Phong Lưu Chân Tiên

Chương 455 : Ngụy Lĩnh Vực

Tám thân ảnh phân biệt là linh hồn của tám tu sĩ khác nhau. Không có thân thể, bọn hắn muốn vận dụng linh lực chỉ có một cách duy nhất, đó chính là thiêu đốt linh hồn. Vì vậy Dương Thiên khi nãy mới nói, dùng xong Bát Ma mYKhi09 Giới, Bát Ma Bàn cũng sẽ bị hủy hoại. Bát ma hiện thân, đồng thời thi triển tám loại pháp thuật bất đồng. Phân Thân cũng không ngồi chơi, hắn lấy ra một quả cầu màu trắng, từ bên trong bắn ra rất nhiều sợi tơ mà mắt thường khó nhìn thấy được lao đến chỗ Dương Thiên. Công kích từ nhiều hướng kéo đến, Dương Thiên hoàn toàn không có khe hở để tránh né. Đồ án Vô trên thân Phá Thiên rực đỏ, từ nòng sùng, một cột lửa phóng ra, ngưng tụ thành một con hỏa thú có hình dạng tương tự như Vô, đem Dương Thiên bao vệ ở trong người nó. Hỏa thú gầm to, mở miệng phun ra một tia lửa. Tia lửa dần cuộn lại, tạo thành một cái vòng xoáy lớn. Những pháp thuật kia vừa chạm vào vòng xoáy lập tức bị thiêu đốt thành hư vô. Chỉ có những sợi tơ nhỏ kia theo một phương hướng khác tránh được vòng xoáy lửa, đánh lên người hỏa thú. Những sợi tơ nhìn qua mỏng manh nhưng lại rất chắc chắn, trong khoảng khắc, hỏa diễm trên người hỏa thú cũng không thiêu cháy được mà để nó tiến sâu vào trong. Dương Thiên lắc đầu thở dài, khi hai người chưa vận dụng pháp tắc, hắn quả thực vẫn kém cái phân thân kia một chút. Dù sao Dương Thiên hiện tại đang đối mặt không phải một mà là chín tên Hợp Thể hậu kỳ. Ở cảnh giới này, mỗi tiểu cảnh giới chênh lệch đã rất lớn. Phá Thiên lại không phải loại pháp bảo có tính đột biến cao, thua thiệt một chút cũng là bình thường. Phá Thiên thay đổi hình dạng, Pháp Diệt xuất hiện, Dương Thiên nhẹ nhàng vung kiếm. Những sợi tơ bị hỏa diễm nung nóng trở nên yếu ớt, lưỡi kiếm đi qua lập tức đứt thành nhiều mảnh nhỏ. Dương Thiên nhìn tám thân ảnh kia mỉm cười: - Bát Ma Giới nổi danh quả nhiên có điểm đặc biệt. Để ta cho các ngươi thấy một thứ cao cấp hơn. Theo lời nói của Dương Thiên, nhiệt độ bên trong Bát Ma Giới đột nhiên tăng mạnh. Từng đốm lửa như sao trời chi chít hiện ra, đem thế giới âm u của Bát Ma Giới chiếu sáng. Phân thân cả người run rẩy, giọng nói lắp bắp: - Lĩnh… lĩnh vực. Không thể nào, cho dù Liệt Viêm Kình ngươi có lĩnh ngộ thành công lĩnh vực, một phân thân Hợp Thể sơ kỳ cũng không thể nào sử dụng được nó. Tu sĩ Đại Thừa kỳ lĩnh ngộ pháp tắc đến một mức độ nhất định có thể sáng tạo ra lĩnh vực của riêng mình. Bên trong lĩnh vực, hắn chân chính là bá chủ, điều khiển sự sống chết của người khác. Muốn chống lại lĩnh vực, trừ khí có pháp bảo nghịch thiên hoặc bản thân ngươi cũng sẽ hữu một loại lĩnh vực khác để đối kháng, bằng không chỉ có thể ôm hận mà chết. Vì vậy, trong hàng ngũ Đại Thừa kỳ chia ra hai nhóm, đã lĩnh ngộ được và chưa lĩnh ngộ được. Tất nhiên, nhóm đã linh ngộ được mạnh hơn nhóm chưa lĩnh ngộ được rất nhiều. lần. Cùng một tu vị, một tên Đại Thừa lĩnh ngộ được lĩnh vực giết chết vài chục tên Đại Thừa khác là chuyện rất đơn giản. Trong năm tên Đại Thừa tại Thủy Hoảng Giới, chưa từng nghe nói có người nào lĩnh ngộ được lĩnh vực. Nếu Liệt Viêm Kình thực sự làm được, Nhân Tộc xem như khí số đã tận. Tạm thời không nhắc đến những chuyện đó. Một cái phân thân có thể sử dụng lĩnh vực so với chuyện Liệt Viêm Kinh lĩnh ngộ được lĩnh vực còn khó tin hơn rất nhiều. Cho dù bản thề là Đại Thừa kỳ, thân đã từng trải qua vô số chuyện lạ nhưng hắn vẫn không thể giữ được bình tĩnh. Dương Thiên nhìn phân thân sợ hãi, bộ dạng giống như bất cứ lúc nào cũng có thể bỏ chạy thì lắc đầu: - Đây cũng không phải lĩnh vực, chỉ là dựa vào chút hỏa pháp tắc ít ỏi cùng với pháp bảo, tạo ra một cái ngụy lĩnh vực mà thôi. Phân thân lúc này mới nhìn lại, Phá Thiên trên tay Dương Thiên đã biến mất. Lẽ nào cái ngụy lĩnh vực này là do món pháp bảo kỳ dị kia tạo nên? Dương Thiên không sử dụng được lĩnh vực, nói đúng hơn, tu vị hiện tại của hắn không cho phép hắn làm điều đó. Bất quá, nếu sử dụng Phá Thiên cộng thêm một bí pháp đặc biệt, Dương Thiên có thể mô phỏng ra ngụy lĩnh vực. Thứ này so với lĩnh vực chân chính còn kém xa, nhưng đem Bát Ma Giới cùng cái phân thân kia đốt thành tro bụi lại là chuyện rất đơn giản. Dương Thiên điểm nhẹ ngón tay, những đóm lửa bất động liền chậm rãi di chuyển, rơi xuống trên người tám thân ảnh kia. Tốc độ của đóm lửa vô cùng chậm, nhưng tám thân ảnh kia giống như bị một lực lượng vô hình trói buộc, không thể di chuyển dù chỉ là một chút. Đốm lửa chạm vào, tám thân ảnh giống như tờ giấy bén lửa, cứ như vậy hóa thành hư vô. Dương Thiên xòe bàn tay ra: - Đưa Khổng Tước cho ta. Phân thân cố gắng trấn định, chiếc lồng xuất hiện trên tay hắn: - Chỉ cần ngươi phát lời thề thiên đạo hứa sẽ để cho ta rời đi, con Khổng Tước này là của ngươi. Dương Thiên cau mày: - Ngươi cho là mình có tư cách bàn điều kiện với ta? Phân thân một dạng gà chết không sợ nước sôi: - Cùng lắm mang con Khổng Tước này chết cùng ta. Mang theo Thần Thú xuống hoàng tuyền làm bạn, Thủy Hoàng Giới này có ai làm được? Dương Thiên thở dài: - Kẻ ngu ngốc đến cuối cùng vẫn là kẻ ngu ngốc. Ở trong lĩnh vực của ta, ngươi vốn không có quyền quyết định bất kỳ chuyện gì cả. Dương Thiên dứt lời liền chậm rãi đạp không đi đến. Phân thân hoảng sợ: - Nếu ngươi còn bước đến, ta sẽ lập tức… Phân thân khựng lại, hắn phát hiện cơ thể, linh lực không còn nghe theo sự chỉ huy của hắn. Linh hồn cũng bị khống chế, thần thức không thể thả ra được. Dương Thiên bước lại gần, nhẹ nhàng đoạt lấy lồng chim từ tay phân thân. Xong việc, Dương Thiên cũng không tiếp tục cùng tên kia nhiều lời mà xoay người rời đi. Phân thân vẫn đứng yên ở đó, những đốm lửa kia đồng loạt nổ tung, đem phân thân cùng Bát Ma Giới cuốn vào trong một cột lửa khổng lồ đâm thẳng lên trời cao. Dương Thiên thu hồi Phá Thiên rồi lập tức quay về chỗ Vọng Nguyệt. Khi hắn trở về, Vọng Nguyệt đã không còn ở đó nữa, thay vào đó là một đống đổ nát. Vẻ mặt Dương Thiên tối sầm lại, sát khí trùng thiên. Sau khi đạt đến Chân Tiên, với vị thế là một thượng vị giả, Dương Thiên rất hiếm khi nổi giận. Vì vậy khi hành sự hắn luôn rất thoải mái, đôi khi còn có chút nương tay với đối thủ, tha cho vài kẻ không đáng chết. Nhưng lùi lại hơn ngàn năm trước, khi Dương Thiên còn mang danh hiệu Sát Thần từng khiến cho cả Linh Giới khiếp sợ, không có bất kỳ kẻ nào dám đến gần Dương Thiên. Mà nguyên nhân của cái danh hiệu kia chính là vì cái chết của Tử La. Lần này Dương Thiên vẫn chưa tức giận đến mức mất đi lý trí như lúc đó, nhưng cũng không còn kém bao xa. Hắn nhìn thấy trong một cái hố sâu có một bãi máu tươi ẩn chứa một lượng rất nhỏ Nguyệt Chi Tinh Hoa. Nói cách khác, đây chính là máu của Vọng Nguyệt. Sát Thần động nộ, máu chảy thành sông. Thủy Hoàng Giới lần này lại sắp nhấc lên một trận tinh phong huyết vũ. … Tại một nơi cách đó rất xa, Đồ đại sư cùng ba tên Hợp Thể kỳ khác đang dùng tốc độ nhanh nhất bay đi. Một tên cười to nói: - Đồ đại sư, nghe lời ngươi quả không sai. Vốn cho rằng chỉ bắt được một tên Hợp Thể kỳ của Thủy Tộc, ai mà ngờ được lại là một con Thần Thú Vọng Nguyệt Ngư, giá trị so với Khổng Tước còn cao hơn một bậc. Xét về cấp bậc, Khổng Tước cao hơn Vọng Nguyệt Ngư rất nhiều. Nhưng xét về độ hữu dụng tại Linh Giới, Vọng Nguyệt Ngư mới là kẻ chiếm ưu thế. Tại nơi này, Yêu Thú tối đa chỉ có thể đạt đến bát cấp, tương đương với Nhân Tộc Độ Kiếp kỳ. Về điểm này, Vọng Nguyệt Ngư hay Khổng Tước đều có thể đạt được. Khổng Tước sức chiến đấu cường hãn hơn, Vọng Nguyệt Ngư lại sở hữu Nguyệt Chi Tinh Hoa, có công dụng nâng cao tốc độ tu luyện, sức chiến đấu, khôi phục vết thương. Vì vậy, tên kia nói Vọng Nguyệt Ngư có giá trị cao hơn cũng không sai. Đồ đại sư vẻ mặt đắc ý: - Ta cũng không ngờ lại là Thần Thú Vọng Nguyệt Ngư, lần này xem như thu được một khoảng lớn. Linh thạch ta cũng đã chuẩn bị đầy đủ, hiện tại chúng ta chỉ cần đến được Thánh Anh Tông, thông qua Cách Giới Truyền Tống Trận đến một vị diện khác, Thủy Tộc cũng sẽ không làm gì được chúng ta.