Quan Môn
Chương 690
Chung Ly Dư ngồi trên ghế, nàng thấy thật rõ ràng, trò hề của Ngô phó chủ nhiệm làm cho nàng cảm thấy thật buồn nôn, mà Cưu Sơn Mộc Phu cũng thật sự âm trầm, bề ngoài có vẻ nghiêm trang nhưng theo cách làm của hắn mà xem, người này quả nhiên đúng như lời của Diệp Khai, đúng là không thể chỉ nhìn bề ngoài.
Nhìn bề ngoài thoạt xem thì cẩn thận tỉ mỉ, phi thường lễ phép, nhưng sau lưng hạ dao thì đúng là rất nhanh, không hề giảng chút nhân tình.
Khi trước Diệp Khai từng nói qua, nhưng Chung Ly Dư còn cảm thấy hắn nói hơi nặng lời, nhưng hiện tại nghĩ lại thấy không sai chút nào.
- Làm sao vậy, ai báo cảnh?
Cảnh sát rốt cục sau nhiều tiếng hô hoán, đã xuất hiện!
Bởi vì người báo cảnh nói nơi này có cán bộ văn phòng ủy ban tỉnh bị đánh, cho nên nhóm cảnh sát chạy tới càng nhanh hơn.
Đợi tới khi bọn họ chạy tới, đã chứng kiến hai nhóm người đang giằng co, trong khoảnh khắc không thấy ai nhường ai.
Nhưng làm cho người cảm thấy có chút hiếu kỳ chính là bên trong hai nhóm người, nhân số yếu thế chính là nhóm nữ tính, ở giữa có một cô gái vô cùng xinh đẹp đang lẳng lặng ngồi trên ghế, chung quanh có sáu cô gái vây quanh, nhìn qua hẳn là bảo tiêu.
- Thoạt nhìn tràng diện này có chút lớn…
Cảnh sát lĩnh đội lập tức cảm thấy chuyện đêm nay thật không dễ ứng phó.
Là cảnh sát vùng cơ sở, đôi khi xác thực vô cùng khó xử, thật dễ dàng bị đủ mọi nhân tố quấy nhiễu, đôi khi còn bị lãnh đạo trực tiếp ra lệnh, chuyện này xem như thật khó xử lý.
Nếu anh kiên trì nguyên tắc thì sẽ đắc tội lãnh đạo, bản thân anh sẽ không có được chỗ tốt, nếu như anh làm rối kỷ cương hay trái pháp luật, cuối cùng anh sẽ bước lên con đường không thể quay đầu, tâm linh anh cũng không sống được yên ổn.
Đôi khi, làm cảnh sát dưới vùng cơ sở so với làm lưu manh càng thêm khó xử, ít nhất anh làm lưu manh thì chỉ cần liều mạng là xong, làm cảnh sát càng phải cân nhắc thật nhiều sự tình khác.
Đêm nay hắn có cảm giác tràng diện trước mắt thật không dễ ứng phó, cô gái kia thoạt nhìn thật trầm ổn, rõ ràng còn mang theo sáu nữ bảo tiêu, người nào có thể bày ra được tràng diện lớn như vậy? Cho dù dùng ngón chân suy nghĩ cũng có thể đoán ra được chút vấn đề rồi.
- Rốt cục là chuyện gì xảy ra, các vị gây nháo gì tại đây?
Cảnh sát lĩnh đội vặn hỏi:
- Vừa rồi là ai báo cảnh, đứng ra nói chuyện đi.
Một bảo vệ của nhà máy thép thành phố đứng ra, đem sự tình nói lại đại khái, mặt khác cố ý cường điệu:
- Mấy cô gái này thật khó giải quyết, chỉ dùng một chiêu đã đánh bay một đồng chí trẻ tuổi, mặt khác Ngô phó chủ nhiệm cũng bị nàng đánh tổn thương, anh xem đi, mặt đầy máu!
Cảnh sát nghe xong xem xét Ngô phó chủ nhiệm đang nằm ngửa trên ghế, quả nhiên nhìn thấy trên mặt hắn đầy máu tươi, trong mũi còn đút hai cục giấy, đang ngẩng đầu để tránh tiếp tục bị chảy máu.
- Ngô phó chủ nhiệm là cán bộ ở đâu?
Cảnh sát hỏi, hắn cảm thấy cán bộ có được nhiều tùy tùng đi theo như vậy chắc không phải là quan nhỏ.
- Ngô phó chủ nhiệm là phó chủ nhiệm văn phòng ủy ban tỉnh, đêm nay tới đây cùng khách nhân người Nhật tham gia hoạt động trao đổi giao lưu, ai biết gặp phải loại chuyện này, mấy cô gái kia ra tay thật hung hãn!
Một nhân viên công tác văn phòng tỉnh thêm mắm dặm muối.
- Là như vậy sao?
Cảnh sát hỏi rõ tình huống, trong lòng liền có so sánh.
Thoạt nhìn cô gái kia nhất định là con nhà giàu có, nếu không sẽ không thuê nổi nhiều nữ bảo tiêu như vậy, nhưng người bị đánh là phó chủ nhiệm văn phòng ủy ban tỉnh, là quan viên cấp phó sảnh, tự nhiên sức nặng khác hơn, nhất đẳng là người phương tây mà nhị đẳng chính là quan, phú thương gì đấy phải xếp phía sau rồi.
Đánh quan viên mà còn được sao? Huống chi vị kia còn là quan lớn trên tỉnh, cán bộ cấp phó sảnh, nghe nói sắp lên làm chủ nhiệm!
Trong nội tâm cảnh sát cân nhắc một thoáng, liền ra quyết định:
- Mấy người các cô, đều cùng về cục cảnh sát đi, không có chuyện gì thì mọi người tản ra, không nên làm phiền hà thêm nữa.
Ai biết hắn nói xong nhưng không một ai để ý tới hắn, không khỏi làm cho hắn nổi giận.
- Lỗ tai điếc hay sao, không nghe tôi đang nói chuyện sao? Chẳng lẽ muốn kháng cự người chấp pháp?
Cảnh sát kia lập tức nổi giận.
- Hừ, đây là đạo đãi khách của tỉnh Hà Đông các người đó sao?
Cuối cùng Chung Ly Dư đứng dậy, ngữ khí lạnh như sương:
- Sớm biết nơi này rối loạn như vậy, cũng không cần tới đây, đơn đặt hàng hơn sáu trăm triệu kia, tôi xem coi như xong đi, dù sao còn chưa ký hợp đồng, cũng tránh khỏi dây dưa phiền toái!
Nghe nàng nói như vậy, chung quanh lập tức liền yên tĩnh trở lại.
- Cái gì mà đơn đặt hàng, đánh người rồi mà còn muốn đi, làm gì có chuyện dễ dàng như vậy!
Ngô phó chủ nhiệm bụm mũi nghe xong lập tức kêu gào lên.
Hiện tại cảnh sát đã đến, hắn liền cảm thấy lực lượng tăng lên không ít, nghe xong Chung Ly Dư nói phải đi, dĩ nhiên không đồng ý, nếu như không phải bị thương ở mũi đoán chừng hắn đã tự mình ra trận dẫn cảnh sát trực tiếp động thủ bắt người.
Người chung quanh đại đa số đều là người của nhà máy thép, vừa rồi còn tối như bưng nên không thấy rõ ràng, hiện tại đèn mở sáng ngời, có người nhìn thấy rõ gương mặt của Chung Ly Dư, không khỏi chấn động.
- Ai nha, đây không phải là nữ tổng giám đốc của Hoa Đông Thần Vận sao?
- Đúng vậy, xinh đẹp như vậy, lúc tối khi ăn cơm lão Kỉ bên công hội còn nhắc qua, nói là nhiều năm như vậy gặp được nữ tổng giám đốc xinh đẹp nhất chính là vị này rồi, hình như là họ Chung Ly đấy!
- Vậy thì không xong rồi, nếu như người ta tức giận, không ký đơn đặt hàng cho chúng ta thì phải làm sao bây giờ?
- Hỏng mất hỏng mất, vị này chính do bí thư Ban kỷ luật thanh tra phí thật lớn công sức mới mời được tới, vạn nhất bị chọc giận bỏ đi, đơn đặt hàng không còn, nhà máy chúng ta nên làm gì bây giờ đây?
Mọi người vừa ồn ào thì đoàn người của ủy ban tỉnh lập tức thay đổi sắc mặt.
- Dư tổng của căn cứ Hoa Đông Thần Vận?
Một gã nhân viên công tác có chút run sợ, nói với người bên cạnh:
- Vận khí của chúng ta không kém như vậy đi?
- Thảm, xem ra là đúng rồi, người bình thường ai mời nổi nhiều nữ bảo tiêu như vậy chứ!
Người bên cạnh sắc mặt cũng cực kém:
- Lần này bị Ngô phó chủ nhiệm hại thảm rồi, hắn không có chuyện gì khi không uống nhiều như vậy làm chi đây, nhất định là thấy người ta xinh đẹp muốn chiếm tiện nghi, kết quả bị đánh!
- Hắn bị đánh không sao cả, thế nhưng làm hại chúng ta cũng phải đi theo chịu tội, chuyện này khiến cho…
Lúc này nhân viên công tác đã phi thường buồn bực, cũng bắt đầu lo lắng cho an toàn của chính bản thân mình.
Tỉnh ủy cùng Ủy ban tỉnh đều là địa phương tin tức linh thông, chuyện xảy ra tại nhà máy thép mọi người đều biết rõ, cũng biết sau đó được bí thư Diệp Khai của Ban kỷ luật thanh tra ra mặt mời tổng giám đốc căn cứ Hoa Đông Thần Vận đến nhà máy thép đặt hàng hợp đồng trị giá hơn sáu trăm triệu, lúc này mới xem như dẹp loạn, hơn nữa còn giúp đỡn nhà máy có cơ hội vực dậy lần nữa.
Những vị lãnh đạo trong tỉnh mấy ngày nay đều luôn nghị luận chuyện này, thực tế lúc ấy nghe nói Hồ phó chủ tịch tỉnh còn đích thân đến nhà máy một chuyến, còn phát biểu trong đại hội, làm ổn lòng người.
Không nghĩ tới đêm nay bởi vì sự tình của Ngô phó chủ nhiệm, mọi người lại xung đột với nữ tổng giám đốc kia, chuyện này nên giải quyết làm sao đây?
Vạn nhất đơn đặt hàng lớn tới sáu trăm triệu kia bị phế bỏ, đoán chừng Ngô phó chủ nhiệm sẽ lập tức bị đuổi việc, cũng không cần hi vọng xa vời còn có cơ hội bước lên chức chủ nhiệm, hiện tại bảo vệ được chức phó chủ nhiệm đã đủ cảm ơn trời đất!
Ngô phó chủ nhiệm xác thực còn chưa có tỉnh táo, còn đứng ở đó dùng một tay bụm mũi, một tay chỉ vào Chung Ly Dư, vênh mặt hất hàm sai khiến nói:
- Lật trời rồi, còn dám tập kích lãnh đạo trong tỉnh, xem xem xem, bắt lại hết cho tôi, tôi muốn cho đám người này ngồi tù cho biết!
Đám cảnh sát còn đang sững sờ, bọn họ cũng vừa nghe được thanh âm bàn tán của mọi người chung quanh, tự nhiên đã hiểu được nguyên nhân, không nghĩ tới vị mỹ nữ kia lại là nhà đầu tư lớn mà trong tỉnh lẫn thành phố đều vô cùng xem trọng, nếu như lần này nàng bị bọn hắn bắt về, không cần người khác nói gì, chính cục trưởng của bọn hắn đã lập tức đá ra khỏi cục chớ đừng nói chi còn chờ được mấy vị lãnh đạo thành ủy lửa giận vạn trượng lao tới tiết hận.
Tình huống của nhà máy thép thành phố như thế nào mọi người đều rõ tinh tường, mắt thấy đây chính là khối tâm bệnh của toàn thành phố lẫn toàn tỉnh, hôm nay rốt cục tìm được người ra tay giúp đỡ, có thể cứu vãn được một chút, thế nhưng Ngô phó chủ nhiệm này lại rõ ràng có ý xấu xa với đại mỹ nữ lão bản kia, đây không phải chính mình tìm chết sao?
Đừng nói hắn chỉ là một cán bộ phó sảnh cấp, cho dù là chính sảnh, ở trong thời đại xem trọng kiến thiết kinh tế làm trung tâm, ảnh hưởng tới bố cục cùng chiến tích của lãnh đạo cũng chỉ còn gặp phải kết cục làm vật hi sinh.
Đúng lúc này, bên cạnh lại có một nhóm người chạy tới, đầu lĩnh chính là chủ tịch công hội nhà máy thép Kỉ Thành Vân.
- Chung Ly tiểu thư?
Kỉ Thành Vân nhìn cảnh tượng trước mặt, lập tức hỏi:
- Xảy ra chuyện gì vậy?
Bên tổ bảo vệ vội vàng đem sự tình kể lại:
- Chúng tôi cũng không biết vị này là nhà đầu tư, may mắn không động thủ, chỉ là vị Ngô phó chủ nhiệm văn phòng ủy ban tỉnh hình như không chịu bỏ qua, đã gọi cảnh sát tới.
- Tản hết đi tản hết đi!
Kỉ Thành Vân nghe xong chuyện này lập tức cảm thấy thật đau đầu.
Vốn là đêm nay chỉ cử hành chút hoạt động, sinh động chút không khí, mặt khác cũng để cho tiểu tổ đàm phán của căn cứ Hoa Đông Thần Vận thư giãn một chút, trợ giúp cho ngày sau bàn việc, tuyệt đối không thể ngờ lại xảy ra chuyện như vậy, nếu truy cứu trách nhiệm bản thân hắn gánh vác cũng không sao cả, nhưng nếu làm Dư tổng tức giận, không ký đơn đặt hàng, sự tình xem như nháo lớn.
Phải biết rằng căn cứ Hoa Đông Thần Vận không giống như quốc xí, người ta là tư doanh, tổng giám đốc một tay che trời, là đại lão bản, bản thân muốn làm chuyện gì hoàn toàn không cần xem sắc mặt của người khác.
- Lão Kỷ, anh tới vừa lúc đây!
Người khác còn đang sợ choáng váng, không biết hiện tại nên làm thế nào, nhưng Ngô phó chủ nhiệm đã say mèm, lúc này còn chưa hiểu rõ tình huống, thấy được Kỉ Thành Vân lập tức kêu lên:
- Anh nhìn xem những công nhân này của nhà máy các anh đi, thành bộ dáng gì nữa? Rõ ràng còn dám đánh người, ân, anh nhìn xem, tôi bị người của các anh đánh chảy máu mũi đầy ra đây ah! Anh nói một chút, hôm nay chuyện này tính làm sao bây giờ?
Kỉ Thành Vân nghe xong lập tức huyết khí xung lên đầu, làm gì còn suy nghĩ tới chức vị cùng cấp bậc của Ngô phó chủ nhiệm, không khỏi chỉ vào hắn chửi ầm lên:
- Ngô Minh, anh đúng là hỗn đản, nhà máy chúng tôi chiêu anh chọc giận anh cái gì, hôm nay còn không mời anh tới, anh chạy tới gom góp náo nhiệt gì đây? Nếu đơn đặt hàng của nhà máy chúng ta đã bay, tôi phát động người của toàn nhà máy đến ngăn ngay cửa nhà anh đó!
- Cái gì?
Ngô phó chủ nhiệm bị lão Kỉ mắng cho tối tăm mặt mày, đây là lần thứ hai hắn nghe được mấy chữ đơn đặt hàng, chỉ là hắn không hiểu rõ ràng đơn đặt hàng kia rốt cục là ý tứ gì? Nhưng hắn lại biết lão Kỉ kia đang mắng hắn, không khỏi giận tím mặt nói:
- Giỏi cho lão Kỷ, còn lật trời rồi, ngay cả tôi cũng dám mắng!
- Ba…
Một bạt tai trực tiếp tát lên trên mặt Ngô phó chủ nhiệm, vì vậy hắn lại bị đánh bay!
- Ti…
Mọi người có mặt tại hiện trường lập tức hít vào một ngụm hơi lạnh, không phải nói chưa từng chứng kiến có người bị đánh bay, mà là thấy được vị mới đánh người ngay lập tức đều có chút ngoài ý muốn.
- Ai, anh làm gì, sao lại đánh người?
Cảnh sát đứng bên cạnh nhìn thấy, ngay lập tức nổi giận.
Sự tình xảy ra đêm nay thật sự làm mọi người phiền muộn cực độ.
Vốn nhận được điện thoại báo cảnh, sau đó lại phát hiện người bị đánh là quan viên cấp phó sảnh trong tỉnh, đợi khi muốn ra tay bắt giữ kẻ bị tình nghi, lại phát hiện địa vị của người ta càng lớn hơn, lãnh đạo trong tỉnh đều phải nịnh bợ nhà đầu tư lớn như họ.
Chuyện này nên làm như thế nào, đám cảnh sát còn chưa suy nghĩ cẩn thận, lúc này Ngô phó chủ nhiệm kia còn bị người thanh niên nọ tát bay, đây là chuyện gì chứ!
- Muốn đánh chính là tên tôn tử không có mắt này!
Người trẻ tuổi mới đánh người dáng vóc cao lớn, nhìn vào chừng hai mươi tuổi, tính tình lại kịch liệt, đánh một quan viên cấp phó sảnh nhưng không hề có chút vẻ mặt sợ hãi, điều này làm nhóm cảnh sát phi thường tức giận.
Vốn hai nhóm người xung đột đêm nay địa vị đều lớn, trong lòng nhóm cảnh sát cân nhắc hồi lâu cũng khó thể ra tay, còn đang âm thầm phát sầu.
Nếu nói về nặng nhẹ, bọn họ cảm thấy nhóm người Chung Ly Dư ra tay đánh người thì nhất định phải có trách nhiệm, nhưng theo thân phận mà giảng, mấy cô gái này là cứu tinh của nhà máy thép, nếu đắc tội các nàng làm trong tỉnh tức giận, bản thân nhóm cảnh sát còn không phải biến thành người thế tội?
Thế nhưng làm sao cũng không nghĩ đến, tình thế bên này vừa mới ổn định một chút, lại xuất hiện một người trẻ tuổi nóng tính như vậy, chỉ một cái tát đã đánh bay cả Ngô phó chủ nhiệm.
Hơn nữa tựa hồ người trẻ tuổi kia còn đánh người thật lẽ thẳng khí hùng, đây đều là sự tình gì chứ?
- Diệp bí thư…
- Diệp bí thư đã đến…
Mọi người lập tức ồn ào kêu lên, lộ ra vẻ phi thường thân mật.
Từ lần trước giải quyết chuyện hỗn loạn bên trong nhà máy, Diệp Khai lộ mặt trong đại hội công nhân viên chức, hơn nữa còn vì nhà máy mời được đơn đặt hàng lớn, ở trong mắt bọn họ Diệp Khai là một cán bộ đáng tin cậy.
Nhưng lúc này Diệp Khai chẳng quan tâm chào hỏi trò chuyện cùng mọi người. Vào lúc này vẻ mặt Diệp Khai tái nhợt, hiển nhiên là phi thường phẫn nộ, ánh mắt quét nhìn qua nhóm nhân viên công tác văn phòng ủy ban tỉnh đi cùng Ngô phó chủ nhiệm cơ hồ như muốn giết người.
Truyện khác cùng thể loại
125 chương
22 chương
109 chương
29 chương
57 chương
184 chương
68 chương
13 chương