Phượng Mị

Chương 13 : Kinh Thế Cầu Hôn

“Ta muốn công bố một việc”…..bỗng dưng Mị lên tiếng, phá vỡ ko khí bữa tiệc, mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía nàng Mị tiến đến, nhìn Âu Dương Sắc Vi nhẹ nhàng nói: “Hôm nay đứng trước bệ hạ cùng các vị đồng lưu……có thể hay ko làm chứng này ta lời nói ni”…Mị nhìn về phía mọi người “Hảo!,” mọi người đồng ý hô lên. Nói giỡn nha, ko đồng ý mới lạ, tướng gia hiếm khi có việc nhờ mà, ko ai muốn đắc tội này ác ma thừa tướng nha “Ái khanh có việc gì nói ni!” Âu Dương Sắc Vi……tò mò hỏi Mị mỉm cười nhìn nàng, sau đó hắn từng bước đến lại gần Phượng. sau đó tất cả mọi người đều kinh hoàng khi thấy kia tuyệt thế vô song Đường tả thừa tướng nhẹ nhàng quỳ xuống trước mặt bạch y thiếu niên, mâu quang dần ôn nhu, nhẹ nhàng vấn “ Ta đích Phượng có hay ko bằng lòng gã cho ta ni! Ta sẽ dùng cả đời sủng ngươi, đau ngươi, chấp chứ tay cùng nhau giao lão….cả đời nhất thế một đôi nhân” Phượng kinh ngạc nhìn về hồng y nữ tử quỳ trước mặt mình, vui mừng có, cảm động, thẹn thùng……làm cho hắn xinh đẹp khuôn mặt ửng đỏ có chút mê người, bối rối hắn chẳng biết làm sao. Nhìn trước mặt kiên định nữ nhân…..tâm tràng đầy hạnh phúc, nhẹ nhàng cười như mộc xuân phong, khẽ mở môi đỏ mọng “ ta nguyện ý”….phượng xinh đẹp khẽ cười. Ta nguyện ý cùng ngươi chấp chữ tay cùng nhau giai lão…..vĩnh cùng ngươi Thật sâu kinh động rồi tam quốc, lần đầu tiên có một nữ nhân buông tự tôn của mình quỳ xuống một nam nhân, mà đó còn là tài khuynh hoàn vũ đích Đường thừa tướng……lại còn hứa cả đời nhất thế một đôi nhân…khiến cho tất cả những người ở đây chấn động. Không biết bao kẻ hâm mộ, ghen ghét….nhìn về phía Phượng…… Họ Mộ Dung Mặc Vân….mâu quang đầy tâm tình phức tạp nhìn hai nhân vật trước mặt, rồi thật sau hâm mộ Phượng, có phân này yêu, còn gì có thể cầu đây….hắn ko biết đến khi nào mới có được giống này phân yêu…chỉ cần có người thật lòng đối hắn, dù chỉ bằng một nữa vị này thừa tướng đối bạch y thiếu niên hắn cũng cam nguyện trầm luân Đông Phương Ngọc- hoàng rất nữ Nhật quốc cười khẽ, vị thừa tướng này cũng thật thú vị…… Tư đồ Bích, nhãn thần nhìn về bạch y thiếu niên, có tưởng niệm, hối hận…..cười khổ….Phượng nhi, chúc ngươi hạnh phúc, khẽ nâng ly uống một ngụm rượu….cay chót phân tâm Mạc Ảnh ghen ghét nhìn về phía Phượng…..Hắn vì sao từ nhỏ đến lớn luôn là tiêu điểm chú ý của mọi người nha Mỗi người một tâm tình, thất vọng có, chúc phúc có……yến tiệc trở nên lệch hướng với ý nghĩa ban đầu của nó rồi!! “ ta Đường Vũ Mị, hôm nay lấy danh nghĩa cùng tất cả mọi người làm chứng, ba ngày sau ta sẽ thú Trầm Phượng…..đời này nhất thế một đôi nhân, nếu làm trái lời thề thiên vong địa diệt……” Mị tiếp tục tuyên bố “Đừng….Mị…ta tin ngươi”, Phượng cau mày khẽ nói “Yên tâm……..”, Mị cười khẽ. Nàng là lợi dụng lần này để dẹp hết các ý đồ cầu thân này nọ….đơc phiền phức, một công đôi việc! Sau yến tiệc hôm đó, Đường thừa tướng trở thành hình tượng vĩ đại thê chủ mà mọi nam nhân đều ước ao!!!