Phong Lưu Chân Tiên

Chương 632 : Chân Ma Khí

Dương Thiên không rõ “nó” mà lão giả nói đến là chỉ thứ gì. Có điều thái độ của hắn quả thực có hơi quá bình tĩnh. Lời đề nghị của lão giả nhìn bề ngoài thì có vẻ hấp dẫn, trong mắt Dương Thiên lại chẳng có gì đặc biệt. Bất quá, hắn cũng có chút hứng thú với động phủ của Thái âm đ*o Nhân, đến đó vui chơi một chuyến cũng không có vấn đề gì. - Tiền bối đã nói vậy, nếu ta từ chối sẽ không tốt lắm. Lão giả vui mừng: - Ngươi đồng ý? Dương Thiên gật đầu: - Chỉ là tu vị Trúc Cơ sơ kỳ của ta có hơi thấp, cho nên… Lão giả hiểu ý, nhanh chóng lấy từ trong người ra vài bình đan dược đưa cho Dương Thiên: - Với thiên phú của ngươi, chỉ một bình đã đủ để tiến vào Trúc Cơ hậu kỳ. Để chắc chắn, ta cho ngươi năm bình, hẳn là không có vấn đề gì chứ? Thu năm bình đan dược vào không gian giới chỉ, Dương Thiên mỉm cười: - Tất nhiên không có vấn đề. Vậy ta đi trước, tranh thủ thời gian đạt đến Trúc Cơ hậu kỳ, khi đó sẽ đến gặp tiền bối sau. Lão giả lấy ra thêm một cái ngọc giản đưa cho Dương Thiên: - Đây là ngọc giản do lão phu đặc chế. Khi nào ngươi chuẩn bị xong liền bóp nát nó, lão phu sẽ lập tức đến đưa ngươi đi. Tranh thủ thời gian một chút, động phủ của Thái âm đ*o Nhân ba tháng nữa sẽ mở ra. - Ta sẽ cố gắng. Dương Thiên chắp tay một cái rồi xoay người rời đi. Những chuyện này nằm ngoài dự kiến của hắn. Có điều cũng không tệ lắm, hoàn thành được nhiệm vụ cấp SS, Dương Thiên đã nắm chắc một suất tham dự bí cảnh. Dù sao, điểm cống hiến của nhiệm vụ kia chính là 10 triệu, Dương Thiên cũng không tin có mấy người thu được số điểm cao hơn. Còn về phần những phần thưởng kèm theo, đối với hắn hoàn toàn vô dụng cho nên không cần quá bận tâm. Trở về phòng mình, Dương Thiên theo thói quen ném ra vài cái cấm chế phòng ngự cùng cách ấm, sau đó lấy lệ quỷ Trúc Cơ trung kỳ của mình ra. Đây là thứ giúp hắn “hợp pháp hóa” việc vượt cấp khiêu chiến. Nếu Dương Thiên đã quyết định dùng tu vị Trúc Cơ hậu kỳ tiến vào động phủ Thái âm đ*o Nhân, vậy phải để lệ quỷ đạt đến Kim Đan kỳ. Lão giả xem như cũng rất rộng rãi, đưa cho hắn đến 5 bình Đề Khí Đan. Đây được đánh giá là một trong những loại đan dược tốt nhất dành cho cảnh giới Trúc Cơ. Số lượng nhiều như vậy, lệ quỷ muốn đạt đến Kim Đan cũng là một chuyện đơn giản. Vấn đề là thời gian chỉ có 3 tháng, tu luyện theo cách thông thường thì rất khó đạt được. Dương Thiên vung tay, dùng linh lực ngưng tụ ra một cơn lốc xoáy trên cao, sau đó để lệ quỷ ngồi ngay bên dưới nó. Tiếp đến, Dương Thiên đem toàn bộ đan dược trong 5 bình ném vào trong lốc xoáy, để nó tinh luyện ra dược lực với mức độ tính khiết nhất, giúp lệ quỷ hấp thu với tốc độ tối đa. Tiếp đến, Dương Thiên khoanh chân ngồi trên giường, dùng thần thức kiểm tra thân thể. Hắn muốn biết “nó” mà lão giả đang nói đến là thứ gì. Gần 1 giờ sau, Dương Thiên cau mày: - Kỳ quái, tại sao ta không phát hiển ra điểm nào đặc biệt. Lão già kia có nói hắn phát hiện ra là nhờ công pháp tu luyện có chỗ đặc biệt. Tu luyện công pháp ma đạo, lẽ nào trên người ta có thứ gì đó liên quan…Tâm ma. Đúng, chính là nó. Dương Thiên bắt đầu tra xét kỹ hơn, cuối cùng cũng phát hiện một luồng khí rất mỏng manh tồn tại trong cơ thể hắn. Đem tất cả hội tụ lại một điểm, Dương Thiên đã nhìn ra được đây là thứ gì, Chân Ma Khí, cao cấp linh lực. Đây là do tâm ma xuất hiện trong một thời gian, sau đó rời khỏi cơ thể hắn mà để lại. Dương Thiên có lẽ đã quen với điều này nên không để ý đến sự tồn tại của một tia Chân Ma Khí này. Lão giả kia chẳng qua chỉ nhìn thấy một thứ gì đó rất đáng sợ nên hắn mới gọi là “nó” mà thôi. Tại ma vực, có những gia tộc lớn truyền thừa lâu đời, bên trong dòng máu của bọn hắn có lưu lại huyết mạch lực do tổ tiên lưu lại. Lão giả chắc hẳn đã nhầm lẫn Chân Ma Khí với huyết mạch lực của ma tu, từ đó nhận định Dương Thiên là hậu nhân của một gia tộc nào đó. Bất quá, đây không phải thứ khiến Dương Thiên bận tâm. Tu luyện ra Chân Ma Khí bậc này, tu vị của tâm ma tối thiểu cũng là Thánh Thể kỳ đỉnh phong, thậm chí Hoàn Vũ kỳ. Bởi vì hắn và Dương Thiên đồng nhất thể, cho nên đã vượt qua khỏi quy tắc của thế giới này, không bị cưỡng ép phi thăng Tiên Giới. Điều Dương Thiên lo lắng chính là, tâm ma và hắn đại diện cho hai mặt âm và dương. Âm Dương cân bằng, vạn vật mới có thể sinh tồn. Hiện tại tâm ma quá mạnh, cán cân này đã mất cân bằng. Hai bên đã phân tách ra, một khi tâm ma xuất hiện suy nghĩ của riêng nó, vậy thì hậu quả rất khó đoán biết được. Dương Thiên vốn cho rằng, thời điểm tâm ma xuất hiện chỉ mới hơn một ngàn năm, tu vị cũng chỉ vào khoảng Thánh Thể sơ kỳ. Dương Thiên đã là Độ Kiếp Lục Chuyển, rất nhanh sẽ đạt đến Thánh Thể, phi thẳng Tiên Giới, vậy sẽ không có vấn đề gì. Thế nhưng hiện tại, vấn đề này lớn hơn hắn nghĩ rất nhiều. Chỉ là, vấn đề có lớn hơn nữa, hắn vẫn không mấy lo lắng. Dù sao, thứ Dương Thiên cần lúc này chính là trải nghiệm, cho nên mọi biến cố dù lớn dù nhỏ đều sẽ giúp hắn đạt được một thứ gì đó, đây là chuyện tốt. Cũng như hai mặt của một vấn đề, tốt có xấu có, tốt hay xấu là do cách ngươi nhìn nhận nó như thế nào mà thôi. Đem tia Chân Ma Khí kia ẩn giấu thật sâu vào bên trong cơ thể, cả người Dương Thiên lóe lên một cái liền biến mất. Thời gian ba tháng, hắn đương nhiên sẽ không nằm yên một chỗ, cũng nên dùng thời gian này dạo chơi U Linh Sâm Lâm một phen. Vẫn giữ lấy tu vị Trúc Cơ kỳ, Dương Thiên dừng chân tại một cánh rừng nhỏ. Không khí nơi này khá u ám, có thể cảm nhận được âm khí phát ra từ bên trong. Tương truyền bên dưới U Linh Sâm Lâm có một Âm Mạch khổng lồ khiến cho người chết tại đây âm hồn không thể tiêu tán, khiến cho âm khí ngày càng nặng hơn. Đồng thời, do sự tồn tại của Âm Mạch, sẽ có vài nơi âm khí đặc biệt nồng đậm hơn những nơi khác. U Linh Tông chính là một trong những nơi đó, cánh rừng trước mặt Dương Thiên cũng là như vậy. Từng bước đi vào bên trong, Dương Thiên nghe được từng âm thanh kêu gào thảm thiết truyền ra. Hắn ngẩn đầu nhìn về phía xa, thở ra một hơi: - Cái này cũng quá xảo hợp đi. Cách Dương Thiên một đoạn không xa, một đám người mặc đồng phục có ký hiệu của U Linh Tông đang chiến đấu cùng một bầy cương thi. Tất cả bọn hắn đều có tu vị từ Trúc Cơ kỳ trở lên, mạnh nhất đã là Trúc Cơ hậu kỳ đỉnh phong. Cương thi số lượng rất nhiều, tu vị hỗn tạp, yếu nhất chỉ có Luyện Khí sơ kỳ, cao nhất đã đạt đến Giả Đan. Cương Thi thân thể cứng rắn, tốc độ rất nhanh, lại thêm Thi Khí giống như kịch độc có tác dụng ăn mòn linh lực cùng cơ thể tu sĩ. Không tính đến đám lâu la, chỉ riêng con cương thi Giả Đan này cũng đủ sức đem cả đoàn thể U Linh Tông này diệt đi. Cương thi đạt đến Giả Đan tuy vẫn chưa nói chuyện được nhưng cũng đã có linh trí nhất định. Lúc này nó đang chơi đùa với những đệ tử kia. Để cho những con cương thi yếu hơn tấn công, còn bản thân nó đứng ngoài quan sát. Một khi phát hiện ai đó có sơ hở, cương thi Giả Đan kỳ lập tức tấn công, một chiêu đoạt mạng, làm ít mà hiệu quả nhiều. Dương Thiên nói xảo hợp là vì trong đám người này có vài gương mặt quen thuộc. Một nam nhân khoảng 25 tuổi gọi là Trịnh Hàn cùng nữ nhân tên Vũ Thần, hai người này chính là những kẻ cùng tiến vào U Linh Tông với Dương Thiên. Mới tiến vào được vài ngày đã vội vả ra ngoài thực hiện nhiệm vụ, hai người này thực hăng hái a. Nếu không gặp Dương Thiên ở đây, cơ hội sống sót của bọn hắn không cao. Hiện tại đã gặp xem như có duyên, Dương Thiên cũng không ngại ra tay cứu bọn hắn một mạng. Lấy chuỗi hạt làm bằng đầu lâu ra, cả người Dương Thiên phóng lên cao, vung tay ném nó đi. Từng cái đầu lâu trên chuỗi hạt đồng thời rực cháy lam hỏa, dùng tốc độ cực nhanh tròng vào cổ con cương thi Giả Đan kỳ. Biến cố bất ngờ khiến nó không kịp phản ứng, trên cổ bị lam hỏa thiêu đốt khiến cương thi kêu gào thảm thiết. Khi mọi người còn đang ngẩn ngơ chưa hiểu chuyện gì vừa xảy ra, Dương Thiên tiếp tục phóng ra hàng trăm cái băng trâm tiêu diệt vài con cương thi cấp thấp gần đó rồi hô lên: - Còn không mau đi, pháp bảo của ta chỉ có thể giữ chân nó một lát. Một khi nó thoát ra, không một ai có cơ hội chạy thoát.