Edit: Linhlady
Mạc Vân Quả cũng không bài xích màu hồng phấn, chỉ là màu cô thích nhất vàng kim mà thôi.
“Tiểu Quả Quả, hiện tại ngươi cảm thấy khá hơn chút nào không?”
“Đúng vậy đúng vậy! Cái tan Càng Đàm kia sao đột nhiên muốn thôi miên ngươi?”
“Càng Đàm thật sự thật lợi hại, chúng ta cũng không nhìn ra được hắn ta thôi miên tiểu Quả Quả bằng cách nào!”
“Vừa rồi trong nháy mắt kia, ta còn tưởng rằng tiểu Quả Quả đột nhiên choáng váng đấy!”
“( ôm bụng cười cười to ) ngươi ngốc tiểu Quả Quả sẽ không ngốc 23333333333”
“Tiểu Quả Quả, ngươi nghĩ xong việc hoàn thành nhiệm vụ chưa?”
“Tiểu Quả Quả, không biết vì sao, ta cảm thấy nhiệm vụ này có điểm khó……”
“Ta cũng cảm thấy, thế giới này thật sự là vị diện cấp thấp sao? 2333333333”
“Hệ thống nói như vậy đó ~ ( buông tay bất đắc dĩ ╮(╯▽╰)╭ )”
“Lầu trên nói có lý ( ┓(????)┏ buông tay )”
Phòng phát sóng trực tiếp đối với thế giới này lại bắt đầu bày ra đủ loại trêu chọc, đương nhiên, cũng không ít người quan tâm tới Mạc Vân Quả.
Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp, theo đó trả lời: “Ta cũng không biết được hắn thôi miên ta kiểu gì, ta trước kia không có tiếp xúc quá thuật thôi miên này.
”
Cô dừng một chút lại tiếp tục nói: “Nhiệm vụ còn chưa nghĩ xong, nhưng ta tin tưởng có thể hoàn thành!”
Nói xong lời cuối cùng, ngữ khí của Mạc Vân Quả mười phần kiên định, nhiệm vụ nhất định có thể hoàn thành!
Mạc Vân Quả nhớ tới ở trong văn phòng phát sinh một loạt chuyện, cô mở máy tính, bắt đầu tìm kiếm sách nói về thuật thôi miên, sau đó ở trên mạng đặt hàng, chờ giao hàng đến nhà.
Hệ thống chuyển phát nhanh ở thế giới này rất phát triển, không đến hai ba tiếng, sách đã được đưa đến, có tới mười mấy quyển.
Mạc Vân Quả vui sướng ôm sách vào trong phòng, thế cho nên không thấy biểu cảm kinh ngạc trên mặt tiểu ca ca giao hàng kia.
Nội tâm tiểu ca ca chuyển phát nhanh: Lợi hại! Nhẹ nhàng như vậy đã ôm lên được!
Sau khi Mạc Vân Quả ôm sách về phòng, đã gấp không chời nổi muốn nghiên cứu, tốc độ cô đọc sách cực kỳ nhanh, vừa đọc đồng thời vừa ghi nhớ, phân tích nội dung tăng thêm kiến thức.
“Tiểu Quả Quả đã thật lâu không ở trước mặt chúng ta đọc sách, lại một lần nữa nhìn thấy cái cảnh tượng này, ta chỉ muốn nói một câu: Lão đại!”
“Ai, nếu ta có được tốt độ đọc sách như tiểu Quả Quả, khảo thí gì đó cũng chỉ là đồ chơi con nít mà thôi!”
“Nếu ta có được tố độ này, không cần liên tục vài tháng đi Tàng Kinh Các nhìn lén, cuối cùng còn bị chủ trì bắt được đánh một trận, hu hu hu……”
“Phốc, đột nhiên đồng tình với lầu trên……”
“Tiểu Quả Quả công lực so với năm đó không giảm!”
“Ta chỉ muốn hỏi, tiểu Quả Quả đọc sách như vậy, đều hiểu được nội dung trong sách sao?”
“Lầu trên nhất định là người mới! Không cần hoài nghi năng lực của tiểu Quả Quả nhà ta nha, thân ~”
“Đúng vậy đúng vậy, tiểu Quả Quả nhà ta nếu như nắm. chắc như vậy, khẳng định hiểu hết!”
“Tán đồng……”
Phòng phát sóng trực tiếp đủ các loại đàm luận, Mạc Vân Quả lại là đắm chìm trong thế giới sách vở, không cách nào dừng lại được.
Dùng câu từ đơn giản mà nói, thuật thôi miên là một cách phụ trợ cho quá trình trị liệu tâm lý, nếu muốn thành công thôi miên một người, như vậy người bị thôi miên nhất định phải thả lỏng phòng bị với người thôi miên, không có chút cảnh giác nào.
Đây cũng là lý do vì sao bác sỹ tâm lý luôn để người bệnh nằm ở đó, dùng giọng nói ôn hòa nhỏ nhẹ dẫn đường cho bọn họ.
Nhưng mà, thuật thôi miên của Càng Đàm dĩ nhiên không thuộc về phạm trù này.
Anh ta có thể trong lúc vô hình mà tiến hành thuật thôi miên, thậm chí người bị thôi miên cũng không biết bản thân bị thôi miên.
Đây chỗ cao minh của Càng Đàm, cũng là tài năng của anh ta.
Truyện khác cùng thể loại
41 chương
89 chương
63 chương
36 chương
124 chương
58 chương
104 chương
4 chương