Phong Lưu Chân Tiên

Chương 265 : Đại sự của văn gia

Mã Đạt cùng Mã Mãnh nghe thấy cái tên này, nhíu mày nhắc lại: - Irena? Dương Thiên hỏi: - Có vấn đề gì sao? Hai người lắc đầu: - Không có, chỉ là bọn ta cảm thấy cái tên này có chút quen thuộc. - Ngươi đã từng nghe thấy ở chỗ nào? - Nhất thời không nhớ ra được, bọn ta đã đi nhiều nơi, quen biết khá rộng, gặp người có tên như vậy cũng là chuyện bình thường. - Là vậy a, các ngươi đi làm việc đi. - Đã rõ. Hai người rời đi về sau, Hạo ca cũng xin Dương Thiên ra ngoài cho khuây khỏa. Nói là vậy, Dương Thiên thừa biết Hạo ca muốn đích thân đi quan sát tính hình xung quanh đây. Chuyện này sẽ không đem lại tác dụng gì quá lớn, nhưng ít nhất sẽ khiến hắn có việc để làm, còn hơn ngồi đó suy nghĩ, lo lắng. Vì vậy, Dương Thiên cũng không ngăn cản, chỉ bảo hắn một câu “hành sự cẩn thận” rồi đi lên lầu. Ngồi trên tầng cao nhất của ngôi nhà, thần thức Nguyên Anh hậu kỳ không chút giữ lại bạo phát, lập tức bao phủ cả Thất Tinh Đảo lẫn đảo Altas. Trên đảo Altas, ngay khu vực trung tâm có một cây đại thụ cao gần trăm mét, gốc cây khổng lồ 50 người ôm không xuể. Đại thụ liên tục phát ra thiên địa linh khí, khiến cho khu vực trong đảo luôn giữ được nồng độ linh khí rất cao. So với tổng bộ của Ám tổ còn vượt trội hơn vài bậc. Thần thức Dương Thiên tiến lại gần thì bị một bức tường vô hình ngăn cản, không thể tiếp tục tiến sâu lên. Hết cách, từ Luyện Khí đến Nguyên Anh, thần thức chỉ tăng trưởng về lượng. Tức là phạm vi bao quát của Nguyên Anh kỳ sẽ mạnh hơn Luyện Khí kỳ nhiều lần, về bản chất thì không có gì khác biệt. Chỉ khi nào tu sĩ đột phá Phân Thần kỳ, thần thức sẽ có biến đổi về chất, có được thuộc tính công kích. Phân Thần kỳ đại năng chỉ cần ngồi một chỗ có thể nhẹ nhàng xuyên qua các loại rào chắn, xâm nhập tìm hiểu thực hư. Đây là điểm lợi hại nhất của Phân Thần kỳ. Dương Thiên suy nghĩ một hồi, quyết định không mở phong ấn thần thức. Thứ gì bí ẩn mới đáng để ngươi tìm hiểu, đến khi hiểu ra mới cảm nhận được sự thú vị, vui vẻ. Nếu thứ gì cũng nắm trong lòng bàn tay sẽ khiến cuộc sống trở nên vô cùng nhàm chán. Nguồn gốc của thần thụ sớm muộn gì hắn cũng sẽ biết, không rXve5UE cần vội vã. Hiện tại vẫn còn việc khác để làm. Khoảng khắc thần thức Dương Thiên quyết ngang qua 8 hòn đảo, hắn đã vô tình tìm được người quen cũ. Nói là người quen cũ cũng không đúng, Dương Thiên và tên này chưa từng gặp mặt. Lần trước khi hắn đến “đập phá” Văn gia, tên này vẫn một mức trốn ở trong mật thất không dám hiện thân. Khóe miệng hắn vẽ ra một nụ cười: - Đã đến nơi này, đi thăm Văn gia một lát cũng là chuyện nên làm. … Văn Ngữ, thái thượng trưởng lão của Văn gia, lúc này đang ngồi trong một biệt thự gần trung tâm đảo Altas, cách thần thụ một đoạn không xa. Với tư cách là người đứng đầu Văn gia, trưởng lão Khai Quang, địa vị của hắn đa kề cận với hai vị phó hội trưởng nên được ưu tiên ở một trong những nơi có nồng độ thiên địa linh khí cao nhất. Khí tức trên người hắn ngày càng mạnh lên, nhưng đến mức giới hạn nào đó liền hạ xuống. Cứ như vậy hàng trăm lần, cuối cùng mới dừng hẳn lại. Văn Ngữ hai mắt mở ra, tiếc nuối thở dài: - Ta dừng chân ở Kim Đan sơ kỳ đỉnh phong đã gần hai trăm năm, chẳng lẽ cả đời này không có hi vọng đột phá hay sao. Tại sao hắn làm được mà ta lại không làm được. “Hắn” trong lời nói của Văn Ngữ chính là gia chủ gia tộc Roll. Khi Văn Ngữ là Trúc Cơ hậu kỳ, tên kia mới đạt đến Luyện Khí kỳ. Hai người vì tranh giành nữ nhân mà có xung đột. Văn Ngữ ỷ vào tu vị cùng địa vị trong gia tộc mà giành được nàng. Gia chủ gia tộc Roll khi đó chỉ là Luyện Khí kỳ tiểu tu sĩ, là đệ tử tần chót, bị Văn Ngữ buông lời sỉ nhục khiến hắn tức giận đến thổ huyết, việc tu luyện cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Một thời gian không gặp, tiểu tu sĩ kia nay đã khác xưa, trở thành gia chủ đại gia tộc. Hơn nữa còn khiến gia tộc Roll không ngừng lớn mạnh, vượt qua Văn gia, trở thành gia tộc đệ nhất. Văn gia địa vị tụt dốc, khó khăn lắm mới giữ được vị trí trong thập đại gia tộc. Mọi người không hiểu lý do nhưng Văn Ngữ hiểu rõ, tất cả là do tên kia đứng phía sau giở trò, ra tay chèn ép Văn gia. Tên kia tu luyện Vô Tình Đạo, vứt bỏ thất tình lục dục, đến giờ vẫn chưa đạt đến đại thành. Nguyên nhân là vì kẻ hắn căm thù nhất, Văn Ngữ, vẫn còn sống trên thế giới này. Dù vậy, tu vị của gia chủ gia tộc Roll cũng đã đột phá Kim Đan trung kỳ, mạnh hơn Văn Ngữ rất nhiều. Vì lẽ đó, Văn Ngữ mới đem toàn bộ Văn gia gia nhập Khai Quang, vừa giúp gia tộc giữ được vị thế lại vừa tránh được tên kia trả thù. Giờ đây khi đại nạn gần kề, hắn có chút không cam lòng. Kẻ đã từng là con sâu cái kiến trong mắt hắn giờ đã mạnh đến mức hắn phải ngước nhìn. Hai mắt Văn Ngữ hiện lên vẻ hung ác, lòng hạ quyết tâm, nói: - Hi sinh vài tên Trúc Cơ kỳ thì sao chứ, chỉ cần đạt được mục đích, ta sẽ bất chấp tất cả. Dương Thiên đứng ngoài cửa, đang đưa tay lên, định gõ cửa theo phép lịch sự thì dừng lại, nghĩ thầm: - Tên này hình như chuẩn bị làm một việc rất quan trọng. Trước tiên xem hắn muốn làm gì đã. Văn Ngữ không biết những gì mình mới nói đã bị Dương Thiên nghe được, hắn dùng truyền âm thuật phát đi một đoạn tin đến tộc nhân đang cư trú tại 8 hòn đảo: - Toàn bộ tộc nhân có tu vị từ Trúc Cơ trung kỳ trở lên, trong vòng 30 phút tập trung trước nhà của ta, ai chống lại sẽ bị quy cho tội phản tộc. Tin tức vừa phát ra, Văn gia xuất hiện vô số các đoạn tin truyền âm nghị luận, bàn tán: - Có chuyện gì mà thái thượng trưởng lão lại muốn tập trung toàn bộ cao tầng của Văn gia? - Ta cũng không rõ, chắc chắn là đại sự liên quan đến tồn vong của gia tộc. Ta nhờ lần gần đây nhất xảy ra sự kiện giống như thế này chính là lúc gia nhập Khai Quang. Có lẽ là Khai Quang có mệnh lệnh mới được ban xuống. - Cái này chưa chắc, ta có linh cảm xấu về chuyện này. - Nghĩ nhiều vô ích, chẳng phải cứ đến nơi sẽ rõ hay sao? - Đúng vậy, đừng nhiều lời nữa. Mau đi thôi, đến trễ sẽ bị quy cho tội phản tộc, chúng ta gánh không nổi a. Ý kiến mỗi người khác nhau nhưng tất cả đều dùng tốc độ nhanh nhất tiến về phía nơi Văn Ngữ đang ở. Phản tộc là tội danh nặng nhất, bất kỳ ai cũng không muốn bị toàn thể Văn gia truy sát. Đúng 30 phút sau, gần 60 tên Tu Chân giả có tu vị từ Trúc Cơ trung kỳ trở lên xếp chật kín trước cửa nhà Văn Ngữ. Cửa nhà mở, Văn Ngữ một thân mặc đạo bào màu trắng bước ra, âm thanh trầm thấp: - Khai Quang vừa xảy ra một vấn đề rất nghiêm trọng, cần điều động lượng lớn nhân sự. Ta đã thay mặt Văn gia nhận lãnh nhiệm vụ này. Nếu chúng ta hoàn thành tốt, phần thưởng cho mỗi người chính là một năm tu luyện tại đảo Altas. Còn có thêm rất nhiều đan dược, pháp bảo hỗ trợ. Hơn nữa, nhiệm vụ này còn ẩn chứa cơ hội đột phá bình cảnh. Phía dưới truyền lên âm thanh vui mừng: - Một năm tu luyện cộng thêm đan dược, chẳng phải đã đủ để ta đột phá Trúc Cơ hậu kỳ rồi sao? - Ta có khả năng đạt đến Trúc Cơ trung kỳ đỉnh phong a. - Nhiệm vụ có cơ hội đột phá bình cảnh? Ha ha, đây mới chính là thứ ta cần. … Chờ cơn hưng phấn hạ xuống, Văn Ngữ mới ra hiệu cho mọi người yên lặng: - Phần thưởng lớn đồng nghĩa với độ khó khăn cao, điểm này các ngươi chắc đều hiểu rõ. Lời nói của Văn Ngữ thức tỉnh mọi người. Phần thưởng tuy lớn nhưng phải có mạng mới tận hưởng được. Một người bước lên: - Thái thượng trưởng lão, ta muốn hỏi công việc lần này có nguy hiểm đến tính mạng hay không? Văn Ngữ lạnh lùng đáp: - Có. Câu trả lời của Văn Ngữ khiến tất cả chùn bước, đối với bọn hắn, mạng sống mới là quan trọng nhất. Tính mạng không giữ được, mọi thứ chỉ là vô nghĩa. Văn Ngữ thấy vậy, tức giận mắng: - Một lũ vô dụng. Cầu phú quý trong hiểm cảnh, chẳng lẽ đạo lý này các ngươi cũng không hiểu. Chẳng lẽ các ngươi muốn tu vị mãi mãi dậm chân tại chỗ, cuối cùng chết vì thọ nguyên tiêu hao hết. Thay vì vậy, tại sao không một lần liều mình đánh đổi, dù chết cũng không tiếc nuối. Văn gia từ lúc nào lại trở nên yếu đuối như vậy, các ngươi thật sự khiến ta cảm thấy có lỗi với tổ tông. - Văn gia chúng ta trước kia hùng mạnh như thế nào? Tại sao bây giờ lại xếp ở gần cuối thập đại gia tộc? Các ngươi chắc hẳn là người rõ nhất. Các người còn muốn bị ức hiếp đến lúc nào nữa? Nhìn những kẻ trong gia tộc Roll kia đắc ý trong lòng các ngươi có cảm thấy khó chịu hay không? …