Phong Lưu Chân Tiên

Chương 467 : Lang Bách

Nam nhân trung niên có chút không an tâm: - Tên này đã đạt đến lục cấp hậu kỳ, có thể sử dụng thần thông Lang Ảnh của Khiếu Thiên Lang nhất tộc. Ba người chúng ta cùng nhau tấn công mới có hi vọng chiến thắng Pháp thuật thông thường cũng chia thành từng cấp độ cho phù hợp với tu vị thi triển. Ví dụ như nhất cấp pháp thuật sẽ dùng cho tu sĩ Luyện Khí kỳ sử dụng. Tu sĩ Trúc Cơ nếu muốn cũng có thể sử dụng nhất cấp pháp thuật, uy lực tất nhiên so với Luyện Khí kỳ sử dụng mạnh hơn rất nhiều, nhưng nếu dùng để đối chiến với đồng cấp thì không gây được tác dụng quá lớn. Tu sĩ cũng có thể sử dụng pháp thuật vượt cấp, tất nhiên sẽ phải trả một cái giá rất đắt. Thần thông chính là những pháp thuật đặc biệt có uy lực vượt xa thông thường, phát ra công kích mạnh hơn giới hạn tu vị nhiều lần. Đặc biệt hơn, thần thông không bị hạn chế bởi tu vị. Tu vị càng cao, uy lực của thần thông càng khủng bố. Một môn thần thông mạnh có thể theo ngươi suốt một chặn đường dài. Lang Ảnh là một trong những thần thông hàng đầu của Khiếu Thiên Lang nhất tộc, do một vị lão tổ sáng tạo ra, chỉ có những thành viên đừng đầu mới có quyền tu luyện. Tên Khiếu Thiên Lang kia có thể sử dụng Lang Ảnh chứng tỏ địa vị của nó tại Khiếu Thiên Lang nhất tộc rất cao. Tại sao phải đến tận nơi hẻo lánh này đánh lên một con ngũ cấp Khiếu Nguyệt Thiên Lang? Lẽ nào… Nghĩ đến một lời giải thích khá hợp lý, Dương Thiên bật cười: - Xem ra Khiếu Thiên Lang nhất tộc các ngươi cũng không đoàn kết như vẻ bên ngoài. Khiếu Thiên Lang nhất tộc bên ngoài là một chủng tộc vô cùng đoàn kết, tất cả đều tuân theo mệnh lênh của Lang Vương. Tuyệt đối không được ra tay với đồng tộc, nếu không sẽ bị toàn bộ Khiếu Thiên Lang nhất tộc truy sát. Nam nhân trung niên đối với câu nói châm chọc của Dương Thiên chỉ thở dài: - Việc này kể ra rất dài, trước tiên chúng ta đem tên kia xử lý rồi hẳn nói. Dương Thiên phất tay: - Cũng tốt, ngươi lùi về phía sau đi. - Nhưng… Dương Thiên thản nhiên nói: - Một con sói già mà thôi, cũng không phải chuyện gì lớn. Dương Thiên nói xong liền phóng lên, đứng đối diện với tên kia. Tên này là một thanh niên khoảng tầm 20, 21 tuổi, cả người cơ bắp cuồng cuồn, trên tay đeo hai cặp móng vuốt sáng loáng làm Dương Thiên nhớ đến nhân vật người sói trong một bộ phim về dị nhân hắn từng xem khi còn ở trái đất. Thanh niên kia không vội động thủ mà đứng yên ở đó đánh giá Dương Thiên. Biểu hiện bề ngoài của Dương Thiên chỉ là Hợp Thể sơ kỳ tương đương với lục cấp sơ kỳ của Yêu Tộc. Hắn là lục cấp hậu kỳ, lại có thần thông Lang Ảnh, vốn không cần phải lo sợ. Nhưng bản năng của hắn lại mách bảo rằng Dương Thiên là một kẻ rất nguy hiểm. Khiếu Thiên Lang nhất tộc trước nay vẫn luôn tin vào bản năng của mình vì nó vô cùng chính xác. Đánh giá một hồi vẫn không nhận ra Dương Thiên có gì đặc biệt, thanh niên kia mới lên tiếng: - Ngươi là ai, tại sao lại xen vào chuyện của Khiếu Thiên Lang nhất tộc bọn ta? Dương Thiên một mặt chính khí: - Thấy chuyện bất bình rút đao tương trợ. Thanh niên nghệch mặt ra, Tu Chân Giới đến giờ vẫn còn những kẻ ngu ngốc như tên này sao? Phải biết rằng tại Tu Chân Giới đa số chỉ quan tâm đến lợi ích của riêng mình, không ai muốn vì người khác mà liều mạng. Điều khiến hắn khó hiểu hơn là, Dương Thiên đầu óc đơn giản như vậy sao có thể tu luyện đến Hợp Thể kỳ. Thanh niên cũng không phải kinh ngạc quá lâu, vẻ mặt Dương Thiên rất nhanh thay đổi, hắn nhỏ giọng: - Ài, không được. Rốt cuộc thì cái bộ dạng đạo đức giả kia cũng không hợp với ta. Lục cấp yêu thú, thậm chí còn thuộc lang tộc, thính lực của thanh niên cực cao. Cả câu nói của Dương Thiên đều lọt vào tai hắn. Thanh niên tức giận: - Ngươi dám đùa giỡn ta? Dương Thiên thở dài: - Cũng không phải. Ta chỉ sợ ngươi nghe xong nguyên nhân sẽ không tin. - Mau nói đi. Lang Bách ta sống đã mấy vạn năm, có chuyện gì là chưa từng nghe qua. Dương Thiên hỏi lại: - Thật sao? - Đừng dài dòng. Ta hỏi ngươi, vì sao lại xen vào chuyện của Khiếu Thiên Lang nhất tộc. Tùy vào câu trả lời, ngươi có thể trở thành kẻ thù của toàn bộ Khiếu Thiên Lang nhất tộc bọn ta. Dương Thiên ra vẻ lo lắng, im lặng vài giây rồi phun ra một chữ: - Thích! Không chỉ Lang Bách, hai vợ chống Khiếu Thiên Lang cùng Khiếu Nguyệt Thiên Lang đều nghẹn họng trân chối nhìn Dương Thiên. Chỉ có Vọng Nguyệt vừa khôi phục lại linh lực che miệng cười khúc khích. Đây mới chính là Dương Thiên mà nàng biết. Cao ngạo, không sợ trời không sợ đất. Vì hắn có đủ thực lực để làm chuyện đó. Lang Bách bất ngờ rùn mình hóa thành một con sói màu vàng khổng lồ. Nó hét to một chữ “Chết” rồi phun ra một cột sáng màu vàng khổng lồ vào người Dương Thiên. Dương Thiên vẫn giữ vẻ mặt bình thản, đưa tay về phía trước vẽ ra một vòng sáng. Cột sáng màu vàng kia chạm vào vòng sáng lập tức bị ngăn cản. Ánh sáng bắn ra xung quanh, đem cả khu rừng đốt cháy. Vọng Nguyệt thấy vậy liền mở miệng phun ra một chùm sáng màu tím muốn đem ngọn lửa dập tắt nhưng bất thành. Nam nhân trung niên liền tiến tới ngăn cản nàng: - Đây là pháp thuật Liệu Nguyên của Khiếu Thiên Lang nhất tộc, uy lực so với thần thông cũng không kém quá nhiều. Ngọn lửa do nó tạo ra rất khó dập tắt, ngươi có cố gắng cũng chỉ lãng phí linh lực mà thôi. Chúng ta mau rời đi, để thứ này dính vào người sẽ rất phiền phức. Vọng Nguyệt do dự trong giây lát rồi gật đầu. Nàng chỉ là ngũ cấp yêu thú, cho dù là Thần Thú thì cũng chỉ là dạng ấu thể, có muốn góp chút sức cũng không được, thậm chí còn làm phiền đến Dương Thiên. Bốn người rời đi, Lang Bách tuy cảm nhận được nhưng không hề có động tác gì để ngăn cản. Trước mặt nó lúc này là hàng trăm vòng sáng xếp thành từng hàng đem nó và Dương Thiên chia thành hai bên. Đứng ở mặt bên kia, Dương Thiên mỉm cười: - Nhắc nhở ngươi một chút, đây cũng là một loại thần thông, gọi là Thiên Kính, đẳng cấp so với Lang Ảnh của ngươi cũng không hề thua kém. Nếu ngươi còn do dự muốn giữ sức, ta e ngươi sẽ không còn cơ hội sử dụng nó nữa. Lang Bách dĩ nhiên cũng cảm nhận được uy hiếp từ những vòng sáng kia, chỉ là hắn không nghĩ tới nó cũng là thần thông, hơn nữa đẳng cấp còn không kém gì Lang Ảnh. Thần thông cũng có phân mạnh yếu, tùy vào tu vị và cảm ngộ của người sáng tạo ra nó. Như Thiên Kính của Dương Thiên và Lang Ảnh của Lang Bách chính là thần thông đồng cấp, giới hạn sử dụng thấp nhất chính là Hợp Thể kỳ. Còn do dự chắc chắn sẽ chết, Lang Bách lập tức ra tay. Chỉ thấy thân hình hắn mờ dần đi rồi biến mất, thay vào đó là hàng trăm con Khiếu Thiên Lang giống nhau y như đúc xuất hiện. Hàng trăm con Khiếu Thiên Lang đồng thời mở miệng tru lên một hơi dài, sau đó phóng thẳng về phía Thiên Kính của Dương Thiên. Dương Thiên đưa tay về phía trước điểm nhẹ một cái, tất cả những tấm kính kia đồng thời phóng ra những chùm sáng màu trắng, đem những con Khiếu Thiên Lang kia đánh thành từng L61Ph87 mảnh khói. Nhưng số lượng Khiếu Thiên Lang quá nhiều, tốc độ lại nhanh không ít con né được khỏi những chùm sáng, va vào đám kinh kia. Từng tiếng nổ rất lớn phát ra, Thiên Kính rất nhanh bị phá vỡ hoàn toàn, rơi xuống phía dưới. Còn xót lại mười con Khiếu Thiên Lang khí thế hùng hổ, há to miệng như muốn nuốt Dương Thiên vào trong. Đúng lúc này, vô số kiếm khí từ bốn phương tám hướng xuất hiện, trong chớp mắt liền đem người con Khiếu Thiên Lang cắt thành mảnh vụn. Lang Bách một lần nữa hiện ra, lần này hắn đã sử dụng nhân dạng, một tay ôm ngực thở dốc, vẻ mặt tái nhợt. Tuy Dương Thiên dùng hai chiêu mới ngăn cản được Lang Ảnh, nhưng tên kia vẻ mặt vẫn thản nhiên giống như chưa dùng hết sức, còn hắn đã tiêu hao một phần rất lớn linh lực, muốn sử dụng Lang Ảnh thêm một lần nữa cũng rất khó khăn. Đối với kết quả này, Dương Thiên cũng không quá bất ngờ. Hắn chỉ là Hợp Thể sơ kỳ, tên kia là lục cấp hậu kỳ, theo tiêu chuẩn của nhân loại chính là Hợp Thể hậu kỳ. Ở cấp bậc này, mỗi tiểu cảnh giới đều có chênh lệch rất lớn. Trong điều kiện sử dụng thần thông đồng cấp, Dương Thiên lại thua hai tiểu cảnh giới, kết quả kia đã là không tệ. Thử nghiệm sơ bộ đã xong, năm ngón tay Dương Thiên xuất hiện năm ngọn lửa nhỏ màu sắc khác nhau, hắn mỉm cười nhìn Lang Bách: - Ta đã cho ngươi cơ hội sử dụng Lang Ảnh, hiện tại ngươi có thể chết được rồi.