Edit: Linhlady Mộ Dung Tuyệt gần như không nhận thấy được động tác của Mạc Vân Quả, tự nhiên nhích lại gần bên người Mạc Vân Quả. Mạc Vân Quả:…… “Cái tên Mộ Dung Tuyệt này, là muốn chiếm tiện nghi của tiểu Quả Quả nhà ta sao? Vẫn luôn hướng tới bên người tiểu Quả Quả nhà ta dựa!” “Hừ hừ! Vừa thấy đã biết tâm không tốt!” “Chẳng lẽ hắn nhiều năm như vậy không thành hôn, là coi trọng tiểu Quả Quả nhà ta sao!” “Bổn*! Nhà ta tiểu Quả Quả mới tới đây được mấy hôm được không!” *Vẻ ngu đần “Đúng vậy, cho dù xem trọng cũng là xem trọng nguyên chủ mới phải.” “Vậy cái tên Mộ Dung Tuyệt này muốn làm gì?” “Quản hắn muốn làm gì đâu! Dù sao đối với tiểu Quả Quả nhà ta sẽ không có hại!” “Tiểu Quả Quả, hắn nếu dám khi dễ ngươi, ngươi dùng một ngón tay chọc chết hắn!” “Ngoan ngoãn ngồi ở chỗ này xem diễn, ừm…… Ta cái gì cũng không nói 233333333” Phòng phát sóng trực tiếp lại một phen náo nhiệt, Mạc Vân Quả chỉ nhìn lướt qua, sau đó cũng không muốn chú ý đến. Lúc này Mộ Dung Tuyệt nghe thấy Mạc Vân Quả lãnh đạm trả lời, ở trong lòng vừa lòng gật gật đầu, quả nhiên, quốc sư lãnh đạm như vậy mới giống quốc sư ngày thường. Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua Mộ Dung Tuyệt, lại hướng bên cạnh dịch dịch. Lúc này đây Mộ Dung Tuyệt cũng không có hướng bên kia di động, hắn nhìn thoáng qua Mạc Vân Quả, sau đó đem ánh mắt đầu về phía trước, nhìn như vô tình hỏi: “Ta nghe bọn hắn nói, quốc sư muốn rất nhiều chân dung nữ nhân?” “Ừ.” Mạc Vân Quả gật đầu đáp, sự thật đó là như thế. “Là đã xảy ra chuyện gì sao?” Trong giọng nói của Mộ Dung Tuyệt hỗn loạn một tia lo lắng hỏi, nếu cùng hoàng triều có quan hệ, như vậy hắn phải để ở trong lòng. Mạc Vân Quả không hề hay biết lo lắng của Mộ Dung Tuyệt, nàng gật gật đầu, đương nhiên là có việc, bởi vì đây là nhiệm vụ của nàng. “Có thể nói cùng trẫm không?” Mộ Dung Tuyệt đem tư thái phóng có chút thấp, ở trước mặt quốc sư, ở trước mặt thần linh, hắn cùng nhân gian này, không đáng giá nhắc tới. “Ừm……” Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua Mộ Dung Tuyệt, đột ngột hỏi: “Ngươi có người mình thích không?” Mộ Dung Tuyệt:…… Cái vấn đè quỷ gì thế?! Mộ Dung Tuyệt ho nhẹ một tiếng hỏi: “Việc này rất quan trọng sao?” “Ừ!” Lúc này đây, Mạc Vân Quả trả lời thật nhanh thật kiên định. Mộ Dung Tuyệt nghe được Mạc Vân Quả trả lời, ổn định lại tâm thần, trong lòng toát ra vô số suy đoán, đồng thời cũng nghiêm túc trả lời: “Có.” Mạc Vân Quả:…… “Nani (cái gì)? Mộ Dung Tuyệt thế mà cũng có người trong lòng? Nhưng mà trong bối cảnh chuyện xưa không nhắc đến mà!” “Oa! Không phải là thích tiểu Quả Quả nhà ta chứ?” “Có khả năng đó!” “Nói như vậy, cũng có thể giải thích vì sao chuyện xưa bối cảnh không có nói.” “Nhưng mà, cũng có một loại khả năng là do bối cảnh chuyện xưa cố tình không nhắc đến ~” “Đúng nha, nếu chuyện này liên quan đến nhiệm vụ, thì không nhắc đến cũng là chuyện bình thường.” “Ừm…… Lẳng lặng chờ đợi.” “Ngồi chờ ( dáng vẻ ngoan ngoãn)……” Mạc Vân Quả nhìn Mộ Dung Tuyệt, nếu là sớm biết hắn vó người trong lòng, vậy nàng tìm một đống chân dung, rồi sau đó ngồi nhìn có ý nghĩa gì…… “Ai?” Mạc Vân Quả hỏi. Trong mắt Mộ Dung Tuyệt xẹt qua một tia khó xử, hắn không nghĩ nói cho bất kỳ ai về người hắn thích, làm một đế vương, căn bản là không xứng có được người mình yêu, bởi vì hắn, không cho được nàng loại hạnh phúc kia…… Mộ Dung Tuyệt thật lâu không trả lời Mạc Vân Quả, hắn trầm mặc, nhìn phương xa, nhìn chỗ vô cùng xa kia, giống như cứ nhìn như vậy, hắn có thể nhìn thấy người hắn thích……