Phong Lưu Chân Tiên

Chương 298 : Huyết Mạch Phong Ấn Thuật

Dương Thiên rót một ly trà, nhàn nhạt nói: - Bách Biến Thần Sư, đã từng nghe qua hay chưa? Bốn người nhìn nhau lắc đầu, đều có chung một đáp án. Trầm tư trong giây lát, Âu Phong lên tiếng: - Kiến thức về Tu Chân qua hơn ngàn năm đã bị mai một rất nhiều. Pháp thuật, cách rGAtzo9 luyện chế pháp bảo rất hạn chế. Thông tin về các loại linh thú còn hiếm hơn nữa, bọn chúng hầu như đã tuyệt tích vài trăm năm nay. Dương Thiên, ngươi có thể thuyết giảng một chút về con Bách Biến Thần Sư kia được không? Dường như rất lợi hại a. Dương Thiên bật cười: - Đâu chỉ là lợi hại. Chắc các ngươi ai cũng đã biết về sự hình thành của Ẩn Thế Đại Lục? Tuy không hiểu Dương Thiên vì sao đột nhiên lại chuyển hướng qua vấn đề này, bốn người vẫn gật đầu. Bạch Dạ nói: - Ta nghe nói là do một vị đại năng dùng kém chém đứt một mảnh Tu Chân giới rồi đem nó hợp nhất với trái đất. Còn tên Huyết Ma kia chính là phân thân của hắn để lại với mục đích thôn tính địa cầu. - Vậy các ngươi có biết tên kia vì sao lại bị địch nhân truy sát, tại sao hắn không một mình bỏ trốn mà phải mang theo một mảnh vị diện lớn như vậy theo bên mình. Rất khó hiểu đúng không? Dương Thiên đã nói đến điểm chính. Theo lý thuyết, một khi bị địch nhân truy sát, tên đại năng kia phải vứt bỏ tất cả những thứ không cần thiết để chạy trốn. Đằng này hắn lại mang theo vả một mảnh vị diện. Phải biết, một mảnh vị diện bình thường có thể không tính là gì đối với hắn, nhưng trong tình huống trọng thương, nó lại là một áp lực rất lớn, khiến tốc độ của tên kia chậm đi khá nhiều. Trong bốn người, đầu óc của Âu Phong là nhanh nhạy nhất. Hắn biết Dương Thiên sẽ không bắn tên mà không có đích đến, lập tức nắm được dụng ý: - Chẳng lẽ chuyện này có liên quan đến quả trứng kia? Dương Thiên nhìn Âu Phong, có chút tán thưởng. Tên này tu vị còn kém, nhưng đầu óc lại nhạy bén, tâm tính không tệ, làm sư phụ cho Tô Nguyệt Nhi cũng tính là hợp cách. - Không sai. Theo suy đoán của ta, tên kia chính là vì quả trứng này mới bị những cường giả khác truy sát, cũng chính vì nó mà phải mang theo một mảnh Tu Chân giới bỏ trốn. Gia chủ Nam Cung gia nhịn không được, giọng nói hơi lớn: - Dương Thiên, ngươi có thể nói rõ một chút được không. Quả trứng kia có điểm nào lợi hại lại có thể khiến cho một vị đại năng bậc này không tiếc hết thảy cướp đi nó? Người khác càng gấp, hắn càng bình tỉnh. Dương Thiên uống một ngụm trà, chậm rãi thưởng thức xong mới nói tiếp: - Không phải ta đã nói rồi sao, quả trứng kia là một con Bách Biến Thần Sư. Câu trả lời vô thưởng vô phạt khiến gia chủ Nam Cung gia muốn nổi điên, hắn cố kiềm chế: - Điểm này bọn ta đều biết. Bất quá Bách Biến Thần Sư là loại linh thú gì? - Nóng vội không chiếm được phần ngon, điểm này ngươi hiểu chứ? Bạch Dạ biết Dương Thiên bất mãn với thái độ của gia chủ Nam Cung gia, liền đứng ra nói: - Dương Thiên, bọn ta cảm thấy chuyện này ẩn chứa một bí mật rất lớn, mong ngươi giải đáp. Dương Thiên khinh thường nói: - Chút việc vặt, không có gì đáng kể. Bốn người câm nín, một vị đại năng dùng một kiếm chém đứt Tu Chân giới, một con siêu cấp linh thú, vừa nở ra đã mạnh hơn bọn họ nhiều lớn. Những việc này còn gọi là việc vặt thì cái nào mới gọi là việc lớn? Nghĩ là vậy nhưng bốn người vẫn không nói thêm lời nào, tránh cho Dương Thiên phật ý. Thưởng thức trà xong, Dương Thiên mới tiếp tục nói: - Theo suy đoán của ta, để tránh cho những cường giả kia lần theo ấn ký để lại trên quả trứng tìm đến, hắn đã thi triển một loại phong ấn thuật cao cấp, phong ấn toàn bộ khí tức lẫn sinh mạng của quả trứng này lại. - Trong quá trình giao chiến, tên kia bị đánh trọng thương, quả trứng rơi vào Tu Chân giới. Do khí tức đã bị phong ấn, kẻ địch truy sát phía sau, hắn vốn không có thời gian tìm lại nó nên đánh dự đoán vị trí rơi xuống, trực tiếp mang theo mảnh vị diện này bên mình. - Sau khi hồi phục một phần thương thế, do quả trứng đã bị phong ấn, tên kia dùng một khoảng thời gian nhưng vẫn không tìm thấy được. Ta đoán hắn có việc gì đó bắt buộc phải rời đi nên chỉ còn cách để lại một đạo phân thân tiếp tục tìm kiếm. - Còn về lý do yêu thú dần tuyệt tích, ta đoán là do phong ấn được giải khai. Bách Biến Thần Sư cần có năng lượng để hoàn thành quá trình ấp trứng nên những con linh thú kia đã bị nó sử dụng là nguyên liệu. Đẳng cấp bên trong linh thú phân chia rất rõ ràng, trừ khi đã có tu vị và linh trí cực cao, bằng không sẽ chịu sự sai khiến, hiến dâng sinh mạng. Ta nghĩ nếu các ngươi chịu bỏ chút thời gian khai quật xung quanh nơi trứng của Bách Biến Thần Sư được tìm thấy, tin rằng sẽ tìm được rất nhiều xương cốt của các loại linh thú khác. Tất cả những thứ này đều là suy đoán của Dương Thiên. Trên thực tế cũng không sai lệch là mấy, chỉ là nhiệm vụ của Huyết Thần cũng không có đơn giản như vậy. Tìm trứng là một phần, dù Huyết Thần không tìm thấy, tên kia xong việc cũng sẽ quay lại đây. Phía sau còn có nhiệm vụ đặc biệt hơn. Những chuyện này đều là bí mật, Dương Thiên không thể đoán ra được. Nghe được trọn vẹn câu chuyện, bốn người đều bị hù dọa không nhẹ. Mãi một lúc sau Âu Phong mới sực tỉnh, trên mặt hắn hiện lên vẻ sợ hãi đến cực độ: - Nói như vậy, bây giờ trứng của Bách Biến Thần Sư đã nở ra. Chẳng phải vị đại năng kia sẽ sớm tìm đến đây sao? Một lời nói của Âu Phong đánh thức 3 người còn lại. Nếu vị đại nhân kia tìm đến, đừng nói là bọn hắn, cả trái đất này cũng không đủ cho hắn “chơi”. Dương Thiên nhìn bốn người sợ hãi đến run rẫy cả người, cười nhạt nói: - Các ngươi dù sao cũng là những kẻ đứng đầu thế giới này, tại sao chỉ mới nghe đến tên kẻ địch đã hoảng sợ đến mức này. Tố chất tâm lý thực sự quá kém a. Tính mạnh bị đe dọa, gia chủ Nam Cung gia không còn giữ được bình tỉnh nữa, hắn gào to: - Tố chất tâm lý cái ***. Mạnh nhất trái đất thì sao chứ, so với hắn không đủ nhét kẻ răng. Ta… Hắn còn chưa nói hết câu, ngực đã lõm vào một lỗ lớn, máu tươi từ miệng trào ra, hai chân đứng không vững nữa mà khuỵu xuống. Dương Thiên giọng nói lạnh lùng mang theo chút sát ý khiến những người ở đây không tự chủ được cảm thấy lạnh sống lưng: - Ngươi nên biết. Nếu như người không phải cha của Băng Vân, hiện tại ngươi chỉ còn là một xác chết. Gia chủ Nam Cung gia không ngừng phun ra từng ngụm máu, bên trong ẩn chứa các mảnh nội tạng bị vỡ nát. Hắn không tức giận, vì hắn vốn không có quyền để tức giận. Những gì Dương Thiên nói đều là sự thật, nếu hắn không hạ thủ lưu tình, gia chủ Nam Cung gia lúc này chỉ còn là một xác chết. Ba người còn lại nhìn tên đang khom người dưới đất, ánh mắt có chút thương cảm. Nếu ngươi còn không biết tự kiềm chế, trước khi vị đại năng kia chưa đến, mộ ngươi đã sớm xanh cỏ rồi. Dương Thiên tựa đầu vào lưng ghế, giọng nói bình thường trở lại: - Yên tâm đi, tên kia sẽ không tìm đến đây. Các ngươi cũng không cần lo lắng bị hắn giết chết. Tin vui bất ngờ khiến bọn họ không kịp tiếp nhận, Bạch Dạ gấp gáp hỏi: - Dương Thiên, ngươi nói vậy là sao, chẳng lẽ con Bách Biến Thần Sư này có vấn đề, vị kia không cần đến nó nữa. - Nói nhảm, đương nhiên không phải. Lúc nãy khi kiểm tra vỏ trứng, ta phát hiện phong ấn tên kia lưu lại đã tự hủy trước khi thời gian hiệu lực kết thúc. Bốn người vẫn chưa hiểu lắm, phong ấn thuật là một môn rất cao siêu. Đừng nói tại trái đất nghèo nàn này, tại Tu Chân giới cũng rất ít người tinh thông nó. Dương Thiên kiên nhẫn giải thích: - Tên kia sử dụng một loại phong ấn gọi là Huyết Mạch Phong Ấn Thuật. Dùng máu huyết của mình làm dẫn, phong ấn toàn bộ khí tức cũng như ấn ký lưu lại trên trứng, chỉ mình hắn mới có thể tìm ra. Đáng tiếc Bách Biến Thần Sư trời sinh có năng lực tự ẩn dấu khí tức, nó dùng năng lực gia trì lên tầng phong ấn kia khiến chính tên kia cũng không tìm ra được. - Loại Huyết Mạch Phong Ấn Thuật này rất đặc biệt. Thời gian tồn tại khá dài, tùy theo tu vị của người sử dụng. Theo tính toán của ta hẳn là gần 1000 năm. Dựa theo dấu vết lưu lại trên vỏ trứng, phong ấn đã biến mất cách đây gần 600 năm, Bách Biến Thần Sư từ đó bắt đầu hấp thu linh lực, đến hiện tại mới thành công nở ra. - Việc nó sớm tự hủy trước thời hạn chỉ có một nguyên nhân duy nhất, tên kia đã sớm không còn tồn tại nữa rồi.