Lúc Kiều Nhất Minh trở lại khách sạn thì phát hiện một hình bóng quen thuộc —— An Tử Khê. “Sao cậu lại đến đây?” Kiều Nhất Minh hỏi An Tử Khê. An Tử Khê cười trả lời: “Bởi vì nhớ cậu a!” Ngữ khí hẵn nhàn nhạt, nhưnc mỗi một chữ lại rất có trọng lượng. Hắn lấy trong túi giấy ra một cái khăn quàng cổ đưa đến, muốn lấy lòng Kiều Nhất Minh: “Choàng vào đi! Trời rất lạnh, tôi biết ngay là cậu không thể tự chăm sóc cho chính mình được mà.” Động tác của An Tử Khê xẹt qua cổ Kiều Nhất Minh, mang theo ấm áp vụn vặt, trời lạnh như vậy, có chút ấm áp cũng coi như là hưởng thụ. Kiều Nhất Minh tham luyến một tia ấm áp này, khóe miệng cũng mang theo chút tươi cười. Nhưng nụ cười này lại làm người khác hiểu lầm: An Tử Khê cho rằng chính mình có lẽ đã bước thêm một bước lại gần Kiều Nhất Minh. Mà Thương Thịnh, lại vì một khắc An Tử Khê đeo khăn quàng cổ chobKiều Nhất Minh mà đỏ mắt: “A! Mình đem làm cái gì chứ!” Trong góc tường khuất tầm mắt, Thương Thịnh ném khăn quàng cổ trong tay sang một bên…… Chính xác, thời tiết lạnh, Thương Thịnh cũng vì Kiều Nhất Minh mà chuẩn bị một cái khăn quàng cổ, lúc sáng rời đi lại quên đưa, không nghĩ tới đến nơi lại gặp phải cảnh tượng như vậy…… Quỷ đi —— Trong một quán bar, nơi mà các loại “Gà vịt” cùng nhau tụ tập. Hôm nay ông ta lại mời bọn Kiều Nhất Minh tới nơi này, một bên nói chuyện sinh ý, một bên thưởng thức các loại mỹ nữ ngực to da trắng. Đổi một câu nói càng thêm thiên hướng với người sau. Hôm nay A Diệp cũng ở đây, cô giống như một bảo tiêu mà theo cha nuôi của mình, đôi mắt cô như hắc ưng, vô cùng sắc bén, không cho phép người khác nhìn ra một chút tâm tư nào. Cô ta —— là một nhân vật nguy hiểm. Chỉ người —— Không ngoài dự liệu, lão nhân quả nhiên chỉ vào một cô gái, lúc cô ả đi tới cả người đều mang theo vẻ dâm đãng. Vải dệt bó sát trên người, không chút keo kiệt phơi bày dáng người ả ta. Thật là làm cho người khác cảm thấy ghê tởm, đây là trong đầu Kiều Nhất Minh nói. Mà Thương Thịnh chỉ im lặng ngồi một bên. “Quý phu nhân có hỉ, thật là thật đáng mừng.”Quản lí Cao bưng ly rượu hướng phú thương chúc mừng. Thì ra, ngoài Toa Toa ra còn có người khác mang thai. Quả nhiên Thương Thịnh y thuật cao minh, thế thì Toa Toa đã an toàn. Nghĩ vậy, Kiều Nhất Minh liền vui vẻ, nhưng Kiều Nhất Minh nghĩ vậy, không có nghĩa là Thương Thịnh cũng nghĩ vậy. Trên mặt hắn đóng băng, đối với hắn mà nói, mỗi lần Kiều Nhất Minh mỉm cười đều giống đang cười với An Tử Khê. Biểu tình đó giống y đúc lúc cái mà hắn nhìn thấy sáng nay. Tên phú thương rất vui vẻ, bởi vì ông ta cuối cùng cũng có người kế nghiệp, lúc này đây việc đàm phán trở nên vô cùng thuận lợi, trong đó A Diệp cũng nói đỡ cho không ít lời hay! Kiều Nhất Minh biết, cô làm vậy hết thảy đều là vì Toa Toa. Vì thế hiệp ước đã được thuận lợi ký kết. Kiều Nhất Minh dùng ánh mắt chan chứa niềm vui nhìn Thương Thịnh, mà Thương Thịnh lại không có bất kì biểu tình gì. “Bác sĩ Thương, lần này còn phải cảm ơn cậu a!” Ông ta đứng lên, rất hiếm khi có thể thấy được ông ta cung kính với ai như vậy. Không biết Thương Thịnh đây là may mắn hay bất hạnh. Thương Thịnh bưng chén rượu lên một hơi uống cạn, Kiều Nhất Minh nhìn thấy hắn nốc rượu cũng có hơi lo lắng, uống rượu có hại cho sức khỏe a. Tên phú thương quay đầu nói gì đó với A Diệp, A Diệp liền vỗ vỗ tay, từng hàng cô nương xinh đẹp thuần một sắc đứng ở nơi đó, A Diệp kêu hai cô, nhét vào trong ngực quản lí Cao. Anh ta có chút sững sờ, nhưng chỉ một lát sau, đã loạn thành một đống với hai cô nàng. Mà Thương Thịnh, chưa đợi A Diệp đưa cho người nào, hắn đã kéo chàng trai đang đi đến bên cạnh vào trong ngực. Cái động tác này làm Kiều Nhất Minh có hơi không tiếp thu được, sau khi thích ứng được, mới đột nhiên hiểu được, Thương Thịnh đang ôm một người đàn ông khác ngoài y.… Cảm giác hít thở không thông chậm rãi kéo dài! ===============Hết chương 15=============== #Riz: Đi được nửa đường rồi nhé:3 P/s: Tuyển cộng sự, đảm nhận công việc beta ;;v;;.