_ Tư Đồ Tĩnh Nam nghe xong những lời của Ảnh Hồng nói thì bỗng nhiên cảm thấy muốn cười thật lớn dù biết bạn thân là người đang muốn chết “Ha… ha… ha”.
_ Ảnh Nhất thấy Chủ nhân của mình lâu rồi chưa cười nên khi nghe Tư Đồ Tĩnh Nam cười thì trong ở trong lòng chỉ thấy sợ chứ không thấy vui mừng một chút nào “Gia, người đừng làm thuộc hạ sợ”.
_ Tức giận bộc phát lên Ảnh Nhất quay ngoắt lại nhìn Ảnh Hồng quát lên “Còn ngươi sao lại dám dùng hoạt ngôn dạy bảo Vương Gia, chủ nhân của ngươi đang xem thường Hoàng Quyền hay sao lại dám dùng những lời đó”.
_ Tư Đồ Tĩnh Nam thấy Ảnh Nhất tức giận thì gọi lớn “Ảnh Nhất”.
_ Thấy thuộc hạ nghe lời Tư Đồ Tĩnh Nam nói với Ảnh Hồng “Còn ngươi Ảnh Hồng cô nương, xin hãy chuyển những lời này của ta với chủ nhân của ngươi. Đối với người muốn chết thì trong cuộc đời họ không còn điều gì để luyến tiếc, mong mỏi nữa mà chỉ có bóng tối cô đơn lạnh lẽo đến tận xương tủy nên chỉ có cái chết thì họ mới được thoải mái mà thôi nhưng nếu có một kỳ tích hay một ánh sáng sưởi ấm xua tan bóng tối thì họ dù sắp chết cũng muốn luyến tiếc để sống tiếp”.
_ Ảnh Hồng nghe Tư Đồ Tĩnh Nam nói xong thì cung kính bẩm lại “Ảnh Hồng sẽ chuyển những lời của Vương gia đến chủ nhân không sót một lời”.
_ Người muốn gặp thì không gặp được còn lời người khác truyền lại cũng đã nghe nên không còn việc phải ở lại đây nên Tư Đồ Tĩnh Nam muốn hồi phủ để nghỉ ngơi rồi “Vậy thì được rồi, Ảnh Nhất chúng ta hồi phủ thôi không thì chúng ta cản trở Tửu Thượng Lâu buôn bán mất”.
_ Sau khi thấy Tư Đồ Tĩnh Nam rời khỏi Tửu Thượng Lâu một lúc, khách trong quán cũng thưa thớt nên Ảnh Hồng lên Phòng của mình để gặp chủ nhân “Chủ nhân”.
_ Thấy Ảnh Hồng xuất hiện thì Nam Cung Nguyệt Nghi cũng biết là chuyện bên dưới đã giải quyết xong và lời của Tư Đồ Tĩnh Nam nói cô cũng nghe được “ Ừm, Ta đã nghe hết rồi bây giờ ta với Tiểu Phúc phải về Phủ Thừa Tướng. Còn ngươi thì hai ngày nữa cùng bọn họ đến chỗ của ta, ta có công việc muốn các ngươi làm”.
_ “Dạ, thuộc hạ sẽ đến đúng giờ”.
_ Sau khi dặn dò xong xuôi thì Nam Cung Nguyệt Nghi cùng với Tiểu Phúc từ cửa sau của Tửu Thượng Lâu ra ngoài và tìm con đường ngắn nhất quay về Phủ Thừa Tướng để không ai nghi ngờ.
_ Tư Đồ Tĩnh Nam và Ảnh Nhất sau khi ra khỏi Tửu Thượng Lâu không hồi phủ của mình nữa mà nấp sau Tửu Lâu đối diện quan sát cửa sau xem người ra là ai “A, Ảnh Nhất đó là ai vậy, vị cô nương từ của sau của Tửu Thượng Lâu ra đó”.
_ Ảnh Nhất khi nghe Vương Gia của mình hỏi thì lục trong đầu óc của mình về thông tin của các vị tiểu thư quyền quý trong kinh thành và những cô nương đặc biệt có vết bớt trên mặt thì thấy vị Đại Tiểu Thư của Phủ Thừa Tướng là đúng nhất “Dạ, hình như thuộc hạ nhìn không nhầm trên khuôn mặt trên vị cô nương đó có một vết bớt lớn chiếm hết gần hết khuôn mặt mà nội trong cả kinh thành này chỉ có vị Đại Tiểu thư của Phủ Thừa Tướng Nam Cung Nguyệt Nghi, con gái của Trần Mỹ Phụng người có nhan sắc đẹp nhất Thiên Vương Quốc, ngoài ra là cháu ngoại của Trịnh Quốc Công và cũng là người Thái Hậu yêu quý nhất nhưng vì cái chết của mẫu thân vị Đại Tiểu Thư đó mà đau thương. Sau đó lấy lý do mình có bệnh trong người và mong muốn cầu phúc cho hoàng thượng và Thiên Vương Quốc bình an thịnh vượng nên lên chùa cầu phúc, việc này đã làm cho cuộc sống của vị Đại tiểu thư này vô cùng cực khổ khi mà cha không thương di nương ghen ghét tỷ muội thì hãm hại mình và chưa bao giờ rời khỏi Phủ Thừa Tướng sau cái chết của mẫu thân mình”.
_ Tư Đồ Tĩnh Nam nhìn hình ảnh Nam Cung Nguyệt Nghi nhìn trước ngó sau rồi kéo nha hoàn phía sau của mình đi con đường gần nhất đến phủ thừa tướng một cách thuần thục mà trong khi đối với người chưa bao giờ rời khỏi phủ thì đối diện với tìm hiểu như vậy là vô cùng dư thừa “Chưa bước chân ra khỏi phủ từ rất lâu nhưng Ta lại thấy Nam Cung Nguyệt Nghi đó không sợ trời không sợ đất nhưng lại muốn trời đất quay cuồng theo mình”.
_ “Vậy sao thuộc hạ lại không thấy vậy”.
_ Nhìn mãi khi khuất bóng Nam Cung Nguyệt Nghi thì Tư Đồ Tĩnh Nam quay người lại sai Ảnh Nhất đi tìm hiểu những thông tin mà mình muốn biết “Không thấy vậy sao, thì ngươi giúp ta điều tra hai thứ. Thứ hai tài sản của Nguyệt Ảnh chủ lâu là gồm những tài sản gì và Nam Cung Nguyệt Nghi là người như thế nào. Tra xong thì báo lại từng chuyện cho ta”.
Truyện khác cùng thể loại
126 chương
157 chương
10 chương
790 chương