Phúc hắc Vương gia đừng yêu ta
Chương 95 : Chân chính phúc hắc 1
Chân chính phúc hắc 1
“Trời ạ !”
Hai má Lâm Quân Tử đột nhiên đỏ bừng, vừa xấu hổ vừa giận dữ chỉ kém nước muốn mở miệng mắng chửi người.
Nàng bây giờ mới nhớ ra, con nhện kia cắn nàng đúng ở giữa hai ….của nàng a !
Bạch Lộ này tuy có giống con gái thật, nhưng mà, hắn vẫn là nam nhân a !
Làm, làm, làm thế nào mà hút máu độc ra được a !
Đây đúng là 囧 đến chết người mà !
Lâm Quân Tử buồn bực đến mức muốn tự sát, khốn nạn , vì sao ta lại suy kém đến mức này a ?
Nhất định cứ phải ở trước mặt ngụy nương kia, hết trần trụi nhìn nhau, lại đến lộ ngực….
A! A! A!
Vì sao nhất định phải là hắn a!
Bạch Lộ nhìn Lâm Quân Tử phất phất tay, cực kì khẩn trương hỏi thăm: “Ngươi rốt cuộc là bị làm sao vậy ? Ta không nhìn thấy ngươi, lại phát hiện có nhện nữa sao ?”
Nghe được những lời này của Bạch Lộ, Lâm Quân Tử lập tức hoảng loạn, vội vàng ngẩng đầu nhìn lên đôi mắt của Bạch Lộ.
Tuy ở dưới đáy vực có sương, nhưng mà, khoảng cách giữa hai người bọn họ gần như vậy vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng chứ, sao hắn lại nói nhìn không thấy ?
“Mắt của ngươi làm sao vậy ? Không nhìn thấy ta sao ?”
Kỳ thật, vừa rồi Lâm Quân Tử mới phát hiện Bạch Lộ có chút không bình thường, lúc hắn nói chuyện với nàng hình như cũng không nhìn vào mắt nàng.
Bạch Lộ gục đầu xuống, khẽ thở dài một tiếng: “Aiz, ta không cẩn thận nuốt phải một ngụm máu độc, sau đó mắt liền không thấy rõ nữa !”
“A ? Không thể nào!” Lâm Quân Tử cực kỳ sợ hãi.
Nàng rốt cuộc cũng bất chấp cái gì mà xấu hổ buồn bực hay ngượng ngùng, vội vàng bổ nhào đến trước mặt Bạch Lộ, vươn tay quơ quơ trước mặt hắn.
Đáng sợ là, ánh mắt của Bạch Lộ chẳng hề động đậy,
Lâm Quân Tử có chút choáng váng, miệng run sợ thất thạnh nói: “Chẳng lẽ ngươi vì cứu ta, khiến ắt trúng độc mù rồi ?”
Bạch Lộ ảm đạm thở dài một tiếng, khổ sở đáng thương nói: “Aiz, đều do ta vô dụng, hút độc lại hút luôn vào trong bụng !”
Lâm Quân Tử bỗng nhiên nhớ tới cái gì, ngạc nhiên nói:
“Không đúng nha, ta cũng bị nhện cắn, nuốt thảo dược vào chẳng phải đã không sao, ngươi chỉ là gián tiếp hút phải một ngụm máu độc, làm sao mà mắt lại có thể bị thương được ?”
Bạch Lộ cúi đầu thấp giọng nói: “Thảo dược kia ta cũng đã ăn, ta cũng không biết là tại sao, mắt vẫn nhìn không thấy…
Chỉ có thế nói ……
Truyện khác cùng thể loại
49 chương
29 chương
7 chương
65 chương
5 chương
13 chương