Phu Lang Ngốc Của Ta
Chương 1 : Mặc Thư Kỳ
Trước mắt một vùng tăm tối, không nhìn thấy, vẫn là không nhìn thấy, đã hơn ba tháng. Từ khi được người thiếu niên này cứu lên ở giữa sông đến hiện tại đã hơn ba tháng, vết thương trên người đã gần như khỏi hẳn, nhưng là mắt nhưng. . . . .
* * *
Mặc Thư Kỳ vốn là một cô gái nhỏ bình thường ở thế kỷ hai mươi mốt, mỗi ngày mở mắt ra nhìn thấy đều là màu trắng thuần khiết, ngửi thấy được chính là mùi thuốc sát trùng nhàn nhạt. Đúng, từ nhỏ đến lớn cô vẫn sinh sống ở trong bệnh viện, bệnh tim bẩm sinh khiến cô không thể như một cô gái nhỏ bình thường làm càn mà hưởng thụ thanh xuân của mình.
Bởi vì không thể vận động mạnh, mỗi ngày tiếp xúc nhiều nhất ngoại trừ thuốc chính là sách. Mặc Thư Kỳ thích xem sách, bởi vì nó có thể làm cho tâm tình của cô trở nên bình tĩnh. Trái tim truyền đến từng cơn đau đớn, Mặc Thư Kỳ biết thời gian của cô đã đến, nhìn khuôn mặt cha mẹ lo lắng và ánh mắt u buồn của anh trai cô chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Một năm này Mặc Thư Kỳ mười sáu tuổi, đối với cái chết, cô cũng không có cảm thấy hoảng sợ, cũng không có bất kỳ đau xót. Bởi vì mười sáu năm này cô thấy rất thỏa mãn, rất vui vẻ, tuy rằng Mặc Thư Kỳ không có bạn bè, nhưng cô có cha mẹ cô và anh trai thương yêu, bọn họ cho cô tình yêu hoàn chỉnh, cho cô một gia đình hạnh phúc, duy nhất để Mặc Thư Kỳ cảm thấy tiếc nuối chính là cô không thể đáp lại bọn họ cái gì. Mặc Thư Kỳ nghĩ, nếu như có kiếp sau, cô hi vọng mình vẫn là con gái và em gái của bọn họ.
* * *
Mở mắt lần nữa là ở trong một nhà gỗ nhỏ rách rách rưới rưới, Mặc Thư Kỳ là bị một người đàn ông trung niên làm cho tỉnh lại, ở trong mắt Mặc Thư Kỳ, người đàn ông này tóc thật thẳng dài tới eo nhỏ, trong mắt tràn đầy nước mắt, mặc trường sam màu xám gắn đầy miếng vá.
Nơi ở của người đàn ông trước mắt hoá trang cùng trong nhà gỗ vì là không nhiều dụng cụ gia đình rách nát có thể thấy được nơi này rất cổ điển, chí ít đây không phải là nơi Mặc Thư Kỳ quen thuộc.
Người đàn ông tên là Tiêu Nam, là bảo mẫu của thân thể này. Nơi Tiêu Nam kể ra, Mặc Thư Kỳ hiểu rõ tình cảnh bây giờ của mình: Mảng đại lục này tên là Hoàng Giới, cô trước đây xem vị trí thế giới của Đường triều cũng xê xích không nhiều, không giống chính là, đây là thế giới do nữ tử đứng đầu.
Vị trí quốc gia hiện tại Mặc Thư Kỳ ở là vào phía đông Hoàng Giới là nước Tần, ngang hàng còn có phía tây là nước Sở, phía nam nước Yến và nghiêng về phía bắc là nước Tề. Bốn nước lớn kiềm chế lẫn nhau không can thiệp chuyện chính sự bên trong, đại lục vô cùng bình tĩnh, mọi người cũng đều sinh hoạt vô cùng an nhàn.
Thân thể này tên là Hàn Thư Kỳ, năm nay tám tuổi, là thứ nữ thứ bảy của Thừa tướng nước Tần - Hàn Thúc. Phụ thân Mạc Thanh Hàn vốn là một quan nhi đứng đầu thanh lâu, y cầm kỳ thư họa mọi thứ đều tinh thông, là tài tử đệ nhất của nước Tần, cũng là đệ nhất mỹ nam, khắp nơi được nhiều người vây đỡ, rất nhiều vương công quý tộc đều muốn vì y chuộc thân, nhưng đều bị y từ chối. Không biết vì sao, Mạc Thanh Hàn lúc mười tám tuổi thì được Hàn Thúc chuộc thân mang về nhà, làm tiểu thị của Hàn Thúc. Không lâu liền sinh ra tiểu Thư Kỳ, sau khi sinh ra tiểu Thư Kỳ không bao lâu thì Mạc Thanh Hàn liền thất sủng.
Sau đó bị chính phu của Hàn Thúc là Lâm Khả Nhi đuổi chạy tới cái nhà này, tuy rằng bị đuổi, nhưng cũng có người hầu hạ ăn uống. Bởi vì Lâm Khả Nhi sợ ngày nào đó Hàn Thúc khôi phục lại tình cũ với Mạc Thanh Hàn. Tiểu Thư Kỳ vô cùng thông minh, vì được Thanh Hàn dạy dỗ rất nên thông minh ngoan ngoãn, nhưng bởi vì tuổi quá nhỏ, không hiểu được phải giấu tài năng, dần dần bị mọi người thân biết, tương tự cũng bị Lâm Khả Nhi chú ý tới, liền bị Lâm Khả Nhi nổi lên ý giết. Thanh Hàn vì bảo vệ tiểu Thư Kỳ tuổi nhỏ mà hương tan ngọc nát.
Mất đi chỗ dựa duy nhất tiểu Thư Kỳ cũng không chịu được đả kích phụ thân qua đời, một lần trong cơn sốt cao liền kết thúc sinh mệnh nhỏ. Cũng chính là lúc này Mạc Thư Kỳ ở thế kỷ hai mươi mốt vừa mất liền thay thế nàng.
Hai đời này: đối với cô gái Mặc Thư Kỳ cảm thấy chỉ có chút tiếc hận, cuộc sống ở bệnh viện mười mấy năm cô độc khiến cả người cô đều vô cùng lạnh nhạt, ngoại trừ người thân, cô đối với bất kỳ người nào cũng đều không có quá nhiều tâm tình, thế nhưng Mặc Thư Kỳ biết nếu mình kế thừa thân thể nữ nhi của Mạc Thanh Hàn, vậy y cũng chính là cha của mình.
Từ khi Thanh Hàn và tiểu Thư Kỳ chết cho đến khi Mặc Thư Kỳ đến, Hàn Thúc từ đầu đến cuối đều không có đi vào khu viện nhỏ này một bước, thật giống như đã không nhớ rõ chính mình từng có một tiểu thị và nữ nhi như thế. Thanh Hàn chết và tiểu Thư Kỳ bệnh nặng làm cho cái viện này dần dần bị mọi người lãng quên, Mặc Thư Kỳ cũng cố ý ẩn giấu dưới Lâm Khả Nhi không có lại đem quá nhiều tầm mắt đến mình mà vùi đầu vào bên trong khu viện nhỏ này.
Dưới sự chăm sóc của Tiêu Nam, Mặc Thư Kỳ dần dần khôi phục sức khỏe, nhưng ở phía bên ngoài viện trong mắt người ngoài cô vẫn là một Thất tiểu thư có vẻ bệnh không được sủng ái. demcodon-lequydon
Trong khoảng thời gian này Mặc Thư Kỳ vô cùng an nhàn, chưa từng hưởng thụ qua không khí tự do cô đối với cuộc sống như thế vô cùng yêu thích. Trời xanh, mây trắng, non xanh nước biếc cô đều vô cùng ngóng trông. Chỉ tiếc nuối chính là cô bởi vì tuổi quá nhỏ cho nên cũng không thể rời khỏi cái khu viện nhỏ này, thế nhưng phụ thân Mạc Thanh Hàn để lại một cái hộp gỗ nhỏ khiến cô hiểu rõ đến một chút bí mật không muốn người khác biết.
Dưới gần giường Mạc Thanh Hàn có một ngăn bí mật, ngăn bí mật bên trong có một cái hộp gỗ nhỏ, chìa khóa mở hộp ra là một sợi dây chuyền từ nhỏ tiểu Thư Kỳ đã mang ở trên người. Trong hộp là hai phong thư và một ít đồ trang sức, những đồ trang sức này xem ra rất quý giá, ở phía dưới đồ trang sức có đặt ba quyển sách, phân biệt là ( Y Kinh ), ( Độc kinh ), và ( Tu quyết ).
Mặc Thư Kỳ phát hiện ra bên trong ba quyển sách ( Y Kinh ) này liền như tên của nó là một quyển sách thuốc bình thường, mặt trên ghi chép các loại thảo dược và chứng bệnh; ( Độc kinh ) là một quyển tụ tập các loại độc chế pháp kinh thư trong thiên hạ; mà cái tên ( Tu quyết ) kia là một quyển bí tịch võ công.
Mặc Thư Kỳ rất nghi hoặc, một cái quan nhi nho nhỏ ở Hồng lâu tại sao có thể có những thứ đồ này. Lập tức mở bức thư kia ra ở trên có viết ‘Thư gởi đến con yêu của ta’ mặt trong là:
Truyện khác cùng thể loại
98 chương
106 chương
37 chương
86 chương
93 chương