Phàm nhân tu tiên 2
Chương 1281 : Tình huống bất thường
"Những lời này ta phải hỏi ngươi mới đúng! Nơi đây là U Minh địa giới, các ngươi đừng tưởng dùng Tam Sinh thủy tẩy đi dương khí trên người là ta không nhận ra thân phận tu sĩ Chân Tiên Giới của các ngươi! Các ngươi đến từ đâu thì lập tức trở về chỗ đó. U Minh Giới không chào đón các ngươi." Nam tử trung niên vận hắc bào lạnh lùng ra lệnh.
"Ra vậy. Hai người chúng ta cũng chỉ tình cờ có mặt ở đây mà thôi. Chẳng lẽ các hạ chính là Quỷ sứ trấn thủ Minh giới?" Nội tâm Hàn Lập khẽ động, nhưng không mảy may biến sắc. Hắn nhoẻn miệng cười.
"Xem ra các ngươi quả thực không định rời đi. Vậy thì hãy vĩnh viễn nằm lại. Bày trận…Thập Phương Xuyên Tâm!" Thanh âm của nam tử trung niên hắc bào lập tức trở nên cực kỳ băng hàn. Gã phất tay rút ngọn Chiến thương trên lưng ra, rồi dứt khoát chĩa về phía trước.
Vừa dứt lời, phương trận quỷ binh sau lưng gã lập tức chia làm hai tổ, tạo thành phương trận hình dáng như hai mũi khoan. Tụ tập cùng nhau ở một chỗ khiến cho khí tức của đám quỷ binh trong phương trận trở nên đồng nhất, tuy hai mà một, lập tức hợp thành chỉnh thể.
Hai phương trận hình mũi khoan liền hóa thành hai mũi tên vừa thô vừa to phóng tới chỗ Hàn Lập và Đề Hồn với tốc độ nhanh đến bất khả tư nghị. Chỉ trong chớp mắt, chúng đã ập đến trước mặt hai người, mang theo một luồng quỷ khí khổng lồ, hư không phía trước cơ hồ bị xé rách tả tơi.
Đề Hồn không kịp đề phòng, thân hình lảo đảo đứng không vững, bỗng chốc bị thổi bay ra ngoài.
Còn Hàn Lập vẫn cứ sừng sững bất động. Tuy có chút thất kinh trước trận pháp lợi hại của đám quỷ vật, nhưng khí thế toàn thân hắn ngay lập tức điên cuồng đề thăng. Lòng bàn tay bộc phát hai luồng kim quang cực kỳ chói mắt, rồi một thanh lôi kiếm vàng rực thình lình hiện ra.
Sau một hồi gào rít xùy xùy, mấy trăm luồng kiếm khí kim sắc áo ào tuôn ra, hội tụ trước mặt Hàn Lập, tạo thành một vòng xoáy màu vàng, vừa vặn ngăn cản hai mũi khoan vừa thô vừa to do quỷ vật tạo thành.
"Ầm ầm"…
Chấn động cường đại hóa thành vô số khí lưu phong bạo vô cùng mạnh mẽ, càn quét khắp bốn phương tám hướng.
Hai mũi tên đen kịt lập tức bị chặn đứng, rồi bị chấn bay ngược lại phía sau. Mặc dù sau đó, hắc quang có lúc ẩn lúc hiện, luồng quỷ khí cũng bị xáo trộn cuồn cuộn, nhưng không hề tan vỡ.
Mà Hàn Lập cũng bị dư chấn bức lui hai bước mới có thể đứng vững.
Đúng lúc này, hư không phía sau hắn khẽ động, một luồng thương ảnh âm u lăng không xuất hiện, lấy thế như độc xà thổ tín đâm vào hậu tâm Hàn Lập.
Kim lôi lóe lên, một thanh lôi kiếm khác cũng theo đó mà xuất hiện ở sau lưng hắn, dường như đã sớm tiềm phục ở chỗ này, ngăn chặn thương ảnh len lén tập kích.
Lại "oanh" một tiếng!
Hai vầng hào quang nhất kim nhất ám với uy thế vô song thình lình bộc phát giữa không gian tăm tối trong lòng đất.
Luồng thương ảnh âm u bị chấn văng đi. Thân hình gã nam tử trung niên hắc bào tùy thời xuất hiện với gương mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc.
Hàn Lập bị đánh văng một lần nữa, thân hình cấp tốc bay ngược về phía sau. Nhưng hắn đã kịp thời phất tay áo, một đoàn kim quang bay vọt ra, hóa thành một thân hình thiếu nữ vàng rực, đúng là Kim Đồng.
"Ngươi và Đề Hồn cùng nhau thu thập chiến trường bên kia!" Hàn Lập truyền âm ra lệnh cho Kim Đồng.
Chưa dứt lời, hắn đã tự mình chặn đứng thế lui, sau đó phóng về phía trước công kích gã nam tử trung niên hắc bào.
Hai thanh lôi kiếm vàng rực cũng theo đó mà bay vọt tới, trong chớp mắt đã hiện ra trước mặt địch nhân. Đồng thời, kích thước của hai thanh kim kiếm cuồng trướng gấp trăm lần, đan chéo nhau tựa như một chiếc kéo, từ hai bên trái phải kẹp lấy thân hình gã trung niên áo đen.
Cây chiến thương trong tay gã đại phóng hắc mang, rồi bất chợt xoay tròn, sau đó phóng về phía đối diện với khí thế cực kỳ hùng hổ, vừa vặn đúng vào thời điểm hai thanh cự kiếm vàng rực giao nhau.
"Oanh" tiếng kim khí va chạm cực kỳ chói tai!
Thế công của hai thanh cự kiếm vàng rực lập tức khựng lại giữa không trung. Gã trung niên hắc bào cũng mượn lực phản chấn mà thối lui.
Thấy vậy, Hàn Lập lập tức xuất thủ, miệng lầm rầm niệm pháp quyết.
Hai thanh cự kiếm bất chợt đại phóng kim quang, phóng ra hai luồng lôi điện vàng rực vừa thô vừa to. Bởi vì khoảng cách quá gần, nên gã nam tử hắc bào hoàn toàn không phản ứng kịp, tiếp tục bị kim lôi đánh trúng.
Một vầng kim quang vô cùng chói mắt vô thình lình hiện ra giữa hư không, bao phủ hoàn toàn phạm vi hơn mười dặm.
Âm phong và hàn khí bên trong quang cầu hoàn toàn bị hủy diệt, không mảy may còn lại chút gì. Từng đạo từng đạo hồ quang vàng rực không ngừng du tẩu, kịch liệt chớp động.
Nhưng vào thời khắc này, một quang cầu hắc ám lăng không hiện thế. Tầng tầng lớp lớp điện hồ kim sắc đang du tẩu tại khu vực phụ cận bị hắc quang thu hút, rồi lập tức thôn phệ tựa như cá voi hút nước.
Tiếp đó, thân hình gã nam tử hắc bào lại âm u xuất hiện. Y phục toàn thân vẫn gọn gàng ngăn nắp, cả người không mất lấy một sợi tóc. Ống tay áo bên phải của gã hiện đang có hắc quang chớp động liên tục, phát ra một luồng hấp lực kỳ quái, chính là ngọn nguồn của quang cầu hắc ám kia.
Trong chớp mắt, toàn bộ kim lôi đã chui cả vào ống tay áo gã trung niên hắc bào.
Hàn Lập thấy vậy thì nhíu mày, sắc mặt có chút khó coi.
Đô Thiên Thần Lôi không chỉ có lực phá hoại cực mạnh. Đặc tính Thuần Dương Chí Cương của nó có khả năng khắc chế trời sinh đối với hết thảy lực lượng âm quỷ. Vậy mà giờ đây, Đô Thiên Thần Lôi lại bị người khác dễ dàng thu lấy.
Tuy đủ loại ý niệm đang xoay vần trong đầu, nhưng không vì vậy mà Hàn Lập đình chỉ công kích. Pháp quyết trên tay hắn lại biến đổi. Hai cự kiếm vàng rực run rẩy một hồi, sau đó hóa thành mấy trăm vệt kiếm ảnh rợp trời, như mây như sương ập xuống đầu gã trung niên hắc bào.
Ngọn chiến thương trong tay gã trung niên hắc bào rung lên bần bật. Mũi thương run run huyễn hóa ra vô số tinh điểm âm u, lập tức lao vào tranh phong cùng cơn mưa kiếm ảnh vàng rực, không chút yếu thế.
Tiếng kim khí giao phong đan vào nhau chát chúa, vang vọng khắp hư không.
Đồng thời, Đề Hồn và Kim Đồng cũng đang quần đấu với hai đội quỷ binh.
Kim Đồng đã hiện ra bản thể Phệ Kim Tiên, tập trung công kích một đội quỷ binh.
Tuy nhiên, chiến ý của nàng dường như không cao. Nàng chỉ đang ỷ vào thân thể kim cang bất hoại của mình để tham chiến, không muốn ly khai, cũng không dốc toàn lực công kích.
Mặt khác, thân ảnh Đề Hồn đang không ngừng nhoang nhoáng chớp động, bộ dáng tựa như vô cùng hưng phấn. Nàng lại tung ra một trảo chộp vào hư không.
Một trận thanh âm trầm đục vang lên, giữa không trung thình lình hiện ra một cự trảo đen kịt chẳng khác nào một tòa tiểu sơn tản mát hắc khí ngập trời, chộp xuống đầu đạo quỷ binh hình mũi khoan còn lại, đúng là U Minh Quỷ Trảo.
Một luồng áp lực kinh thiên ầm ầm hạ xuống. Hư không trong phạm vi hơn mười dặm xung quanh Quỷ Trảo lập tức đóng băng. Không khí nơi đây dường như đã biến thành cương thiết, thế công của đội quỷ binh lập tức bị đình chỉ.
Một khắc sau đó, hắc mang đại thịnh trên đầu đội quỷ binh, lập tức giải phóng bọn chúng khỏi áp lực kinh người kia.
"Biến trận!" Một tên Quỷ vật Thái Ất cảnh đứng ở giữa đội hình quỷ binh đột nhiên gầm lên
Trong tay gã Quỷ vật này là một cây đại kỳ đen tuyền. Đại kỳ vung lên phần phật, tản mát từng đạo từng đạo hắc phong, dung nhập vào hắc mang do đội quỷ binh tạo thành.
Hình thái mũi khoan của đội quỷ binh lập tức kéo dài, hóa thành một đầu Ma long hắc sắc, cuốn lấy U Minh Quỷ Trảo màu đen đang hạ xuống, duy trì trạng thái giằng co giữa không trung, khiến Quỷ Trảo nhất thời không thể hạ xuống.
Đề Hồn thấy vậy nhưng cũng chẳng coi vào đâu. Khuôn miệng xinh xắn chợt hé nụ cười, rồi đột ngột phùng má, mãnh liệt thổi ra một hơi.
Một chùm hắc lôi theo đó bay vọt ra, cấp tốc cuốn lấy phần đuôi Ma long.
Bởi vì chiến đấu kéo dài, hắc quang hộ thể đang bao trùm đội hình quỷ binh đã bị bào mòn không ít. Giờ lại bị chùm hắc lôi cuốn lấy, Hắc long điên cuồng giãy dụa mấy lượt, rốt cuộc cũng phải tan vỡ.
Hắc lôi cấp tốc càn quét khắp đội hình quỷ binh, cuốn theo không ít quỷ vật.
Tên Quỷ vật Thái Ất cảnh đùng đùng nổi giận gầm lên mấy tiếng. Đại trong tay gã điên cuồng vũ động, đội hình quỷ binh lập tức khôi phục trạng thái Ma long. Vô số kiếm khí như lưu tinh phóng ra, điên cuồng công kích chùm hắc quang của Đề Hồn.
Nhưng lũ kiếm khí kia còn chưa kịp đến nơi, chùm hắc quang đã mang theo đám quỷ vật, rồi cấp tốc thối lui, bị Đề Hồn há miệng nuốt chửng.
Mục quang Đề Hồn ánh lên vẻ say mê. Hào quang quanh thân nàng liên tục chớp động, mơ hồ đậm đặc thêm một chút.
"Đây là…" Gã nam tử trung niên vận hắc bào đang cùng Hàn Lập giao thủ ở phía xa vừa chứng kiến cảnh Đề Hồn thôn phệ Quỷ vật thì lập tức biến sắc, thốt lên.
Thừa dịp gã kia phân tâm, Hàn Lập hóa thành một luồng kim ảnh xông vào giữa tầng tầng lớp lớp thương ảnh, cấp tốc áp sát kẻ địch.
Song thủ liên tục biến hóa đủ loại pháp quyết. Kim quang lóe lên sau lưng Hàn Lập, Chân Ngôn Bảo Luân thình lình hiện ra, nhanh chóng xoay tròn.
Bảo Luân tỏa ra vô số gợn sóng màu vàng, bao trùm thân hình gã nam tử hắc bào.
Nhưng Hàn Lập vừa động thì đã bị gã phát hiện, thân hình cấp tốc thối lui. Vậy mà tốc độ của gã còn mau lẹ hơn nhiều so với Hàn Lập.
Khoảng cách giữa hai người nhanh chóng được kéo dãn. Ngay cả lực lượng của Chân Ngôn Bảo Luân cũng không thể níu chân gã.
Thân pháp của gã trung niên vận hắc bào vô cùng quỷ dị. Chỉ trong khoảnh khắc, gã đã xuất hiện bên bờ vực sâu phía trước, miệng phát ra một tiếng thét dài bén nhọn.
Hai đội quỷ binh đang giao thủ cùng Đề Hồn và Kim Đồng nhận lệnh lập tức rút quân, cấp tốc chạy về phía gã nam tử hắc bào vừa biến mất.
"Chủ nhân, mau giúp ta thu thập một ít Quỷ vật." Đề Hồn có chút khẩn trương, lập tức truy đuổi, đồng thời lớn tiếng hô hoán.
Hai đội quỷ vật đang ào ào tháo chạy trước mặt Hàn Lập. Hắn chẳng nói chẳng rằng, giơ tay bấm niệm pháp quyết. Chân Ngôn Bảo Luân sau lưng hắn bừng lên hào quang gấp bội, vô số gợn sóng màu vàng bao phủ gần trăm đầu quỷ vật vào trong.
Chân Ngôn Bảo Luân hiện giờ đã gần như thực thể, uy năng hơn trước rất nhiều. Những quỷ vật bị gợn sóng màu vàng phủ lên hoàn toàn trở nên bất động, đứng yên tại chỗ.
Lũ quỷ vật xung quanh chẳng hề để ý đến đồng bọn đang bị giam cầm, chỉ biết cắm đầu cắm cổ chạy, trong chớp mắt đã tụ tập bên cạnh gã trung niên nam tử vận hắc bào.
Ở phía xa, Gã lạnh lùng nhìn Hàn Lập và Đề Hồn một cái thật sâu, sau đó thân hình liền biến mất trong vực sâu, không để lại chút dấu vết.
Đội hình quỷ vật lập tức theo sát, nhao nhao bay vào trong vực sâu.
"Chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao lũ quỷ vật bỗng nhiên rút lui?" Kim Đồng đã khôi phục nhân hình, đáp xuống bên cạnh Hàn Lập, không rõ chuyện gì đang xảy ra.
"Không biết!" Hàn Lập chỉ nhíu mày.
Cùng đối phương giao thủ ngắn ngủi vài chiêu, hắn phát hiện thực lực của gã trung niên hắc bào kia tuyệt không thấp hơn mình. Nếu như đối phương phụ trách trấn thủ nơi này, vậy thì phải không dễ dàng rút lui mới đúng.
Chẳng lẽ còn có nguyên nhân nào khác?
"Chủ nhân, mau thu hồi Bảo Luân." Đề Hồn vừa đáp xuống, cũng chẳng thèm để ý đến gã địch nhân thần bí kai, đã rối rít la lên, nước miếng giàn dụa.
Hàn Lập lắc đầu cười khổ, liền bấm niệm pháp quyết thu hồi Chân Ngôn Bảo Luân.
Gần trăm quỷ vật vừa khôi phục hành động đã hò nhau bỏ chạy tứ tán, nhưng đều đã chậm. Một luồng Linh vực âm u thình lình hạ xuống, bao phủ toàn bộ quỷ vào trong. Thân thể bọn chúng như rơi vào vũng bùng, cử động vô cùng khó khăn.
Đề Hồn há miệng khẽ hút một cái, Linh vực màu đen cấp tốc thu nhỏ lại. Cả đám quỷ vật cũng bị Linh vực màu đen chậm rãi thôn phệ.
Linh vực của Đề Hồn rốt cuộc hóa thành một quang cầu hắc ám lớn chừng quả đấm, chui tọt vào trong miệng nàng.
Hắc quang quanh thân Đề Hồn theo đó mà chập chùng không ngừng, tỏa ra vô số gợn sóng màu đen khuếch tán khắp bốn phương tám hướng. Một lúc lâu sau, tất cả mới bình thường trở lại.
Khí tức của Đề Hồn lúc này đã được tăng cường không ít, mơ hồ chạm tới đỉnh phong của Đại La cảnh Sơ kỳ.
"Được rồi! Mặc dù không rõ vì sao kẻ kia đột nhiên rút lui, nhưng gã tự mình ly khai cũng tốt. Đi! Chúng ta cũng xuống dưới dò xét một chút. Xem xem rót cuộc dưới vực sâu này có vật gì." Hàn Lập khoát tay một cái, dẫn đầu tiến vào vực sâu.
Đề Hồn và Kim Đồng cũng vội bám theo.
Kết quả, ba người vừa tiến vào vực sâu liền cảm thấy thân mình như đứng dưới một thác nước cực kỳ hùng vĩ. Cả ba bị một luồng cự lực bao bọc, cấp tốc chìm sâu vào bóng tối.
Lực lượng này dường như vô biên vô hạn. Ngay cả tồn tại Đại La có thực lực mạnh mẽ như ba người Hàn Lập, dưới luồng cự lực này cũng không thể kháng cự mảy may. Cả ba người đều không thể tự chủ, mặc cho thân hình rơi xuống vực sâu vạn trượng.
Truyện khác cùng thể loại
2812 chương
119 chương
44 chương
512 chương
41 chương
518 chương
175 chương
56 chương
227 chương
1039 chương