Phong Lưu Chân Tiên
Chương 630 : Nhiệm vụ cấp SS
Bề ngoài Tàng Thư Các giống như không có ai canh gác, chỉ có một lão nhân bộ dạng già yếu làm công việc ghi chép. Theo như lời Tả Mặc nói, do bí cảnh gì đó sắp mở ra nên hầu hết mọi đệ tử của U Linh Tông đã ra ngoài làm nhiệm vụ kiếm cống hiến để đổi lấy một suất tham dự. Cho nên, Tàng Thư Các vốn dĩ phải đông người, hôm nay chỉ lác đác vài bóng người, số lượng không vượt quá mười.
Khi Dương Thiên tiến vào, chẳng ai buồn liếc nhìn hắn một cái. Nơi này được sắp xếp rất kỹ càng, mỗi dãy đều có dán biển thông báo, cho nên không cần người hướng dẫn vẫn có thể tìm được thứ mình cần. Chọn một dãy dành cho Trúc Cơ kỳ, Dương Thiên tùy tiện lấy ra một bản công pháp cùng hai môn pháp thuật. Nhập gia tùy tục, hiện tại thân phận của hắn là đệ tử U Linh Tông, vẫn nên sử dụng công pháp và pháp thuật của U Linh Tông trước mặt người khác, tránh những phiền phức không cần thiết.
Cầm 3 cái ngọc giản khắc lại công pháp ra đưa cho lão nhân ghi chép. Hắn ngẩn đầu lên nhìn Dương Thiên:
- Lệnh bài thân phận?
Dương Thiên giật mình, liền đặt lệnh bài đang cầm trên tay xuống trước mặt lão nhân. Hắn cầm lấy lệnh bài, thần thức tiến vào bên trong kiểm tra thông tin:
- Vừa mới tham gia sát hạt, trực tiếp tấn thăng nội môn đệ tử. Được quyền chọn 1 môn công pháp cùng 2 môn pháp thuật cùng đẳng cấp.
Xóa đi đoạn thông tin này bên trong lệnh bài, lão nhân ném trả nó lại cho Dương Thiên. Hắn cầm lấy 3 cái ngọc giản, bộ dạng có chút bất ngờ rồi lại nhìn Dương Thiên:
- Ngươi chắc chắn đã lựa chọn kỹ?
“Chọn đại mà thôi, ta còn chưa rảnh đến mức đi quan tâm những thứ cấp thấp này”. Đây là điều Dương Thiên nghĩ trong lòng, lời nói ra đến miệng lại hoàn toàn khác:
- Đúng vậy, ta đã xem xét rất kỹ, đây là những thứ thích hợp với ta nhất.
Lão nhân lắc đầu, lấy từ trong người ra ba cái ngọc giản khác đem công pháp cùng pháp thuật phục chế lại rồi đưa cho Dương Thiên:
- Thanh niên bây giờ thật sự quá tùy hứng.
Hắn chỉ để lại câu nói đó rồi mang theo 3 tấm ngọc giản gốc bỏ đi. Dương Thiên nhíu mày, chẳng lẽ công pháp cùng pháp thuật hắn lựa chọn rất kém. Ài, bỏ đi, dù sao trước giờ chơi những trò may rủi, vận khí của Dương Thiên chưa bao giờ tốt. Trở về phòng của mình, Dương Thiên bắt đầu lấy 3 cái ngọc giản ra, thần thức tràn vào bên trong. Rốt cuộc hắn cũng hiểu được vì sao lão nhân lại có thái độ như vậy.
Công pháp của U Linh Tông phần lớn đều liên quan đến âm hồn lệ quỷ, mượn âm khí mà bọn hắn tích tụ để hỗ trợ cho việc tu luyện. Công pháp của Dương Thiên cũng không ngoại lệ, chỉ là khởi đầu có đôi chút khác biệt. Đầu tiên, phải chọn một con lệ quỷ có tu vị tương đương với mình, gieo xuống mình nó một loại khế ước chủ tớ. Tiếp đến, toàn bộ linh lực do ngươi tu luyện ra đều phải để cho lệ quỷ hấp thu để tăng tiến tu vị. Mỗi khi lệ quỷ đột phá thành công, ngươi mới có thể bắt đầu tu luyện. Lợi ích mà công pháp này nhắc đến chính là do có liên kết với lệ quỷ, ngươi tu luyện sẽ không gặp phải bình cảnh, đồng thời trình độ linh lực so với tu sĩ đồng cấp mạnh hơn một bậc. Hơn nữa, trong khi chiến đấu sẽ có một trợ thủ cực mạnh hỗ trợ.
Bất quá, kẻ ngốc nhìn vào cũng biết, công pháp này có thiếu khuyết rất lớn. Dù là âm hồn hay lệ quỷ đều là từ những kẻ đã chết. Bọn hắn đúng ra phải tiến vào luân hồn hoặc tiêu tán trong thiên địa. Sự tồn tại này căn bản đã không đúng với lẽ thường. Cho nên, âm hồn lệ quỷ tiến cấp so với những chủng tộc khác khó khăn hơn khá nhiều. Nguy hiểm hơn, giữ một lệ quỷ mạnh mẽ hơn chính bản thân làm thuộc hạ, chỉ cần hơi bất cẩn liền sẽ bị nó tấn công. Lệ quỷ là do những linh hồn oan khuất không thể siêu thoát mà thành. Lệ khí của bọn chúng rất lớn, khó lòng phục tùng. Một giây lơ là bất cẩn cũng có thể ôm hận thiên thu.
Một bộ công pháp vừa khó tu luyện lại vừa nguy hiểm đến như vậy, không biết vì lý do gì vẫn được đặt tại Tàng Thư Các của U Linh Tông. Về phần hai môn pháp thuật, Dương Thiên càng không còn gì để nói. Một môn là để tu luyện một loại hỏa diễm đặc biệt gọi là Lam Hỏa. Bên trên có giảng giải, tu sĩ khi vừa chết đi, linh hồn chưa tan, dương khí chưa tận. Nhân cơ hội đó rút đi phần dương khí còn sót lại trên cơ thể hắn tạo thành Lam Hỏa. Lam Hỏa trải qua một quá trình dài nuôi nấng sẽ đạt được uy lực vô song. Vấn đề chính là, đây là một loại pháp thuật tiêu hao. Một ngọn Lam Hỏa nuôi nấng mấy trăm năm, chỉ dùng cho một đòn tấn công liền hết. Không rõ những tu sĩ khác có rỗi rãi làm việc này hay không, riêng bản thân Dương Thiên thấy nó quá phiền phức.
Môn còn lại khá hơn một chút, có thể luyện chế âm hồn thành một con ruồi nhỏ. Con ruồi này có tốc độ cực nhanh, cộng thêm năng lực ẩn thân, chuyên dùng để thám thính, truyền tin. Chung quy lại mà nói, công pháp cùng hai môn pháp thuật này đối với người mới chính là rác rưởi, hại nhiều hơn lợi.
Lam Hỏa thì không cần nói, phải dùng xác tu sĩ vừa mới chết không lâu mới rút ra được. Lại chỉ có thể dùng một lần, cho dù uy lực có mạnh hơn nữa thì cũng chẳng mấy ai có hứng thú tu luyện. Công pháp cùng thuật do thám ngược lại đối với Dương Thiên có chút hữu dụng. Sở hữu một lệ quỷ mạnh hơn mình (bề ngoài), Dương Thiên có vượt cấp khiêu chiến cũng không khiến người ta nghi hoặc. Còn thuật do thám kia, phối hợp với năng lực truyền tin tốt hơn Truyền Âm Phù thông thường cũng khá hữu dụng.
Đối với loại công pháp cùng pháp thuật cấp thấp này, Dương Thiên chỉ cần lướt sơ qua liền luyện thành. Sắn có phiên kỳ chứa 100 âm hồn lệ quỷ từ cuộc khảo hạch, Dương Thiên trực tiếp luyện chế thành 99 con ruồi chuyên dùng để thám thính. Còn lại một con lệ quỷ mạnh nhất có tu vị Trúc Cơ trung kỳ đỉnh phong cũng bị hắn sử dụng công pháp tế luyện, ký kết khế ước.
Hiện tại, Dương Thiên xem như đã hoàn tất khâu chuẩn bị. U Linh Tông hiện tại có khá ít người, hắn ở lại cũng không có gì thú vị. Cho nên, Dương Thiên quyết định đến Nhiệm Vụ Đường tìm một ít nhiệm vụ có điểm cống hiến cao, tranh thủ thu thập đủ cống hiến giành lấy một vé tham gia bí cảnh.
Đến Nhiệm Vụ Đường, Dương Thiên rốt cuộc cũng cảm nhận được phần nào không khí của một đại môn phái. Nơi này là một đại sảnh cực lớn gồm rất nhiều những cái bảng lớn nhỏ treo ủy thác nhiệm vụ. Người ra vào liên tục không ngớt, tu vị từ Luyện Khí kỳ cho đến Nguyên Anh kỳ trưởng lão đều có. Cho dù là trưởng lão được đãi ngộ rất tốt, bọn hắn vẫn cần có điểm cống hiến để đổi những vật phẩm cần thiết.
Trước mỗi tấm bảng đều có rất đông tu sĩ tụ tập. Trên đỉnh đầu mỗi bảng đều có gắn một ký tự chỉ rõ cấp bậc nhiệm vụ được xếp trên bảng. Thấp nhất là cấp D tương đương với Luyện Khí kỳ, tiếp đến Trúc Cơ cấp C, Kim Đan cấp B, Nguyên Anh cấp A, Phân Thần Cấp S. Dương Thiên đảo mắt nhìn quanh một hồi, cuối cùng nhìn thấy ở góc phòng một tấm bảng khá cũ kỹ, phủ đầy bụi chẳng ai thèm chú ý đến. Thứ khiến hắn quan tâm chính là một chữ SS trên cao vẫn đang phát ra ánh sáng nhè nhẹ.
Dương Thiên có hứng thú đi lại gần, ngẩn đầu nhìn nhiệm vụ duy nhất đang nằm trên bảng kia. Dựa theo thời gian ghi bên trên, nhiệm vụ này đã được ban hành hơn mười năm vẫn không có ai dám tiếp. Cấp S là nhiệm vụ dành cho Phân Thần kỳ, vậy cũng không có nghĩa SS là nhiệm vụ dành cho Hợp Thể kỳ. U Linh Tông vốn không có Hợp Thể, cũng không rỗi hơi làm những chuyện vô bổ. Cấp SS đại biểu cho những nhiệm vụ mà 5 vị Phân Thần kỳ của U Linh Tông cũng không cách nào thực hiện được. Lý do không làm được không phải là không đủ thực lực, mà là không có cơ duyên. Cho nên, nhiệm vụ cấp SS là nhiệm vụ dành cho người hữu duyên.
Tất nhiên, đây cũng chỉ là cách lý giải do 5 tên Phân Thần kỳ đưa ra mà thôi. Ban bố nhiệm vụ cấp SS, bọn hắn đơn thuần chỉ là cầu may. Dù sao thứ 5 tên Phân Thần kỳ còn không làm nổi, đệ tử cấp thấp cũng không có hi vọng gì lớn.
Nhìn đến dòng chữ được in đậm nhất phía trên tờ nhiệm vụ, Dương Thiên cau mày:
- Mấy lão già U Linh Tông có phải điên rồi hay không, lại dám tìm kiếm U Hải Ma Lan.
Truyện khác cùng thể loại
227 chương
18 chương
192 chương
416 chương
426 chương
188 chương
171 chương
3 chương
68 chương