Phi Thăng Tu Chân Quyển
Chương 14 : Xui như chó
Lăng Tiếu trong áo có một con báo nhỏ,một người kéo theo một thú cuối cùng cũng đi tới cung điện.
Hắn đi vào cung điện đập ngay vào mắt hắn là một đồ án hình thù bát quái, hắn nhìn nhìn một lát đột nhiên thần thức hắn cảm thấy đau nhức,hắn nhanh chóng di dời cặp mắt sang nơi khác mới cảm thấy đỡ hơn.
Hắn hơi biến sắc lui ra xa đồ án một chút rồi hướng đồ án nói lớn " có gì hơn người chứ chờ thực lực ta mạnh lên ta không vẽ bậy lên ngươi thì ta không là Lăng Tiếu"
Nói tựa nói chứ hắn cũng biết bây giờ mình chưa đối phó được nó cho nên nói xong hắn cũng không dám nhìn nó nữa,đành cất bước thăm dò cái đại sảnh này.
Đi được một lúc phía trước hắn xuất hiện một cánh cửa bên trên ghi hai chữ Thư Viện
Lăng Tiếu mừng cười ha ha nói"Ta đúng là may mắn đi bậy đi bạ cũng vào đc chỗ để bí tịch công pháp,hì hì phải tìm ít công pháp nào mạnh mạnh để cho Ngọc Hân tu luyện mới được"
Thế là hắn đẩy cửa định đi vào nhưng hắn đẩy thế nào cũng không mở cửa được,hắn lại thử bằng cách phá cửa nhưng cũng không được, hắn tức giận chửi to"cmn xui như chó, tìm được 1 phòng không thể mở được,mau mở ra nếu không ta tè trước cửa bây giờ"
Làm đủ mọi cách mà vẫn không mở đc cửa phòng không còn cách nào khác là hắn phải đi tìm chổ khác để lại trước cửa phòng một đống nước tiểu
Lại tìm được vài phòng nhưng không có cái nào mở ra đc hắn nghĩ chuyến này coi như đi dạo rồi chả được gì cả,à có lượm được một con báo lười biến chỉ biết ăn và ngủ
Nghĩ vậy hắn cũng gần như tiệt vọng rồi, đi tới gian phòng có chữ trận pháp theo thường lệ hắn đẩy thử cánh cửa.Két........ một tiếng cửa mở vang lên.
Lăng Tiếu kinh ngạc thoáng qua sau đó là kinh hỉ cmn cuối cùng cũng có hi vọng được đồ ngon rồi.
Hắn bước nhanh vào phòng nhìn lướt xung quanh một lát,căn phòng ngoại trừ 1 quyển sách dày và một tờ giấy ra thì không còn cái gì cả.
Hắn bước nhanh tới không cần xem nhiều lắy ngay quyển sách bỏ vào túi áo,rồi cầm tờ giấy lên xem thử nó viết thứ gì.
-gửi người có duyên.
Ta là trưởng môn của Huyền Diệu Môn tu vi Tạo Đan Cảnh đỉnh phong chạm tới ngưỡng cửa Nguyên Anh Kỳ nhưng không biết ai trong cao tầng của Tông Môn ta là nội gián của Tông Môn khác đã để lộ tin này ra ngoài,thế là các Tông Môn của thế lực thù địch ngấm ngầm với nhau lên kế hạch tiêu diệt Huyền Diệu Môn ta, vì bất ngờ không kịp triệu tập đồng minh nên Tông Môn ta rất có thể bị diệt sạch đến lúc đó ta sẽ hy sinh tất cả tông môn khởi động một kết giới làm cho những ai là người còn sống trong kết trận tu vi dưới Nguyên Anh sẽ bị quy tắc kết giới đánh chết, Tông Môn ta lấy trận pháp làm căn cơ nên sau khi kết giới buông lỏng ai nhặt đc quyển Trận Pháp Huyền Diệu quyển trên bàn thì hãy truyền thừa lại nó cho người hữu duyên hoặc học nó ta không muốn truyền thừa lâu năm của Huyền Diệu Tông bị hủy trên tay ta quân địch đã đánh rồi thôi ta đi đây..
Lăng Tiếu bây giờ mới hiểu tại sao lại có cái bí cảnh này đấy nhưng đều đó không quan trọng,quan trọng là hắn đoạt đc chỗ tốt,theo như hắn suy đoán thì những căn phòng không mở được kia là do có trận pháp bảo hộ nên không vào được, chỉ cần hắn học xong cái quyển sách này thì chẳng phải tất cả mọi thứ đều thuộc về hắn sao hì hì.
Mang theo bộ mặt tự sướng của mình hắn bước đi hướng ra cửa phòng
Vừa ra khỏi phòng thật khéo là cùng lúc đó nhóm đệ tử Hoắc Long Giáo lúc nảy bị cướp Báo con cũng đi tới hướng phòng này thế là hai bên gặp mặt .
Lại nói đến nhóm đệ tử Hoắc Long Giáo sau khi đánh giết xong Huyễn Linh Báo mẹ chết 3 người thương tích đầy nhóm kết quả lại là không thấy con Báo con đâu thì giận dữ đùng đùng hướng ngọn núi lớn đi tới
Vào tới Cung Điện bọn hắn càng bực hơn nữa khi mà tìm kiếm mấy phòng rồi mà không có phòng nào mở được đang lúc bực mình muốn tìm người phát tiết thì lại đi đúng hướng căn phòng của Lăng Tiếu.
HCVVCH
Truyện khác cùng thể loại
5 chương
93 chương
1 chương
103 chương