30.1
Cho tới bây giờ, Giang Hàn luôn tự định mình là hoa hoa công tử phong lưu phóng khoáng, là Poodle phong ấn trong cơ thể thẳng nam, không nghĩ tới trong một đêm lại bất thình lình phát hiện mình là gay, là gay thì cũng thôi đi, đã vậy còn là một tiểu thụ đói khát không được thỏa mãn dục vọng thấy mãnh nam liền không thể tự dứt ra?
Độ tương phản này quá lớn, Giang Hàn biểu thị mình tuyệt đối không thể tiếp thu.
Để khôi phục danh dự, Giang Hàn đi theo con đường tà đạo lấy thắt lưng của mình trói hai tay Lâm Sở lên đầu giường, sau đó hùng hồn gãi ngứa lòng bàn chân hắn 5 phút đồng hồ.
18 tuổi trừng phạt 16 tuổi vẫn tương đối đơn giản!
Lâm Sở cười tới khóc: “Ha ha ha ha đậu xanh cmn anh ha ha ha ha!”
Giang Hàn phát rồ tiếp tục gãi: “Mày còn có di ngôn gì?”
Lâm Sở cười đến gập người: “Ha ha ha ha em từ hôm qua chưa rửa chân anh dừng tay ha ha ha!”
Xong xuôi Giang Hàn luôn nhấn mạnh mình vốn không có hứng thú với mấy tên cơ bắp, Lâm Sở còn dám nói nữa cậu liền đánh cho chết, hơn nữa vì chứng minh mình tuyệt đối có thể cương cương cực kỳ cương Giang Hàn không chỉ phát rồ tán thêm nhiều em gái, mà còn bắt đầu tán mấy em zai xinh tươi, cố gắng che dấu nội tâm tiểu thụ đang nhộn nhạo đói khát sâu trong lòng, dần dần người trong giới đều biết khẩu vị và tính tình Giang đại thiếu gia, tự giác biết không muốn chết thì đừng trêu chọc Giang Hàn, thế là cậu bắt đầu cuộc sống bề ngoài lạnh lùng kiêu ngạo nội tâm lại chứa hoa cúc nhỏ tịch mịch lẻ loi!
Cho đến ngày cậu gặp phải Mộc Phong.
Mộc Phong da mặt dày như thế Giang Hàn thật sự là lần đầu tiên nhìn thấy trong đời, thế là thành quả tân tân khổ khổ trấn áp bấy lâu cứ như vậy bị Mộc Phong làm hại trôi theo dòng nước!
Nội tâm tiểu thụ đói khát bắt đầu rục rịch!
Giang Hàn thống khổ ở trên giường lăn lộn mấy vòng, sâu sắc kiểm điểm quyết định sai lầm của mình vừa rồi bị ma ám mới cho Mộc Phong ngủ lại, hung hăng đè nén ý niệm đáng xấu hổ muốn bò sang phòng bên cạnh lại!
“Mẹ nó! Ông đây dù không phải công cũng sẽ không chịch!” Mắt Giang Hàn lạnh lùng hiện lên lục quang đem đầu chôn xuống gối, oán hận phát thề.
Bản thiếu gia mới không nằm dưới!
30.2
Từ lúc ở trường nhận nhau hơn nữa còn trao đổi phương thức liên lạc ở quán lẩu, Mai Thu bắt đầu liên tục hỏi han ân cần Mộc Thần, chúc ngủ ngon chúc ăn ngon, mỗi ngày đều nhắn tin, dã tâm rành rành!
Bất quá trừ việc đó ra cũng không có biểu hiện gì khác người, luôn giữ tiêu chuẩn ám muội, duy trì lâu như vậy khiến cho Lâm Sở nghẹn tức đến muốn đập đồ, vừa nhìn đã biết là trà xanh ngâm lâu năm, cũng may Mộc Thần vì không muốn Lâm Sở ghen nên trên cơ bản đều là áp dụng thái độ lạnh nhạt khách khí với Mai Thu.
Như tối hôm nay Lâm Sở đang cùng Mộc Thần chơi game chung trên một cái ipad, Mộc Thần vô cùng thoải mái làm ổ ở trong lòng Lâm Sở, bật điều hòa đắp chăn hài lòng nằm chơi game Hearthstone. Lúc này Mai Thu đột nhiên gửi tin wechat qua, Mộc Thần cầm điện thoại nhìn thoáng một cái liền vội lướt nó sang phải.
“Ai gửi vậy?” Lâm Sở ra-đa dò tình địch tích tích vang lên.
“Mai Thu.” Mộc Thần chuyên tâm chơi game, không tập trung nói.
“Cậu ta gửi cái gì?” Thủy triều dấm chua của Lâm Sở dâng lên.
Mộc Thần ở trong game phóng ra một cái quả cầu lửa, thành công giết chết chút xíu máu còn sót của đối thủ, tâm tình cực kỳ sung sướng, mỉm cười nói: “Thì chúc ngủ ngon, tớ không trả lời.”
Lâm Sở ủy khuất: “Cậu ta chúc ngủ ngon cậu liền cười đến vui vẻ như vậy.”
Mộc Thần vội vàng giải thích: “Không phải, tớ vui vì thắng game.”
“Vậy vừa rồi sao cậu lướt nhanh nó qua như vậy?” Lâm Sở mặt u oán, “Có phải sợ tớ xem không?”
Mộc Thần vô tội nói: “Bởi vì tớ gấp chơi game…”
Hearthstone gì gì đó chơi cực đã.
Lâm Sở vẫn không vui: “Ngày mai lại vẽ người mẫu.”
“Vẽ thì vẽ thôi.” Mộc Thần lại mở một ván game nữa.
“Nói không chừng lại vẽ cậu ta, vẽ nhiều lắm rồi.” Trong mắt Lâm Sở bắn ra hung quang!
Vẽ tiếp tự sát!
Mộc Thần cũng khó hiểu: “Cũng phải, gần đây sao toàn là cậu ấy?”
Thám tử lừng danh Lâm Sở nhanh chóng đưa ra suy luận: “Trường chúng ta nghèo như vậy, nói không chừng cậu ta là làm người mẫu miễn phí, là vì có thể danh chánh ngôn thuận ở trước mặt cậu lộ JJ!”
Lòng dạ đáng chém! Mau lôi ra trảm! (>﹏
Truyện khác cùng thể loại
28 chương
68 chương
12 chương
116 chương
15 chương
11 chương