Quan Môn
Chương 791
Sau khi thủ đô tham dự hội nghị cải cách chế độ thuế, mọi người với tư cách người phụ trách chính phủ địa phương, nhất là người phụ trách kiến thiết kinh tế, chủ yếu đều cảm nhận được áp lực thật lớn đối với việc phân chế độ thuế.
Hiện tại mọi người đều nhìn thấy thật rõ ràng, dưới áp lực cải cách phân chế độ thuế, thu nhập tài chính của chính phủ địa phương đã phát ra biến hóa, tỉ lệ thu nhập biến thấp, kim ngạch thu thuế thực tế hạ thấp, nhưng vẫn phải nuôi sống nhiều người như vậy, đồng thời còn thật nhiều hạng mục cần làm, không thể tăng thêm công sức mời thương nhân gia nhập đầu tư.
Nếu như không xử lý tốt công tác trong phương diện này, như vậy việc thu thuế của toàn thành phố đều sẽ bị ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng, cuối cùng ngay cả tiền lương của nhân viên công vụ cùng giáo viên đều không thể phát ra nổi nữa.
Đối mặt với loại tình thế nghiêm trọng như vậy mọi người nhìn thấy Cù Hữu Nghĩa có khả năng chạy tới đầu tư số tiền lớn, đương nhiên thà rằng giết lầm chứa không thể buông tha.
Không khí trong hội trường lập tức biến thành phi thường náo nhiệt, trên mặt Long Chính Tiết cũng lộ dáng vẻ tươi cười.
Trên thực tế đây chính là mục đích thực sự của Long chủ tịch tỉnh, muốn nhanh chóng đem những người lãnh đạo chính phủ địa phương kéo về phía mình, đây là cách làm hữu hiệu nhanh chóng nhất, lại để cho bọn họ chủ động vây quanh chuyển quanh bản thân mình, thủ đoạn như vậy mới là trực tiếp nhất.
Mặc dù bản thân Long chủ tịch tỉnh không có tiền riêng, nhưng hắn hoàn toàn có được năng lực mượn gà đẻ trứng, theo bên Hong Kong hấp dẫn đầu tư, đặt qua bên tỉnh Hà Đông làm lợi thế.
Chủ tịch tập đoàn Vạn Hòa Cù Hữu Nghĩa tiên sinh của Hong Kong, làm người hào sảng trượng nghĩa, hơn nữa ánh mắt kinh doanh khá nhạy cảm, trước kia khi cùng Long Chính Tiết hợp tác song phương đã thưởng thức lẫn nhau, đã có được nhiều thu hoạch, lần này Long Chính Tiết thăng nhậm chủ tịch tỉnh Hà Đông, đi tới căn cứ nguồn năng lượng tỉnh Hà Đông, như vậy Cù Hữu Nghĩa tiên sinh đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt, muốn tới tỉnh Hà Đông kiếm một chén canh.
Chỉ là trong nội tâm Diệp Khai cũng có chút cảm giác không được tự nhiên, đầu tư thì đầu tư thôi, vì sao lại chạy tới bên Đông Sơn đòi trùng tu miếu thờ, lại xây tượng Phật kia chứ?
Diệp Khai đối với lời giải thích là muốn hoàn thành nguyện vọng của mẹ hắn thật sự có chút không dám tin.
Sau khi trở về hắn phải cẩn thận nghiên cứu một chút về Đông Sơn Tự của thành phố Đông Sơn, rốt cục lại có được lai lịch gì.
Đối với việc người Hong Kong luôn thích tu sửa chùa chiền miếu thờ Diệp Khai vẫn có thể lý giải được.
Kỳ thật Phật giáo từ đời Hán truyền vào trong nước trong quá trình truyền bá suốt mấy ngàn năm, từng trải qua mấy lần hưng thịnh cùng suy sụp, thí dụ như thời Đường cùng Đại Tống, đã từng nhiều lần ức chế Phật giáo phát triển.
Trong mười năm hạo kiếp gần đây nhất, kể cả Phật giáo bên trong có phần đông tôn giáo bị cuộc vận động cách mạng văn hóa nhận lấy trọng thương, chùa chiền cùng tượng Phật thậm chí là kinh văn đều bị hủy diệt hầu hết, cho nên hiện tại ngay cả một vị cao tăng cũng không tìm được mấy người.
Trên thực tế bất kể là tôn giáo gì, luôn không thoát khỏi lực ảnh hưởng của nhân tố chính trị, Phật giáo ở trong lịch sử mấy lần hưng suy đủ xác minh điểm này, phật đường trong đại nội thủ đô đã từng bị nện vỡ trong cuộc vận động hạo kiếp kia, cổ phật trăm năm bị xô ngã.
Đương nhiên Phật giáo có được sinh mệnh lực rất mạnh, mỗi khi vượt qua một thời kỳ sóng gió vẫn sẽ là một lần hưng thịnh trở lại.
Ở mười một năm trước, trung ương ban hành văn bản tài liệu số 19, từ “vô thần luận” đã điều chỉnh dung nạp thật nhiều tín ngưỡng tôn giáo, chính phủ cùng tôn giáo tôn trọng lẫn nhau, cùng nhau hợp tác trong chính trị.
Theo kinh tế trong nước phát triển cùng chính phủ đại lực thúc đẩy, thần châu đại địa lại bắt đầu một vòng vận động tạo phật thịnh thế.
Ở thời cổ đại, tạo phật cần phá núi đục sơn, tốn thời gian thật nhiều năm, là một công trình gian khổ trác tuyệt cực lớn, phải kinh lịch có khi lên tới cả ngàn năm.
Mà ở xã hội hiện đại, tạo phật kỳ thật đã biến thành một loại hành vi công nghiệp hóa, còn hỗn tạp lấy nhân tố chính trị cùng kinh doanh, vô luận là ở tốc độ hay quy mô đều vượt xa thời cổ đại.
Căn cứ vào sự hiểu biết trong phương diện này, Diệp Khai cũng không cảm thấy việc Cù Hữu Nghĩa muốn trùng tu Đông Sơn Tự có chuyện gì không thỏa đáng.
- Diệp chủ tịch, có thể trò chuyện vài câu được không?
Đúng lúc này Cù Hữu Nghĩa bỗng nhiên đi qua, con trai hắn Cù Sĩ Vinh cúi đầu đi theo phía sau, tựa hồ không chút tình nguyện.
- Cù chủ tịch khách khí, ngài là nhà đầu tư mà Long chủ tịch mời đến, chúng tôi hoan nghênh còn không kịp làm sao dám chỉ giáo, ngài cứ trực tiếp nói ra là được.
Diệp Khai cười tỏ vẻ, tư thái này nhất định là cần làm, bằng không mà nói sao có thể nhìn thấy được một chủ tịch thành phố tỏ rõ lòng nhiệt tình chào đón nhà đầu tư.
Mặc dù nói trong nội tâm Diệp Khai đối với việc trùng tu Đông Sơn Tự có quy mô bao nhiêu, muốn trùng tu Đông Sơn Tự cần dùng bao nhiêu tiền hoàn toàn không hay biết, nhưng điều này cũng không làm ảnh hưởng đến việc hắn tỏ ra thành ý cùng thái độ ủng hộ đầy đủ.
- Diệp chủ tịch có được hàm dưỡng thật tốt, thứ nhất tôi muốn thay mặt con trai tôi xin lỗi, chuyện xảy ra vừa rồi là do tôi quản giáo vô phương!
Cù Hữu Nghĩa nói xong lại nhìn Cù Sĩ Vinh quát khẽ:
- Còn không bồi tội với Diệp chủ tịch?
Cù Sĩ Vinh vô cùng phiền muộn, thế nhưng đang ở dưới mái hiên nhà người không thể không cúi đầu, đành nghe theo lời cha hắn nói với Diệp Khai:
- Xin lỗi, Diệp chủ tịch!
- Việc nhỏ thôi, không cần chú ý!
Diệp Khai khoát tay, phi thường rộng lượng tỏ vẻ:
- Người trẻ tuổi phạm sai lầm thượng đế đều tha thứ đấy, trọng điểm của Cù chủ tịch hẳn không phải là nói chuyện này?
- Ha ha, Diệp chủ tịch đúng thật là cơ trí.
Cù Hữu Nghĩa phất tay đuổi đi Cù Sĩ Vinh, sau đó mới lên tiếng:
- Trước khi mẹ tôi lâm chung xác thực đã dặn dò tôi phải nghĩ biện pháp trùng tu Đông Sơn Tự, nhưng do lúc trước hoàn cảnh chính trị không cho phép, bản thân tôi lại không đủ tài lực, cho nên không cách nào làm thỏa mãn nguyện vọng của bà, hôm nay Long chủ tịch đến tỉnh Hà Đông công tác, tôi cũng có ý định đến tỉnh Hà Đông đầu tư, cho nên quyết định đem chuyện này thực hiện.
- Phải chăng Cù chủ tịch đã có được toàn bộ kế hoạch?
Diệp Khai thật trực tiếp dò hỏi:
- Kỳ thật tôi mới lên làm quyền chủ tịch thành phố Đông Sơn chỉ được vài ngày, nói một lời thật lòng, ngay cả Đông Sơn Tự nằm chỗ nào tôi cũng không rõ lắm, so sánh lại tôi càng quan tâm kiến thiết kinh tế, quan tâm ở dưới quyền mình đã có thêm bao nhiêu xí nghiệp có được lợi nhuận hay không mà thôi.
- Diệp chủ tịch đúng là người sảng khoái nói chuyện phóng khoáng, nhưng chuyện trùng tu Đông Sơn Tự tôi phải thực hiện, dù sao đây là bảo hộ đối với việc phát triển văn hóa nhân văn truyền thống, cũng là ủng hộ trong việc phát triển tôn giáo, chẳng những là chuyện tích lũy công đức đồng thời cũng giúp chiến tích của ngài tăng thêm một phần.
Truyện khác cùng thể loại
54 chương
65 chương
109 chương
16 chương