nhìn xem, cho cha chấn động mới được!
- Đây là chuyện tốt thôi, như vậy lễ hỏi xem như đã có tin tức.
Diệp Khai lập tức nở nụ cười.
Trước đó một thời gian chuẩn cha vợ Sở Vân Tùng nói chuyện với hắn về việc đính hôn, cũng nhắc tới vấn đề lễ hỏi.
Bởi vì thân phận của Diệp Khai mẫn cảm, cho nên không thích hợp trực tiếp cầm ra một số tiền lớn, nhưng vấn đề mặt mũi lại cần chiếu cố nên Diệp Khai đã nói chỉ điểm cho Sở Tĩnh Huyên một con đường kiếm tiền, để cho nàng tự mình tìm về một tỷ đô la, xem như tiền Diệp Khai đưa nàng làm lễ hỏi.
Hiện tại đã tới giữa tháng sáu, cuối cùng đã hoàn thành, doanh thu một tỷ một trăm triệu đô la đã đủ làm Sở Vân Tùng cảm thấy có mặt mũi, hơn nữa cũng cho thấy rõ năng lực thật lớn của Diệp Khai, như vậy Diệp gia cùng Sở gia sẽ cảm thấy phi thường hài lòng đối với việc này.
Tâm tình của Diệp Khai không tệ, tâm tình Sở đại tiểu thư vui vẻ hàn huyên với Diệp Khai vài câu liền cúp máy rạo rực đi báo tin tốt với cha của nàng.
Diệp Khai buông điện thoại xuống, lúc này mới quay vào trong phòng họp.
- Tâm tình của Diệp chủ tịch không tệ ah…
Phó chủ tịch thường vụ Tống Lâm Sinh nhìn thấy liền nói ra.
- Đúng vậy, trong nhà có chút chuyện vui cho nên tâm tình không tệ.
Diệp Khai cười nói, lại nói tiếp:
- Tiếp theo chúng ta thảo luận một chút hạng mục kiến thiết đường cao tốc cùng vấn đề đối sách ảnh hưởng tới kinh tế của thành phố chúng ta.
Mọi người nghe xong lời nói của Diệp Khai liền ồn ào thảo luận.
Đây kỳ thật được xem như một hội nghị nghiên cứu tạm thời, nhưng kết luận của hội nghị này cũng rất có ảnh hưởng tới vấn đề hướng đi của Ủy ban thành phố trong vài năm tới, cho nên mọi người trò chuyện thật chuyên tâm, chăm chú vây quanh bản đồ quy hoạch thành thị, cùng bản vẽ kiến thiết đường cao tốc, tiến hành thảo luận từng chi tiết.
- Kinh tế phát triển so với kinh tế tăng trưởng rộng khắp thật sự có nhiều nội hàm hơn, kinh tế phát triển không chỉ nói sản xuất tăng trưởng, còn tính cả việc thoát khỏi nghèo khó, thực hiện quá trình hiện đại hóa, nhưng trên ý nghĩa chúng ta đầu tiên chú ý kinh tế tăng trưởng, kinh tế phát triển là mục tiêu trường kỳ, mà kinh tế phát triển là mục tiêu cần giải quyết trong thời gian ngắn hạn, kéo động kinh tế tăng trưởng, đơn giản có ba loại: đầu tư, xuất khẩu, tiêu phí.
Diệp Khai nói ra:
- Hôm nay phân chế độ thuế đã được thực hành, cho nên Đông Sơn chúng ta cũng gặp phải vấn đề trong phương diện này, vì vậy hạng mục kiến thiết đường cao tốc lần này đối với thành phố Đông Sơn chúng ta mà nói trên thực tế là một cơ hội rất tốt, thông qua việc đầu tư trong phương diện này, có thể xúc tiến ngành sản xuất tương quan của thành phố Đông Sơn phát triển.
- Tỉnh Hà Đông nằm tại trung nguyên, là cầu câu thông miền đông cùng tây bộ, nhưng bởi vì tài nguyên, nhân khẩu, hoàn cảnh đều hạn chế kinh tế phát đạt.
Phó chủ tịch thường vụ Tống Lâm Sinh cũng lên tiếng:
- Năm gần đây tỉnh Hà Đông vẫn luôn mưu cầu con đường phát triển kinh tế, hi vọng thông qua việc xây dựng thêm đường sá mà hoàn thiện phương tiện trụ cột, cùng phương thức cải tạo hoàn cảnh, một phương diện là đề cao chất lượng sinh hoạt của mọi người, một phương diện khác chủ yếu là mời đầu tư, hấp dẫn các hạng mục vực dậy kinh tế phát triển, kể từ đó mà xem việc tu kiến đường cao tốc hiển nhiên là một biện pháp rất tốt, bởi vì sản nghiệp kiến thiết xâu chuỗi theo trụ cột phương tiện giao thông, vật liệu xây dựng, hậu cần vân vân có thể nâng lên hiệu ứng lôi kéo khá mạnh.
Mọi người cùng gật đầu, phó chủ tịch thành phố Lý Đồng Văn chủ quản kiến thiết nói:
- Việc kiến thiết phương tiện trụ cột mỗi khi đầu tư một đồng sẽ kéo động sản nghiệp tương quan hiệu ứng đầu nhập bảy đồng, kiến thiết 1km đường bình quân cần 1000 tấn vật liệu thép, 9000 tấn xi măng, 1500 tấn nhựa đường.
- Vì tu kiến đường cao tốc, chính phủ đầu nhập tài chính là một đầu tư phi thường trọng đại, trong đó đại bộ phận dùng để mua sắm nguyên vật liệu, phí tổn các loại phục vụ, nhưng đầu tư đại bộ phận chuyển hóa thành nhu cầu tiêu phí thị trường, hữu hiệu kéo theo sản nghiệp vật liệu thép, xi măng, máy móc vân vân cùng phát triển đồng thời lợi dụng khai phát tài nguyên.
- Tỉnh Hà Đông là đại tỉnh nguồn năng lựng, vật liệu thép, xí măng cùng máy móc vân vân kéo thành chuỗi sản nghiệp dây xích, hoàn toàn có thể cung cấp đầy đủ những nhu cầu cần thiết cho hạng mục kiến tạo đường cao tốc.
- Cho nên theo đại phạm vi nhìn lại, theo việc tu kiến một đường cao tốc cần đầu nhập vào ba tỷ tài chính, thế nhưng những số tiền kia trên cơ bản đều dùng trong những xí nghiệp trực thuộc trong tỉnh, vì vậy cũng không tạo thành việc tài sản xói mòn, ngược lại thông qua đầu tư lớn như thế, có thể mở ra cánh cửa phát triển cho những ngành sản xuất tương quan, xem như là một việc tốt.
- Trên thực tế, hạng mục kiến thiết này có tác dụng kéo động kinh tế vẫn còn rất nhiều.
Diệp Khai còn nói thêm:
- Hà Đông thiếu đất, cho nên lực lượng thặng dư trong lao động nông thôn khá nhiều, nhưng kinh tế không phát đạt mà nhà xưởng lại ít, tồn tại vấn đề vào nghề nghiêm trọng, cũng làm cho nôn dân công phải rời tỉnh kiếm việc làm, đại lượng dân công đi ra ngoài tìm việc cũng tạo ra một loạt vấn đề cho xã hội, nông dân công hiện tại là quần thể yếu thế có số lượng khổng lồ nhất bây giờ, đối với việc ổn định xã hội có ảnh hưởng trọng đại.
Diệp Khai thật rõ ràng, căn cứ theo tình huống điều tra thực tế biểu hiện, quần thể nông dân công tồn tại sự chênh lệch trong tiền lương chính thức cùng tạm thời rất lớn, quan hệ lao động không chính quy, bảo đảm xã hội thiếu thốn, điều kiện ăn ở chênh lệch, năng lực thừa nhận đối với thất nghiệp, thương tật lại thật yếu kém, trường kỳ mà xem còn gặp phải việc dưỡng lão nặng nề, áp lực trong việc giáo dục con cái, bởi vậy vấn đề vào nghề là nhu cầu cần được giải quyết cấp bách, việc kiến thiết đường cao tốc có thể phát huy ra được tác dụng giảm bớt tình trạng khẩn trương này.
Đây cũng là vì sao một khi đã tới thời điểm tăng giảm kinh tế phát triển, là nguyên nhân chủ yếu để bên phương diện chính phủ sẽ đầu nhập thật nhiều tài chính đi làm việc xây dựng.
Theo tình huống hiện tại mà xem, việc kiến thiết đường cao tốc trong nước có thời gian dài, bình thường kéo tới ba hoặc là bốn năm, một đoạn thời gian dài như vậy có thể tạm thời giải quyết được vấn đề vào nghề của một nhóm người, đề cao được thu nhập của mọi người.
Như vậy thoạt nhìn đầu tư kiến thiết đường cao tốc không chỉ kéo động kinh tế xã hội phát triển, còn cung cấp được đại lượng cương vị vào nghề.
- Trải qua bộ môn chuyên nghiệp của quốc gia đo lường tính toán, đầu tư kiến thiết đường cao tốc cứ một trăm triệu có thể trực tiếp cung cấp được 15000 cương vị vào nghề, gián tiếp sản xuất thì ước chừng là 2000 cương vị vào nghề.
Diệp Khai cầm số liệu nói chuyện đương nhiên là có sức thuyết phục:
- Công trình kiến thiết hấp thu đại lượng nông dân công dọc theo đường kiến thiết vào nghề, những cương vị này có thể cho những nông dân công không có việc làm chứng kiến được hi vọng, cung cấp cơ hội việc làm cho những nông dân công không muốn rời xa quê hương, đồng thời hạn ngạch công trình kiến thiết cũng nuôi dưỡng được một nhóm lớn công nhân kỹ thuật, những kỹ thuật này có thể bảo đảm trọng yếu cho công việc của bọn họ sau này.
Mọi người thảo luận hồi lâu sau, thậm chí cảm thấy hạng mục kiến thiết đường cao tốc có bảy thành đường lộ sẽ thuộc thành phố Đông Sơn, đối với việc phát triển thành phố thật sự là một việc tốt đẹp vô cùng.
Mượn cơ hội này một ít nhà máy xí nghiệp vật liệu thép, xi măng cùng máy móc cơ giới Đông Sơn đều có được cơ hội tham dự vào, đồng thời còn có thể vì thành phố Đông Sơn bồi dưỡng được một nhóm lớn công nhân kỹ thuật, điều này cũng có lợi cho việc phát triển sau này.
- Sau khi đường cao tốc được kiến thành, chỗ tốt cũng thật nhiều, đầu tiên là kéo kinh tế dọc theo đường phát triển, nhất là đi ngang qua những khu nông thôn đều có được ý nghĩa trọng yếu.
Tống Lâm Sinh nói ra:
- Đường cao tốc cách nông dân càng gần, bế tắc cùng nghèo khó sẽ cách nông dân càng xa, điều kiện giao thông tiện lợi có trợ giúp xúc tiến lực lượng lao động thặng dư của nông thôn có thể di chuyển ra ngoài, điều này đối với việc cân bằng kinh tế cũng có tác dụng xúc tiến trọng đại.
Phó chủ tịch thành phố Lý Đồng Văn gật đầu:
- Đã có đường cao tốc, nông dân có thể đi ra thành trấn, đem lượng thực, rau cải cùng sản phẩm mà mình gieo trồng bán ra ngoài, sau đó mua về đồ dùng sinh hoạt chất lượng tốt, hạt giống hoặc phân hóa học gì đấy, đều đạt được lợi nhuận cao.
- Với tư cách đại diện Ủy ban thành phố, chúng ta nên phòng ngừa chu đáo, sớm chế định chính sách hỗ trợ, thí dụ như thu nhận công nhân, ở phương diện vật liệu xây dựng, máy móc cơ giới vân vân cũng phải cung cấp ủng hộ tất yếu cho dân chúng thành phố Đông Sơn chúng ta.
Truyện khác cùng thể loại
22 chương
166 chương
380 chương