Hệ thống xuyên nhanh tinh tinh
Chương 1 : khởi động tinh tinh (1)
Mục Y Đường là một tiểu thuyết gia có thâm niên cao trong cộng đồng văn học mạng bấy giờ, tuy nhiên sự thực thì chỉ có tiếng mà không có miếng. Công việc của tiểu thuyết gia tuy tưởng chừng đơn giản nhưng thực chất cùng người đẻ thuê hoàn toàn có liên quan với nhau.
Người khác nhìn vào tưởng chừng nếp sinh hoạt thường ngày chỉ có ăn, ngủ, đi phân rồi viết sách nhưng có mấy người thấu hiểu được cả một quá trình nhào nặng ra một tác phẩm có hương có vị cần biết bao thời gian và chất xám. Người phụ nữ mang thai 9 tháng 10 ngày cực khổ trăm bề đến khi đi đẻ cũng như vác bỉm đi chiến trường, sinh tử phó mặc cho ông trời. Còn với tiểu thuyết gia ngoại trừ việc chạy đua với hạn nộp bản thảo thì trên danh nghĩa đem tác phẩm mình đi xuất bản cũng đồng nghĩa với việc bán đi đứa con tinh thần của mình vừa với đẻ ra. Không chỉ vậy, đối với các tiểu thuyết gia mạng xã hội, việc bảo lưu bản quyền, tiền nhuận bút ọp ẹp thì các sản phẩm trí tuệ còn phải đứng trước việc cạnh tranh nhau với các tiểu thuyết gia mới. Người này viết được 1 vì sao ta không thể viết quá 10.
Cứ như vậy, dần dà theo dòng hải lưu ồ ạt của thời đại, các giá trị nhân bản của một tiểu thuyết chân chính đã bị mai một, định nghĩa về tiểu thuyết ba xu cũng từ đó mà ra đời. Nhưng nhìn đi nhìn lại thì độc giả thời đại này hoàn toàn có gu thẩm mỹ cực kì hoang dã và đôi lúc khác người. Không thể phủ nhận lý do của hàng ngàn tiểu thuyết gia mới nổi thi nhau viết về các thể loại xuyên không cho tới dị thế đồng nhân huyền huyễn lại nhận được lượt view khủng hoàn toàn đánh bẹp các cây bút già cỗi còn chậm chạp đề cao về giá trị nhân loại và thời đại.
Một nhà bình luận văn học của tạp chí The Blue ở thành phố A đã có một đề tài bình luận vô cùng đặc sắc khi ông chia các tiểu thuyết gia thành 4 loại:
Loại thứ 1: Bình cũ rượu cũ. Loại này ám chỉ những đại văn hào, thi sĩ được xếp vào hàng hàn lâm học sĩ là bảo vật trân quý của mỗi quốc gia cần được bảo tồn, không thể bàn cãi. Hãy nhìn những quyển sách cũ ố vàng và những thứ bụi rơi rớt bởi đống mọt sách đậm mùi cũ kĩ nhưng lại khiến cho con người ta dâng một cảm xúc sùng bái khó tả. Thế nhưng quan niệm và giá trị đạo đức của tác phẩm này đem so với thời đại bây giờ thì hoàn toàn như bình nhỏ đổ sông lớn, chuẩn mực và giá trị thực của thời gian là 2 phạm trù đối kháng lẫn nhau
Loại thứ 2: Bình mới rượu cũ. Đây là loại được giới văn học và nghệ thuật xem trọng và đặc biệt sủng ái, tuy nhiên số lượng hoàn toàn chỉ đếm trên đầu ngón tay. Những cái đầu già cỗi thức thời thay đổi thanh gươm đã rỉ sét để mài giũa lưỡi dao thành vũ khí đặc biệt không những là kẻ mạnh mà còn là kẻ tham vọng trong những kẻ mạnh nhất.
Loại thứ 3: Bình cũ rượu mới. Hiện nay trong giới trẻ có một số bảo danh nhanh chóng được tung hô như “Tiểu hoa đán” “Thiên hậu, thiên vương” hay là “tiểu thịt tươi” vân vân và vân vân, chung quy lại là được sự ái mộ của quần chúng mà tạo thành. Nếu so với loại thứ 2 thì có thể nói là đem trứng ung bỏ vào tổ đại bàng tuy nhiên không thể phủ nhận sự tồn tại khách quan của loại này về giá trị thẩm mỹ thị trường mà chúng mang lại cho xã hội tuy nhiên vấn đề chính là những kẻ mạo danh và nhân danh bản thân để tiến hóa thành loại thứ 4.
Loại thứ 4: Bình mới rượu mới. Ý trên mặt chữ, phàm những ai thưởng rượu, học rượu hoặc đam mê và rượu đều cảm thấy đây là loại tệ hại nhất về chất và cả vị. Những đứa trẻ ngông cuồng cầm cây bút chì màu được nạm bởi những vốn từ ước lệ và tri thức trịch thượng nông cạn sẽ tạo ra một tác phẩm nghuệch ngoạc đầy khả ái. Nhưng giá trị của bức tranh chỉ dừng lại ở một phạm trù môi trường hạn hẹp trừ khi chúng được chính Picasso phác họa nên và treo với giá $50.000
Mục Y Đường vốn dĩ chỉ lướt qua vì tò mò, nhưng sau khi đọc hết bài viết thì bản thân cảm thấy có chút hiếu kì. Trừ loại thứ 4, cô nàng không nghĩ bản thân sẽ là loại thứ 3 nhưng với sự kiêu ngạo và định kiến của một tiểu thuyết gia thì phong thái của một tác phẩm sẽ tượng trưng cho con người tạo nên nó dù mới hay là cũ. Đối với một tác phẩm viết vì xu hướng thị trường thì Mục Y Đường cô hoàn toàn không phản đối nhưng cũng không ủng hộ hoàn toàn. Bởi nghề cầm bút vốn dĩ đã khó khăn và kén chọn, miệng của mình nói không bằng lý lẽ của người trả lời, cổ nhân dạy chí phải, cho dù bản thân có đói chết thì cũng không thể để con cái của mình đói chết.
Thế nhưng, sự thật chứng mình rằng Mục Y Đường ngoài là một tiểu thuyết gia có uy tín cao còn là một một trong những tiểu thuyết gia làm việc rõ ràng và có nguyên tắc. Thứ nhất, Mục Y Đường không viết truyện não tàn, Mary Sue. Thứ 2, Mục Y Đường không viết truyện cẩu huyết mang tính chất ngược đãi nhân vật. Thứ 3, Mục Y Đường không viết thể loại xuyên không, đồng nhân, dị giới mê tín dị đoan.
Tất nhiên, điều này sẽ khiến mọi người bản khoăn làm thế nào mà cô gái này có thể tồn tại giữa muôn vàn tác phẩm điêu linh ngược tâm sinh tử đang hoành hành thồng trị trên các trang web mạng. Thật ra cũng dễ hiểu, Mục Y Đường lười biếng vừa vặn theo đuổi kịch bản mang xu hướng nhã nhặn và có tính an ủi tinh thần cao cho các độc giả sau những giờ làm công sở mệt mỏi và áp lực.
Trừ đi ngoại hình và tính cách nghiêm túc của bản thân ra thì Mục Y Đường còn được biết dưới cái danh bút là Lạc Rang và được xem là Cô Cô của thể loại điền văn thanh thủy. Sau hơn 6 năm kiên trì với thể loại thanh thủy văn thì Mục Y Đường cuối cùng cũng có chỗ đứng trong cộng đồng văn học mạng, một làn gió sạch sẽ nhàn nhã tẩy trang những bụi trần tục tĩu của các sắc nữ, là bến đỗ thần kì của các thiếu nữ có máu tự ngược và là tín ngưỡng không vướng bụi trần của các trạch nữ thích ngồi ở một góc giường vừa gặm đồ ăn cho chó vừa ngắm cơ bụng của nam phụ tình thâm.
Chỉ có một điều mà cho đến nay Y Đường hoàn toàn không thể lường trươc được chính là sự xuất hiện của bản thân tại nơi này …
Một căn phòng trắng tuếch.
Bản thân cô cũng mặc một bộ đồ trắng tương tự ngồi xếp bằng dưới nền nhà trắng tinh không dính một chút bụi. Tay cô gác trên đùi chống đầu suy nghĩ đầy ưu tư và nghiêm cẩn.
Qua một lúc lâu lại lắc đầu, lẩm bẩm một thứ gì đó như không đúng rồi lại trầm ngâm chuyển hướng.
Rõ ràng là vừa lúc sáng nay còn ăn 2 cái bánh bao trứng sữa rồi đến siêu thị mua chút đồ. Sau khi trở về nhà thì gặp hai người đàn ông vừa lúc cãi nhau, người này nắm tay người kia bộ dạng như hối lỗi có phần nhường nhịn. Người kia thì vẻ mặt lạnh nhạt nhưng khóe miệng lại cong cong đắc ý. Hai người một người bước một người theo sau dáng vẻ vô cùng hài hòa, phong đạm an nhiên. Phong cảnh lúc đó cũng rất hài hòa, ngay cả Tiểu Vương nhà bà Lục khi đái bậy ở cạnh cái xe Lamborghini màu vàng phiên bản giới hạn cũng rất hợp lý và yên tĩnh.
Nhưng có một thứ không hợp lý như vậy chính là cô không còn nhớ điều gì đã khiến bản thân lại ở một không gian trắng xóa như vậy, tuy còn nhận thức và cảm giác nhưng có gì đó không đúng về bản thân cho lắm. Nếu đây là một giấc mơ thì có phải quá là kì lạ hay không? Chẳng lẽ cô bị người ngoài hành tinh bắt cóc và giam vào trong lòng dĩa bay? Hay là cô đang đi đường thì bị chụp thuốc mê bất tỉnh, bọn họ nhốt cô lại chờ tới lúc rạch bụng cô moi nội tạng ra? Hay là ngày tận thế đã tới và cô hiện tại đang bị mắc kẹt ở một chiều không gian khác của vũ trụ?….
Căn phòng xung quanh trắng xóa không một vật cản duy chỉ có một vật thể màu đen xuất hiện trước mặt cô. Hay nói cách khác, nó đã ở đây trước cả khi cô vừa tới.
Nhìn cái hộp màu đen trước mắt thật chướng mắt, Mục Y Đường quyết định chạm vào nó, nhưng lại suy nghĩ điên cuồng về nguồn gốc của cái hộp đen này. Liệu nó sẽ là quả bom hay một thứ gì đó liên quan tới công nghệ sinh học? Nếu chẳng may bên trong là một thứ có răng và có thể từ bên trong xuất hiện một sinh vật có thể giết chết rồi nuốt chửng bản thân mình như “The Mistery Cube” mà cô từng xem thì sao?
Mục Y Đường cẩn thận quan sát, bộ mặt không chút biểu cảm đánh giá tình hình. Nghĩ đoạn, cô đứng bật dậy, hướng ánh nhìn từ trên xuống với vẻ trầm ngâm khó đoán.
Cô dùng đôi chân xương xương của mình chạm vào chiếc hộp đen rồi vội vã rụt chân về.
Không có gì xảy ra.
Sau vài lần thử chạm mà chân của mình vẫn còn trên cở thể, Mục Y Đường quyết định cầm chiếc hộp lên xem thử. Ở khoảng cách gần mới thấy được vẻ hoàn hảo của nó. Một màu đen kim loại bóng loáng có thể thấy được gương mặt của cô in trên đó. Tuy nhiên, nhìn đi nhìn lại cũng chỉ là một khối kim loại đặc nhưng lại không quá nặng.
Mục Y Đường thử lắc lắc chiếc hộp, hoàn toàn rỗng ruột.
*Rầm*
Chiếc hộp bị nện một cú xuống nền nhà trắng tinh không một chút lưu tình. Thế nhưng vẫn không có gì xảy ra.
Mục Y Đường dùng chân chà đạp chiếc hộp, rồi lại tung hứng nó khắp nơi như Tiểu Vương đang vờn con chuột xấu số ngoài cái rãnh cống trước nhà.
Sau một hồi chán chê, Mục Y Đường quyết định nằm xuống đất, tay chân duỗi rộng hình chữ đại. Cô cố gắng tự nhủ bản thân đây là một giấc mơ kì lạ và sẽ thức dậy khi cô mở mắt ra. Thế nhưng hiện thực chính là Mục Y Đường hoàn toàn không phải đang nằm mơ.
Cô nhìn sang chiếc hộp nằm lăn lóc kế bên mình, Mục Y Đường giơ bàn tay vuốt vuốt cái thân kim loại lạnh lạnh màu đen kia rồi gõ gõ vài cái. Miệng vô thức thở một hơi nhỏ xíu đến mức không nghe rõ.
Ngươi là thứ gì chứ?
Bỗng nhiên, xuất hiện một tiếng kêu tít tít nhỏ bé, sau đó truyền tới là một vầng sáng hiện lên như con rắn chạy dọc các cạnh của chiếc hộp rồi sáng dần, sáng dần đến mức Mục Y Đường phải bật dậy tránh xa 3 mét.
Sau khi ánh sáng kia vụt tắt thì chiếc hộp đen tự dưng bay lên không trung, đối mặt trực diện với Mục Y Dường sau đó xuất hiện hình ảnh kí hiệu như một con mắt trắng đang chớp chớp.
Mục Y Đường gương mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm con mắt phía trước. Người ngoài nhìn vào thì thấy bộ dáng vô cùng bình tĩnh nhưng chỉ có Chúa mới biết rằng nội tâm của Mục Y Đường hiện tại hoàn toàn hỗn loạn và đóng băng.
Ôi mẹ nó … Cái…quái gì đây chứ!?
Chợt từ trong không đôi mắt tiến lại gần cô. Mục Y Đường bước chân như bị hóa đá mà không thể nhúc nhích, chỉ biết mắt trừng mắt nhìn khối vuông đến trước mặt mình.
– Xin chào ký chủ Mục Y Đường! Chào mừng ký chủ đến với hệ thống xuyên nhanh liên thế giới.
*Há hốc*
– Ta xin tự giới thiệu với ký chủ, ta là 63273747, người có thể gọi ta là Tinh Tinh. Ta sẽ là người hỗ trợ cùng ngài trong suốt quá trình xuyên nhanh liên thế giới. Rất vui được hợp tác cùng ngài!
Mục Y Đường im lặng nhìn chiếc hộp đen vừa nói chuyện với mình mà không khỏi trố mắt kinh hãi.
Truyện khác cùng thể loại
36 chương
563 chương
19 chương
88 chương
836 chương
55 chương
115 chương