Phượng Mị

Chương 49 : Phiên Ngoại: Đường Phi Ly

Trên đời này, người ta yêu nhất là của ta nương- Phượng đế Đường Vũ Mị, người ta hâm mộ nhất là của ta phụ thân- Phượng hậu Trầm Phượng. Là một nam nhân, ta thật sâu hâm mộ rồi phụ thân có thể có được tình cảm mà nương dành cho người, ko riêng gì ta, có lẽ cả thiên hạ Phượng quốc đại lục nam tử đều như vậy đi Đường Phi Ly…Phi Ly….mãi cho đến bây giờ lớn lên, ta mới hiểu được ý nghĩa đích tên mà nương đặt cho ta. Phi Ly…phi ly….chẳng bao giờ phân ly….là nguyện vọng cả đời của mẫu thân dành cho phụ thân Ta là đương triều duy nhất hoàng tử, cũng là người thừa kế Huyết sát cung, mẫu thân cho ta lực lượng để tự bảo vệ mình, người nói, bản thân đủ mạnh mới có thể bảo vệ người mà mình quan tâm, mới có thể làm những việc mình thích…. Năm ta 6 tuổi, phụ thân qua đời…chúng ta vừa mới đoàn tụ hơn 100 ngày, phụ thân mỉm cười hạnh phúc ra đi, có lẽ chết trong vòng tay mẫu thân là phụ thân mãn nguyện rồi. Của ta ôn nhu phụ thân, của ta yêu thương đích phụ thân…như vậy ra đi, ta cùng tỷ tỷ,…lúc đó ôm nhau khóc….lúc ấy còn nhỏ ko hiểu rõ lắm tình cảm nhưng nhìn thấy yêu mình phụ thân từ nay ko gặp được nữa có gì đó trong lòng thật sự khó chịu…cho nên lệ rơi!! Sau này lớn lên mới biết thứ tình cảm đó gọi là ‘ đau lòng’ Mẫu thân ôm thi thể phụ thân một đêm, nhẹ nhàng nỉ non, ôn nhu kể lể, xướng nhè nhẹ tiểu khúc, kể hấp dẫn chuyện xưa….người một mình tự nói…một mình than nhẹ…..suốt một đêm…sáng hôm sau gặp lại người, một đêm một đầu ô phát biến thành bạc trắng Là ai đau là ai thương Hồng nhan một đêm tóc bạc trắng Mẫu thân đặt phụ thân trong Phượng lăng, hàn băng ngàn năm, nghe nói có thể giữ được thi thể như đang ngủ, ta biết Phượng lăng này mẫu thân vì phụ thân mà tạo thành cũng như Đào phượng hiên Từ ngày phụ thân ra đi, mẫu thân càng thêm yêu thương ta cùng tỷ tỷ, nàng luôn dành thời gian bên cạnh chúng ta, vì chúng ta kể chuyện xưa, hát nhẹ ru chúng ta ngủ… những lúc ta cùng tỷ tỷ bệnh mẫu thân sẽ thức cả đêm chăm sóc. Nàng dạy chúng ta võ công, y thuật…dạy chúng ta kì binh bố trận….cứ như vậy chúng ta trong tình yêu thương của nàng lớn lên Qua bao nhiêu năm tháng, của ta mẫu thân vẫn như vậy xinh đẹp, thay một đầu ngân phát nàng càng thêm thành thục, sức quyến rũ…nhãn thần trở nên ngày càng lãnh lệ, tàn khốc…nàng trong vòng 10 niên khiến cho Phượng quốc phát triển đến vị trí điên phong,…có lẽ ko có phụ thân bên cạnh mẫu thân càng như vậy điên cuồng làm việc đi!! Mẫu thân thường hay si ngốc đứng ở Đào phượng hiên một mình, nhãn thần mờ mịt đau thương, Đào Phượng hiên…ta lúc 10 tuổi thường lén đến đây, một ngày ta phát hiện toàn cây đào hoa, mỗi thân cây xinh đẹp đều có khắc một chữ Phượng……. Căn phòng nhỏ trong Đào phượng hiên, trong đó ko có gì đặc biệt nhưng được canh giữ vô cùng cẩn thận, là cấm địa của mẫu thân…ta một lần vào….trở ra mãi không thể quên….. Trong căn phòng ấy, chứa hàng trăm bức họa…..nhưng đều cùng một người, đó là ta đích phụ thân. Mỗi cử chỉ, mỗi dơ tay nhấc chân, mỗi nhăn mắt mày cười…..được mẫu thân họa đến từng chi tiết…ôn nhu, thuần khiết, xinh đẹp, mị hoặc…. Phải có biết bao nhiêu si luyến, mẫu thân mới như vậy họa ra sống động như vậy đích phụ thân đâu Ái một người có bao nhiêu sâu Yêu một người có bao nhiêu đậm Ta nghĩ, nếu như đo lường được phân yêu, thì chắc chắn…ái tình khắc đến chân tâm của nương dành cho phụ thân là sâu nhất rồi! Cuối cùng nương cũng làm xong việc của mình. Nàng có thể an tâm đến cùng phụ thân….có lẽ nương chờ ngày này rất lâu rồi đi!! Xinh đẹp đích nương, ta thân ái đích nương…đứa con chúc phúc ngài đời đời kiếp kiếp bên cạnh phụ thân, chẳng bao giờ nữa rồi chia ly nữa rồi…phi ly…Phi Ly….. Nếu có một ngày, có người dành cho ta tình cảm như nương dành cho phụ thân, ta sẽ khuynh tẫn tất cả để yêu nàng và được nàng yêu…..!!!!....