Phàm nhân tu tiên 2
Chương 656 : ra tay trước
Ba người Hàn Lập sớm đã chờ ở một bên, nghe Thạch Xuyên Không nói lập tức động thủ.
Nhiệt Hỏa Tiên Tôn ở sau cùng xuất thủ trước, hai tay hợp lại, trước người xuất hiện một cổ kính màu vàng, đúng là cỗ Tiên khí hộ thân có lực lượng Thời gian pháp tắc lúc giao phong lần trước.
Trong miệng lão nhanh chóng lẩm bẩm, đồng thời hai tay chập lại, hai đạo kim quang bắn ra, chui vào trong cổ kính màu vàng.
Cổ kính màu vàng quay tít một vòng, đón gió lớn lên to như căn phòng, mặt kính lưu chuyển tinh quang, bay ra mảng lớn sóng ánh sáng màu vàng, sau đó ngưng tụ hóa thành một phù văn màu vàng khổng lồ to vài chục trượng.
Toàn thân phù văn màu vàng cực lớn toả hào quang cuồn cuộn, Thời Gian pháp tắc tràn đầy bộc phát ra.
Hai tay Nhiệt Hỏa Tiên Tôn đẩy về hư không phía trước, phù văn màu vàng bắn ra, hung hăng oanh kích lên màn sáng màu trắng, hơn nữa lóe lên rồi dung nhập vào đó biến mất.
Màn sáng màu trắng run lên kịch liệt, bên trong phát ra một tiếng vang thật lớn, tiếp đó mặt ngoài màn sáng hiện ra một tầng tinh quang màu vàng, chớp động điên cuồng.
Tinh quang màu vàng chấn động kịch liệt, nhanh chóng trở nên ảm đạm, nhưng cuối cùng không có vỡ ra như tầng tinh quang màu bạc lúc trước.
Hầu như cùng lúc đó, trong miệng Hồ Tam nhanh chóng tụng đọc chú ngữ.
Bên ngoài thân gã loé lên tia sáng trắng, thân hình nhoáng một cái hóa thành năm thân ảnh giống nhau như đúc.
Hai tay năm gã Hồ Tam cùng nắm chặt hư không, trong tay bộc phát ra một đạo huyết quang ngút trời, hung quang chợt hiện không thôi, làm cho lòng người kinh sợ.
Ngay sau đó, năm gã Hồ Tam đồng thời há miệng phun một cái, mỗi gã phun ra một đạo ngân huy óng ánh, lóe lên sáp nhập vào trong huyết quang trên tay mình.
Huyết quang ngút trời nhanh chóng thu nhỏ lại, biến thành một thanh huyết sắc cự phủ óng ánh lớn cỡ mười trượng.
Trên cự phủ quấn quanh từng đạo huyết quang óng ánh, chớp động xì xì như huyết sắc lôi điện, bộc phát ra từng đạo khí tức sắc bén làm người sợ hãi.
"Phần phật" một tiếng, năm đạo huyết sắc cự phủ hung hăng trảm lên màn sáng màu trắng.
Bên kia, trước người Hàn Lập chớp động ánh sáng màu xanh liên tục, chín chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm đứng song song, nở rộ kiếm quang màu xanh chói mắt.
Hắn há miệng phun ra một cỗ ánh sáng màu xanh, dung nhập vào trong chín thanh phi kiếm. Chín chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm toả sáng hào quang, sau đó hòa làm một thể, hóa thành một chuôi cự kiếm màu xanh lớn trăm trượng, phía trên quấn quanh từng đạo hồ quang điện màu vàng vừa thô vừa to.
Kiếm khí ngút trời từ trên cự kiếm màu xanh bộc phát ra, chỉ ảnh hưởng của kiếm khí đã khiến hư không phụ cận nổi lên những gợn sóng như nước.
Thanh Trúc Phong Vân Kiếm được chăm sóc nhiều năm trong hồ lô ngọc bích như vậy, uy lực tăng lên không ít so với trước.
Cự kiếm màu xanh lóe lên, hóa thành một đạo kiếm ảnh mơ hồ, sau một khắc liền xuất hiện trước màn sáng màu trắng, chém xuống một cái long trời lở đất.
Sắc mặt Thạch Xuyên Không trắng bệch, hít sâu một hơi, phất tay tế ra một kiện Tiên khí là mâm tròn màu đen, lúc di động vang lên tiếng ô ô, phách trảm xuống màn sáng màu trắng.
Ầm ầm ầm!
Liên tiếp tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, màn sáng màu trắng điên cuồng chớp động.
Nhiều công kích liên thủ như vậy, tầng tinh quang màu vàng kia đã bị vỡ ra, màn sáng màu trắng chớp động nhanh chóng trở nên mỏng manh, trong nháy mắt chỉ còn lại một tầng hơi mỏng.
Ở giữa màn sáng còn lại hiện ra vô số tinh ti màu trắng, đan vào nhau rậm rạp chằng chịt giống như mạng nhện của một Đại tri chu.
Nhưng màn sáng mỏng này lại vững chắc vô cùng, gắt gao chặn công kích ba người lại, không ngừng căng ra.
Không chỉ như thế, ngay rìa bốn phía màn sáng nổi lên hai màu tinh quang kim ngân, hơn nữa nhanh chóng lan tràn ra chính giữa.
Những nơi hai màu tinh quang kim ngân đi qua, màn sáng màu trắng thình lình khôi phục độ dày lúc trước.
"Không tốt! Mọi người không nên lưu thủ, nếu không kiếm củi ba năm thiêu một giờ!" Thạch Xuyên Không hét lớn một tiếng, lật tay lấy ra một quả đan dược lớn chừng ngón cái, tản mát ra vầng sáng màu tím nhè nhẹ.
Y hơi do dự, ngửa đầu nuốt viên thuốc này vào, trên thân đại phóng hào quang màu tím, sắc mặt trắng bệch nhanh chóng khôi phục, tựa hồ là một viên đan dược bổ túc nguyên khí.
Y phất tay triệu hồi kiện Tiên khí mâm tròn màu đen kia, đồng thời trong miệng lẩm bẩm, sau lưng loé lên ánh sáng tím, ngưng tụ ra pháp tướng màu tím ba đầu sáu tay lúc trước, cầm trong tay hư ảnh sáu kiện vũ khí cực lớn.
Hai tay y nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, sau đó một đạo ánh sáng tím ngút trời bắn lên trên bầu trời trên đỉnh đầu, lóe lên chui vào hư không bên trên không thấy bóng dáng.
Sau một khắc, một tiếng sét nổ mạnh bỗng nhiên truyền đến!
Bầu trời trên đỉnh đầu bỗng nhiên cuồng phong gào thét, một cái động lớn trống rỗng màu tím đen xuất hiện trong hư không, vô số ma khí màu tím đen từ trong lỗ thủng tuôn ra, rơi xuống như thác nước.
Thạch Xuyên Không không cần nghĩ ngợi bấm niệm pháp quyết dẫn những ma khí màu tím đen ngưng tụ lại, hóa thành một miếng phù văn màu tím đen cực lớn, dung nhập vào trong hư ảnh vũ khí trên một cánh tay pháp tướng màu tím.
Hư ảnh vũ khí này là một trương cự cung, sau khi dung nhập từng miếng phù văn màu tím đen vào lập tức nhanh chóng trở nên rõ ràng, hầu như ngưng thành thực thể.
Trên thân cự cung hiện ra từng miếng lân phiến màu tím, phía trên minh khắc từng đạo phù văn màu tím đen, phía hai đầu cung là hai đầu rồng đang cắn lên dây cung vừa thô vừa to, toàn thân tản mát ra khí tức hung bạo ngập trời.
Cánh tay pháp tướng màu tím kia kéo mạnh dây cung, một đạo hư ảnh mũi tên vừa thô vừa to lăng không xuất hiện, sau đó bắn ra như lưu tinh trụy lạc, đánh vào màn sáng màu trắng.
Hồ Tam bên kia cũng đang tụng đọc chú ngữ, năm thân ảnh nhoáng một cái trong nháy mắt hòa làm một thể.
Sau khi dung hợp, thân thể Hồ Tam lập tức biến lớn lên, trong nháy mắt cao đến vài chục trượng, toàn thân tản mát ra hào quang màu bạc chói mắt.
Bên trong hào quang, mơ hồ hiện ra hư ảnh một đầu hồ ly màu bạc cực lớn, nó ngửa mặt lên trời thét dài.
Năm chuôi huyết sắc Cự Phủ cũng dung hợp lại với nhau, bây giờ đồng dạng biến lớn lên, hóa thành một chuôi huyết sắc Cự Phủ lớn trăm trượng.
Thanh âm "Xùy" "Xùy" vang lên, trên huyết sắc Cự phủ hiện ra từng đoàn huyết sắc hỏa diễm, thiêu đốt hừng hực, hư không phụ cận dường như bị ăn mòn hết một nửa, nhanh chóng hòa tan ra.
Hồ Tam hét lớn một tiếng, Cự Phủ trong tay hóa thành một đạo huyết sắc cầu vồng đánh xuống, trảm lên màn sáng màu trắng.
Lúc này Nhiệt Hỏa Tiên Tôn cũng lật tay thu hồi cổ kính màu vàng, trong miệng tụng niệm chú văn cổ sơ, sắc mặt nghiêm túc.
Vô số hoả diễm đỏ thẫm từ trên người lão phun ra, sau đó ngưng tụ thành một đạo thân ảnh hoả diễm cự đại, đầu đội vương miện hỏa diễm, tay cầm quyền trượng hỏa diễm, tuy khuôn mặt mơ hồ không rõ, lại tản mát ra uy nghiêm vô cùng vô tận, tựa hồ là đế vương hỏa diễm.
Hai tay Nhiệt Hỏa Tiên Tôn bấm nhanh pháp quyết, sau đó bỗng nhiên dừng lại, điểm một cái về phía hư không màn sáng màu trắng.
Thân ảnh hỏa diễm sau lưng lão giơ quyền trượng hoả diễm trong tay lên, điểm một cái vào hư không.
Một tiếng tiêm minh chói tai vang lên, một đạo hoả diễm hết sức nhỏ từ đỉnh quyền trượng hoả diễm phá không bay vụt ra, lóe lên chui vào hư không không thấy bóng dáng.
Sau một khắc, hư không phía trước màn sáng màu trắng lóe lên, đạo hoả diễm hết sức nhỏ kia lăng không xuất hiện, hung hăng đâm vào trên màn sáng màu trắng.
Hàn Lập hơi nheo mắt lại, bên ngoài thân loé lên hào quang xanh biếc, một đoàn hào quang xanh biếc bắn ra, hóa thành một bích ngọc hồ lô.
Hồ lô nở rộ hào quang xanh biếc chói mắt, vô số phù văn thật nhỏ chớp động trong đó, làm thiên địa linh khí phụ cận nhảy lên không thôi.
Tay hắn bấm nhanh pháp quyết, hồ lô xanh biếc nhanh chóng biến lớn lên, mặt ngoài bỗng nhiên sáng rõ phù văn, miệng hồ lô càng nở rộ lục quang ngút trời, âm thanh nổ đùng nặng nề từ trong hồ lô truyền ra, tựa hồ bên trong tích súc một tòa núi lửa sắp bộc phát.
"Đi!" Hàn Lập vung tay lên.
Hồ lô xanh biếc chấn động mãnh liệt, hư không phụ cận cũng theo đó nhoáng một cái kịch liệt, một đạo hư ảnh màu xanh từ miệng hồ lô bắn ra, mơ hồ có thể thấy là một đạo kiếm ảnh thanh sắc, đánh vào trên màn sáng màu trắng.
Chuôi cự kiếm màu xanh lui về phía sau một chút, mặt ngoài đại thịnh điện quang, lần nữa phách trảm xuống.
Ầm ầm ầm!
Tím, huyết, xích, xanh, bốn vòng kiêu dương hiển hiện ra, đan vào cùng một chỗ, một cỗ khí tức đáng sợ đủ để hủy thiên diệt địa phóng lên trời.
Bên trong bốn vòng kiêu dương, thực tế lấy hai màu kiêu dương sau cùng cực lớn là tím và xanh, vô số phù văn màu tím xanh cuồn cuộn trong đó, dẫn tới thiên địa linh lực phụ cận điên cuồng chuyển động, hung hăng đánh thẳng vào màn sáng màu trắng.
Màn sáng màu trắng chấn động kịch liệt, hiện ra vô số vết rạn, sau đó nổ mạnh “Phịch” một tiếng, rốt cuộc bị xé nứt ra
Toàn bộ màn sáng màu trắng vỡ vụn ra từng khúc, biến mất vô tung, hóa thành mảng lớn mây mù màu trắng nồng đậm, cuồn cuộn không thôi.
Bên trong mây mù màu trắng chớp động hào quang hai màu kim ngân, bay ra hai lệnh kỳ, chuyển động quay tròn trong mây mù không thôi.
Trên hai lệnh kỳ thêu vô số đồ án Tinh Thần, một cái màu vàng, cái kia màu bạc, mỗi lá cờ tản mát ra chấn động Thời Gian pháp tắc cùng Không Gian Pháp Tắc mãnh liệt.
Ánh mắt Hàn Lập đột nhiên sáng ngời, cánh tay nhấc lên, bấm niệm pháp quyết điểm một cái vào hồ lô xanh biếc.
Hồ lô xanh biếc loé lên lục quang, một đạo hào quang xanh biếc từ trong tuôn ra, trong nháy mắt vượt qua hơn mười trượng, quấn lấy lá cờ màu vàng.
Hầu như đồng thời, một đại thủ màu tím bay vụt tới, bắt lấy lá cờ màu bạc kia, chính là một bàn tay pháp tướng màu tím sau lưng Thạch Xuyên Không.
Hàn Lập thầm than một tiếng đáng tiếc, tay bấm niệm pháp quyết dẫn lục sắc hào quang quấn lấy lá cờ màu vàng bắn ngược về, chui vào trong hồ lô xanh biếc.
Đại thủ màu tím bắt lấy lệnh kỳ màu bạc kia cũng bay vụt về.
Lần này Hàn Lập cùng Thạch Xuyên Không thu bảo nhanh vô cùng, chờ Hồ Tam cùng Nhiệt Hỏa Tiên Tôn kịp phản ứng, hai lệnh kỳ đã rơi vào tay hai người Hàn Lập.
Hồ Tam cùng Nhiệt Hỏa Tiên Tôn không khỏi liếc nhìn nhau, trên mặt đều hiện lên một tia tiếc nuối.
Lấy lịch duyệt bọn họ tự nhiên có thể nhìn ra hai lệnh kỳ kia hẳn là bảo vật cấm chế áp trận của sơn môn này, hơn nữa lại sử dụng hai loại chí tôn pháp tắc luyện chế ra, phẩm cấp bất phàm.
Bất quá bọn người Hồ Tam cũng không có oán hận, đi vào di tích vốn là so năng lực cá nhân cùng cơ duyên, bọn họ ra tay chậm cũng chỉ có thể trách bản thân mà thôi.
"Chúc mừng nhị vị, còn không mau tiến vào di tích, chỉ tính thu hai kiện bảo vật này thôi à." Hai tay Hồ Tam bấm niệm pháp quyết, thân thể lóe lên khôi phục nguyên trạng, cười nói.
"Hặc hặc, lần này ta cùng Lệ huynh chiếm tiên thủ, bảo vật phía sau khẳng định có rất nhiều, Hồ huynh cùng Nhiệt Hỏa huynh cũng sẽ có đại thu hoạch." Thạch Xuyên Không cười hặc hặc, pháp tướng màu tím sau lưng nhanh chóng thu nhỏ lại, chui vào trong cơ thể y.
Lỗ thủng màu tím đen phía trên bầu trời trên đầu cũng nhanh chóng thu nhỏ lại, rất nhanh biến mất.
Hàn Lập nhìn lỗ thủng trên không trung một cái, trong mắt chớp lên tử quang.
Trong lỗ thủng màu tím đen này có Ma khí cuồn cuộn, hơn nữa âm u sâu vô cùng, lấy đồng tử Cửu U ma đồng của hắn cũng không nhìn thấy đáy, tựa hồ là một thông đạo không gian, không biết đi thông nơi nào.
Ý niệm trong đầu hắn khẽ chuyển, đơn tay khẽ vẫy.
Lục quang mặt ngoài hồ lô xanh biếc nhanh chóng thu liễm lại, thể tích cũng nhanh chóng thu nhỏ, từ không trung bay vụt xuống.
Sau một cái chớp động, hồ lô bay vào trong tay áo Hàn Lập không thấy bóng dáng.
Chuôi Cự Kiếm màu xanh cũng bay vụt về, ánh sáng màu xanh chớp động phân liệt ra, hóa thành chín chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm, dưới ánh sáng màu xanh chớp liên tục nhao nhao chui vào trong tay áo hắn
Truyện khác cùng thể loại
120 chương
371 chương
40 chương
1205 chương
133 chương
24 chương
1127 chương
1117 chương
677 chương