Khó thoát khỏi tranh đấu 1 Vào đêm, Lăng Tiêu Cung. Lăng Tiếu Phong mới vừa uống giải dược do Dược Vương đưa cho, sắc mặt vẫn tái nhợt, có khẽ giảm bớt đi một chút. Lâm Quân Tử bưng một chén trà, đặt lên chiếc bàn trước mặt Lăng Tiếu Phong, trong miệng khó hiểu nói: ” Ca ca, sao huynh lại trúng độc? Sao lại bị bắt vào hoàng cung, công phu của huynh tốt như vậy, Lăng Tiêu Cung chúng ta đề phòng cũng sâm nghiêm, tại sao mau như vậy đã bị công phá?” Lăng Tiếu Phong khẽ lắc đầu, khổ sở nói: “Ta nhất thời khinh thường tên khốn Mộ Dung Hàn kia.” Lâm Quân Tử sửng sốt, Bạch Lộ ngồi ở bên cạnh cũng lộ ra vẻ khó hiểu. Lâm Quân Tử ăn ngay nói thắng: “Có chuyện liên quan đến Mộ Dung Hàn sao? Lúc muội rời khỏi cung, hắn đã sợ tội mà chạy trốn! Chỉ nghe Tiểu Thảo nói Cửu vương gia tới, muốn mang muội về bồi dưỡng!” Trong nụ cười của Lăng Tiếu Phong mang theo một tia châm chọc “Cửu vương gia đó, chính là Mộ Dung Hàn cải trang thành!” “Sao cơ?” “A? Tại sao lại như vậy?” Lâm Quân Tử cùng Bạch Lộ đồng thời kinh ngạc lên tiếng. Lăng Tiếu Phong có chút buồn bực:: “Ta chưa từng gặp qua Cửu vương gia, mà Mộ Dung Hàn cải trang giống đến mười phần, thị vệ đi theo phía sau đều được huấn luyên nghiêm chỉnh, ta không hề hoài nghi hắn!” Giọng nói khựng lại một chút, Lăng Tiếu Phong tiếp tục nói: “Ta vốn muốn mở tiệc chiêu đãi hắn, nhưng mà, hắn lại cố ý muốn mang muội lập tức rời đi, sau đó lại nghe tin muội trốn khỏi cung, không thấy đâu, hắn đột nhiên động thủ với ta, dùng độc. Ta không phòng bị, bị hắn bắt được.” Nghe đến đây, Lâm Quân Tử chẳng hiểu ra làm sao. Nàng gãi đầu, hỏi: “Sao hắn cứ nhất định phải mang muội đi vậy? Tại sao hắn nhất định phải giết muội mới được chứ? Muội rốt cuộc đáng chết ở chỗ nào?” Lăng Tiếu Phong nhìn nàng một cái, suy nghĩ nói: “Ta đoán chừng, có liên quan đến Thái tử và Cửu vương gia!” Nghe thấy hai chữ Thái tử, Lâm Quân Tử cau mày lại hỏi: “Ca ca, chỗ này thì có liên quan gì đến Thái tử chứ? Một Cửu vương gia thôi đã đủ khó chơi rồi, lại còn chạy đến một Thái tử nữa!” Lăng Tiếu Phong chậm rãi nói: “Sau khi Mộ Dung Hàn hạ độc ta xong, liền mang ta vào phủ Thái tử. Khi đó, ta mới biết, hắn là người của Thái tử! Mà những thị vệ hắn mang tới kia, cũng thật sự là thị vệ của vương phủ, chẳng qua là thị vệ của phủ Thái tử!” Khó thoát khỏi tranh đấu 2 Lăng Tiếu Phong chậm rãi nói: “Sau khi Mộ Dung Hàn hạ độc ta xong, liền mang ta vào phủ Thái tử. Khi đó, ta mới biết, hắn là người của Thái tử! Mà những thị vệ hắn mang tới kia, cũng thật sự là thị vệ của vương phủ, chẳng qua là thị vệ của phủ Thái tử!” Lâm Quân Tử trợn to hai mắt, nghe cực kỳ nghiêm túc. “Thái tử đòi ta giao nộp muội, ta đương nhiên không giao ra được, hắn lại hỏi ta mượn bạc!” Lâm Quân Tử sửng sốt: “Cái gì? Hắn ta mượn bạc của huynh? Mượn bao nhiêu? Huynh cho hắn mượn sao?” Lăng Tiếu Phong khẽ lắc đầu: “Thiên hạ có cách vay mượn như thế sao? Quá khiến người ta phẫn nộ, ta đương nhiên sẽ không ượn.” Lâm Quân Tử có chút hoảng loạn nói: “Vậy Thái tử có gây khó dễ cho huynh không? Có tra tấn huynh không vậy?” Lăng Tiếu Phong lắc đầu “Thái tử tên là Lãnh Hoa, tính tình âm độc, là người xảo trá. Ta nghĩ hắn đã động binh đao đến bắt ta, tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cho ta! Nhưng mà, không ngờ tới, chưa đến thời gian một bữa cơm, Hoàng Đế đã phái người tới muốn Thái tử áp giải ta đến!” Lâm Quân Tử cùng Bạch Lộ nghe xong không khỏi kinh ngạc. Lâm Quân Tử nhíu mày một cái, sao càng nghe càng thấy loạn vậy? Thái tử, Cửu vương gia, còn có Hoàng Đế, bọn họ rốt cuộc muốn làm gì vậy? Lăng Tiếu Phong chau mày lại, sắc mặt rất là tiêu điều, giọng điệu nhàn nhạt nói: “Nguyên lai là Cửu vương gia tin tức linh thông, biết tin Thái tử bắt được ta, hắn liền bẩm báo Hoàng Đế. Quyền lực lớn nhất thiên hạ cuối cùng vẫn là Hoàng Đế, một đạo thánh chỉ của ông ta, mặc dù Thái tử vạn phần không cam lòng, cũng chỉ có thể đưa ta vào hoàng cung.” Lâm Quân Tử bây giờ không nhịn được, tràn đầy nghi ngờ hỏi: “Thái tử này và Cửu vương gia rốt cuộc muốn làm gì vậy? Mục đích cuối cùng của Thái tử là gì?” Bên trong ánh mắt của Lăng Tiếu Phong tràn ngập bất đắc dĩ. “Thái tử này cùng với Cửu vương gia vẫn luôn bất hòa, vì ngôi vị hoàng đế minh tranh ám đấu. Lăng Tiêu Cung chúng ta, cây to đón gió lớn, đương nhiên thành lợi thế để bọn họ có được quyền lực.” Lâm Quân Tử mở trừng hai mắt, chớp mắt nghĩ ra cái gì, thốt ra. “Muội hiểu tại sao Mộ Dung Hàn nhất định phải giết muội rồi! Lăng Tiêu Cung tài cao thế lớn, nếu như kết thông gia với Lăng Tiêu Cung, nhất định sẽ tăng cường thực lực của Cửu vương gia, cho nên, Thái tử mới phái Mộ Dung Hàn giết muội, để cho đám hỏi này ngâm nước nóng!” Phú khả địch quốc 1 Lăng Tiếu Phong gật đầu tán thưởng “Đúng vậy, xem tình thế trước mắt, chính là lý do này Lâm Quân Tử” Lâm Quân Tử có chút tức giận, không khỏi mắng to: “Khốn nạn, các ngươi tranh đoạt quyền lực, tại sao còn muốn kéo chúng ta vào, chúng ta cũng đâu có gây trở ngại cho các ngươi, làm sao phải biến thành vật hy sinh?” Lăng Tiếu Phong cười khổ một tiếng, thanh âm trầm thấp nói: “Chủ yếu nhất,, Hoàng đế đã nhắm trúng chúng ta! Chuyện này, Lăng Tiêu Cung kiểu gì cũng không tránh khỏi liên quan!” “A?” Lâm Quân Tử cùng Bạch Lộ đều giật mình. “Hoàng Đế nhìn trúng gì của chúng ta chứ? Hoàng đế này rốt cuộc đang nghĩ gì?” Lâm Quân Tử nghi hoặc hỏi. Trong lòng thầm mắng, khốn, sao lại phức tạp vậy chứ? Khó trách nói người càng được chú ý thì càng lắm thị phi, địa vị hiển hách của Lăng Tiêu Cung trên giang hồ, thật sự là quá nhức mắt, dánh tiếng quá lớn. Ngay cả Hoàng Đế cũng muốn mượn hơi! Trong mắt Lăng Tiếu Phong lóe lên nhưng ánh sáng phức tạp,, trong miệng trầm giọng nói: “Hoàng Đế mở miệng mượn ngân lượng của ta!” “Hả? Lại là mượn ngân lượng? Đám phụ tử bọn họ có phải nghèo đến phát điên rồi không? Hoàng Đế Vương gia chó má gì chứ, tài phú khắp thiên hạ đều đã đoạt lấy, còn chưa biết đủ sao?” Giọng nói Lâm Quân Tử bất thiện, tức miệng mắng to. Bạch Lộ vẫn yên lặng nhẹ giọng hỏi một câu “Ông ta muốn mượn bao nhiêu?” “Một trăm vạn lượng!” Giọng nói Lăng Tiếu Phong càng thêm trầm thấp. Lâm Quân Tử sợ hết hồn, lại nói: “Làm gì có lắm bạc như vậy cho ông ta mượn chứ?” “Vàng!” Lăng Tiếu Phong cải chính. “A?” “Cái gì?” Lâm Quân Tử cùng Bạch Lộ đều trợn mắt há mồm, bọn họ thật sự bị kinh hãi. Một trăm vạn lượng vàng? Trời ạ! Đó là bao nhiêu tiền chứ! Thật sự là không có khái niệm, không sao tưởng tượng được! Không khí trong phòng đông lại, cảm giác hít thở không thông nặng nề, làm tâm trạng của ba người càng trầm trọng. Lăng Tiếu Phong phá vỡ trầm mặc, nói với Lâm Quân Tử: “Thật ra thì, Hoàng Đế này cũng không tệ lắm, cần chính thương dân, cẩn trọng làm hết nghĩa vụ, quan viên thanh liêm, quốc thái dân an. Bây giờ Hạo Quốc dưới sự thống trị của ông ta, cũng coi như khai minh thịnh thế.” Lâm Quân Tử phục hồi tinh thần lại,, khó hiểu hỏi: “Vậy sao ông ta lại muốn mượn huynh nhiều vàng như vậy chứ? Ông ta rốt cuộc muốn làm gì? Quốc thái dân an còn cần nhiều tiền như vậy làm gì?” Phú khả địch quốc 2 Lâm Quân Tử phục hồi tinh thần lại,, khó hiểu hỏi: “Vậy sao ông ta lại muốn mượn huynh nhiều vàng như vậy chứ? Ông ta rốt cuộc muốn làm gì? Quốc thái dân an còn cần nhiều tiền như vậy làm gì?” Lăng Tiếu Phong lắc đầu, suy tư nói: “Đây cũng là chỗ ta trước sau vẫn nghĩ mãi mà không ra, ta không biết mục đích của ông ta là gì. Số bạc này, có thể mua được mười tòa thành!” “Vậy ca ca gật đầu đáp ứng sao?” Lăng Tiếu Phong cười khổ “Nếu như không đáp ứng, ta còn có thể trở về được sao?” Lâm Quân Tử khiếp sợ lè lưỡi một cái, đồng thời, trong lòng kích động không thôi. Ca ca lại có nhiều tiền như vậy? Đây chính là phú khả địch quốc đích thực a! Lăng Tiếu Phong nghiêm túc nhìn Lâm Quân Tử, vẻ nặng nề giữa hai hàng lông mày vô cùng rõ ràng. ” Lãnh Hạo Thiên cũng biết đây là một món của cái lớn, cho nên, ông ta muốn cho ta nuốt một viên định tâm đan, biểu đạt thành ý của ông ta, mới muốn hai nhà chúng ta làm đám hỏi. Để Cửu vương gia cưới muội, chúng ta là thân thích, số tiền kia có trả hay không, chúng ta vẫn là thân phận hoàng thân quốc thích! Vậy là đã rất nể mặt chúng ta rồi!” Lâm Quân Tử ngẩn người “Hoàng đế này tên là Lãnh Hạo Thiên sao!” Giọng nói dừng một chút, vừa tức tối nói: “Thân phận Hoàng thân quốc thích thì vinh dự lắm sao? Phi, còn không phải là ỷ thế hiếp người! Đây không phải là mượn tiền? Đây là bức bách người ta giựt tiền!” Sự u buồn trong mắt Lăng Tiếu Phong càng thêm tăng lên, lo lắng nhìn Lâm Quân Tử “Ta sợ nhất, là muội gả vào vương phủ rồi, trở thành con tin trong tay bọn họ, ta ném chuột sợ vỡ đồ, như vậy bọn họ sẽ ta cần ta cứ lấy đối với Lăng Tiêu cung! Không chút cố kỵ!” Lâm Quân Tử hoàn toàn bị chấn động đến ngây ngốc, ca ca lo lắng không phải không có đạo lý. Đám Hoàng Đế, vương gia đáng chết này, bọn họ rốt cuộc muốn làm gì chứ? Lâm Quân Tử buồn bực đến giậm chân, ta đã bảo là vương gia chẳng có tên nào tốt, bây giờ nhìn đi, đúng là như thế. Lần này gặp phải một tên vương gia khốn kiếp, lại cộng thêm một lão cẩu hoàng đế nữa, tất cả đều không có ý đồ tốt, chẳng tốt lành gì! Trong mắt Bạch Lộ cũng tràn đầy lo lắng khó hiểu, hắn hỏi Lăng Tiếu Phong “Bây giờ chúng ta phải làm sao? Trơ mắt nhìn Đại tiểu thư gả vào vương phủ? Cứ bó tay chờ chết như vậy sao?” Lăng Tiếu Phong ủ dột chau mày lại “Ta đã ký tên đồng ý, đáp ứng cho ông ta mượn một trăm vạn lượng vàng kia, đương nhiên không thể đổi ý. Nhưng mà, chuyện Vân Nhi xuất giá, ta còn muốn suy nghhix một chút!” Phát động chiến tranh? Lăng Tiếu Phong ủ dột chau mày lại “Ta đã ký tên đồng ý, đáp ứng cho ông ta mượn một trăm vạn lượng vàng kia, đương nhiên không thể đổi ý. Nhưng mà, chuyện Vân Nhi xuất giá, ta còn muốn suy nghhix một chút!” Lâm Quân Tử vung tay áo, cực kỳ chán nản nói: “Ca ca, chuyện xuất giá đã không có đường sống nào khác nữa rồi, muội đã đích thân nhận thánh chỉ rồi, nếu đổi ý, chính là kháng chỉ đó. Vậy thì Lăng Tiêu cung sẽ có nhược điểm lớn hơn.” Lâm Quân Tử căm giận bất bình quay ra cửa mắng: “Lão hồ ly này, bên trong giựt tiên, bên ngoài bức hôn, tính toán đúng là thật ngoan độc!” Lâm Quân Tử nháy mặt ngậm miệng, nghiêm túc nhìn Lăng Tiếu Phong nói: “Nếu như chúng ta bây giờ khởi binh phản kháng, có phản sẽ bị gọi là mưu phản đúng không?” Lăng Tiếu Phong cười khổ, bất đắc dĩ đầy mặt, “Chuyện này ta cũng đã suy tính qua. Nhưng mà…” Sắc mặt Lăng Tiếu Phong đầy vẻ mâu thuẫn. “Bây giờ người trong thiên hạ đều biết muội được Hoàng Đế tứ hôn, đó là chuyện cực kỳ vinh dự, chúng ta lại kháng chỉ, vậy thì rõ ràng là chúng ta không biết điều. Cho dù khởi binh, cũng vô cớ xuất binh. Không chỉ có phần thắng không lớn, lại bị người nhạo báng! Không được lòng người!” Bạch Lộ an tĩnh ngồi tại chỗ, sắc mặt tiêu điều, giữa hai hàng lông mày tràn ngập vẻ khó hiểu. Hoàng đế này, rốt cuộc muốn làm gì? Ông ta mượn nhiều tiền như vậy, muốn làm gì? Chỉ có phát động chiến tranh, mới cần nhiều tiền bạc như vậy! ___________________________________________________________________________ Tử Nguyệt các, Lăng Tiếu Phong kéo tay Lâm Quân Tử, kiểm tra từng thứ một trong gian phòng, tầng tầng lớp lớp, chằng chịt những đồ cổ văn ngoạn, trân bảo ngọc khí. Lâm Quân Tử lần đầu tiên đại khai nhãn giới, thấy được bảo bối chân chính trong thiên hạ. Ngọc trai Đông hải, sừng tê Tây Vực, mỹ ngọc Lam Điền, Dạ Minh châu Thổ Phiên, nhìn đến hoa hết cả mắt, vàng xanh lóa mắt. Thì ra là, Lăng Tiêu Cung thật sự phú khả địch quốc, tài lực phi phàm. Thì ra là, trân bảo nơi này thật sự đếm không hết, cho ngôi Hoàng Đế cũng không đổi. Lâm Quân Tử chỉ cảm thấy hai mắt toát ra tia sáng xanh ,đồng thời âm thầm than thở, mạng của mình cũng quá tốt! Cuối cùng cũng được làm thiên kim nhà giàu một lần. Đây đúng là giàu nhất thiên hạ chân chính không thể nghi ngờ!