Phép Màu Của Tình Yêu Diệu Kỳ
Chương 26 : Cô gái lạ
Tại một căn biệt thự sang trọng, hoa khoe sắc cả một khu vườn, cây xanh phủ kín, căn biệt thự với màu chủ đạo là xanh và trắng, vô cùng trang nhã nhưng không kém phần sang trọng. Mặc dù trời đã tối nhưng vẻ đẹp của căn biệt thự vẫn không bị lu mờ. Nhưng ngược lại với vẻ bên ngoài của căn biệt thự, bên trong là một màu u buồn, một nỗi đau khổ bao trùm lấy căn biệt thự
"Kính kong, kính kong" Tiếng chuông cửa vang lên mọi người đang ngồi ở phòng khách cũng giật mình ngoái nhìn ra ngoài. Haru vừa bê khay nước từ trong bếp ra thì nghe thấy tiếng chuông liền đặt khay nước xuống bàn
-Để tao ra mở cửa- Haru nói rồi đi ra ngoài
"Cạch" Haru mở cửa ra, một cô gái mặc một bộ đồ đen trắng từ đầu đến chân, mái tóc đen được cột cao lên, đôi mắt đen sâu thẳm, áo sơ mi trắng, quần jean đen, giày thể thao đen, áo khoác ngoài đen, nhìn kĩ cô gái đó cũng rất đẹp nha
-Ơ...cô là...- Haru hoàn hồn lên tiếng sau một hồi ngẩn ngơ nhìn cô gái kia
Ánh mắt kia nhìn Haru, đôi mắt đã sưng húp cả lên rồi, chắc là khóc nhiều quá đây mà. Dù đã cố lau đi những giọt nước mắt kia nhưng vẫn không thể giấu được đôi mắt sưng húp kia
Cô gái kia khẽ mỉm cười nhìn Haru
-Xin chào, cứ gọi tôi là Ami- Cô gái kia nói
-Hả? Ami? tên nghe...lạ quá- Haru ngạc nhiên- Cô không phải người ở đây à?
-Ừ! Nhưng bây giờ điều đó không quan trọng, tôi có chuyện muốn thông báo với mọi người- Ami nói
-À ờ...mời cô vào- Haru đứng sang một bên cho Ami đi vào trong rồi đóng cửa lại, đi vào theo Ami
Ami vừa bước vào nhà, mọi người đã quay qua nhìn Ami, Haru bước vào
-Mời cô ngồi- Haru nói
-Cảm ơn- Ami ngồi xuống một cái ghế đối diện tụi kia
-Mời cô uống nước- Haru đưa cho Ami ly nước
-Cảm ơn- Ami nhận luy nước từ tay Haru rồi nhìn xung quanh nhà
Haru ngồi xuống chỗ ghế còn trống bên cạnh nhỏ
-Cô gái này là ai vậy?- Nhỏ quay qua hỏi Haru
Haru lắc đầu, nhìn về phía Ami
-Cô là ai vậy?- Dezy nhìn Ami nói
-À tôi xin tự giới thiệu, tôi là Ami- Ami nói
-Ami? Cô đến đây làm gì?- Kin
-Tôi có chuyện muốn thông báo! Mọi người đang tìm một người có tên là Ice phải không?- Ami
-Sao cô biết? Cô là ai?- Hắn đột nhiên quay qua Ami và giữ vai Ami lại
-Ơ...- Ami ngạc nhiên nhìn hắn "Anh ta sao vậy?"
-Bình tĩnh đi Ken, để yên cô ấy nói coi- Cậu lôi hắn ra
-Cô biết gì thì hãy nói chúng tôi biết, coi như chúng tôi xin cô- Nhỏ nói
-Không phải cầu xin! Tôi đến đây để làm theo lời của Ice nói với mọi người rằng cô ấy đã an toàn nhưng hiện giờ chưa thể ra mặt được- Ami
-Thật chứ?- Hắn
-Ừ!- Ami gật đầu- Tuy nhiên chuyện của Queen cô ấy hiện tại không thể quản được, vậy nên trong vòng ba ngày tới phải phiền đến các cô quản hộ
-Yên tâm! Queen thì chúng tôi luôn luôn quan tâm rồi, sẽ không có vấn đề gì đâu- San
-Vậy thì tốt- Ami
-Ami này, cô có quan hệ gì với Ice vậy?- Cậu
-Phải đó! Sao Ice lại nói những chuyện này với cô mà không nói với chị Kim hay chúng tôi?- Senni
Ami khẽ mỉm cười rồi đứng dậy
-Mọi người chỉ cần biết vậy là được rồi, nhiệm vụ của tôi đã hết, tạm biệt- Ami nói rồi đi luôn
-Khoan đã! Cô chưa được đi- Hắn cố chạy theo Ami ngay nhưng vừa chạy ra đến cổng đã chẳng thấy đâu nữa rồi
Tụi kia cũng chạy ra theo sau nhưng cũng không thấy kịp
-Cô gái tên Ami đó đâu rồi?- Kun
-Không biết! Vừa chạy ra đã không thấy đâu rồi- Hắn
-Không lẽ đó là...m...- Nhỏ đột nhiên tái mặt
-Đồ ngốc! Ban ngày ban mặt là gì có ma?- Cậu đột nhiên cốc đầu nhỏ một cái rõ đau- Cô đi chơi đêm thì không sợ mà ban ngày ban mặt cô lại sợ à?
-Đau nha tên kia- Nhỏ ôm đầu- Tôi sợ gì mặc kệ tôi, liên quan đến anh à?
-Ơ...- Cậu thực sự không biết nói gì nữa rồi
Nhỏ nói phải, liên quan gì đến cậu đâu mà cậu phải quan tâm chứ? Nhưng không được trêu chọc cô nàng này thì cậu lại thấy vô cùng khó chịu, tại sao chứ?
-Dù sao cũng biết Ice an toàn là tốt rồi, có thể an tâm được phần nào rồi- Kan
-Ừ! Mọi người vô nhà nghỉ ngơi một chút đi, mấy tháng nay ăn ngủ không yên rồi- Haru
-Vậy tụi này ngủ ở đây luôn nha?- Cậu
-Ai cho anh ngủ ở đây mà anh ngủ?- Nhỏ
-Biệt thự này của riêng cô chắc?
-Không phải của riêng tôi mà là của chị Ice nhưng tôi ở đây, tôi cũng có quyền chứ?
-Của Ice chứ có phải của cô đâu mà cấm tôi?
-Tôi thích đấy, anh làm gì được tôi?
-Thôi, thôi! Tôi xin hai người đó- San vô can
-Tụi anh có thể nghỉ ngơi ở đây một đêm rồi sáng mai về nhà cũng được, dù sao trời cũng gần tối rồi, các anh chưa ăn tối phải không? Vậy vô ăn cùng chúng tôi luôn cũng được- Haru
-Đấy, cô thấy chưa?- Cậu
-Đồ vô duyên- Nhỏ lườm cậu một cái rõ sợ
-Nghỉ thì được nhưng cấm được lên tầng 4 đó- Dezy
-Tại sao vậy?- Kin
-Cấm địa của Ice, ai cũng không được lên- Senni
-Cấm địa?
Truyện khác cùng thể loại
8 chương
31 chương
35 chương
23 chương
34 chương
54 chương