Phong Lưu Chân Tiên
Chương 465 : Đại Thừa Trung Kỳ
Dương Thiên thiếp lập một cái thất cấp Băng Phong Trận tuy có chút khó khăn nhưng cũng không phải vấn đề gì lớn. Phục hợp trận thì khác. Đem một cái Tụ Linh Trận kết hợp vào bên trong, độ khó so với bát cấp cũng không kém là bao nhiêu.
Thông thường Dương Thiên sẽ tự mình thiết lập trận pháp. Đây là do quan điểm của Dương Thiên, hai hay nhiều người hơn sẽ khiến trận pháp mất đi sự đồng bộ, khiến cho hiệu quả giảm sút. Nhưng lần này hắn phải nhờ đến sự trợ giúp của Liệt Viêm Kình, chỉ nhiêu đó cũng đủ thấy thiết lập một cái thất cấp phục hợp trận khó gJWgQgb đến mức nào.
Tính toàn kĩ càng, Dương Thiên chia Phá Thiên thành tổng cộng 99 mảnh lớn nhỏ khác nhau. Sau đó hắn chậm rãi đi lại quanh Tụ Linh Trận, theo như những gì Liệt Viêm Kình đang làm để bố trí từng mảnh xuống nơi thích hợp.
Ròng rã suốt 5 ngày, cuối cùng Dương Thiên cùng Liệt Viêm Kình bố trí xong phục hợp trận của Băng Phong Trận. Tuy vậy, vẻ mặt Dương Thiên vẫn có đôi chút khó coi. Vì thiếu sự đồng bộ nên trận pháp này có một vài chỗ chưa được hoàn hảo. Mặc dù chuyện này cũng không ảnh hưởng gì lớn, nhưng với một người có tầm mắt cao như Dương Thiên vẫn cảm thấy khá khó chịu.
Liệt Viêm Kình thì không khắt khe như vậy. Phục hợp trận hoàn thành, hắn nở nụ cười hài lòng quay sang nói với Dương Thiên:
- Trận pháp đã xong, tiếp theo chúng ta nên làm gì?
Dương Thiên thản nhiên chỉ vào trung tâm trận pháp:
- Tịnh Hỏa Thánh Đan ta đã đưa cho ngươi. Hiện tại ngươi ngồi vào nơi đó, ta sẽ ở bên ngoài điều khiển trận pháp. Bất quá, có một điểm ta phải nhắc nhở người trước.
Liệt Viêm Kình nghi hoặc:
- Có chuyện gì?
Dương Thiên trầm giọng:
- Hỏa linh lực trong cơ thể người đã tồn tại nhiều năm. Vấn đề cuồng bạo khó khống chế không khó giải quyết. Quan trọng hơn chính là hỏa độc đã ăn vào trong xương. Tịnh Hỏa Thánh Đan thần kỳ nhưng nếu chỉ hoàn toàn dựa vào nó cũng khó lòng thanh trừ hết được.
- Vấn đề chính là nằm ở chỗ ngươi. Muốn đem hỏa độc đã ăn mòn vào trong xương tủy kia hóa giải hết cần phải kết hợp giữa dược lực của Tịnh Hỏa Thánh Đan cùng hàn băng lực đến từ Băng Phong Trận. Người tu luyện hỏa linh lực để hàn băng lực xâm nhập vào xương tủy, nổi đau này so với trừu hồn luyện phách cũng không kém là bao.
- Nếu tâm trí ngươi không thể giữ vững để khống chế nó, hậu quả có lẽ không cần ta phải nói, ngươi chắc đã hiểu rõ hơn ai hết.
Dương Thiên không cần nói rõ, Liệt Viêm Kình đương nhiên hiểu được. Băng hỏa xung khắc, nếu hàn băng lực cùng hỏa linh lực bất hỏa sẽ dẫn đến đại bạo tạc. Đến khi đó, Liệt Viêm Kình chỉ có một kết cục duy nhất, Chết. Là người làm việc dứt khoát, Liệt Viêm Kình lập tức đi vào trung tâm trận pháp, xếp bằng ngồi xuống:
- Bắt đầu đi.
Dương Thiên vung tay ném ra một đống lớn thượng phẩm linh thạch. Ngồi bên trong trận pháp, Liệt Viêm Kình cảm nhận được nhiệt độ đang hạ xuống một cách chóng mặt. Trên người hắn trong phút chốc đã được bao phủ bởi một tầng băng mỏng.
Tầng băng mỗi lúc một dày lên, Liệt Viêm Kình lập tức lấy Tịnh Hỏa Thánh Đan ra nhét vào trong miệng. Cả người Liệt Viêm Kình nóng lên, Hỏa linh lực tỏa qua da khiến cả người hắn dần biến thành màu đỏ. Dương Thiên thấy vậy liền ném thêm rất nhiều thượng phẩm linh thạch, đồng thời kích hoạt Tụ Linh Trận.
Linh khí từ bốn phương tám hướng lập tức hội tụ về vị trí trận pháp. Lớp băng trên người Liệt Viêm Kình vừa mới bị hỏa linh lực làm tan liền ngưng đọng trở lại với tốc độ cực nhanh. Chỉ trong giây lát liền biến hắn thành một bức tượng băng.
Nhìn thấy tình cảnh này, Dương Thiên gật đầu hài lòng, sau đó ngồi xuống nhắm mắt lại. Cách vài ngày Dương Thiên lại bổ sung thượng phẩm linh thạch mỗi khi cần thiết. Cứ như vậy kéo dài gần một tháng, từ bên trong bức tượng băng đột nhiên phát ra tiếng hét to. Từ trên bức tượng, vết nứt dần lan tràn, băng tuyết xung quanh rất nhanh tan chảy thành một bãi nước.
- Không ổn.
Dương Thiên thầm hô một tiếng, linh lực trong cơ thể lập tức kích hoạt Phá Thiên. Trận pháp lóe lên 99 điểm sáng, linh lực do tụ linh trận hấp thu đều bị hút vào 99 điểm sáng này.
Liệt Viêm Kình toàn thân đầy vết nứt. Từ bên trong có thể thấy được máu tươi đang chảy ra. Nhưng mỗi khi ra đến bên ngoài thân thể lập tức bị nhiệt độ kinh khủng hóa thành hơi màu đỏ bay lên. Liệt Viêm Kình hai tay ôm đầu, kêu gào vô cùng thảm thiết. Có thể khiến cho một vị Đại Thừa đau đớn đến mức này, ban đầu Dương Thiên không hề nói quá chút nào.
Linh lực hấp thu đầy đủ, 99 điểm sáng kia đồng loạt phóng ra những tia sáng màu xanh nhạt vào người Liệt Viêm Kình, đem hắn một lần nữa đóng thành một khối băng. 99 tia sáng không dừng lại, liên tục bổ sung hàn băng lực, khiến cho khối băng kia ngày càng to ra. Dương Thiên thở ra một hơi:
- Những chuyện ta có thể làm cũng chỉ có như vậy, tiếp theo đây phải xem tạo hóa của ngươi.
Hàn băng lực hiện tại đã đủ mạnh để áp chế Hỏa linh lực trên người Liệt Viêm Kình. Nhưng nếu hắn không thể giữ mình tỉnh táo để khống chế nó thì cũng vô dụng mà thôi.
Thời gian đến khi biết được kết quả còn khá xa, Dương Thiên liền lấy những thứ Liệt Viêm Kình tìm về cho hắn ra, bắt đầu luyện một loại đan dược khác. Khổng Tước đã được Dương Thiên cứu về, bất quá tình trạng của nàng không được tốt lắm.
Dương Thiên đã kiểm tra qua, không rõ nàng đã sử dụng bí thuật gì để đến Linh Giới nhưng cái giá phải trả rất lớn. Không những bản mệnh tinh huyết hao tổn rất nhiều, thương thế trên người cũng vô cùng nghiêm trọng. Khổng Tước hiện tại không thể hóa thành nhân hình, cả người lâm vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê.
Muốn chữa khỏi hoàn toàn cho nàng, cách nhanh nhất tất nhiên là sử dụng đan dược. Nhưng vì lý do vết thương quá nặng, ảnh hưởng đến căn cơ nên những loại đan dược thông thường tác dụng không lớn. Những loại đan dược cao cấp hơn lại cần không ít thời gian thu thập tài liệu. May mắn lần này gặp được Liệt Viêm Kình, Dương Thiên lợi dụng hắn thu thập đầy đủ tài liệu luyện chế Nhật Nguyệt Dung Hồn Đan, đồng thời đem những thứ cần để chữa thương cho Khổng Tước tìm đến.
Cả hai loại đan dược đều có đẳng cấp khá cao, bất quá so với Tịnh Hỏa Thánh Đan thì còn kém nhiều lắm. Dương Thiên không cần sử dụng dược đỉnh, trực tiếp dùng hỏa diễm ngưng tụ ra một cái, đem hai loại đan dược luyện thành trong thời gian ngắn.
Thu hai viên đan dược vừa luyện thành vào người, Dương Thiên cúi đầu nhìn xuống. Hắn cảm nhận được pháp đàn truyền đến từng đợt run động nhẹ. Run động mạnh dần, Dương Thiên không nói hai lời, lập tức nhảy khỏi pháp đàn, phóng đến một vị trí an toàn cách đó khá xa.
Pháp đàn run chuyển ngày cành mãnh liệt, bắt đầu xuất hiện vết nứt lan tràn khắp nơi. Một tiếng nổ rất lớn phát ra, pháp đàn khổng lồ tan vỡ thành những mảnh vụn rơi khắp nơi trên mặt biển.
Một cột lửa xuất hiện ngay giữa không trung, đâm xuyên qua bầu trời thẳng đến hư không vô tận. Phá Thiên không biết từ đâu hiện ra trên tay Dương Thiên, hắn cau mày:
- Hỏa linh lực mạnh như vậy, lẽ nào hắn không vượt qua được? Không đúng, Hỏa linh lực tuy mạnh nhưng dường như đã bị khống chế, tên này muốn mượn cơ hội đột phá Đại Thừa trung kỳ.
Dương Thiên đoán không sai, Liệt Viêm Kình bị Hỏa linh lực cùng hỏa độc kiềm chế ở Đại Thừa sơ kỳ đỉnh phong đã lâu. Hôm nay được Dương Thiên giúp đỡ, Liệt Viêm Kinh lợi dụng linh lực kiềm nến bấy lâu vừa được giải thoát trong cơ thể đột phá bình cảnh Đại Thừa trung kỳ.
Chỉ cần đột phá thành công, vị trí đệ nhất tu sĩ Thủy Hoàng Giới hắn xem như sẽ ngồi vững trong ít nhất vài vạn năm nữa. Đột phá bình cảnh Đại Thừa trung kỳ tuy khó, nhưng Liệt Viêm Kình đã tích lũy nhiều năm, Dương Thiên đoán rằng hắn có thể thành công.
Cột lửa cứ như vậy tồn tại trong 3 ngày, nước biển cũng đã vơi đi trông thấy. Dương Thiên thỉnh thoảng còn bắt vài con cá nướng lên thưởng thức, mùi vị cũng không tệ lắm.
Đến cuối ngày thứ ba, cột lửa mới bắt đầu dần thu nhỏ lại. Liệt Viêm Kình từ bên trong cột lửa đi ra, khí tức hoàn toàn nội liễm, không còn sự cuồng bạo như trước. Dương Thiên tiện tay ném khúc xương cá xuống biển, cười nói:
- Chúc mừng ngươi đột phá Đại Thừa trung kỳ thành công.
Truyện khác cùng thể loại
227 chương
18 chương
192 chương
416 chương
426 chương
188 chương
171 chương
3 chương
68 chương