Phượng hoàng lửa
Chương 66 : úc noãn huân tới!
Tên thích khách đã chết, kẻ ám sát cũng biến mất, Mạc Tĩnh nhìn rất lâu, cuối cùng hồi tầm mắt.
- Hộ giá hoàng thượng về cung trước đi. - Lục Mã Tự nói với An thái giám.
Ông cúi đầu, truyền theo lệnh, hộ giá Lục Mân Canh về điện Minh Thất.
Nói xong,Lục Mã Tự lại quay sang Mạc Tĩnh, nắm lấy tay cô, lên tiếng:
- Chúng ta về phủ!
Mạc Tĩnh gồng tay, kéo hắn lại, bảo:
- Ta đợi chàng ở trước xe ngựa, Lục Nhị phu nhân chắc có chuyện muốn nói với chàng đấy!
Mạc Tĩnh buông tay đang nắm của Lục Mã Tự, nhưng hắn lại không hề có ý muốn thả ra, hắn nhíu mày, quay đầu, giọng không vui lên tiếng:
- Nhị tẩu, là có chuyện gì muốn nói với đệ sao?
Không biết từ lúc nào, Úc Noãn Huân đã đứng ngay sau lưng hắn. Đôi mắt nhìn không chớp về phía hắn, trong đó là 1 mảnh mênh mông nhớ thương....
"..."
Lại cẩu huyết cái gì nữa đây!
Hết việc cô có thanh mai trúc mã là thái tử, bây giờ đến việc Lục Mã Tự cũng có người yêu thương trộm nhớ rồi phải không?
Haizzz, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, để cô yên ổn làm 1 người xuyên không bình thường không được à?
Lục Mân Canh đã được đưa về cung, ở nơi này cũng không còn bao nhiêu người, Úc Noãn Huân liền lợi dụng lên tiếng:
- Ta có chuyện muốn nói với chàng!
"..."
Wtf?? Excuse me??? Chàng??
Gọi đến thân thiết như vậy, da gà da vịt của ta đều nổi lên rồi này!!!
Lục Mã Tự nhíu mày, giọng nói trước sau như một:
- Có chuyện gì xin Nhị tẩu cứ nói thẳng!
Úc Noãn Huân trong mắt 1 mảnh thất vọng, nàng cố ý nhướng mày về phía Mạc Tĩnh, rõ ý cô đang làm 1 cái bóng đèn to đùng.
"..."
Excuse me?? Nhà ngươi có hiểu rõ vấn đề không vậy?
Là hắn không cho cô đi nhé, chứ không phải cô đéo muốn đi đâu??
Làm như cô bắt hắn phải trói cô ở lại vậy! Muốn nói thì nói đi, bản cô nương đâu hứng thú với chuyện của mấy người!
- Nếu như Nhị tẩu không có chuyền gì, đệ xin được đưa nương tử về phủ!
"Phụt" Trong người Mạc Tĩnh trực tiếp phun ra 1 búng máu..
Hey?? Gọi nương tử nghe thuận tai ghê nhỉ?
Nương tử cái đầu nhà anh!
- Tự !.... - Úc Noãn Huân muốn níu kéo nhưng không thành.
Lục Mã Tự trực tiếp đi qua nàng ta, dắt theo cái bóng đèn sáng trưng Mạc Tĩnh~~
Ngồi trên xe ngựa, 2 người không nói gì, chỉ có đôi bàn tay vẫn nắm chặt lấy nhau từ lúc về đến giờ.
Mạc Tĩnh có chút mất tự nhiên, từ từ rút tay ra, vừa đánh trống lảng:
- Sao ngươi lại về rồi?
Lục Mã Tự thấy được ý đồ của cô nhưng không vạch trần, chỉ nói:
- Ta về nàng không vui sao?
- Ngươi xuất hiện đột ngột như vậy, vui được mới lạ.
- Ta cảm thấy ta rất kịp thời cứu nàng đấy!
"..."
Cứu cái đầu anh, xuất hiên như ma, rồi quăng cho 1 đống thính, còn kéo cả ong bướm đến nữa, vui vui cái gì??
-----..-------...----------------------
Sáng hôm sau, Mạc Tĩnh vào bếp, chuẩn bị 1 ít điểm tâm.
Cô vốn không phải là 1 nàng dâu ngoan, cô ở hiện đại còn chưa từng nấu món ăn nào ra hồn chứ đừng nói chuẩn bị 1 bữa cơm.
Nhưng là sáng nay lúc cô thức dậy, thấy Lục Mã Tự có vẻ lạ.
Thường thì hắn ta thức dậy sớm lắm, nhưng hôm nay hắn nằm lì trên giường, còn quấn chăn nữa.
Thấy lạ, cô mới đến xem, đến gần thì thấy hắn đầy mồ hôi, 1 tay ôm bụng, nằm gập người.
Đoán là đau dạ dày, Mạc Tĩnh lại không phải là đại phu, đâu có biết chưã!!
Cô sai Bạch Vũ đi tìm 1 ít lá mơ về, thêm 1 ít thảo dược, bỏ vào 1 cái túi, đeo ngay bụng hắn.
Còn mình thì vào bếp, nấu nước mật ong và nghệ.
Tuy cô nấu ăn không giỏi nhưng cô cũng từng bị đau dạ dày, Bạch Trúc đã đi tìm đại phu rồi, cô chỉ là giúp hắn giảm nhẹ cơn đau, cũng không đến mức không làm được gì cả.
Nấu xong bát nước, cô làm 1 ít bánh trôi nhân đậu, thêm 1 phần bánh bao trắng, đi đến phòng hắn.
Người Lục Mã Tự vẫn đầy mồ hôi, Mạc Tĩnh lấy khăn tay ra, lau bớt những vệt nước ấy. lại giúp hắn uống 1 ít nước mật ong.
- Tiểu thư, thái y đến rồi! - Bạch Vũ đi từ bên ngoài vào, lên tiếng.
Mạc Tĩnh đứng dậy nhường lại chỗ cho thái y, nói:
- Ta đoán là chàng ấy bị đau dạ dày!
Thái y bắt mạch, xem tình hình, rồi nhìn cô phức tạp, lại nói:
- Dạ phải!
Lúc này, bên ngoài truyền vào tiếng của Bạch Trúc:
- Tiểu thư, Lục nhị phu nhân muốn gặp người!
Mạc Tĩnh nhíu mày, Úc Noãn Huân tới đây làm gì??
Cô quay đầu nhìn thái y lên tiếng:
- Ta đã cho chàng ấy uống canh mật ong và nghệ, có thêm túi thơm để giảm đau, ngươi kê đơn thuốc cho chàng ấy dùng 2 lần là được rồi!- Nói xong, Mạc Tĩnh dậm chân ra ngoài..
Truyện khác cùng thể loại
56 chương
99 chương
135 chương
20 chương
47 chương