Cuộc sống mới tại dị giới

Chương 1 : Vạn Thiên Vũ

Thiên lam tinh một nơi có ngoại hình và cấu tạo khá giống với trái đất. nơi đây có rất nhiều vùng đất liền lớn nhỏ khác nhau, nằm rải rác khắp nơi và được bao bộc bởi các vùng biển cả, đại dương rộng lớn. tuy nói là nằm rải rác khắp nơi nhưng hầu như tất cả các vùng đất liền này đều nằm tụ tập lại gằn nhau thành năm khu vực chính của thiên lam tinh. không giống với trái đất nơi này tồn tại một loại khí đặc biệt tuy là không thể nhìn thấy nhưng các sinh vật lại có thể tăng cường sức mạnh của bản thân. tuy nói là khí nhưng nó lại giống nhu là năng lượng hơn. nếu như ai có đôi mắt giống như sharingan hay rinnegan trong naruto thì có thể thấy chúng một cách dễ dàng. những khí này tồn tại khắp nơi tuy nhiên lại không đồng đều, nhưng nó lại có vô cùng vô tận gần như không bao giờ cạn kiệt. không dài dòng nữa khí đó chính là linh khí và thiên lam tinh là một thế giới mà người ta hay nói là thế giới tu tiên. ngấm nhìn đủ rồi bây giờ cũng nên xuống dưới. các khu rừng trải dài bạt ngàn và che phủ khắp nơi chiếm khoảng 75% diện tích của toàn lục địa. thiên nhiên trong các khu rừng vô cùng đa dang. từ các loài chim, cầm, các thú có thể bay được đều tự do tung cánh trên bầu trời. cho đến các loài động vật chạy nhảy trên mật đất một cách tự do nếu không thì cũng là chạy để bảo toàn mạng sống. cái cuộc sống bình yên đó bỗng nhiên bị phá hỏng một chút bởi một cột sáng không được lớn lắm và biến mất khá nhanh. nhìn kỉ hơn thì vào nơi phát ra cột sáng thì nơi đó có một người thanh niên khoảng 18 tuổi đang nằm một đống với tình trạng thôi thóp, trên mặt thì máu đang chảy ra không ngừng từ mắt, tai, mũi và miệng. chỉ thở ra chứ không thể hít vào nên có thể nói thập tử vô sinh, chết là chắc chắn. . . quay lại một chút với người thanh niên này trước khi từ cột sáng ở trong khu rừng này. cách nơi này vài chục ngàn kilômet có một thành lớn, số dân cư sống trong thành lên đến vài chục triệu người. tại lãnh địa của gia tộc vạn gia. hiện tại đang diễn ra một sự kiện quan trọng tại cấm địa của gia tộc. trung tâm cấm địa có một cái tế đàn chuyên dùng cho mấy việc quan trọng. ở giữa cấm địa này có một người thanh niên đang bị xích lại bằng những dây xích lớn xích hai tay hai chân lại và đang kêu la thảm thiết. các sợi dây xích được cột bốn cột trụ được đặt bốn gốc của tế đàn, tuy vậy nhưng mấy sợi dây xích cũng khá dài nên được để năm ngổn ngan trên tế đàn. phía trên mõi cậy cột lại có một người đang đứng cùng nhau thi triển thuật chú gì đó với người thanh niên ở phía dưới tế đàn. càng thi triển thì trên người của người thanh niên này càng bốc lên một loại khí nào đó màu đỏ thẩm như máu, không chỉ thế không khí xung quanh cứ như là bị nung nóng lên. “ha ha ha... quả thật không thể ngờ. liệt hỏa huyết mạch, còn hơn thế nữa hỏa linh chi thể. đúng là trời cũng muốn giúp vạn gia ta” “chúc mừng gia chủ” “chúc mừng phụ thân” tất cả mọi người đang đứng bên ngoài tế đàn đang cùng nhau chúc mừng người đàn ông đứng ở giữa và gằn mép tế đàn. người đàn ông này là vạn thế liệt, gia chủ hiện tại của vạn gia. “đó là đương nhiên, ngày mai chúng ta sẻ tổ chức tiệc mừng, còn bây giờ phải giải quyết chuyện này cho xong cái đã” nói xong vạn thế liệt nhìn vào người thanh niên nằm ở giữa tế đàn với ánh mắt vô cùng tham lam và miệng thì nở một cười trông vô cùng nham hiểm. nghe lão gia chủ nói như vậy cả đám người còn lại nhìn nhau và cùng gặt đầu ngầm đồng ý với điều mà gia chủ nói. rồi cả đám người cùng nhau nhìn về phía trung tâm tế đàn mà trên khuôn mặt mỗi người đều vui vẽ cho điều sấp tới. lúc này ở giữa tế đàn người thanh niên ngày vẫn không ngừng kêu la, lăn lộn qua lại trong đau đớn. tiếng la hét hoà với tiếng dây xích đã lấn ác đi hết mọi âm thanh bên ngoài. trong lúc kêu la đôi mắt của người thanh niên nhìn thấy bóng hình bóng hình quen thuộc quen thuộc của người đàn ông đang đứng ở bên ngoài tế đàn, bằng tất cả sức lực hiện tại của mình người thanh niên ráng lết từng chút một một cách khó khăng trong đau đơn nhấm tìm nhánh cỏ cứu mạng từ người đàn ông này. sau một lúc, người thanh niên cũng lết tới phần rìa của tế đàn. cách người đàn ông rất gần, khi tới gần người thanh niên lấy hai nắm lấy chân của người đàn ông sau đó cố ngước lên nhìn người đàn ông và cố gắng nói: “phụ thân... cứu con”. tất nhiên người đàn ông đang cầu xin là cha của hắn, đồng thời cũng chính là vạn thế liệt, gia chủ của vạn gia. nghe đứa con của mình cầu xin cứu mạng, vạn thế liệt không nói gì chỉ ngồi xổm xuống, sau đó lấy hai tay của mình nâng con mình lên ngang tầm mắt của mình và nhẹ nhàng nói. “vạn thiên vũ, con cứ yên tâm mọi chuyện rồi cũng trôi qua thôi, chỉ một lác nữa thôi là con không còn cảm thấy đau đớn gì hết” “thật không cha” vạn thiên vũ vui mừng mà quên đi đau đớn mà quên đi đau đớn. “tất nhiên rối, sau khi chết thì còn cảm thấy đau đớn gì nữa đâu chứ” vạn thế liệt nói với vẽ mặt vui tươi nhưng giọng điệu lại không mang một chút cảm tình nào. “là sao?” vạn thiên vũ ngạc nhiên vì câu trả lời. “là vì hôm nay ta chỉ có ý định rút liệt hỏa huyết mạch của con rồi đem con cho ngũ trưởng lão luyện hóa con thành khối lỗi” vạn thế liệt ngưng lại vài giây rồi nói tiếp. “nhưng thiên phú của con lại quá tốt quá nghịch thiên không chỉ có liệt hỏa huyết mạch mà còn có hỏa linh chi thể, nên ta không thể nào mà không ra quyết định không chỉ rút huyết mà còn nạo cốt đào thể của con nữa. con thử nói xem sau những chuyện đó thì con có sống nỗi không” vạn thế liệt nói ra những lời đó với giọng vô cùng lạnh lùng và sắc mặc vô cảm như là đang nói chuyện với kẻ thù không đội trời chung chứ không phải là đang nói với đứa con cùng chung huyết thống. nghe những lời nói không cảm xúc phát ra từ miệng của vạn thế liệt, cả người của vạn thiên vũ như chết lặng đi, hai hàng nước mắt chảy dài càng làm nhòe đi mọi thứ trước mắt của van thiên vũ. “tại sao... lại.. nhẫn tâm với...con như...vậy” vạn thiên vũ nói trong sự đau đớn của cả trong lẫn ngoài. vạn thế liệt đáp lại bằng giọng điệu đầy khinh bỉ. “chuyện đó còn phải hỏi sao, mày và con mẹ rác rưởi của mày là nỗi ô nhục của cuộc đời tao. mày nghĩ tao nuôi mày vì lý do gì chứ. là liệt hỏa huyết mạch mà mày đang nắm giữ mày có biết không hả?” “nếu không phải mày có tỷ lệ cao thức tỉnh huyết mạch hỏa hệ thuần khiết thì tao cũng đã ném mày vào rừng cho yêu thú ăn rồi, chứ không phải như vậy thì mày không sống tời giờ đâu con ạ” “với lại còn một điều này nữa mà tao muốn nói cho mày biết” “tao chưa bao giờ coi mầy là con của tao cả” nói rồi vạn thế liệt đứng dậy lấy chân đá vào bụng của vạn thiên vũ khiến cho vạn thiên vũ bay trở lại tế đàng trong sợ ngở ngàn vì sốc. vạn thiên vũ rớt xuống tại trung tâm của tế đàn. một ngụm máu được phun ra từ miệng của vạn thiên vũ do chấn thương từ bị đá trở lại tế đàn khiến cho vạn thiên vũ vô cùng đau đớn. hai dòng nước mắt chảy dày trên mặt của vạn thiên vũ bởi vì đau đớn, nhưng không phải đau đớn do bị rút huyết, bị chấn thương khi rơi vào tế đàn hay do đan điền bị phá hoàn toàn do bị vạn thế liệt đá mà do hắn đau lòng. vạn thiên vũ đau lòng vì từ trước tới nay hắn luôn coi vạn thế liệt là cha, là người quan trọng nhất sau khi mẹ của hắn mất. hắn chỉ muốn một thứ vô cùng đơn giản đó chính là gia đình, chỉ muốn được vạn thế liệt xoa đầu, cười đùa và khen ngợi hắn như những người anh chị em khác. chính vì thế nên vạn thiên vũ mới tìm một cách từ lao đầu vào tu luyện như một tên điên cho đến tìm cách thức tỉnh liệt hoả huyết mạch của vạn gia. tất cả chỉ để hắn được cha mình công nhận mà thôi. nhưng tất cả mọi thứ giờ đây chỉ còn là những ảo tưởng hư vô, là cát bụi. vạn thiên vũ cảm thấy hận tất cả một thứ, từ thiên địa bất công khi cho hắn một số mệnh như thế, hận người mẹ đã bỏ hắn lại đây, hận toàn bộ vạn gia, hận người cha nhẫn tâm này. nhưng hận thì làm được gì ? nếu như hận mà có thể giúp hấn có thể thoát khỏi nơi này thì vạn thiên vũ cũng sẽ bán cả linh hồn cho thù hận, nhưng không thể vì vậy nên vạn thiên vũ chỉ có thể nuốt hận thù và chờ đợi cái chết đang đến trong đau đớn. và bây giờ vạn thiên vũ chỉ hy vọng là kiếp sau mình có một cuộc sống tốt hơn, không cần quá giàu có chỉ cần hạnh phúc là được. đề cử truyện hay tháng 5: trọng sinh làm mạnh nhất kiếm thần ta có một thân bị động kỹ, ta thật không phải khí vận chi tử, main thông minh, không trung, không gái