Phong Lưu Chân Tiên

Chương 552 : Thánh Băng Tằm

Theo âm thanh kia, một luồng thần thức mang theo uy áp mạnh mẽ phủ xuống hai người. Dương Thiên quay sang nhìn lão giả, trầm giọng: - Mau đi đi, ở đây không có chuyện của ngươi. Lão giả cũng nhận biết đại sự không ổn, không nói hai lời lập tức phóng đi. Không có ai ngăn cản hắn, luồng thần thức kia chỉ tập trung vào Dương Thiên. Dường như muốn khóa chặt hắn, không cho Dương Thiên bất kỳ cơ hội bỏ trốn nào. Dương Thiên có chút khinh thường nói: - Ngươi đang ở cách nơi này rất xa, muốn đến đây còn cần không ít thời gian. Chút tiểu xảo này cũng muốn hù dọa ta. Âm thanh kia lạnh băng đáp: - Ta đã tu bổ xong đại trận phong giới, ngươi không thể thông qua Cách Giới Truyền Tống Trận bỏ trốn. Ngươi vừa giết chết thuộc hạ của ta, vậy đem ngươi thế vào chỗ trống đó đi. Ta sẽ rất nhanh tìm đến, đem ngươi trở thành nô lệ của ta. Dương Thiên có chút khinh thường: - Ngươi rất tự tin? Giọng nói kia vẫn lạnh băng: - Chỉ là một tên Độ Kiếp Nhất Chuyển mà thôi, ngươi cho rằng giết được một tên thuộc hạ của ta là rất lợi hại? Dương Thiên lắc đầu: - Ta biết ngươi rất mạnh. Tối thiểu cũng là Độ Kiếp Thất Chuyển, thậm chí Bát Chuyển. Dựa vào trạng thái hiện tại, ta đúng là không phải đối thủ của ngươi. Bất quá, muốn ngăn cản ta rời đi thì còn kém nhiều lắm. Dương Thiên nói xong liền bước vào Cách Giới Truyền Tống Trận, ném ra vài viên cực phẩm linh thạch khởi động nó. Từ bên trong Cách Giới Truyền Tống Trận phát ra một cột sáng đâm thẳng lên bầu trời. Dương Thiên đứng bên trong cột sáng, rất nhanh liền biến mất. Được bao bọc bởi vầng sáng, Dương Thiên rất nhanh phát hiện mình bị một rào chắn cản lại. Hắn biết tên kia cũng không nói suôn, đại trận phong giới quả thực đã được tu bổ lại. Bất quá, Dương Thiên đã sớm có chuẩn bị, lập tức vung tay ném ra Phá Giới Châu. Phá Giới Châu là bảo vật đặc biệt chuyên dùng để mở ra thông đạo giữa hai vị diện. Vốn dĩ lão giả đưa nó cho Dương Thiên để thiết lập lại Cách Giới Truyền Tống Trận mới, nhưng với tạo nghệ của Dương Thiên, hắn trực tiếp sử dụng thông đạo cũ làm cầu nối, vì vậy tiết kiệm được một viên Phá Giới Châu. Bảo vật có thể mở ra thông đạo giữa hai vị diện, dùng nó đánh ra một cái lỗ hổng trên đại trận phong giới chính là giết gà mà dùng dao mổ trâu. Bất quá, tình thế hiện tại không cho phép Dương Thiên có lựa chọn khác. Phá Giới Châu vừa va chạm vào rào chắn do đại trận phong giới tạo thành liền dễ dàng đánh ra một cái lỗ thủng lớn. Dương Thiên được vầng sáng do Cách Giới Truyền Tống Trận tạo ra bao phủ, cứ như vậy dễ dàng vượt qua. Hắn rời đi được một lúc, một đám Vực Ngoại Khí khổng lồ bên ngoài không gian cuồn cuộn cuốn tới, mang theo giọng nói tức giận vang lên: - Đáng chết, không ngờ hắn lại có Phá Giới Châu. Đừng để cho ta gặp lại ngươi, bằng không nhất định sẽ để cho người sống không bằng chết. Dương Thiên không nghe được những lời này. Cho dù có nghe được hắn cũng sẽ chẳng bận tâm. Nếu có cơ hội gặp lại, là ai truy sát ai còn chưa biết được. … Khi vòng sáng bao bọc Dương Thiên biến mất, hắn xuất hiện tại một cái Cách Giới Truyền Tống Trận khá lớn, xung quanh có rất nhiều người đang nhìn chằm chằm vào. Dương Thiên cũng sớm đoán được chuyện này, hắn chậm rãi bước xuống. Một lão giả dẫn theo một đám người bước đến trước mặt Dương Thiên, trầm giọng nói: - Người vừa từ Viêm Linh Giới truyền tống đến đây? Dương Thiên bình thản: - Đúng vậy. - Không thể nào, Truyền Tống Trận tại đó đã bị phá hủy, ngươi làm cách nào nối lại liên kết? - Chút tiểu xảo mà thôi, không có gì khó khăn. Được rồi, tuy ta đã diệt trừ tên Thống Lĩnh của Vực Ngoại Thiên Ma nhưng dường như phía sau vẫn còn một kẻ mạnh hơn đang trên đường đến. Tu vị ước chừng Độ Kiếp Thất Chuyển, ta cũng lực bất tòng tâm, các ngươi tự mình lo liệu cho tốt đi. Các ngươi nên nhanh lên một chút, lỡ như hắn lại đem đầu bên kia truyền tống trận phá đi… Dương Thiên bỏ dở câu nói rồi biến mất. Những người ở đây không một ai để tâm đến hắn, bọn họ vẫn còn bị 4 từ “Độ Kiếp Thất Chuyển” làm chấn động. Tu vị bậc này chính là cường giả tối đỉnh của Vực Ngoại Thiên Ma, dồn sức như vậy để chiếm một cái tiểu vị diện có đáng hay không? Một người tiếng lên hỏi: - Trưởng lão, việc này phải làm thế nào, tin tức của tên kia chưa hẳn đã chính xác. Nói không chừng hắn là nội gián bị Vực Ngoại Thiên Ma mua chuộc. Lão giả lắc đầu: - Trên người hắn không có dấu hiệu của Vực Ngoại Khí, không nên phán đoán bừa bãi. Chuyện có liên quan đến Độ Kiếp Thất Chuyển chúng ta không có tư cách quyết định, ta phải đi hỏi ý kiến của đại nhân. Lão giả nói xong cũng biến mất, để lại một đám người vẫn ngơ ngác, chưa kịp tiếp nhận thông tin kinh dị kia. … Dương Thiên không quan tâm đám người kia sẽ giải quyền chuyện này như thế nào. Hắn làm đến đây coi như đã hoàn thành nghĩa vụ, có cứu được Viêm Linh Giới hay không cũng không liên quan gì đến hắn nữa. Dương Thiên không biết rằng, thực ra tên Độ Kiếp Thất Chuyển kia ngay từ đầu đã không có ý định đến Viêm Linh Giới. Chỉ vì Dương Thiên đem bảo vật Vực Ngoại Ma Thụ của hắn đánh trọng thương, tên kia mới phải tự thân xuất chiến. Phải biết, những cuộc chiến thông thường thế này, nhân vật đỉnh cấp như hắn nhất định sẽ không tham gia. Một khi hắn xuất hiện, cao tầng của Linh Giới chắc chắn phải ra mặt để tạo lên thế cân bằng. Tu sĩ đẳng cấp này chiến đấu, thiệt hại không thể đo đếm được. Vì vậy những chuyện như thế này cực kỳ hiếm khi xảy ra. Nhưng Dương Thiên lại giống như một ngòi nổ khơi nguồn cho tất cả bốc cháy thành một đám lửa to, không cách nào dập tắt được. Kẻ gây họa lúc này lại đang tiêu dao, thậm chí cho rằng mình vừa làm được một việc tốt, chẳng qua là thiếu may mắn không tiêu diệt tận gốc được Vực Ngoại Ma Thụ mà thôi. Vô tình lạc vào Viêm Linh Giới khiến Dương Thiên hao tốn một chút nhiều thời gian. May mắn hắn cũng được đến đáp xứng đáng. Ngoài mảnh vỡ của Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm cùng hai bảo vật ẩn chứa linh lực tinh khiết, Dương Thiên còn có những nguyên liệu sót lại để thiết lập Cách Giới Truyền Tống Trận do lão giả đưa cho. Bọn hắn đều lo sợ sẽ thất bại nên chuẩn bị nguyên liệu nhiều hơn 2 phần, cái này vừa hay lại làm lợi cho Dương Thiên. Nguyên liệu cơ bản đã đầy đủ, có điều muốn đưa Sở Từ trở về Trái Đất vẫn có chút phiền phức. Thứ nhất, trái đất không nằm trong vị diện tu chân mà thuộc về vị diện khoa học kỹ thuật. Hai khu vực này cách nhau rất xa, pháp tắc cũng có sự khác biệt lớn. Điển hình như việc đám người tại Tiên Giới muốn hạ xuống vị diện thấp hơn sẽ gặp rào cản pháp tắc, còn đến những nơi như trái đất thì chỉ cần tiêu tốn ít thời gian là được. Khoảnh cách xa nhưng rào cản yếu, vậy thì cần thêm một nguyên liệu giúp cho việc di chuyển đường dài, đảm bảo độ an toàn cao hơn. Trong số những thứ có tác dụng này mà Dương Thiên được biết, tại Linh Giới chỉ có một loại, hơn nữa cực kỳ khó tìm, đó là sợi tơ do Thánh Băng Tằm nhả ra, Thánh Băng Tơ. Thánh Băng Tằm là một loại yêu thú rất đặc biệt. Nó không đạt đến cấp độ Thần Thú nhưng lại vượt xa yêu thú thông thường, vì vậy thương được xem là Bán Thần Thú. Tơ do Thánh Băng Tằm nhả ra có độ bền và dai cực kỳ cao, hơn nữa bên trong còn ẩn chứa một ít Không Gian Lực. Luyện chế pháp bảo chỉ cần thêm vào một lượng nhỏ Thánh Băng Tơ liền khiến pháp bảo có thêm đặc tính dẻo dai, rất khó bị phá hủy. Đáng nói là, tại Linh Giới ghi nhận nhiều năm nay chỉ ghi nhận sự xuất hiện của một con Thánh Băng Tằm, nó là sủng vật của một trong những nhân vật đỉnh cấp tại Linh Giới, Mộng Huyễn Tiên Tử. Đối với danh từ này, Dương Thiên trước kia cũng chỉ là được nghe Vạn Sự Thông nhắc đến chứ không quá để ý. Nhưng xem ra hiện tại không thể không tìm đến nàng một chuyến. Mộng Huyễn Tiên Tử hành tung thần bí, thoát ẩn thoát hiện, không có nơi ở cố định. Dùng cách thông thường muốn tìm được nàng không biết sẽ hao tốn bao nhiêu thời gian. Để Sở Từ lại Linh Giới càng lâu sẽ càng nguy hiểm, Dương Thiên cũng không có nhiều thời gian như vậy. Dương Thiên khẽ lắc đầu: - Xem ra lần này lại phải đến tìm tên Vạn Sự Thông kia một chuyến. Ừm, linh tửu vẫn còn dư 2 bình, coi như là trả công hắn đi. … Ở một nơi cách đó rất xa, mí mặt Vạn Sự Thông giật lên liên tục. Hắn lo lắng nói: - Lẽ nào có chuyện gì đó rất kinh khủng sắp xảy ra?