Phúc hắc Vương gia đừng yêu ta
Chương 106 : - 145
Tuyệt thế công tử
“Ca ca, hắn là Bạch Lộ, người đã cứu ta từ trong quan tài ra, cũng là hắn đưa muội về!”
Nói tới đây, ngữ khí của Lâm Quân Tử dừng lại một lúc, trong lòng bắt đầu cũng có chút nghi hoặc.
Là Bạch Lộ đua nàng về sao?
Hình như ngay từ đầu hắn có nói qua, Lâm cô nương tính toán đến đâu rồi a!
Hắn khi nào biến thành đưa nàng về?
Hắn làm sao có thể vẫn ở lại bên nàng?
Xảy ra bao nhiêu chuyện như vậy, sao vẫn tìm không ra đầu mối a?
Như vậy đi, nghĩ đi nghĩ lại chỉ thấy đau đầu, coi như là hắn đưa mình về cũng được.
Lăng Tiêu Cung thế lực rất lớn, tạm thời bảo hộ hắn một thời gian cũng được!
Miễn cho hắn thật sự bị cậu bắt trở về kết hôn gần!
Bạch Lộ bước xuống xe ngựa, áo trắng như tuyết, ôn nhuận như ngọc, tất cả mọi người ở đây đều cực kỳ chấn kinh nhìn nam nhân tuấn mỹ cực kỳ này.
Bạch Lộ thần sắc tự nhiên, hướng về Lăng Tiếu Phong tao nhã thi lễ, ôn hòa nói: “Bạch Lộ gặp qua Lăng Tiêu Cung chủ , ngưỡng mộ đại danh cung chủ đã lâu, hôm nay vừa thấy quả nhiên thần thái nhanh nhẹn, oai hùng hơn người! Bạch Lộ tam sinh hữu hạnh mới được hiểu biết thêm!”
Lăng Tiếu Phong đánh giá Bạch Lộ một phen, trong mắt hiện lên vẻ kinh diễm.
Kỳ thật, Bạch Lộ một thân kinh thế tuyệt đẹp, mặc cho ai thấy, đều sẽ cực kỳ giật mình.
Lăng Tiếu Phong hồi hồn lại, cực kì cảm kích mà nói: “Bạch công tử khách khí, đa tạ Bạch công tử trượng nghĩa xuất thủ, đưa tiểu muội trở về, Lăng mỗ nhất định phải thâm tạ Bạch công tử!”
“Cung chủ khách khí, chính là việc nhỏ, không đáng nhắc đến! Kỳ thật, là Đại tiểu thư chiếu cố ta quá nhiều, Bạch mỗ vô cùng cảm kích!”
Bạch Lộ phong thái nhanh nhẹn, mỉm cười đáp lại.
Lâm Quân Tử thừa dịp hai người nói chuyện, hung hăng nhìn chăm chú Mộ Dung Hàn vài lần.
Phát hiện hắn cực kì khí định thần nhàn mà đứng ở một bên, giả bộ như chẳng có chuyện gì.
Lâm Quân Tử thầm nghĩ, nghe ta mất trí nhớ ngươi liền nghĩ tất cả chuyện ngươi đã đắc tội với ta đều miễn ?
Toàn bộ liền thần không biết quỷ không hay?
Khốn kiếp, ta mà không tiêu diệt ngươi, ta liền thực xin lỗi Lăng Tiếu Vân!
“Ca ca, ta đã đói bụng, về nhà lại ôn chuyện cũng được, Bạch Lộ còn một đống chuyện hay a, ta sẽ nói cho ngươi a!”
Lâm Quân Tử thật sự nhìn không được, hai đại nam nhân này ra vẻ nho nhã cảm tạ đến cảm tạ đi mãi, mở miệng ngắt lời bọn họ.
Không hiểu quy củ
Lăng Tiếu Phong mày rậm giương lên, vẻ mặt tươi cười, cười hề hề mà nói: “Hảo, chúng ta hồi cung đi.”
Mọi người đang định lên ngựa, lại đột nhiên nghe được một tiếng quát “Chậm đã, vị công tử này, cùng với lệnh truy nã của gian tế địch quốc có chút tương tự, chúng ta phải dẫn đi!”
Lại vừa vặn là cái tên tiểu đầu mục đã chặn xe ngựa kia.
Hắn đã phát hiện ra cái bớt giữa hai hàng lông mày kia của Bạch Lộ.
Lâm Quân Tử mắt hạnh trừng to, lớn tiếng nói với tiểu đầu mục kia:
“Lớn mật, ngươi dám chặn khách quý của Lăng Tiêu Cung, vừa rồi chúng ta không cho điều tra, ngươi giờ bắt đầu ngậm máu phun người, lạm quyền xả hận cá nhân? Cút ngay.”
Lăng Tiếu Phong hiển nhiên thật không ngờ sẽ có người dám cản đường hắn.
Mày rậm nhíu lại, gương mặt uy vũ hơi hơi dương lên, nói với cái tên tiểu đầu mục kia:
“Vị huynh đệ này họ gì? Nhà ở ở đâu? Còn có người thân nào nữa không? Mỗi tháng được bao nhiêu bổng lộc?”
Tiểu đầu mục cực kì kinh ngạc trước câu hỏi của Lăng Tiếu Phong, ngốc ngây ngẩn cả người.
Làm cái gì vậy, điều tra nhân thân ?
Hắn còn chưa có phản ứng, đã thấy một tên quan binh đứng bên cạnh hắn kích động mà chạy đến phía trước, quỳ gối xuống, nói với Lăng Tiếu Phong:
“Xin cung chủ thông cảm, hắn là người vừa được phái xuống của hiệu úy, không hiểu Duyên châu của quy củ, xin Cung chủ không cần trừng phạt hắn! Chúng ta lập tức đi ngay bây giờ !”
Đám binh sĩ phía sau tiểu đầu mục tất cả đều thối lui về phía sau, bộ dáng câm như hến kia, khiến cho tiểu đầu mục cực kì căm tức.
Làm cái gì vậy?
Lăng Tiêu Cung cung chủ kia còn lớn hơn cả hoàng đế thái tử sao ?
Lăng Tiếu Phong nhìn dáng vẻ hoang mang rối loạn của đội binh lính kia, cười nói: “Không tồi, đều đã thức thời, ta đang nghĩ đưa thêm chút tiền trợ cấp a, xem ra các ngươi đều đã hiểu chuyện rồi. Được rồi, ta muội muội hôm nay trở về, bản cung chủ không sát sinh, đi thôi!”
“Tạ cung chủ!”
Binh lính quỳ dưới đất vội vàng tạ ơn, sau đó, lôi kéo tên tiểu đầu mục vẫn còn cứng đầu đứng đó, kích động chạy về phía trong thành.
______________________________________________________________
Lăng Tiêu Cung.
Dựa vào núi mà xây, đất đai rộng lớn, quy mô hùng vĩ.
Đình đài lầu các, khởi tích mái cong, khung cảnh hoành tráng xứng với giang hồ đệ nhất đại bang.
Dọc theo thế núi, phòng ốc đượm vẻ cổ hương cổ sắc, tầng tầng lớp lớp, đan xen hợp lí.
Nhìn thế nào cũng không giống người.
Dọc theo thế núi, phòng ốc đượm vẻ cổ hương cổ sắc, tầng tầng lớp lớp, đan xen hợp lí.
Vách tường đỏ sẫm cao ngấy, cây cối sum xuê, trúc xanh liễu cao, một mảng xanh mướt tươi tốt.
Đứng trước chiếc cổng vĩ đại, Lâm Quân Tử suýt nữa khâm phục ra khỏi mồm, kháo a, phòng ốc biệt thự lớn như vậy, bao nhiêu người ở cho hết a ?
Tiếp đãi sau đó thì không cần phải nói, sơn hào hải vị, ngọc thực trân tu, tất cả đều được đặt trên chiếc bàn ngọc thách vĩ đại trong phòng khách.
Lâm Quân Tử đúng là rửa mắt, oa, cuộc sống của người có tiền, thì ra là như vậy a ?
Đồ ăn ột bữa cơm, đủ để ta đay ăn một tuần.
Hơn nữa có vài thứ, Lâm Quân Tử gặp còn chưa có gặp qua, càng không biết làm cách nào để ăn.
Ngay tại lúc nàng sắp há hốc mồm, Bạch Lộ lại cứu nàng một lần.
Đem miếng thịt hươu đã được nướng vàng ròn phết nước sốt đặc biệt cuốn trong một lớp rau xanh, bỏ vào trong bát của nàng. ( ôi mẹ ơi
ai lớp diu BL ca )
Con tôm hùm cực lớn, được Bạch Lộ bóc vỏ sạch sẽ, thịt tôm, lại được bỏ vào trong bát Lâm Quân Tử.
Tay Bạch Lộ đẹp như ngọc, mềm nhẹ linh hoạt, tư thế ăn cơm, thái độ , lễ nghi mười phần.
Vẫn đang nói chuyện với Lâm Quân Tử Lăng Tiếu Phong thỉnh thoảng sẽ mỉm cười khéo léo.
Một người hoàn mỹ như vậy, làm cho Lâm Quân Tử nhìn đến hai mắt đăm đăm, đờ cả người.
Thịnh yến xa hoa cuối cùng cũng kết thúc, Lâm Quân Tử nhìn Bạch Lộ đang điềm đạm ôn hoa cảm tạ Lăng Tiếu Phong khoản đãi, trong lòng cảm thán, khốn, có giáo dục như vậy a ?
Không chỉ có sống trong rừng núi hoang dã không tồi, mà ngay cả tình huống như giờ cũng không luống cuống chút nào a !
Một nam nhân hoàn mỹ như vậy, nhìn kiểu gì cũng không giống người a !
“Muội nói ai không giống người ?”
Giọng nói của Lăng Tiếu Phong vang lên bên tai, Lâm Quân Tử kích động phục hồi lại tinh thần, xấu hổ che miệng lại.
Làm sao nghĩ đi nghĩ lại lại nói ra mồm a !
Quay đầu mới phát hiện, Bạch Lộ cùng Cửu Nguyệt đều đã được an bài đi nghỉ ngơi..
Lăng Tiếu Phong thì đang đưa nàng về phòng.
“Cái kia, cái kia, muội nói Bạch Lộ giống như thần tiên a, nhất cử nhất động kia, nhìn không giống dáng vẻ thô kệch của người phàm !”
Phó thác cho hắn
“Cái kia, cái kia, muội nói Bạch Lộ giống như thần tiên a, nhất cử nhất động kia, nhìn không giống dáng vẻ thô kệch của người phàm !”
Lăng Tiếu Phong nhìn Lâm Quân Tử liếc mắt một cái, khóe môi hiện nụ cười, khẽ gật đầu nói:
“Thần tiên thì không phải, nhưng mà, tuyệt đối không phải con của nhà bình thường ! Cách giáo dưỡng của một người cùng với thói quen thì không che dấu được, người này, không thể coi thường!”
Lăng Tiếu Phong ngữ khí dừng một chút, hỏi: “Các ngươi là quen biết như thế nào?”
“Ta đã nói rồi, chính là hắn đem ta theo trong quan tài cứu ra.”
Lâm Quân Tử trả lời một câu sau, giống như nhớ tới cái gì nói:
“Ca ca, ngươi không phải hoài nghi hắn là người xấu chứ? Hắn cực kỳ thiện lương ,hơn nữa, thân thế cũng cực kỳ thê thảm, bị cậu buộc cưới biểu muội, ngươi không cần làm khó hắn nha!”
Lăng Tiếu Phong nhìn Lâm Quân Tử liếc mắt một cái, đáy mắt hiện lên một tia phức tạp.
Lại cười nói: “Đương nhiên sẽ không khiến hắn khó xử, ta xem hắn đối với ngươi cũng rất không sai, yêu thương đầy đủ. Nếu khảo nghiệm hắn qua được cửa của ta, đem chung thân hạnh phúc của ngươi phó thác cho hắn, ngươi thích không?”
“A?”
Lâm Quân Tử hiển nhiên không ngờ tới Lăng Tiếu Phong có thể nói những lời này, lập tức bắt đầu nói lắp:
“Cái gì, cái gì a? Như thế nào đột nhiên nói vậy a? Muội mới không cần a!
Đại tiểu thư của Lăng Tiêu Cung muội còn chưa có làm đủ a, huynh làm chi đã vội vả đem ta gả ra ngoài a?
Hơn nữa, hắn không phải ta loại hình ta thích. Ta có người trong lòng!”
Lăng Tiếu Phong hiển nhiên cực kỳ kinh ngạc, trong ánh mắt lóe lên vẻ không thể tinn “A? Có người trong lòng? Người nào? Hắn ở nơi nào? Các ngươi quen biết như thế nào?”
Lâm Quân Tử nhất thời cực kỳ quẫn bách, cái vụ đại học sĩ tuyển thê hoang đường kia nói như thế nào đây?
Đại học sĩ kia tới cùng tên là gì, nàng còn chưa biết a!
Sắc mặt đỏ trắng, trắng đỏ, sau cùng Lâm Quân Tử nói: “Ai nha, ta mệt mỏi quá, mệt muốn chết, ta muốn đi ngủ trước, ngày mai nói cho ngươi a!”
Lăng Tiếu Phong nhìn dáng vẻ xấu xa của Lâm Quân Tử, sủng nịch mà xoa xoa tóc của nàng,
Miệng cười nói: “Hảo, ta đây liền chờ ngày mai nghe cố sự! Khuê phòng của muội ở ngay phía trước, hảo hảo nghỉ ngơi đi!”
*************************************
Vẫn lại là Lăng gia lão Đại tinh mắt a, nhìn ra Bạch Lộ đối Lâm Quân Tử yêu thương phi thường, ha ha! ( xin thưa với chị tác giả là tất cả bọn em đều nhìn ra ạ ~~ chỉ có người nào đó là không nhìn thấy thôi.)
Tiểu Thảo
Quả nhiên, phía trước cách đó không xa, bên trong vách tường cao ngất, tịnh xá xanh mượt, tiểu các xinh xinh, một tòa tiểu lầu tinh xảo đẹp đẽ xuất hiện trước mắt. Ngay phía trước cửa lớn sơn son, có một tấm biển, viết ba chữ to xinh xắn tinh xảo, Hạo Nguyệt các !
Xuyên qua cánh cửa màu đỏ rộng mở, Lâm Quân Tử cuối cùng cùng nhìn thấy khuê phòng của mình
Trong lòng không khỏi thầm than một câu, khiếp, trừ bỏ xinh xắn ra, còn xa hoa hơn so với hoàng cung a!
Một tiểu nha đầu, hoang mang rối loạn lạch bạch mà chạy ra, quỳ gối bên chân Lâm Quân Tử, kinh hỉ vạn phần lại kinh sợ mà nói:
“Đại tiểu thư, người thật sự đã về rồi? Tiểu Thảo gặp qua Đại tiểu thư! Chúc mừng cung chủ, chúc mừng cung chủ!”
Lâm Quân Tử có chút sững sờ, đây chính là tiểu nha đầu bên người trong tiểu thuyết thông thường sao ?
Nữ hài trước mặt, dáng người xinh xắn, toàn thân mặc váy màu hồng nhạt cắt theo kiểu ngắn, trên đầu có hai búi tóc tròn tròn.
Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn thanh tú, hai mắt to cực kì linh động.
Lâm Quân Tử âm thầm gật đầu, được, có phần thông minh linh hoạt, có thể bổ sung làm bạn bè chốn khuê phòng!
“Tiểu Thảo, ngươi đứng lên đi!”
“Là, Đại tiểu thư, ta đỡ người trở về phòng!” Tiểu Thảo vẫn quy trung củ mà nói.
“Không cần, ta còn đi được, ngươi trải giường chiếu cho ta, ta mệt muốn chết.”
Lâm Quân Tử quay đầu lại nói với Lăng Tiếu Phong: “Ca ca, ngươi trở về đi, ta thực mệt chết, ngày mai gặp!”
Lăng Tiếu Phong nhìn Lâm Quân Tử đang duỗi người, vẻ mặt tràn ngập ý cười hạnh phúc, cười hề hề mà nói:
“Con sâu lười, hảo hảo đi ngủ, trong lòng có chuyện gì không giải được nhất định phải tìm ca ca, ngàn vạn không cần lại làm chuyện điên rồ, biết không?”
“Rồi, ca ca, ngươi yên tâm đi! Muội lần sau rước khi trốn đi t, nhất định báo trước cho huynh !”
“Cái gì? Muội vẫn còn đi? Ta không cho phép, trước khi xuất giá, ta là tuyệt sẽ không để muội xuất cung. Bây giờ, ta còn không có nửa cái mạng!”
Lăng Tiếu Phong giả bộ tức giận, cực kì oán trách mà nói.
Lâm Quân Tử cười hì hì nói: “Rồi rồi, ta biết ca ca thương ta, huynh yên tâm đi, ta trước mắt không đi, trở về đi a!”
Lăng Tiếu Phong bất đắc dĩ mà lắc đầu, nha đầu kia, thật sự bị hắn nuông chiều hỏng rồi, ài, trở về là tốt rồi !
Đi Tử Nguyệt các đốt nén hương cho cha mẹ thôi !
Truyện khác cùng thể loại
49 chương
29 chương
7 chương
65 chương
5 chương
13 chương