Phong Lưu
Chương 412
Chọn lấy một ngày có thời tiết tốt, Lý Thiết Y tuyển ra ba vạn bộ qua, bước lên chiến hạm hải cốt cỡ trung của thủy sư Uy Hải, trên trăm tàu chiến hạm trùng trùng điệp điệp xuôi dòng thẳng vào sông Bạch Mã.
Hạm đội tới gần Thiên Phong đảo liền chia ra ba đường, bao vây Thiên Phong đảo lại.
Một khi hạm đội chưa tiến vào tầm bắn của máy ném đá, Uy khấu cũng không phóng máy ném đá ra, thậm chí vải nhựa không thấm nước phủ trên máy ném đá cũng không lấy xuống.
Thông qua kính viễn vọng, có thể chứng kiến rõ ràng một vài tình huống trên đảo.
Uy khấu trên đảo này hiển nhiên đã quen với chuyện thủy quỷ của thủy sư Đại Đường khiêu chiến, bộ dạng uể oải không có động tĩnh lớn gì, có hai chiếc thuyền xuất động, chạy đến trước mặt.
Hắc, cho rằng Đường Tiểu Đông ta tiếp tục đến cho thủy quỷ tỷ thí công phu sao?
Lý Thiết Y và Ngũ Thiên Chiếu mỗi người đều có một cái thiên lý nhãn, hí hửng vuốt ve, trong lòng vô cùng kích động.
Bảo bối thần kỳ vạn kim khó cầu a, Đường đại nhân thật sự chơi rất đẹp.
Máy ném đá trên điểm cao là đại phiền toái, không giải quyết trước, thủy sư mạnh mẽ công kích, chắc chắn tổn thất thảm trọng
Sau đảo trước khi đấu nhau, Đường Tiểu Đông sẽ không tiến công chính diện, trước tiên chơi đùa với Uy khấu đã.
Đêm trước, một đám huynh đệ thủy tính cực tốt đã lặng lẽ tiềm phục trên Thiên Phong đảo, đợi thời cơ đánh bất ngờ trận địa máy ném đá của Uy khấu.
Năm mươi thủy Hán Giang mặc quần đùi màu đen, lưng đeo đồ Uy thương xuống thuyền bé, rẽ nước đi tới.
Chứng kiến ống dài mà các thủy quỷ đeo trên lưng, Ngũ Thiên Chiếu hiếu kỳ nói:
- Đấy là cái gì thế?
Lý Hưng Chu cười ha ha, vô cùng đắc ý ở trước mặt hắn phát xạ một khẩu đồ Uy thương, tiêu thương sắc bén vô cùng sư sư bắn ra, ầm một tiếng, xuyên vào boong tàu rắn chắc, sâu đến bảy tám tấc.
Ngũ Thiên Chiếu hít một hơi lạnh.
Hắn là thống lĩnh thủy sư Uy Hải, các thủy quỷ thủy sư Hán Giang đeo mấy đồ chơi lợi hại kia xuống nước, vậy nhất định là dùng để tác chiến dưới nước.
Thời này, vũ khí tác chiến dưới nước không nằm ngoài các vũ khí ít chịu lực cản của nước như chủy thủ, phân thủy thứ vân vân, đồ Uy thương hoàn toàn là cung nỏ có thể phát ra lực sát thương cường đại dưới nước.
Lý Hưng Chu dương dương tự đắc vươn một bàn tay đung đưa nói:
- Thiên Chiếu huynh, ta chỉ cần năm mươi chiếc thuyền cỡ trung cỡ nhỏ là có thể làm thịt cả hạm đội Uy Hải nhà ngươi, hắc hắc.
- Thúi lắm!
Ngũ Thiên Chiếu nổi cáu chửi tục.
Năm mươi chiếc thuyền cỡ trung cỡ nhỏ là có thể làm thịt cả hạm đội Uy Hải của hắn? Không phải ban ngày nói mớ thì chính là đầu bị vào nước.
Ngũ Thiên Chiếu tuyệt không tin lời nói của Lý Hưng Chu.
Đường Tiểu Đông trừng mắt nhìn Lý Hưng Chu một cái, sau đó ha ha cười nói:
- Ha ha, nói giỡn thôi, huynh đệ với nhau, đương nhiên không thể đánh, ha ha.
Lời của hắn là có ý giải thích với Ngũ Thiên Chiếu, bất quá biểu tình trên khuôn mặt lại tỏ rõ là năm mươi chiếc thuyền cỡ trung cỡ nhỏ có thể làm thịt thủy sư Uy Hải của Ngũ Thiên Chiếu.
Đang lúc nói chuyện, thủy quỷ song phương đã triển khai chiến đâu, trên mặt sông bọt nước cuồn cuộn, thỉnh thoảng nổi lên hồng vụ liên tiếp, lập tức bị dòng nước hòa tan.
Tất cả mọi người giơ thiên lý nhãn quan sát, nổi trên mặt sông để thở tựa hồ tất cả đều là thủy quỷ bên mình, trận thứ nhất có thể nói là toàn thắng a.
Trang bị vũ khí bí mật, nếu không toàn thắng, Lý Hưng Chu chắc chắn xấu hổ nhảy sông tự sát.
Năm mươi thủy quỷ hoàn hảo không tổn hao gì trở về, cả đám cao hứng cười toe toét cười không ngừng, khiến các thủy quỷ của thủy sư Uy Hải vừa khiếp sợ vừa đỏ mắt.
Đã nói do bọn họ xuất chiến, tại sao lại phái người của thủy sư Hán Giang chứ? Toàn bộ công đầu bị bọn họ đoạt đi rồi.
Trên bầu trời đột nhiên nổ ra pháo hoa màu hồng, đó là tín hiệu bộ phận chiến thuyền phụ trách sau đảo khởi xướng tiến công.
Trên mặt sông, một trận gió nhẹ thổi hiu hiu, mơ hồ cuốn theo từng hồi rống giết.
Uhm, rốt cục đánh rồi.
Năm mươi so với không, trò chơi thủy quỷ khiến Uy khấu chấn động, càng làm bọn hắn giật mình hơn chính là sau đảo đột nhiên xuất hiện một đội thủy sư Đường quân, phát động công kích cực kỳ hung ác.
Trên Thiên Phong đảo, tiếng chuông báo nguy vang khắp đảo, dọa phi cầm trú ngụ trên đảo bay tán loạn, ngay cả các loài động vật mãnh thú cũng ngửi được mùi vì sát phạt nồng đậm, đồng loạt trốn vào trong hang ẩn nấp.
Vào lúc pháo hoa nổ ở không trung, trận địa máy ném đá của Uy khấu trên điểm cao đột nhiên truyền đến tiếng rống giết chấn thiên.
Khi các huynh đệ tiềm phc lên đảo trước phát động tập kích trận địa máy ném đá của Uy khấu chính là lúc tấn công. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn
Đường Tiểu Đông ra lệnh một tiếng, chiến thuyền lớn nhỏ như tên ra khỏi dây rẽ sóng chạy tới.
Hạm đội thủy sư của Đại Đường lúc này đây là chơi thật.
Uy khấu luống cuống tay chân vội vàng bỏ chạy về phía mấy chục chiến thuyền bỏ neo ở hang đá, vải bạt vừa mới kéo lên, trên mấy chiếc thuyền của thủy sư Hán Giang đang cấp tốc phóng tới đột nhiên phun ra khói đặc cuồn cuộn, có mấy mai đạn lửa phun ra hỏa diễm, ở giữa không trung lưu lại mấy dải đuôi màu trắng, vẽ ra đường cong hoàn mỹ, đập vào các chiến thuyền của Uy khấu.
Rầm rầm rầm rầm...
Một trận nổ mạnh kịch liệt kinh thiên động địa vang lên, gỗ vụn bắn ra, cột, ánh lửa tận trời, khói đặc cuồn cuộn, giả thiên tế nhật.
Chiến thuyền của Uy khấu, toàn bộ bị đại hỏa tận trời bao phủ.
Ngũ Thiên Chiếu há hốc miệng, sau một lúc lâu nói không ra lời.
Hỏa khí có lực sát thương khủng bố, oanh kích chiến thuyền, quả thật đáng sợ...
Hắn đột nhiên minh bạch lời nói của Lý Hưng Chu, năm mươi chiến thuyền loại nhỏ trang bị vũ khí có lực sát thương khủng bố này, quả thật có thể đủ làm thịt hạm đội Uy Hải cường đại của hắn.
Lời khoác lác này cũng không phải là thổi phồng, mà là chân thật, đổ mồ hôi.
- Lý huynh, vũ khí lợi hại như vậy...
Không nói hắn bị lực sát thương khủng bố của hỏa khí làm kinh sợ, ngay cả Lý Thiết Y cũng biến sắc, vừa thấy Ngũ Thiên Chiếu hỏi, cũng ra sức vểnh tai.
Lý Hưng Chu nhếch miệng cười, chỉ hướng Đường Tiểu Đông.
Ngũ Thiên Chiếu và Lý Thiết Y liếc nhau, trong lòng đều cảm thấy bội phục, đại nhân quả thật không hỗ được xưng là Quỷ tài Đại Đường.
Chiến hạm hải cốt cỡ trung chuyên chở binh lính rất nhanh cập bờ.
Từ trong rừng cây rậm rạp có hai ba trăm Uy khấu dũng mãnh tiến ra liền bị uy lực khủng bố của hỏa tiễn nổ mạnh làm hoảng sợ đương trường, hơn nữa ngày còn chưa kịp phản ứng.
Truyện khác cùng thể loại
2897 chương
7 chương
1503 chương
31 chương