Overlord light novel

Chương 116 : Lăng mộ lớn 3

Mặc dù mỗi đội được chọn lối đi cho riêng mình ở chỗ ngã rẽ, Eruya vẫn tiếp tục đi thẳng vì hắn tin hắn sẽ gặp kẻ thù mạnh hơn nếu đi sâu vào bên trong lăng tẩm Dù đã đi ngang qua rất nhiều ngã rẽ và cánh cửa đá, hắn vẫn lặng lẽ đi tiếp. Thực chất, anh đang cảm thấy chán nản vì không có gì xảy ra. Không một con quái vật hay một cái bẫy. Hắn nghĩ bản thân đã chọn sai đường. “ Đi, lũ chậm chạp. Bước nhanh vào!” Eruya ra lệnh cho ả người elf đang đi trước hắn 10m với giọng nói dữ dằn. Cô gái elf đó đôi khi mới dừng nghỉ, nhưng khi nghe thấy mệnh lệnh, cô run sợ một chút rồi tiếp tục rảo bước. Cô đã phải di chuyển liên tục kể từ lúc cô đến lăng tẩm này Cho đến giờ thì cô khá may mắn, nhưng nếu có bất kì cạm bẫy nào phía trước thì cô chắc chắc sẽ chết Tuy gọi là tìm bẫy, cách cô ấy bị đối xử giống với cách người thợ mỏ sử dụng những con chim hoàng tước hơn. Đội của Eruya bao gồm Eruya và ba nô lệ elf với các kĩ năng riêng biệt- ranger, Celric và druid. Sử dụng một người có khả năng dò tìm như một con chim hoàng tước khai mỏ là một mệnh lệnh hết sức vô lí Nhưng Eruya có lí do của riêng mình, và nó chỉ đơn giản là hắn đã chán ngấy cô elf đó Rất nhiều người sẽ ngạc nhiên khi nghe điều này, không phải vì lí do đạo đức, mà là tiền bạc Nô lệ từ Pháp Quốc Slane không hề rẻ, đặc biệt là elf. Mức giá của elf thường dựa rất nhiều vào ngoại hình và kỹ năng. Elf thường rất đắt đủ để khiến con ngươi của nhiều người nổ tung và được giao dịch ở mức giá vượt quá khả năng của người thường Một elf với những kĩ năng sẽ có giá tương đương với vũ khí được yểm ma pháp đặc biệt. Cho dù với Eruya, đó cũng không phải món hàng hắn có thể mua tuỳ thích Nhưng do Eruya nhận tất cả tiền công của ‘Tenmu’ cho riêng mình, hắn có thể bù phần lỗ nhanh chóng nếu như nhiệm vụ diễn ra suôn sẻ. Do vậy, hắn không quan tâm nếu một trong số họ chết sau khi đã chán họ Lầu sau, mình nên mua một đứa ngực bự hơn Eruya nghĩ thầm trong khi nhìn tấm lưng của cô gái elf đang đi phía trước Mình thich tiếng hét của chúng mỗi khi mình bóp mạnh ngực chúng Do nhiệm vụ này là sự hợp tác giữa nhiều nhóm, đã nhiều ngày nay hắn không thể ngủ với nhóm elf. Không ai sẽ phàn nàn nếu hắn làm vậy, nhưng ghen tuông có thể dẫn đến nhiều sự kiện khó nhằn. Eruya có đủ kinh nghiệm với tư cách là một worker hiểu rõ những rắc rối mà vấn đề đấy có thể đem đến Ham muốn tình dục bị dồn nén khiến Eruya bắt đầu nghĩ vẩn vơ Không, ta nên kiếm một ai đó như người đàn bà đó Người xuất hiện trong tâm trí của Eruya là một thành viên của Foresight. Ả bán elf nhìn Eruya với cặp mắt đầy thù hận Cô ta đúng là một người đàn bà phiền phức Có một cô bé bên cạnh cô ta trong đội đó, nhưng Eruya có thể hiểu vì sao cô bé đó nhìn hắn với vẻ thù địch rõ rệt. Phụ nữ thường không hiểu ham muốn của đàn ông. Nhất là với những ai ở độ tuổi đó, nó sẽ dễ hiểu vì sao cô bé kia khinh miệt những hành động tình dục. Nhưng việc những sinh vật bậc thấp hơn nhìn con người với ánh mắt đó là không thể chấp nhận được Chỉ nghĩ về nó cũng đủ khiến cơn giận lộ rõ trên khuôn mặt của Eruya Mình muốn đánh cái bộ mặt khó chịu đó cho đến khi cô ta không thể phản kháng được nữa Với những nô lệ elf, họ đã trở nên tuyệt vọng sau khi trải qua đủ mọi hình thức tra tấn trước khi được chuyển đến khách hàng. Nô lệ elf sẽ không bao giờ thể hiện bất kì sự phản kháng nào Mặt khác, nếu hắn tấn công cô ả bán elf đó, cô ta sẽ chống trả như một con thú điên. Với Eruya, bẻ gãy và chế ngự con thú đó không phải khó, nhưng hắn sẽ không đi ra một cách lành lặn và hắn cũng không tự tin vào khả năng giữ cho con mồi mình sống khi chế ngự. Khi đang tưởng tượng cảnh mình tát Imiya trong đầu, hắn không nhận thấy cô người elf phía trước đã dừng lại “Ai cho ngươi dừng? Đi tiếp nhanh” “Hức..! Tôi nghe thấy một tiếng động từ bên kia” “Một tiếng động?” Eruya tập trung nghe ngóng trong khi lườm cô gái elf. Mọi thứ tĩnh lặng đến đáng sợ “..Ta không nghe thấy gì cả” Thường Eruya sẽ đánh cô ta, nhưng elf có thính giác tốt hơn con người. Cho dù hắn không nghe thấy gì, vẫn có khả năng cao elf nghe được. Để kiểm chứng, hắn hỏi hai người bên cạnh “Vậy còn các người? Các người nghe thấy gì không?” “D-dạ vâng tôi nghe thấy” “N-nó như tiếng kim loại va vào nhau” “….Vậy sao?” Không có lí do gì tự nhiên lại có tiếng kim loại va chạm. Chắc chắn ai đó đã tạo ra tiếng động đấy. Nói cách khác, đây có thể là cơ hội chiến đấu đầu tiên cho hắn kể từ khi tiến vào lăng tẩm. Chỉ nghĩ về điều đó cũng đủ làm hắn cảm thấy hứng thú “Hãy tiến đến chỗ phát ra âm thanh đó” “V-vâng” Với cô gái elf dẫn đường, hắn tiến đến chỗ phát ra âm thanh đó. Dần dần, Eruya cũng đã có thể nghe được tiếng kim loại. Theo sau đó là tiếng một vật cứng đập vào một vật liệu cứng khác và những tiếng hét đánh trận “Ta đoán đó chỉ là những người worker khác. Đường hầm không một chỗ uốn cong nào cả, nhưng ta đoán chúng ta đã chạm mặt một đội khác” Như thể ai đó đã dội một gáo nước lạnh lên những kì vọng của bản thân, hắn mất hết động lực và thở dài Khi tiến gần đến nơi phát ra tiếng động, Eruya cảm thấy có điều gì đó kì lạ. Nó quá bất thường cho một trận đánh. Nó giống như là… Sự tò mò của hắn đã được trả lời khi đến nơi Đấy là một căn phòng khá rộng lớn, đủ rộng cho hơn chục người chạy nhảy thoải mái. Bên trong là 10 lizardmen mặc những bộ giáp tráng lệ. Bọn chúng đều đeo vòng cổ, với một mảnh xích vỡ trên đó Bọn chúng đang vung kiếm đánh lẫn nhau. Căn phòng vang những tiếng thét và những pha chạm kiếm đầy quyết tâm xảy ra ở mọi góc. Cho dù nó có dáng vẻ của một trận chiến ác liệt, Eruya có thể thấy rằng đấy chỉ là buổi luyện tập Hắn xác nhận được điều đó do bọn chúng dừng tay khi đội của Eruya tiến vào Một trong những người khác ở trong phòng là một sinh vật với thân hình đồ sộ và một tay cầm một tấm khiên khổng lồ. Nó mặc một bộ giáp toàn thân với những hoa văn khiến nó trông như được bao phủ bởi nhiều mạch máu. Và người cuối cùng- không, thứ cuối cùng sẽ chính xác hơn Nó là một con quái thú khổng lồ được bao phủ bởi lớp lông màu bạc, với đôi mắt lộ rõ vẻ trí thức “Cuối cùng các người đã đến, những kẻ đột nhập” Trong số những loài quái vật biết nói, một số loài rất là phiền phức. Ma thú thường sử dụng sức mạnh cơ thể để tấn công, nhưng những loài thông minh thì dùng ma pháp Eruya là một kiếm sĩ thiên tài, nhưng hắn không tự tin về khoản ma thuật. Hắn liền củng cố tinh thần và cố gắng tĩnh tâm để chống lại ma thuật. “Và ngươi là?” Việc hỏi là không cần thiết. Nếu nó đang đợi ở đây thì sẽ chỉ là để bảo vệ lăng tẩm này. Câu hỏi ở đây là nó mạnh như thế nào Dựa trên vẻ bề ngoài, nó có thể là chủ nhân của toà lăng tẩm này. Nếu hạ được con quái vật này, hắn sẽ trở thành người cống hiến nhiều nhất. Điều đó cũng có nghĩa rằng đội của hắn là đội giỏi nhất trong tất cả. Do ‘Tenmu” chính là bản thân Eruya, nó cũng thể hiện rằng hắn là worker giỏi nhất. Kể cả may mắn cũng là phẩm chất quan trọng của một worker “Vua rừng được cử để đối mặt với ngươi. ta muốn thử nghiệm một số thứ… nhưng hình như ngươi không phải là một đối thủ xứng tầm” Hắn cảm thấy thất vọng và khó chịu Thất vọng bới việc con quái thú này chỉ là một con chó canh và khó chịu từ việc hắn đang bị nó xem thường “ Nghĩ đến việc mọi thứ sẽ như thế này ngay cả trước khi giao chiến… Ngươi “ “D-dạ” Cô gái elf run rẩy khi hắn trầm giọng gọi. Eruya cảm thấy hài lòng trước cảnh tượng đó. Đó chính là thái độ mọi ‘thứ’ nên thể hiện trước mặt hắn. Cho dù chỉ có vài ngày, sau khi đi cùng Momon, hắn đã trở nên rộng lượng hơn “Đó là loại quái vật gì?” “T-tôi xin lỗi nhưng tôi kh-không biết” ‘Tsk, vô dụng” Anh đập cô elf vô dụng bằng bao kiếm. Eruya lờ đi cô gái đang quỳ gục trên sàn xin lỗi để phân tích con thú Do kích cỡ của nó, đối đầu trực tiếp có vẻ sẽ rất bất lợi nhưng quái vật thường như vậy. Eruya đã từng dễ dàng giết nhiều loài quái vật. Hắn cảm thấy ngu xuẩn khi nghĩ đến việc sợ hãi dù trong chốc lát chỉ vì nó là loại quái vật hắn chưa từng gặp. Cẩn thận là điều cần thiết, nhưng cẩn thận quá mức và trở nên sợ hãi thì chỉ đơn giản là vô dụng “Ta sẽ hỏi thêm một câu. Cái gì khiến ngươi nghĩ rằng ngươi có thể thắng được ta?’ “Ta có thể thấy sức mạnh yếu đuối của ngươi chỉ bằng ánh mắt..” Eruya nhăn mặt và nắm chặt thanh kiếm “..Có vẻ như đôi mắt của ngươi khá vô dụng. Liệu có cần ta móc nó ra cho ngươi không?” “ Ngươi có thể thử. Nhưng ta nhận được lệnh rằng sẽ không vấn đề nếu ta giết ngươi tại đây. Chúng ta bắt đầu thôi nhỉ?” Hắn muốn vung thanh kiếm của mình mà không nói gì, nhưng xông thẳng vào một con quái vật như vậy sẽ làm hắn trông như kẻ yếu thế hơn. Nên hắn kiềm chế và nhạo báng nó “Nếu vậy thì được thôi, đồ thú vật” “Sao ngưới cứ đứng yên như vậy? Ngươi không muốn chuẩn bị cho lũ elf kia sao?” “Không cần! Nói đến đây, ngươi không muốn chuẩn bị cho những tên lizardman đằng sau ngươi sao?” “À, sẽ không sao. Họ sẽ chỉ quan sát trận đấu của Vua rừng. Không cần để tâm đến họ” “Người khá dũng cảm khi từ bỏ cơ hội thắng duy nhất của mình” “Ta rất cảm kích trước lời khen ngợi của ngươi” Châm biếm không có tác dụng với nó. Không nhẽ nó chỉ đủ thông minh để giao tiếp chứ không hơn? Trong khi Eruya đang suy nghĩ, con quái vật đó nhếch mép và nói “Nhưng ta có ý định giết ngươi không thương tiếc, nên ta mong rằng ngươi sẽ chiến đấu với tất cả sức lực của mình. Như đã nói từ trước, đây cũng là một bài kiểm tra cho bản thân ta” “Một bài kiểm tra? Một bài kiểm tra cho một con chó canh nhà sao?” “Hmm… đây là một bài kiểm tra sự phát triển của ta với tư cách là một chiến binh. Bây giờ, bắt đầu được chưa? Ta sẽ không đụng đến lũ elf đằng sau ngươi và chỉ đối mặt với mình ngươi” “Như ngươi muốn” “Tên của Vua rừng là Hamsuke! Hãy nhớ tên kẻ sẽ giết ngươi khi đi sang thế giới bên kia! Hãy xưng tên của ngươi đi!” “…Ta không có tên để xưng trước một con quái vật” “Vậy ta sẽ xoá ngươi khỏi trí nhớ như một tên ngốc không tên” Thân hình đồ sộ đấy nhảy vọt lên Đấy là một động tác nhanh nhẹn khó thể tưởng tượng nổi nếu xét kích cỡ của nó. Một chiến binh bình thường sẽ bị choáng ngợp trước áp lực từ việc bị nó tiếp cận và ăn đủ cú đột kích. Ta khác với những kẻ thua cuộc đó Eruya nhử cú đột kích của Hamsuke và trượt sang một bên mà không di chuyển chỗ đứng Đó là phiên bản nâng cao của [Shukuchi], [Shukuchi Kai] Thông thường, [Shukuchi] chỉ có thể dùng để thu gọn khoảng cách với kể thù, nhưng phiên bản này giúp người dùng di chuyển mọi hướng. Nhìn bề ngoài, trượt mà không di chuyển chân sẽ trông rất lạ, nhưng nó thực sự rất hữu ích Tránh đòn thường sẽ dịch chuyển trọng tâm của cơ thể và làm mất sự thăng bằng. Nhưng nếu một người có thể tránh né mà không cần di chuyển thì họ có thể tấn công ngay lập tức với toàn bộ sức mạnh của thân dưới “Tyaaht!” Thanh kiếm chém xuống… “—Kehut!” Eruya bay về phía sau như thể hắn bị bật ra khỏi cơ thể của Hamsuke Đó là một cơ thể cực kì cứng cáp. Bộ lông màu bạc tưởng chừng mềm mượt đấy lại cứng rắn một cách kì lạ, và Eruya cảm giác như hắn vừa bị một cái chùy đập phải. Hắn suýt bất tỉnh trước cú va chạm Thời điểm hắn rơi xuống mặt đất, Eruya vô tình kiểm tra toàn thân xem nó còn có thể cử động không. Hắn có một vài vết bầm nhẹ, nhưng dường như không có vấn đề gì với xương. Hắn vẫn có thể tiếp tục chiến đấu Việc dính phải đòn tấn công của đối thủ và ngã xuống sàn làm hắn nổi giận, nhưng tinh thần chiến binh trong Eruya hiểu rằng hắn không có thời gian cho chuyện đó Khi Eruya đứng dậy, hắn định vị Hamsuke và giương thanh kiếm lên chuẩn bị đón nhận cuộc đột kích của nó Có gì đó chảy ra từ mũi hắn. Khi hắn quệt nó đi, quả như anh đã dự đoán, đó là máu “Tên khốn..” Hamsuke nhìn Eruya cố gắng đứng đậy với một ánh mắt thể hiện sự bình tĩnh. Sẽ chính xác hơn nếu nói rằng Hamsuke đang quan sát hắn ta. Nó khác với ánh mắt ‘Ta ăn hắn được không’ của một con thú thông thường hay ‘Liệu ta có thể thắng’. Đó là ánh mắt của một chiến binh đang tìm lối đánh tốt nhất sau đợt giao chiến giữa họ vừa nãy Ta là vật thí nghiệm để xem một con thú đã trưởng thành như một chiến binh ra sao ư? Sao không phải ai khác mà là ta? Một cảm giác thật khó chịu nhưng xét đến sự nhanh nhẹn của nó, hắn phải thừa nhận rằng nó không phải một con quái vật bình thường. Chỉ trong tức khắc, nó đã đoán được ý đồ tấn công bên sườn của hắn và trả đòn bằng một cú húc toàn thân. Đó không phải là một đòn tấn công quá mạnh, nhưng tốc độ phản ứng đấy chỉ có thể đạt được sau khi tập luyện gian khổ “Có vẻ đúng như vậy… Nếu mọi thứ tiếp tục như vật, ta sẽ thắng dễ dàng. Ah, xin đừng để ý đến Vua rừng. Vua rừng chưa từng gặp bất kì con người nào có thể thắng được ta” “Ngươi có thể dành những lời đó đến phút cuối. Khác với một con vật, một chiến binh có thể sử dụng võ kĩ” Hắn tưởng có thể chiến thắng dễ dàng. Chính vì vậy hắn đã không tung hết sức, nhưng giờ, hắn cần phải nghiêm túc “Võ kĩ! [Ability Boost ], [Greater Ability Boost]!” Đấy là những võ kĩ hắn tự hào nhất. Nhất là [Greater Ability Boost], đó không phải thứ mà người ở trình độ như Eruya có thể học được Ta là thiên tài bởi ta có thể học những thứ như vậy! Ta mạnh mẽ! Hắn vung kiếm và cảm nhận được từng cử động của hắn nhẹ nhàng và mượt mà ra sao. Thanh kiếm di chuyển đúng như những gì trong đầu hắn Eruya nở nụ cười cay độc. Vòng tiếp theo sẽ là của hắn “Ta được dạy luôn phải giữ khoảng cách khi đối đầu với một đối thủ bí ẩn, nhưng ta đang phải chiến đấu như một chiến binh… Ta đoán rằng điều đó không thể tránh được” Hamsuke dồn trọng tâm lên hai chân sau và tiến lại gần “Một đòn cận chiến? Cần ta tiếp một đòn của ngươi không?” “Đừng khinh thường ta, đồ thú vật” Vào thời điểm nó lọt vào tầm với, Eruya bắt đầu tấn công. Hamsuke vừa kịp làm lêch hướng đường kiếm được hỗ trợ bởi [Greater Ability Boost] bằng vuốt của mình. Hay chính xác hơn là nó cố gắng làm chệch hướng đường kiếm, bởi thanh kiếm vẫn đang nhắm vào chân nó. Mặc dù vậy, thanh kiếm đã mất lực do va chạm với những cái vuốt và không thể cắt xuyên qua lớp lông cứng và phần thịt bên dưới Eruya không thu lại kiếm mà ngay lập tức đâm vào mắt của Hamsuke. Một số quái vật có mí mắt đủ cứng để chặn được cả những thanh kiếm bao phủ ki. Nhưng Hamsuke thì không. Đó là lí do Hamsuke quyết định không để đòn tấn công đấy thành công Hamsuke né bằng cách vặn toàn thân và cùng lúc đó vung đuôi về phía đối thủ Eruya đỡ chiếc đuôi bằng thanh kiếm của mình, nhưng lực đánh khiến đôi tay hắn tê liệt “Khh-urk!” Hắn nhận thấy Hamsuke đang cuộn người thêm lần nữa, nghĩa là một đòn đánh với sức mạnh tương tự chuẩn bị được tung ra Eruya nhảy về phía sau. Hắn không thể xác định được độ dài của chiếc đuôi, nhưng định sẽ rút gọn khoảng cách với [Shukuchi Kai] thời điểm nó bay qua Nhưng chiếc đuôi hắn mong chờ sẽ bay qua đột nhiên dừng lại giữa không trung “Urk” Đó là một động tác giả. Hamsuke đã lấy lại tư thế và cũng đã rút đuôi lại. Mặt của Eruya co giật do việc hắn đã bỏ lỡ một cơ hội tấn công Hắn có thể thấy rằng chiếc đuôi đó di chuyển độc lập với cơ thể. Không giống như đuôi chuột, nó có thể hoạt động tự do như chiếc đuôi rắn của một con chimera “Ngươi có thể tự do sử dụng chiếc đuôi của mình” Eruya khắc những chi tiết về con quái vật tên Hamsuke vào trong đầu và tấn công. Hamsuke, như đang đợi sẵn một kẽ hở, xông lên tiếp đòn Kiếm và vuốt giao nhau. Eruya bị thương đầu tiên sau những đợt giao chiến. Hamsuke, bên có thể sử dụng hai móng vuốt, giữ lợi thế trong số lượng đòn tấn công trước Eruya, người chỉ sử dụng một thanh kiếm. Cân chiến đang dần trở nên bất lợi. Cho dù đã tăng cường sức mạnh thể chất, Hamsuke vẫn đang dành phần thắng. Cứ đà này… Hắn rút lui ngay lập tức sử dụng “Shukuchi Kai” “Hmm, đây là cái ta nói đến” Trước khi Hamsuke có thể đuổi theo, Eruya chớp lấy thời cơ, giơ thanh kiếm lên trên không và chém xuống “[Void Cutter]” Đường chém cắt xé gió và bay tới Hamsuke Hamsuke thu mình để bảo vệ khuôn mặt và đường chém bị đánh bật bởi lớp lông của nó Càng xa mục tiêu, đường chém càng yếu. Sẽ khó để Eruya tạo ra thương tổn đáng kể nếu tiếp tục như vậy. Nhưng… “ Có vẻ như ngươi không thể tránh được nó. Đây chính là sự khác biệt giữa con người và đám thú vật” “Đây thực sự khá… phiền toái” Eruya liên tục sử dụng [Void Cutter] Lớp lông của Hamsuke rất cứng và rất khó để cắt xuyên qua. Đó là lí do Eruya liên tục sử dụng võ thuật để nhắm vào mặt nó Hamsuke đứng chôn chân một chỗ cố cất tiếng qua kẽ hở bộ móng vuốt đang che chắn mặt nó “Xin hãy đợi chút…” “Người đang định cầu xin cho cái mạng của mình? Đúng những gì ta mong đợi từ một con thú” “Không phải vậy…..Thật phiền nhiễu. Trong từ điển của Vua rừng có………..Ah, ta chịu thua!” Hắn không thể hiểu được Ta đoán việc một con người không hiểu được những gì loài thú vật đang nói là điều hiển nhiên….Có vẻ như nó đang chuẩn bị tấn công “Ah…….Thật ồn ào và phiền nhiễu! Hãy kết thúc chuyện này!” “Đến đây!” Hamsuke không sở hữu bất kì đòn tấn công tầm xa nào nên nó sẽ cố rút ngắn khoảng cách bằn mọi giá. Đó là cái Eruya đang nhắm đến Sẽ rất khó để gây sát thương với ‘Void Cutter’, nên hắn cần một nhát chém trực tiếp để tung đòn chí mạng. Khi Hamsuke lộ mặt và xông lên như một con thú, hắn sẽ chế ngự nó với một võ kĩ mạnh hơn [Void Cutter] và liên tục tấn công vào mặt nó ở khoảng cách gần để chiến thắng Trong khi Eruya cười nham hiểm, ngỡ rằng chiến thắng đã cầm chắc trong tay, đuôi của Hamsuke di chuyển và……… “Gyaaaaaaaahhhhh!!” Chiếc đuôi đánh vào vai Eruya như một chiếc roi với tốc độ không thể tin được. Miếng giáp vai bị móp vào và phần thịt bị nghiền nát. Cùng lúc đó, tiếng xương gãy có thể nghe thấy và sự đau đớn chạy xuyên cơ thể hắn như điện giật. Quá đau đớn, Eruya lảo đảo lùi lại Đằng sau Hamsuke, chiếc đuôi trông như con rắn đang vung vẩy. Nó có thể kéo dãn tới một độ dài đến bất thường “Cái đuôi này quá mạnh đúng như ta nghĩ. Do đó mà ta đã cố gắng cận chiến” Không tốt Eruya chỉ còn đủ sức kiềm chế bản thân khỏi hét lên Nếu hắn tiếp tục bị tấn công như thế này, hắn sẽ thua “Ngươi! Lũ ngu các người đứng đấy làm gì! Dùng ma pháp đi! Hồi phục cho ta! Ta nói hồi phục cho ta! Nhanh lên, lũ nô lệ ngu xuẩn! Làm ngay bây giờ!’ Một cô gái elf bắt đầu niệm chú trong khi Eruya hét lên với họ Cơn đau trên vai đang dần biến mất “Nữa! Niệm thêm thần chú tăng cường nữa!” Physical ability enhancement, [temporary magic boost to the sword], [hardened skin], [sensory ability enhancement]… (Tăng cường thể chất, ma thuật hỗ trợ tạm thời cho thanh kiếm, da hoá cứng, tăng cường khả năng nhận biết…)Cho dù vô số thần chú được niệm để tăng cường cho Eruya, Hamsuke chỉ yên lặng theo dõi. Với hàng loạt ma thuật niệm trên bản thân, nụ cười đã quay trở lại trên khuôn mặt của Eruya Một nguồn năng lượng khủng khiếp đang chảy trong người hắn Hắn chưa bao giờ thua sau khi nhận nhiều thần chú tăng cường như vậy, không cần biết đối thủ là ai So với hắn lúc thường, bây giờ hắn có thể vung kiếm với tốc độ chóng mặt. Hắn tự tin rằng mình có thể có trận đánh cân bằng “ Do con người và quái vật có sự khác biệt lớn về thể chất, ta sẽ đền bù cho việc đó bằng thứ này!” “Ta đã lên kế hoạch đánh bại tất cả các người ngay từ lúc đầu nên điều này cũng không thay đổi là bao. Vua rừng nghĩ rằng cuối cùng trận đấu cũng trở nên thú vị!’ “Vớ vẩn” Eruya tấn công. Hắn sẽ nghiền nát nó với sức mạnh áp đảo đang chảy trong người. Hắn sẽ không để con thú đó to mồm nữa. Trong khi sử dụng [Shukuchi Kai] hắn tung một đòn [Void Cutter] để khiến nó bận rộn “Đỡ này” Hắn vung kiếm trong khi hét lên. Dù lớp lông đấy đứng đến mấy, hắn chỉ việc chém mạnh hơn để cắt xuyên qua nó “Hãy đỡ đòn của Vua rừng, [Slashing Strike]” Một vật sắc bén đến từ phía trên thanh kiếm đã giương lên của hắn và cắm thẳng xuống cánh tay. Một thứ gì đó bay lên trời rồi rơi xuống đất, với dịch chảy ra như một túi nước, kèm theo tiếng kim loại rớt xuống Eruya không hiểu Đôi tay của hắn, vốn đang cầm thanh kiếm, đã biến mất. Cho dù máu đang bắn ra theo nhịp tim từ vị trí tay cụt, Eruya vẫn không hiểu Hắn có thể thấy đôi tay đang nắm chặt thanh kiếm nằm trên sàn, cùng với cơn đau đang dần hiện lên ở phần còn lại của cánh tay Khi nhìn vào nó, Eruya cuối cùng cũng nhận ra điều gì đã xảy ra Lảo đảo lùi ra xa Hamsuke, hắn hét lên với giọng cao vút “Tay taaaaaaaaaaaaaa! Hồi phục nó! Ta bảo hồi nó ngay! Các ngươi đang đứng đấy để làm gì?!” Những ả người elf không cử động Những đôi mắt âm u của họ phản chiếu niềm vui thầm lặng của những kẻ bị hành hạ “Tuyệt! Thành công rồi! Ta cuối cùng đã có thể sử dụng võ thuật! Bây giờ ta có thể nhận được lời khen từ chủ nhân!” “Hiiiii!” Eruya hét lên một tiếng Với một con người sống trong một thế giới đầy rẫy những sinh vật mạnh hơn, đi mạo hiểm đồng nghĩa với việc sống chung với những nỗi đau đớn. Hắn đã chịu đựng đủ các loại đau đớn cho đến nay. Hắn đã từng bị sét đánh, lửa đốt, đóng băng, gãy xương, bị cắn, bị chém và bị đánh đập. Nhưng hắn chưa bao giờ làm mất vũ khi của mình. Đối với hắn, mất vũ khí trong thế giới này đồng nghĩa với cái chết. Nói cách khác, với vũ khí trên tay, hắn tự tin rằng mình sẽ thoát khỏi bất kì tình huống tồi tệ nào có thể xảy ra. Và giờ sự tự tin đó đã bị đập nát Đây là lần đầu tiên Eruya trải qua một cú sốc như vậy từ khi sinh ra “Tay ta! Các ngươi còn đợi gì nữa!” Máu tuôn ra không ngừng và Eruya có thể cảm thấy cơ thể mình trở nên lạnh dần và nặng dần, khởi đầu từ vết thương. Những cô gái elf chỉ cười trước những tiếng hét như tiếng chuông vỡ của anh Eruya không biết cách biểu lộ những cảm xúc hỗn loạn trong lòng hắn, nhưng hắn nghe thấy một giọng nói đầy lòng thương cảm “Ta thực sự cảm ơn ngươi! Ta vốn không thích gây đau đớn thừa thãi, nên xin hãy để ta kết thúc ngay tại đây” Sccchk, một thứ gì đó chém xuyên gió Một lúc sau, một cú đánh đập vào mặt hắn. Đó là cơn đau như thể nó đập nát từng chiếc xương trong cơ thể và đủ khiến hắn quên đi cánh tay của mình Đó là nỗi đau cuối cùng Eruya trải qua _______ Với nửa khuôn mặt biến mất, các xác đó ngã xuống “Hmmm hmmm.” Hamsuke quay đầu lại và dần lùi ra xa. Nếu nó ở quá gần cái xác, đám elf sẽ lo sợ không dám lại gần nó. Những elf đó có vẻ như là magic caster nhưng quyết định dùng kiếm của Eruya để chiến đấu. Hamsuke không hề có ý ngăn cản họ “Bây giờ, các người muốn đấu…?” Hamsuke ngạc nhiên lẩm bẩm. Nhóm Elf đó đang đá cái xác đáng nhẽ thuộc về đồng đội của họ với nụ cười lộ rõ trên mặt “Cái gì vậy? Liệu đây có phải cách elf chôn cất người chết?’ Hamsuke nghi ngờ những gì mình vừa nói. Đôi mắt âm u và đã chết của họ chỉ tràn đầy sự căm ghét. Đấy chỉ có thể là nỗi tức giận đang phun trào “…Thế này thật rắc rối” Mệnh lệnh được đưa ra là sử dụng những kĩ năng vừa học được trên những kẻ đột nhập và cho thấy thành quả của quá trình tập luyện. Nhưng nếu nó đấu với một đối thủ không có động lực thì đấy liệu có phải là ‘cho thấy thành quả của quá trình tập luyện’? Nếu họ ít nhất đứng dậy chiến đấu thì thế vẫn sẽ tốt hơn là không có gì “Mình nghe bảo chế nhạo cũng là một chiến lược hay…mình nên nói gì đây? Mình không biết………Cũng không thể làm gì được. Mình sẽ đợi mệnh lệnh tiếp theo từ chủ nhân. Nhưng..” Hamsuke quay lại đối mặt với người đang đánh giá trận chiến “Thế nào, Zaryusu-dono? Tôi có vượt qua không?” “Vâng, một trận đấu thật tuyệt vời. Võ kĩ chắc chắn đã phát huy tác dụng” Hamsuke nở nụ cười rạng rỡ trước người chiến binh đã dạy nó võ kĩ. “Đúng là một sự kiện đáng mừng! Liệu tôi đã có thể luyện tập chiến đấu trong khi mặc áo giáp?” “Đó là bước tiếp theo. Chúng ta sẽ bắt đầu với giáp nhẹ trước rồi chuyển sang những bộ giáp nặng hơn” Cho đến nay Hansuke chưa từng mặc giáp. Nó cảm thấy khó chịu khi mặc và di chuyển trở nên khó khăn. Thường không có vân đề gì trong việc đi lại nhưng trong chiến đấu, nó hay mất thăng bằng khi vung đuôi và không thể ra đòn chính xác. Dó là lí do Hamsuke học từ các lizardmen và bắt chước cách họ tập luyện “Hãy xem Hamsuke này mạnh lên cho chủ nhân mình! Sau bao lâu thì tôi có thể ưỡn ngực gọi mình là một chiến binh? Chiến binh Hamsuke” “ Để xem.. Nếu là Hamsuke thì ngươi có thể gọi bản thân mình là chiến binh trong 1, không, 2 tháng” “Lâu vậy” “Ta lại nghĩ thế là khá nhanh. Hamsuke, người thường cần phải mất nhiều năm để học được võ thuật. Nếu xét như vậy thì ngươi đang học khá nhanh” Một lizardman khác bên cạnh Zaryusu, tên Zenberu, cất tiếng “Vậy sao?” “Đúng vậy. Kinh nghiệm thực chiến, hồi phục mỗi khi chấn thương, đấu với những đối thủ mạnh hơn bằng ma pháp tăng cường… Nó có thể là buổi huấn luyện địa ngục, nhưng kết quả chắc chắn sẽ đạt được” Hamsuke rùng mình. Những lizardman khác cũng cảm thấy tương tự khi họ nhớ lại những buổi tập họ đã trải qua “.…Không biết phải nói sao. Tôi mong rằng đấy không phải kiểu huấn luyện sẽ đưa tôi tới gần với cái chết” “ Bản thân tôi nghĩ mình sẽ mạnh lên nhiều trong những tình huống sinh tử nhưng…..tôi đoán mỗi người đều khác biệt. Vả lại, nếu người chồng mới cưới này chết có người sẽ buồn đấy” “OOH! Tôi sực nhớ ra anh vừa lấy vợ’ “Vâng, và hình như cô ấy đang mang thai” “Đúng là một chiến binh tài ba, độ chính xác của anh cao thật! Sau bao nhiêu lần vậy? Hai hay ba?” Cú đấm của Zaryusu bay thẳng vào người Zenberu “Thôi đủ rồi. Nếu chúng ta không bắt đầu luyện tập, chúng ta sẽ bị quở trách. Hơn nữa, nhóm elf kia thì sao?” “ Để chúng như vậy chắc không có vấn đề gì?” Nhóm người elf lúc trước còn đang đá cái xác giờ đã ngã xuống đất như những con rối đứt dây. Không chút tinh thần chiến đấu được biểu lộ trên khuôn mặt họ, nên Hamsuke quyết định đợi mệnh lệnh của chủ nhân trừ khi họ định tẩu thoát