Phi Kiếm Vấn Đạo
Chương 214 : Dò xét cửa vào
Bí ẩn bực này sao có thể tùy tiện báo cho người khác!
Y Tiêu đứng bên cạnh nói. Long nữ Ngao Tuyết cũng không hé răng. Nàng bị nhốt nhiều năm như vậy sao có thể không có chút oán khí? Huống chi lúc này toàn bộ tâm tư nàng đều dồn vào hài nhi của mình. Dù sao lần đầu tiên gặp nhau, nàng cũng e sợ làm cho nữ nhi ghẻ lạnh.
Nam nhân Long tộc quát nói:
- Bí ẩn? Tần Vân! Long tộc Tây hải ta đối xử với ngươi không tệ. Ngươi muốn cứu Ngao Tuyết, Long tộc Tây hải ta cũng không nói nhiều lập tức thả tự do cho Ngao Tuyết. Hiện tại bảo ngươi giúp một tay ngược lại ngươi một mực từ chối, còn nói đi lại thiên hạ không ai dám ép mua ép bán?
Tần Vân cười nói:
- Ta hỏi ngươi lần nữa, ngươi tên gì? Dù sao nên cho ta biết tên dám giương nanh múa vuốt ở trước mặt ta gọi là gì chứ? Hay là ngay cả tên cũng không dám nói?
- Nghe cho kỹ đây. Ta gọi là Ngao Sung!
Nam nhân Long tộc kia cất cao giọng nói.
Tây hải Long vương bên cạnh định lên tiếng:
- Các ngươi...
Ngao Sung nói:
- Long vương! Chuyện này ngài không cần nói! Ta muốn lý luận với hắn một phen! Tần Vân! Thiên Long huyết tinh không phải chúng ta chiếm lợi của ngươi, cũng đồng ý mua bảo bối. Về phần cửa vào trận pháp thì sao? Một lối vào thôi mà. Bảo bối sợ là ngươi đều lấy hết rồi... để chúng ta đi vào thì sao chứ?
Tần Vân nói:
- Ý của ngươi là ngươi bỏ ra bảo bối ta nhất định phải bán Thiên Long huyết tinh cho ngươi? Nếu ta muốn một kiện linh bảo, ngươi chịu sao?
Ngao Sung tức giận:
- Ngươi thật dám mở miệng một kiện linh bảo ư?
Tần Vân đáp trả:
- Đúng vậy. Nói giá cao ngươi lại không đáp ứng. Vật là của ta, bán hay không dĩ nhiên do ta định đoạt! Về phần cửa vào trận pháp? Cửa vào là do ta may mắn phát hiện, dựa vào cái gì nói cho ngươi biết?
Tần Vân quét ánh mắt nhìn lướt qua các Long tộc khác.
Hắn có thể cảm giác được từng người Tây hải Long vương đều giở trò mặt đỏ trong vai chính diện, nhưng chỉ cần mặt đỏ mà không hy vọng gì, lập tức chuyển biến thành mặt trắng tái, đóng vai phản diện ngay.
Đúng như Y thị lão tổ nói. Tứ hải Long tộc đều rất khát vọng Thiên Long huyết tinh! Nếu không có ảnh hưởng của Vạn Tượng điện, chỉ sợ Long tộc Tây hải sẽ tức thời đề cao điều kiện, nhưng có Vạn Tượng điện, Long tộc Tây hải cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe theo.
Tần Vân lắc đầu nói:
- Về phần thả nhạc mẫu của ta ra! Chuyện này đúng ra không tính là công lao của Long tộc Tây hải, chính là các ngươi nhốt! Vì cứu người, ta phải giao dịch với Vạn Tượng điện. Ta bỏ ra Thiên Long huyết tinh. Nhạc mẫu ta phải được tự do! Đây cũng là giao dịch bình thường với Vạn Tượng điện, ngươi dựa vào đâu nói đối xử với ta không tệ?
Ngao Sung tức thì phẫn nộ.
Tây hải Long vương cau mày có vẻ nổi giận:
- Được rồi, được rồi! Ngao Sung! Tính khí ngươi đúng là quá nóng!
Ngao Sung cả giận nói:
- Ta còn xem hắn là thân thích đấy. Hắn nói chuyện lại khó nghe như thế!
Tây hải Long vương quát:
- Ngươi ngậm miệng đi!
- Hừ!
Ngao Sung hừ lạnh một tiếng.
Tần Vân nhìn cảnh tượng này.
Có một số người tu hành, đừng xem tuổi tác cao, dù tu hành thời gian lâu dài nhưng hiểu biết về lòng người đen tối thật không nhiều. Lúc trước Tần Vân còn ở tuổi thiếu niên mười lăm đã đi lại khắp thiên hạ. Trong ba năm đó đã chứng kiến cảnh lòng người đen tối còn nhiều hơn so với mấy chục năm sau này hắn trải qua!
Tần Vân liếc mắt liền nhận ra, đây là Tây hải Long vương thấy Tần Vân mềm cứng đều không ăn được, tự nhiên cố ý quát mắng thuộc hạ.
Tây hải Long vương lắc đầu cười nói:
- Tính khí của Ngao Sung có hơi quá nóng, Tần kiếm tiên cũng đừng thấy lạ! Long tộc ta vốn thưa thớt, đa số cũng không nghe lời nói của Long vương ta!
Tần Vân mỉm cười nói:
- Tính khí nóng thì phải thu lại một chút! Nể mặt nhạc mẫu ta, ta chỉ nói thế thôi. Nếu là người khác ta đã sớm phóng phi kiếm ra dạy dỗ một hồi rồi!
Ngao Sung nghe nói biến sắc.
Tần Vân quét mắt nhìn.
- Ha ha...
Tây hải Long vương vội cười một tràng, tiếp đó nhìn về phía Ngao Tuyết:
- Ngao Tuyết! Ngươi tính về ở Long cung hay có ý định gì khác?
- Ta và Tiêu nhi lần đầu gặp nhau, muốn đi nhân gian một chuyến.
Ngao Tuyết nói.
- Cũng tốt!
Tây hải Long vương gật đầu.
- Tần kiếm tiên!
Tây hải Long vương nhìn Tần Vân nói:
- Bảo bối ngươi chiếm được từ Thiên Long cung thượng cổ, đặc biệt là Thiên Long huyết tinh, nếu thật có ý muốn bán cũng nên nói cho Tây hải ta một tiếng. Đến lúc đó Long tộc Tây hải ta cũng có thể xuất ra giá cả, người trả giá cao thì được chứ!
Tần Vân gật đầu:
- Nếu như muốn bán, nhất định sẽ báo cho Long vương!
Về phần bán cho người nào là quyền của mình. Mình có thể bán cho Long tộc Đông hải. Thậm chí có thể bán cho Triều đình, Linh Bảo sơn các nơi.
- Ha ha... Ta sẽ ghi nhớ lời này của Tần kiếm tiên!
Tây hải Long vương cười nói.
- Chúng ta không quấy rầy nữa, trở về trước đây!
Tần Vân nói.
Sau đó Tần Vân, Y Tiêu và Ngao Tuyết cưỡi mây bay theo hướng đông.
Long tộc Tây hải cũng nhìn theo thật xa, rồi cùng bay về Long cung sâu trong biển rộng.
Ngao Sung cả giận nói:
- Giỏi cho tên Tần Vân, chỉ là một tên Cực cảnh Kiếm Tiên thôi mà phách lối như vậy! Một Long tộc ta đều sánh ngang với Tiên Thiên Kim Đan, chiến lực còn cao hơn. Một tên Kiếm tiên Nhân tộc nho nhỏ mà cũng dám không nể mặt mũi Long tộc Tây hải ta!
- Kiếm tiên Nhân tộc này lớn lối là hắn có chỗ dựa vào. Phi kiếm thuật một tay diễn biến chu thiên, ai trong chúng ta có thể phá đây?
Xung quanh long tử long nữ nghị luận.
Còn Long vương, Kỳ trưởng lão thì đi vào Long cung.
Kỳ trưởng lão lên tiếng:
- Mềm cứng đều không ăn thua! Tần Vân kia cũng biết Thiên Long huyết tinh là đồ tốt, chưa tới thời khắc mấu chốt hắn sẽ không tùy tiện lấy ra. Nếu bán ra công khai, bàn về tích lũy khả năng Tây hải ta còn lâu mới bằng được Đông hải!
- Ừm!
Tây hải Long vương gật đầu.
Trong Tứ hải Long tộc, Đông hải đứng đầu.
Thực lực của Đông hải Long cung đều mạnh hơn một chút so với Long tộc ba hải kia cộng lại. Chủ yếu vì Long tộc Đông hải vốn là ngọn nguồn của Long tộc.
Tây hải Long vương ra lệnh:
- Dò tra! Tra xét cẩn thận xem cửa vào mới Tần Vân phát hiện rốt cuộc ở nơi nào! Hắn có thể đoạt bảo từ trong đó, Long tộc chúng ta không hẳn không thể! Nếu thật dò tra không ra thì hỏi thăm Vạn Tượng điện, xem Vạn Tượng điện có biết hay không?
Vạn Tượng điện thẩm thấu vào tứ hải Thủy tộc, Nhân tộc cùng với Yêu Ma, tự nhiên là biết rất nhiều bí ẩn.
...
Trong một tòa thủy phủ dưới đáy biển.
Giao long vảy màu đỏ thẫm chiếm cứ nơi này. Hắn lắc lư râu rồng trong cảnh tượng hư ảo phía trước, sương mù đen ngưng tụ hiện ra một vị Ma Thần, trên đầu mơ hồ có hai cái sừng cong.
Vị Ma Thần từ sương mù đen ngưng tụ mở miệng nói:
- Ứng Giao! Thiên Long huyết tinh của Tần Vân, bộ phận tình báo đã tra ra!
- Nói!
Giao long vảy đỏ thẫm nói.
Ma Thần vội đáp:
- Khoảng ba năm trước, hai tên con cháu Y thị được Tần Vân cứu trở về, đưa về Tử Vân cung Y thị ở Y Thủy thành! Địa phương mà hai tên con cháu Y thị kia mất tích cách rất gần Thiên Long cung thượng cổ! Tần Vân tìm được trận pháp cửa vào mới, có thể có liên quan tới hai tên con cháu Y thị hắn cứu. Ta nghĩ có thể đi điều tra hai tên con cháu Y thị kia!
- Ừm!
Giao long vảy đỏ thẫm khẽ gật đầu.
Tiếp theo truyền tin cắt đứt.
Giao long vảy màu đỏ thẫm lập tức ra lệnh, bắt đầu dò xét hai tên con cháu Y thị kia. Dù sao một cái cửa vào trận pháp mới cũng có khả năng thu hoạch kinh người! Tần Vân từ khi chiếm được cửa vào trận pháp mới, bị giới hạn thực lực, có lẽ cũng không tính là nhiều.
Mặc dù là Vạn Tượng điện lúc này cũng không biết Tần Vân đã thành tựu Tử Kim Kim Đan.
Trước khi thành công Tử Kim Kim Đan, hắn chỉ có thể xem như trình độ bình thường trong Cực cảnh. Ngay cả yêu ma quỷ quái được sinh ra do khí tức một đoạn cánh tay của vực ngoại Ma Thần mà hắn cũng không thể giải quyết được. Còn hiện nay? Tần Vân thu được rất nhiều bảo vật, đều đánh thẳng tới chỗ đám thủ vệ thần tướng hộ pháp bên trong cung điện!
Trong thiên hạ, dưới cấp Tiên Nhân Ma Thần trở xuống, tìm một người mạnh bằng Tần Vân thật quá khó khăn!
Biển rộng mênh mông.
Tần Vân, Y Tiêu, Ngao Tuyết cũng nhìn thấy bờ biển xa xa. Trên đoạn đường cưỡi mây phi hành, tuy rằng bay chậm nhưng Y Tiêu với Ngao Tuyết cũng dần dần quen thuộc hơn. Hai người gần gũi hơn rất nhiều. Y Tiêu đã gọi tiếng ‘Mẫu thân’. Ngao Tuyết thì vô cùng thương yêu nữ nhi nhiều năm không gặp này.
Y Tiêu nói:
- Vân ca! Thiếp định cùng mẫu thân đi bên ngoài nhiều một chút! Tạm thời hãy khoan trở về Quảng Lăng!
Tần Vân gật đầu:
- Cũng được! Cần ta đi chung không?
- Không cần!
Y Tiêu nói từ chối.
Tần Vân gật gật đầu.
Cho hai mẫu thân nữ nhi bọn họ một ít thời gian đi!
- Nhạc mẫu! Đi lại ở bên ngoài vẫn cần vật hộ thân chứ?
Tần Vân hỏi, thật ra thê tử Y Tiêu có một số đạo phù hộ thân vô cùng lợi hại.
Ngao Tuyết mỉm cười nói:
- Những năm tháng ta bị nhốt đã gian khổ tu hành. Mặc dù cách Chân Long cảnh còn rất xa vời, nhưng cũng đạt tới tầng thứ lĩnh vực ý cảnh! Long tộc ta đạt tới lĩnh vực ý cảnh... bàn về thực lực cũng không kém bao nhiêu so với Cực cảnh!
Tần Vân kinh ngạc.
Nhạc mẫu, không ngờ lại là đại cao thủ bực này.
- Mẫu thân, người đã đạt tới tầng thứ lĩnh vực ý cảnh ư?
Y Tiêu cũng kinh ngạc.
Ngao Tuyết nói:
- Long tộc ta đạt tới tầng thứ Tiên Thiên Kim Đan rất dễ dàng. Nhưng chính vì quá dễ dàng ngược lại rất ít nắm giữ ý cảnh thiên đạo! Lúc trước sau khi ta bị bắt, trong bi thương ta vẫn gian khổ tu hành, lại tìm hiểu ý cảnh thiên đạo. Hơn hai mươi năm qua cũng đạt tới tầng thứ lĩnh vực ý cảnh!
- Trong cùng lớp tuổi đương thời của Long tộc Tây hải, e rằng nhạc mẫu là số một số hai đó!
Tần Vân tán dương.
Ngao Tuyết khiêm tốn:
- Miễn cưỡng ở tốp ba thôi!
Tần Vân gật đầu.
Long tộc không thua gì một số dị chủng Ngạc long. Long tộc ở tầng thứ lĩnh vực ý cảnh, đích xác chiến lực sánh ngang cực cảnh! Cộng thêm bọn họ sở trường hơn trong nước biển, cho nên Tứ hải Long tộc mới có thể tuyệt đối thống trị bốn biển.
Ngao Tuyết đề nghị:
- Tần Vân! Ta muốn đi xem lại rất nhiều nơi. Sau một thời gian ta sẽ cùng Tiêu nhi đi Quảng Lăng!
Tần Vân liền đồng tình:
- Không sao, đi nhiều nhìn nhiều một chút. Ta có thể tìm đến Tiêu Tiêu lúc khác!
Y Tiêu cười:
- Mẫu thân, chúng ta đi thôi! Vân ca có Hóa hồng thuật. Nếu nói đến gặp chúng ta, trong vòng một canh giờ nhất định là chạy tới!
Ngao Tuyết mỉm cười gật đầu.
Nhìn nữ nhi và nữ tế thương yêu nhau, Ngao Tuyết rất vui.
Tiếp theo hai người Ngao Tuyết, Y Tiêu cưỡi mây bay đi hướng Côn Lôn châu.
Tần Vân nhìn theo một hồi, sau đó cũng bay ngược lại hướng Giang châu...
Truyện khác cùng thể loại
134 chương
30 chương
74 chương
33 chương
156 chương
17 chương