Passionate love " tình yêu đam mê"

Chương 11 : Gia đình hạnh phúc

CHƯƠNG XII : GIA ĐÌNH HẠNH PHÚC “Anh hai… chờ em với’’ Phong Nguyệt chạy nhanh ra khỏi cửa hàng quần áo thì lên một chiếc xe Lamborghini màu xanh cốm “Anh tưởng em đi với trai đẹp mà quên người anh này rồi chứ’’ Phong Hoàng quay sang nhìn em mình “Không đâu. Ông anh của em dễ thương như vậy thì làm sao mà em bỏ rơi được chứ’’ nó nhìn anh mình “Em với Cao Nam Phong hết hiểu lầm rồi sao ?’’ Phong Hoàng tỏ vẻ tò mò “Không đâu. Em đâu dễ quên đâu. Em sẽ cho anh ta một bất ngờ đặc biệt’’ cô mỉm cười đấy ác ý “Em anh mưu mô dữ ha’’ “Đi thôi. Đến chỗ Lâm Tiên Sinh mua một chút đồ nghề. Ngày mai cho anh ta biết tay’’ nó mỉm cười … “Cậu Phong… cô Phong… hôm nay trời mưa hay sao mà hai vị đại giá quan lâm vậy ?’’ Lâm Tiên Sinh đang uống nước thì thấy hai người đó bước vào cũng phải bỏ ly xuống “Cháu muốn mua một thùng mì chua cay đặc biệt, chai nước tương bác tự tay làm, nước sốp đậm đặc và vài trái ớt… à quên cho cháu 3 bịch sa tế và 1 bịch muối’’ Phong Nguyệt ngồi xuống chiếc ghế đặt ngay chỗ tính tiền “Đừng quên cho vài trái chanh với nước ngọt’’ Phong Hoàng tiếp lời em mình “Hai đứa định làm gì đó?’’ Lâm Tiên Sinh nghi ngờ “Khách hàng là thượng đế’’ hai anh em đồng thanh 5 phút sau thì Lâm tiên sinh cùng nhân viên của mình xách một túi hàng bự ra “Của 2 đứa đây” Lâm tiên sinh mệt mỏi nhìn hai người đang thanh thản uống nước với vẻ mặt nhàn nhạ, vui tươi “Giờ chúng ta đi chợ đi… em cần mua một số thứ’’ nó nhìn anh mình “OK… đi thôi’’ Phong Hoàng nhận cái túi bự từ tay Lâm Tiên Sinh rồi cùng em mình trở ra xe cũng không quên nói lời tạm biệt và trả tiền cho Lâm tiên sinh “Hai đứa này hôm nay sao vậy ? Không ăn không như hồi trước nữa sao?’’ bác Lâm nghi ngờ nhìn hai người rời khói cửa hàng “Hôm nay chắc có bão lớn’’ nhân viên phúc vụ nhìn ra trời “Đang nắng mà’’ … “Ba” một cô gái với vẻ đẹp kiêu xa gõ cửa bước vào “Phong Tuyết. Con ngồi xuống đi’’ “Con có chuyện muốn nói” Phong Tuyết nhìn người đàn ông trước mặt vui vẻ cười “Trong ba anh em, người mà ta yên tâm nhất chính là con. Mặc dù con không phải là con ruột của ta nhưng ta rất cảm kích ông trời vì họ đã ban tặng con cho nhà họ Phong. Phong Hoàng… Phong Nguyệt rất thích nghịch ngợm, hai đứa đó lúc nào cũng dính lấy nhau như sam vậy đó. Phong Nguyệt thì chẳng bao giờ bộc lộ cảm xúc thật ra ngoài từ khi nó chia tay với Chu Quãng Nghĩa. Phong Hoàng thì luôn đi theo bảo vệ em mình, cưng chiều nó và ưu điểm cũng chính là khuyết điểm của thằng bé đó là sự quyết đoán, thẳng thắn cũng như dám nghĩ là dám làm” ông Phong nhìn Phong Tuyết với ánh mắt chứa chan tình yêu thương “Từ nhỏ con luôn ngưỡng mộ anh chị. Tình cảm mà hai người dành cho nhau khác hẳn so với con nhưng hai anh chị cũng rất yêu thương con. Nhưng có điều con không thể phủ nhận là con không phải em gái ruột thịt gì của anh chị” Phong tuyết nói tới đây thì mỉm cười rồi tiếp tục nói “Con cảm ơn vì gia đình đã nói sự thật cho con biết. Cũng đã một năm rồi, con nghĩ con đã suy nghĩ xong. Con sẽ tìm lại gia đình thuộc về con. Hỏi xem họ tại sao lại bỏ rơi con?’’ Phong Tuyết nhìn ba của mình, ông Phong đi lại ôm Phong Tuyết “Con gái ngoan, con mãi là con của Phong Tùng này. Sau này có gặp gì khó khăn thì nhất định phải nói cho ta đó nghe chưa’’ “Cảm ơn ba’’ Phong Tuyết ôm lấy ba mình Phong Hoàng và Phong Nguyệt sau khi đi mua đồ về thì thấy Phong Tuyết đang ở nhà. Hai người họ vội để đồ xuống chạy lại ôm lấy em gái mình “Nhóc con… em đi đâu mấy ngày nay vậy ?’’ Phong Hoàng nhìn em mình “Em khỏe chứ’’ Phong Nguyệt mỉm cười “Em vẫn khỏe. À quên em có chuyện muốn nói với hai anh chị nè’’ Phong Tuyết nhìn Phong Hoàng và Phong Nguyệt “Em lại có bất ngờ gì đây ?’’ Phong Nguyệt tỏ vẻ tò mò “Em vừa lấy được bằng thạc sĩ luật ở Mĩ đó’’ Phong Tuyết tự hào khoe thành tích “Em anh/chị giỏi quá’’ cả hai đồng thanh “Sao lúc nảy con không nói cho ba biết chứ. Con dự định sẽ mở công ty hay là đi làm’’ đổng sư trưởng Phong đi từ phòng ra “Con sẽ làm trong cục tư pháp’’ Phong Tuyết mỉm cười “Vậy ta chúc mừng con nha. Làm việc trong đó không dễ đâu’’ mẹ của ba anh em bước ra từ phòng ngủ “Con cảm ơn mẹ’’ Phong Tuyết chạy lại ôm mẹ mình “Hôm nay là ngày vui như vậy thì chúng ta mở party đi. Từ hồi trở về Pháp đến giờ con chưa dẫn mọi người đi ăn. Hôm nay con sẽ đặc biệt cho ba mẹ ăn những món ngon mà mọi người chưa từng ăn’’ Phong Nguyệt vui vẻ cười “Được thôi. Ta cũng muốn biết con cho chúng ta ăn gì đây ?’’ ba cô vui vẻ chờ đợi món ngon đặc biệt ở nhà hàng “Vậy còn bịch này em làm sao đây?’’ Phong Hoàng giơ bịch đồ vừa mới mua ở cửa hàng của Lâm Tiên Sinh “Để đó. Sau khi về xong anh em chúng ta sẽ làm. Còn bây giờ anh đưa bịch quần áo kia cho em đi’’ Phong Nguyệt đưa tay lấy đồ “Nơi này chúng ta không nên mặc quá cầu kì. Phong Tuyết em mặc đồ này đi’’ Phong Nguyệt đưa cho Phong Tuyết một chiếc váy màu hồng dễ thương “Chị Phong Nguyệt nay lại thích mặc đồ này sao?’’ Phong Tuyết ngạc nhiên nhìn Phong Nguyệt, tính cách của cô thì chẳng bao giờ mặc đổ rẻ tiền như thế này đâu “Hoàn cảnh thôi mà. Em mặc đi… chị thấy nó cũng đẹp lắm đó. Nó không rẻ tiền như em nghĩ đâu. Nó là mẫu mà giới trẻ hiện giờ rất thích đó’’ “Vậy còn ba mẹ mặc gì đây?’’ ba mẹ cô quay sang con gái mình “Con thấy đồ mà ba mặc bình thường là được rồi. Với lại đồ ba quá giản dị nếu không phải là dân chuyên nghiệp thì sẽ khó nhận ra còn mẹ của con thì nên… nên mặc áo phông với cái quần mẹ đang mặc là OK rồi’’ cô mỉm cười “Vậy được rồi. Vào phòng thay thôi nào’’ cả ba biến mất trong chốc lát “Còn anh thì sao?’’ Phong Hoàng nhìn Phong Nguyệt “Chúng ta không cần thay vì đồ như thế này là quá được rồi’’ Phong Hoàng hiện giờ đang mặc áo thun đỏ kết hợp với quần jeans trắng. Còn Phong Nguyệt thì nảy ở cửa hàng mặc luôn rồi. Chiếc áo phông dài và quần cục. Trông họ thật trẻ trung năng động Một tiếng sau thì một chiếc xe màu trắng dừng ở trước một nơi buôn bán đồ ăn nhanh Họ bước xuống xe đều nhìn nhau ngoại trừ Phong Hoàng thì chẳng có chút gì gọi là bất ngờ “Giới thiệu với mọi người đây là nơi bán fast food ngon nhất Thượng Hải đó. Nào đi thôi’’ Phong Nguyệt vui vẻ dẫn đường Phong Tuyết thì bu lại Phong Hoàng hỏi chuyện “Anh biết nơi này phải không?’’ “Tức nhiên. Lúc trước là Chu Quãng Nghĩa dẫn anh cùng với Phong Nguyệt đến đây đó. Phải nói là rất ngon’’ “Anh có tin là chị ấy quên Chu Nghĩa rồi không?’’ Phong Tuyết nhìn Phong Hoàng “Em nghĩ xem tình cảm sâu nặng khó có thể nói quên là quên được. Phong Nguyệt chỉ đang lấy quá khứ là nền tảng để sống thôi” “Chị ấy muốn đối diện với quá khứ chứ không phải là quên nó” Phong Tuyết nói “Em nói đúng rồi đó” “Hai đứa làm gì đó… nhanh lên’’ bà Phong quay lại thì thấy Phong Hoàng và Phong Tuyết đang vui vẻ nói chuyện “Con đến liền’’ Phong Nguyệt ngồi xuống một chiếc bàn “Ông chủ… cho 5 chai bia,50 xiên các loại’’ cô nói mà khiến ba mẹ cô bất ngờ “Con ăn hết không?’’ “Ba mẹ cứ yên tâm ngồi xuống đi. Hãy cứ yên tâm với khẩu vị của nhà ẩm thực như con’’ Phong Nguyệt lấy tờ khăn giấy lau bàn “Con chắc chứ…. Mẹ thấy nơi đây không hợp vệ sinh cho lắm’’ bà Phong nhìn con mình “Không đâu… chỉ là bề ngoài thôi mà, ba mẹ hãy xem bên trong’’ Phong Hoàng cùng Phong Tuyết đi lại “Đồ của quý khách đây. Phần còn lại tôi sẽ đem sau” “Ba mẹ ăn đi’’ Phong Nguyệt cầm một xiên bò viên lên đưa cho ba rồi đến má mì của mình Phong Hoàng và Phong Tuyết cũng lấy một cây vui vẻ ăn nhưng ba mẹ của cô thì không dám “Ngon lắm đó… ba mẹ ăn đi. Con ăn rồi nó không có sao đâu’’ Phong Hoàng nhìn họ “Ba mẹ này… ăn thử đi nào” Phong Nguyệt nhìn họ với ánh mắt dễ thương, năn nỉ Ba mẹ cô cuối cùng cũng chịu ăn một miếng trước ánh mắt của ba đứa con mình “Thấy sao?” cả ba đứa con của họ tò mò, đồng thanh hỏi “Cho ba mấy xiên nữa đi” “Mẹ cũng thế” “Vậy mới đúng là ba mẹ con chứ. Ba mẹ uống bia đi. Tuy ở đây loại rượu không giống như ba mẹ uống hàng ngày nhưng nó là hàng độc ở đây đó. Ăn xiên que… uống bia này thì còn gì tuyệt vời’’ Phong Nguyệt cầm chai bia lên uống luôn “Sao con không lấy ly?” ông Phong nhìn con mình “Ông chủ cho 5 ly uống bia đi” bà Phong la lớn “Có liền” phục vụ chạy ra để lên bàn 5 chiếc ly “Mọi người là gia đình phải không? Nhìn thật hạnh phúc. Mà ai đây… hai đứa nghịch ngợm đây mà’’ phục vụ nhận ra người quen “Lâu ngày không gặp” Phong Hoàng nhìn phục vụ “Bạn trai của cháu đâu. Không đến à ?’’ phục vụ quay sang cô “Chúng cháu chia tay rồi’’ Phong Nguyệt vui vẻ trả lời “Vậy sao?’’ “Giới thiệu với chú đây là ba mẹ cháu. Còn đây là em gái cháu Phong Tuyết’’ Phong Hoàng giới thiệu ba mẹ và em gái để tránh chú phục vụ hỏi tiếp chuyện của Chu Nghĩa “Chào ông Phong… bà Phong… cô Phong. Tôi là Trương Quý… mọi người cứ gọi là Tiểu Trương được rồi’’ “Chào cậu Tiểu Trương’’ ông Phong cúi đầu chào “Tiểu trương cho 10 xiên đi’’ một khách hàng khác gọi “Cả nhà ăn ngon nha. Cần gì cứ kêu tôi… giờ tôi phải đi phục vụ khách hàng khác đây’’ tiểu Trương vui vẻ chào tạm biệt “Cảm ơn’’ bà Phong lên tiếng “Nào ba mẹ uống bia đi’’ “Ngon quá đấy’’ “Bữa nào ba mẹ thích con dẫn ba mẹ đến tiếp’’ “Ngon quá… sao con không dẫn ba đến đây sớm chứ’’ “Không phải con dẫn rồi sao?’’ “Cho con cái đó đi’’ “Mẹ thích ăn cái này mà’’ “Sao em lại giành của anh chứ’’ “Là anh tức nhiên phải nhường em rồi’’ “Con muốn ăn cái đó’’ “Lấy con cái đó đi’’ “Cho con đi… nếu không con không dẫn mọi người đến đây ăn nữa đâu’’ “Tiểu Trương…. Cho thêm 20 xiên đi’’ “Ba ăn nhiều rồi đó. Lúc đầu con kêu… ba còn nói ăn không hết mà’’ “Cho ba rút lại lời nói nha’’ …. Cao Phong đang ngồi nghĩ ngợi gì đó ở trong nhà thì Lệ Y bước vào Nhà Cao Phong là một căn biệt thự ở khu sang trọng, rất yên tĩnh và rộng rãi. Có cả sân vườn và lối đi vào nhà. Trong nhà không chia theo phòng mà tất cả được thể hiện trong một phòng bao gồm ăn, ngủ, tắm và được bố trí theo cách riêng biệt. Tất cả được làm từ kính và tận dụng ánh sáng của thiên nhiên. Đèn chùm và các loại đèn khác được bố trí rất đẹp mắt. “Cao tổng. Dạo này tôi thấy anh không giống trước đó’’ Lệ Y dọn dẹp đống tạp chí được xếp lộn xộn “Ý cô là sao?” Cao Phong ngạc nhiên “Từ hồi anh gặp Phong Nguyệt tại cửa hàng đến khi mắc kẹt trong thang máy, phòng thiết kế, khắc khẩu nhau và đặc biệt tôi thấy anh những lúc rảnh rỗi ngồi suy tư trên môi lại mỉm cười. Trước giờ anh có như vậy đâu ?’’ Lệ Y đang xếp đống tạp chí ngay ngắn trên bàn “Vậy sao ? Chắc dạo này vì hợp tác với Christina nên tôi mới như vậy thôi’’ Cao Phong rời khỏi bàn, bước xuống chỗ Lệ Y “Vậy sao ? Tôi nghĩ anh hiện giờ giống với lúc anh yêu Diệp Tĩnh’’ Lệ Y nhìn Cao Phong với ánh mắt sắc bén. Cao phong không biết nói gì hơn chỉ mỉm cười rồi lại bàn cầm ly rượu lên uống “Cô thấy Phong Nguyệt với Diệp Tĩnh khác nhau ở đâu ?’’ “Diệp Tĩnh với Phong Nguyệt đều có cá tính giống nhau : vui tươi, nhanh nhẹn lại rất thông minh, linh hoạt. Nhưng thứ Phong Nguyệt có mà Diệp Tĩnh không có đó là tâm trạng và đầu óc. Phong Nguyệt bề ngoài thì vui vẻ vậy đó nhưng bên trong là sự lạnh lùng đến khó tả. Có thể nói rất ít người hiểu được cô ấy. Đầu óc lại rất sáng suốt, biết mình cần phải làm gì ? Có thể nói từ cách cô ấy ứng xử đến cách thiết kế có thể nói cô ấy có cách nghĩ rất đa dạng, phong phú. Là một nhân tài hiếm thấy’’ Lệ Y nói tới đây thì nhìn Cao Phong “Sao cô cứ khen đầu heo đó vậy ?’’ “Tôi không khen mà chỉ nói theo cách nhìn của tôi thôi. Tôi tiếp xúc bao nhiêu khách hàng nên tính cách cũng khá rõ đó, chỉ có Phong Nguyệt thì tôi cảm thấy cô ấy toát lên vẻ huyền bí, cao sang khiến người khác tiếp xúc cứ tưởng vui vẻ nhưng thực chất không ai hiểu tính cách thật sự của cô ấy. Nếu so sánh giữa Phong Nguyệt và Diệp Tĩnh thì tôi thấy Phong Nguyệt xứng đáng để anh yêu hơn đó’’ Lệ Y mỉm cười nhưng vẫn toát lên tính chất tao nhã, lạnh nhạt “Cô nói Phong Nguyệt xứng đáng để yêu sao ? Tôi sẽ không yêu hay thích cô ta đâu’’ Cao Phong thẳng thắng nói “Vậy để thời gian quyết định thôi. Phong Nguyệt lạnh nhạt thôi nhưng tôi nghĩ cô ấy rất quan tâm đến người khác đó, chỉ là không bộc lộ ra thôi’’ Cao Phong nhìn thẳng vào Lệ Y như muốn cô đừng nói nữa. Thư kí anh như hiểu ra liền rất nhanh nhẹn đưa cho anh một sắp tài liệu “Đây là dữ liệu những hoạt động gần đây của Eliza Christina ở Châu Âu cũng như các khách hàng của cô ấy. Anh xem đi rồi cần gì báo cho tôi. Tôi về đây’’ Lệ Y cầm túi xách ở sofa lên rồi rời đi nhưng Cao Phong ngăn lại vì nhớ ra cái gì “Cô cầm cái đó cho Thiên Mĩ giúp tôi. Nói tôi xin lỗi vì không đến được’’ Lệ Y nhìn cái mà Cao Phong chỉ “Lần đầu tôi thấy anh tặng cho Thiên Mĩ đó. Sao anh không tự đi đi. Thiên Mĩ chắc chắn sẽ vui đến nỗi không ngủ được luôn đó’’ Lệ Y mỉm cười “Do có người bắt mua thôi. Bỏ đi thì tiếc nên cho thì tốt hơn’’ Cao Phong lắc đầu đi lại bàn để đống tài liệu xuống từ từ đọc “Vậy sao? Ai có thể bắt anh mua được chứ” Lệ Y nói xong cũng bước ra ngoài với vẻ mặt ngạc nhiên mà khó hiểu “Không lẽ là cô ấy?” Cao Phong ngồi xuống bàn xem đống tài liệu mà Lệ Y đem tới “Eliza từng hợp tác với Victoria để cho ra mắt bộ sưu tập thời trang mùa hè và cô ấy từng có hai buổi thời trang cho riêng mình và cũng có 5 show thời trang Milan tại New York, Lon Don, Milano, Paris mà còn có cả Italy nữa chứ. Hai năm mà có thể nổi tiếng như thế đúng là thiên tài mà nhưng sao không có hình của cô ấy vậy. Không lẽ chưa bao giờ lộ diện sao ?’’ Cao Phong đặt câu hỏi trong đầu “Khoan đã… chỗ này có viết việc về Trung Quốc lần này có liên quan đến thân phận thật sự cũng như lộ diện ra giới truyền thông. Cô ấy có thể là người Trung và đặc biệt hơn cô ấy sẽ đặc tên cho thương hiệu của mình và sẽ chọn đối tác. Mà có thể những dự đoán đó là sai ?’’ Cao Phong tiếp tục lật những tài liệu khác.. đi qua đi lại đọc ( Milan là một trong bốn tuần lễ thời trang lớn nhất, tên tiếng Anh là Fashion Week. Là sự kiện cho các nhà tạo mẫu, nhà thiết kế cho ra mắt các bộ sưu tập mới. Những tuần lễ thời trang nổi bật nhất diễn ra ở New York, Lon Don, Milano, Paris)