Phong Lưu Chân Tiên

Chương 432 : Thành đan

Dương Thiên hỏi lại: - Có vấn đề gì sao? Nhạc Hiên nghi hoặc: - Đan Sư các ngươi là một lũ giàu chảy mỡ, vì lý do gì lại phải phái phân hồn xuống hạ vị diện? Dương Thiên mỉm cười: - Ngươi hình như rất rõ những chuyện ở Linh Giới? Nhạc Hiên giật mình, tìm một lý do thoái thác: - Đan Sư ở bất kỳ đâu cũng được tu sĩ săn đón, ta chỉ dùng lý luận thông thường để suy diễn mà thôi. Dương Thiên cũng không đào sâu: - Ta đã gặp qua phân hồn con Thái Cổ Độc Nhãn Long kia, hẳn nó đã nói cho ngươi biết lý do nó phái phân hồn xuống Tịnh Thổ? Nhạc Hiên càu mày: - Ngươi muốn nói là vì những mảnh vỡ của món pháp bảo kia? Dương Thiên phất tay: - Ngươi biết như vậy là đủ rồi, những chuyện không liên quan đến mình thì đừng xen vào. Nhạc Hiên cũng không tiếp tục vấn đề này, hắn ném ma hạch của Thâm Ma Cự Vương cùng xích luyện thảo đã tinh luyện vào trong dược đỉnh rồi quay sang Dương Thiên: - Ngươi đã là Đan Sư, vậy chúng ta đồng thời tiến hành dung hợp chúng lại với nhau sẽ rất ngắn được không ít thời gian. - Rất đúng ý ta. Dương Thiên nhảy lên, đứng ở vị trí đối diện với Nhạc Hiên, hai người thầm hô nhỏ một tiếng rồi bắt đầu quá trình dung đan. Một mình Dương Thiên cũng có thể dễ dàng hoàn thành bước này, cộng thêm Nhạc Hiên, hai người chỉ dùng 6 tiếng thời gian liền làm xong. Trong lúc Nhạc Hiên còn đang ngẩn ra trước tốc độ khủng khiếp này, Dương Thiên đã kêu to: - Ngươi mau khởi động Uẩn Linh Trận, quá trình ngưng đan để một mình ta là đủ rồi. Biết Dương Thiên là Đan Sư, Nhạc Hiên đã tin tưởng khả năng của hắn hơn rất nhiều. Hắn lập tức nhảy ra xa, khởi động Uẩn Linh Trận. Linh khí lập tức tạo thành một vòng xoáy, giống như một cái phễu không ngừng nhỏ từng giọt vào dược đỉnh. Theo linh khí rót xuống, vẻ mặt của Dương Thiên cũng dần ngưng trọng. Nhạc Hiên đứng từ xa quan sát, hai tay nắm chặt lại. Bổ Thần Đan đối với hắn rất quan trọng, thiếu đi nó, con đường tu luyện sau này sẽ gặp rất nhiều khó khăn. Ban đầu hắn dự định sẽ đích thân ngưng đan. Nhưng nhìn thấy biểu hiện của Dương Thiên, Nhạc Hiên liền thay đổi chủ ý. Tên này là một Đan Sư, lại đến từ Linh Giới, trình độ luyện đan nhất định sẽ vượt xa hắn. Chỉ cần nhìn quá trình tinh luyện tài liệu kia liền thấy rõ. Dù đã quyết định, trong lòng Nhạc Hiên vẫn rất lo lắng. Lỡ như Dương Thiên thất bại… Những lo lắng của Nhạc Hiên đều là thừa thải. Với trình độ của Dương Thiên, luyện chế một viên Bổ Thần Đan là chuyện rất đơn giản. Hắn làm ra gương mặt nghiêm túc kia chẳng qua là để Nhạc Hiên khỏi nghi ngờ mà thôi. Quá trình ngưng đan kéo dài hơn hai ngày. Đến buổi sáng ngày thứ ba, Dương Thiên đột nhiên vỗ mạnh vào dược đỉnh: - Ngưng. Từ bên trong đỉnh, một viên đan dược màu xám bay ra, chuôi thẳng vào trong cái phễu do linh khí tạo thành. Nhạc Hiên thấy cảnh này liền kinh hãi la to: - Ngươi muốn làm gì? Đan dược còn chưa ngưng tụ hoàn toàn sẽ rất dễ bị phá vỡ. Bổ Thần Đan còn chưa hoàn thiện, bị ném vào khu vực có linh khí dao động mạnh như vậy, nó làm sao có thể chịu nổi. Bỏ ngoài tay tiếng của Nhạc Hiên, Dương Thiên đưa tay phẩy nhẹ. Một ngọn lửa từ trên cao rơi thẳng xuống cái phễu linh khí kia. Bão lửa dữ dội quét qua, đem dược đỉnh đánh bay ra xa. Nhạc Hiên rốt cuộc không nhịn được nữa, trên tay hắn xuất hiện một chiếc vòng màu đen có khắc những họa tiết kỳ lạ. Nhạc Hiên vung mạnh tay, chiếc vòng lập tức bay vút đi, ma khí từ đó tỏa ra biến thành một cái đầu lâu rất lớn đang há miệng như muốn nuốt chửng lấy Dương Thiên. Bất ngờ bị tấn công, Dương Thiên cũng có điểm tức giận. Phá Thiên hiện ra, một cột lửa cực lớn phóng thẳng vào cái đầu lâu kia. Bất ngờ là, đầu lâu kia dường như có năng lực kháng lửa. Tuy nó liên tục bị đẩy lùi nhưng không có dấu hiệu tan vỡ như khi Dương Thiên đấu pháp với những kẻ khác. Dương Thiên có chút kinh ngạc: - Đây là bản mệnh pháp bảo của ngươi? Không ngờ lại được gia trì thêm Nguyên Linh Thủy, năng lực kháng hỏa rất mạnh a. Vẻ mặt Nhạc Hiên càng thêm âm trầm. Phong Ma Hoàn là bản mệnh pháp bảo của hắn. Vì biết ma khí sẽ gặp bất lợi khi gặp phải những loại linh lực chí cương chí dương, Nhạc Hiên đã không tiếc mọi giá sử dụng thêm nhiều loại tài liệu quý hiếm. Phong Ma Hoàn vốn không sợ lửa lại bị Dương Thiên dùng hỏa diễm đẩy lùi, vậy chẳng phải nói tên này mạnh hơn rất nhiều hắn sao? Dương Thiên giống như đọc được suy nghĩ của Nhạc Hiên: - Ngươi có năng lực kháng hỏa nhưng hỏa diễm của ta cũng không phải loại bình thường. Nó có thể ở dưới hỏa diễm này mà không tan vỡ đã là rất lợi hại rồi. Không để Nhạc Hiên trả lời, tay kia của Dương Thiên đã nắm lại. Cái phễu do linh khí ngưng tụ cùng hỏa diễm lập tức tán đi, để lộ ra ba viên đan dược màu trắng, rơi trên tay hắn. Cầm lấy ba viên đan dược, Dương Thiên tiện tay ném về phía Nhạc Hiên một viên: - Đã xong, giao dịch hoàn tất. Nhạc Hiên hai mắt mở to, giọng nói lắp bắp: - Ngươi, ngươi…bằng cách nào? Dương Thiên nhún vai: - Có gì mà ngạc nhiên, thủ pháp luyện đan tại Linh Giới ngươi không hiểu cũng là chuyện bình thường. Cầm Bổ Thần Đan, Nhạc Hiên bị chấn kinh không nhẹ. Dựa vào mùi thơm cùng linh lực tỏa ra, chất lượng ít nhất phải đạt đến tinh phẩm, thậm chí là tuyệt phẩm. Nhạc Hiên bên ngoài không nói gì, âm thầm truyền âm cho tên nghĩa phụ vẫn đang tu luyện: - Nghĩa phụ. Mất vài giây sau mới có tiếng đáp lại: - Hiên nhi, có chuyện gì? Nhạc Hiên nhanh chóng kể lại toàn bộ những chuyện vừa xảy ra. Tên nghĩa phụ kia suy nghĩ một hồi liền nói: - Ta không hiểu rõ lắm về đan đạo. Nhưng thủ pháp mà tên kia vừa sử dụng rất có thể là Thăng Linh, một thủ pháp cực kỳ nổi tiếng trong giới Đan Sư. - Thăng Linh? Tại sao ta chưa từng nghe qua. Nghĩa phụ của Nhạc Hiên chậm rãi giải thích: - Ngươi chưa từng nghe nói cũng rất bình thường. Số lượng Đan Sư biết đến thủ pháp này cực kỳ ít, số yavorkK người sử dụng được lại càng hiếm hơn. Ngươi cũng biết, đan dược một khi đã định hình thì rất khó thay đổi chất lượng. - Một số Đan Sư hàng đầu đã cùng nhau nghiên cứu trong nhiều năm trời. Cuối cùng phát hiện ra rằng, trong giai đoạn ngưng đan, sẽ có một khoảnh khắc rất nhỏ. Trong khoảnh khắc đó, đan dược không còn yếu ớt như ở giai đoạn tinh luyện, nhưng cũng chưa hoàn toàn thành hình. Chính trong lúc này, nếu dùng linh lực cường độ cao tẩy luyện có thể nâng cao phẩm chất đan dược thêm một bậc. Nhạc Hiên há hốc mồm: - Thần kỳ như vậy. Nghĩa phụ của Nhạc Hiên hừ nhẹ: - Nói thì dễ, có được mấy kẻ làm được? Cho dù đan dược đã thành hình nhưng vẫn rất yếu ớt, linh lực tẩy luyện lại mạnh như vậy, cần yêu cầu có thần thức cực mạnh cùng khả năng khống chế rất kinh khủng. Ta trước đây từng gặp qua một vị Đan Sư nổi danh Âm Ti Giới mới được nghe hắn kể về chuyện này. Tên kia hình như cũng đã làm chủ được thủ pháp này. - Đối với Đan Sư, thủ pháp này ai cũng có thể nghe qua, thực hiện nó lại là chuyện khác. Dương Thiên ở bên ngoài thấy Nhạc Hiên ngây ngẩn liền gọi: - Nhạc Hiên, giao dịch hoàn tất. Ta có thể đi rồi chứ. Nhạc Hiên bừng tỉnh, phát hiện vừa rồi mình đã để lộ ra sơ hở. Trong lòng thầm nói: "Tâm cảnh của ta còn phải tôi luyện thêm a ". Hắn ngẩn đầu lên nhìn Dương Thiên: - Còn có một việc… Dương Thiên nhíu mày: - Quy định của Đan Sư, ngươi chuẩn bị tài liệu, ta luyện chế. Sau khi thành công sẽ giao cho ngươi một phần, còn lại đều là của ta. Lẽ nào ngươi chưa từng nghe qua? Nhạc Hiên vội lắc đầu: - Không phải, hai viên Bổ Thần Đan kia đều là của ngươi, ta hoàn toàn không có ý kiến. Chỉ là chất lượng của nó còn tốt hơn ta đã nghĩ. Vì vậy ta muốn mời ngươi ở lại dùng một bữa để cảm tạ. Dương Thiên mỉm cười: - Lại là bữa cơm đạm bạc? Nhạc Hiên đáp lại: - Tu Chân Giả chúng ta, truy cầu cuộc sống giản dị mới là chính đạo. Dương Thiên thản nhiên: - Không hứng thú. Bất quá, nếu ngươi lại đem loại rượu kia ra, nói không chừng ta sẽ suy nghĩ lại một chút. Nhạc Hiên cười to: - Tốt.