Dạ Tiểu Vũ sau khi bắn súng chán chê, cảm giác nếu cô cầm súng ra chiến trường thì có thể sống sót dưới làn đạn mịt mù thì mới vứt súng trở về phòng. Bên cạnh giờ đã loạn thành một đoàn abc tập thể, cô cũng chẳng muốn xem nữa. AV mà, xem mãi cũng thấy chán. Hơn nữa cô sắc chứ không phải biến thái, thật sự chán ghét cái thể loại abc tập thể nơi công cộng này. Thật đáng sợ, lỡ như cô xem nhiều quá, sau này trở thành biến thái mất thì sao... "Haizzz..." Dạ Tiểu Vũ đi loanh quanh, làm ngơ mấy tiếng động lạ bên tai, cố gắng tìm kiếm chỗ nào yên tĩnh để suy ngẫm một chút. Xoay một vòng xung quanh doanh trại, cuối cùng cô cũng kiếm được một nơi có thể coi được. Doanh trại này đặt ở một bình nguyên trên tinh cầu Venus - chiến trường Warfield, nơi chỉ toàn cỏ và cỏ, chỗ yên tĩnh mà cô nói đến là một gò đất trải cỏ vàng, bên cạnh nó là một hồ nước nhỏ. Dạ Tiểu Vũ lấy ra một cái khăn lau đi mấy vết cáu bẩn màu trắng còn mới, trải thêm một lớp cỏ vàng xung quanh nữa rồi mới ngồi xuống, thở ra một hơi. Bây giờ, cô mới có đủ thời gian để bình tĩnh lại sau những sự việc dồn dập kia. Xuyên không. Nữ phụ rắn độc Mã Lạc. Pháo hôi nhiệm vụ. Hệ thống bán *** toys trá hình. Thằng bạn nối khố âm hiểm. Tên gián điệp tùy thời giết người diệt khẩu. Loạn thành một đoàn! Còn nữa, nguy hiểm chân chính chính là vào 3 ngày sau, doanh trại nhỏ như cái lỗ mũi với 5 Sư đoàn này sẽ bị 20 Sư đoàn bao vây tiễu trừ. Đừng hỏi nhiều, tình tiết của truyện là như vậy, rất máu chó. Luyện chưa luyện đã phải ra chịu chết, lính hậu cần chân ngắn, súng cũng chưa biết bắn cũng sẽ bị lôi cổ ra chiến trường. Cái nữ phụ Mã Lạc thì hay rồi, sẽ được anh nam chủ gián điệp mới thăng cấp lôi đi trốn, rồi abc, rồi v...v.... Pháo hôi như cô đây thì sẽ tan xác dưới nòng súng địch, kết thúc một chuỗi bi kịch bi thương khổ sở. Cho dù cô thông báo cho Sư đoàn trưởng, người ta cũng sẽ tưởng cô có bệnh. Làm sao để thoát khỏi bây giờ? Đào binh? Không được, cái đồng hồ trên tay cô sẽ phát nổ ngay lập tức, đầu người hai nơi. Trộm vũ khí hạng nặng rồi giấu đi? Giấu kiểu gì hả!!? Một cái nhẹ nhất cũng phải 200~500 kg, lớn bằng cả người cô. Chiến tranh đến thì núp đi? Đồng hồ sẽ lại phát nổ cho coi! Chiến đấu? Nói đùa! Chỉ số gen của pháo hôi Dạ Tiểu Vũ này thấp đến không tưởng nổi. Nếu không phải vì chiến tranh mà quân đội hạ thấp tiêu chuẩn đến mức gen thấp nhất, đến cả lính hậu cần tiểu pháo hôi này cũng làm không được. Gen cấp D, bét của bét. Một cái dị năng cũng không có nổi! Sức lực so với những kẻ cấp C thì như người lớn với trẻ sơ sinh. Cho dù cô có đeo thiết bị tăng phúc chỉ số sức mạnh thì cũng không ăn thua trên chiến trường, một khẩu súng năng lượng quét qua, cả người trở thành bụi vũ trụ bay a bay a. [Chỉ số tự tin của pháo hôi số 13102000 quá thấp so với mức quy định, hệ thống trí năng hỗ trợ pháo hôi sẽ tự động điều tiết lại. GỢI Ý TRƯỚC ĐẠI CHIẾN ĐỒNG CỎ WARFIELD + Trang bị tận răng, cố gắng huấn luyện tẩu thoát và bỏ chạy. + Tránh xa Mã Lạc. + Cố gắng tiếp cận Nam phụ thăng cấp nam chủ Sở Lưu. + Nương tựa New Nam chủ Tần Đông. (*) VỀ VẤN ĐỀ GEN : Pháo hôi hoàn thành định mức sẽ có gợi ý.] Dạ Tiểu Vũ nhìn dòng chữ trôi nổi trong đầu, tâm tình cũng dần bình tĩnh lại. Mọi chuyện đều có cách giải quyết của nó, cô không nên mất bình tĩnh như vậy. Chỉ cần nhanh chân chạy thoát, đám súng năng lượng kia có thể làm được gì cô cơ chứ? Tiếp cận Sở Lưu, nương tựa Tần Đông? Cô còn chưa muốn chết. "Được rồi, không nên lãng phí thời gian. Huấn luyện a, huấn luyện a. Chỉ có huấn luyện mới giữ được cái mạng quèn này..." Dạ Tiểu Vũ nhìn sơ đồ trên đồng hồ, quay trở về doanh trại, tìm đến phòng huấn luyện thể năng. ========= Xì poi a: Cô mãi mãi sẽ chỉ là con búp bê của hắn, dành riêng cho hắn, chỉ của riêng mình hắn, ai cũng đừng mơ tưởng đến! ========= Sorry các nàng về chuyện đăng truyện chậm trễ mấy ngày nay. Tại mỗ Cá có một truyện sắp hoàn phần 1 cho nên đẩy nhanh tiến độ bên đó, hơi lơ là bên này ^^ Sau này sẽ post truyện đều hơn a ~