Overlord light novel

Chương 115 : Lăng mộ lớn 2

“Tấn công thêm lần nữa” Tiếng hô của Greenham vang vọng khắp hầm mộ chứa đầy mùi đất chôn cất và cái chết Căn phòng rộng khoảng 20m và cao 10m. Giữa căn phòng ngập tràn ánh sáng đến từ một Magic caster và những ngọn đuốc rớt trên sàn là những bóng người Cùng với Greenham, ‘Heavy Masher’ đang bị dồn vào chân tường. Bên trong căn phòng đó chật kín những con undead bậc thấp như skeleton hay zombie Số lượng của chúng thật không thể tin nổi Greenham và một chiến binh cầm khiên khác đang chặn đợt sóng tử thần khỏi vòng ra đằng sau đội hình. Một con zombie vung tay đâp vào bộ giáp toàn thân của Greenham. Tuy nó là undead với sức khoẻ hơn người, thế vẫn là chưa đủ để có thể làm tổn thương bộ giáp bằng thép đó. Cánh tay liền nổ tung và từng mảng thịt hôi thối bám lên bộ giáp Skeleton cũng tương tự. Với những vũ khí rỉ sét, chúng không thể xuyên phá được bộ giáp sắt. Không chỉ thế, bộ giáp còn được niệm ma pháp ngăn việc ai đó gặp may và đâm thủng được miếng giáp Greenham chém ngang chiếc rìu của mình và hạ một con, nhưng những con khác ngay lập tức lấp đầy khoảng trống. Cả đám rút gọn khoảng cách như thể muốn dùng số lượng chà đạp lên họ “Chết tiệt! Bọn chúng quá đông!” Người chiến binh cầm khiên đứng cạnh Greenham hét lên trong mệt mỏi. Nhờ tầm khiên lớn che toàn thân mà gã đã không bị dính bất kì thương tích nào. nhưng tấm khiên giờ dính đầy thứ chất lỏng ghê tởm. Dù có dùng chùy đập vỡ hộp sọ tụi skeleton, gã cũng đang dần bị đẩy lùi “Bọn chúng từ đâu ra vậy?” Sự tò mò của gã chiến binh là điều dễ hiểu Đội của Greenham đã lục soát rất nhiều phòng sau khi tách ra khỏi các đội khác ở ngã tư đường. Thật không may khi nơi đây không nhiều kho báu như khu lăng tẩm, nhưng sau khi tìm thấy một lượng đáng kể báu vật nằm rải rác, họ chậm rãi tiến sâu hơn nữa. Khi họ đi vào căn phòng này để kiểm tra, cánh cửa bỗng dưng mở ra và một lượng lớn undead tràn vào Zombie hay Skeleton bản thân nó không phải là đối thủ khó xơi, nhưng số lượng của nó lại là vấn đề. Kể cả khi ngã và bị dẫm đạp, bọn nó cũng không chết mà sẽ cố gắng tấn công sườn sau của đội hình. Tât nhiên sườn sau sẽ không thất thủ dễ dàng nhưng với số lượng lớn như thế này thì mọi chuyện thật khó nói Thiếu đi chút sự may mắn thì mặt trước cũng sẽ sụp đổ trong tức khắc. Greenham nghĩ như vậy và quyết định dùng quân bài anh đang cố để dành “Chúng ta sẽ kết thúc chuyện này ngay lập tức. Tôi nhờ cả vào các anh” Nhóm hậu quân, vốn chỉ bắn đá nãy giờ, bắt đầu hành động Với đội ‘Heavy Masher” của Greenham, undead như thế này không phải là mối đe doạ. Nhưng cũng vì chúng không phải là mối đe doạ nên anh cố giữ sức bằng cách tránh sử dụng nhóm hậu quân. Nếu nhóm hậu quân cũng tham gia vào việc tấn công thì undead sẽ không phải là vấn đề “Hỡi chúa tể của tôi, vị thần của đất. Xin hãy xua đuổi những kẻ xấu xa!” Người mục sư tay cầm một biểu tượng đạo giáo hét lên trong khi phát ra sức mạnh thánh thần. Bầu không khí ngập tràn âm khí bị quét đi và thay bằng sự trong sạch như thể một làn gió mát vừa thổi qua. Một luồng sức mạnh thánh thần mạnh hơn bình thường xuất hiện và tiếp tục toả ra từ người mục sư Ngay khi khả năng được kích hoạt, những undead xung quanh mục sư đều biến thành tro bụi Trừ tà thường chỉ làm undead chạy trốn. Nhưng khi chênh lệch về sức mạnh quá lớn thì undead sẽ bị tiêu diệt tức khắc. Dù vậy, tiêu diệt một lượng lớn undead sẽ rất khó khăn khi nó cần một lượng sức mạnh tương ứng Nhờ đó, hơn 20 con undead đã bị tiêu diệt “Bay! Fireball!” Một quả [Fireball] được bắn ra từ nhà ma thuật gia và phát nổ ngay giữa đám undead. Một cột lửa xuất hiện trong chốc lát và đốt cháy từng con undead nằm trong bán kính hoạt động của nó “Chưa hết đâu! [Fireball]!” “Hỡi chúa tể của tôi, vị thần của đất. Xin hãy xua đuổi những kẻ xấu xa!” Những đòn tấn công phạm vi rộng được khai triển thêm lần nữa và số lượng undead giảm đi đáng kể “Tiến lên” “Được rồi” Người chiến binh bỏ tấm khiên của mình, vác hai cây chuỳ và nhảy vào đám undead cùng với Greenham. Mọi việc sẽ dễ dàng nếu để Magic caster xử lí, nhưng lí do Greenham xông vào là để giúp họ dự trữ càng nhiều mana càng tốt. Nhất là Priest, người chỉ có thể trừ tà một số lần nhất định trong ngày. Do Priest đặc biệt hữu ích trong việc chống lại undead, anh ta sẽ là con bài bí mật một khi họ vẫn ở trong lăng mộ Greenham vung chiếc rìu vào đám zombie. Bọn chúng thậm chí không hề nghĩ về việc phòng thủ. Thay vì máu, một thứ dịch đặc sệ chảy ra từ vết cắt- nó đáng lẽ sẽ bắn ra nếu như chúng có tim- và rỉ ra một cách yếu ớt. Từ vết cắt toả ra một mùi hôi thối khó chịu, nhưng nó không phải thứ họ không thể chịu nổi Đơn giản, mũi họ đã không còn cảm giác Cùng với các chiến binh, họ tấn công, tấn công và tấn công. Họ không màng đến việc phòng thủ dù chỉ trong chốc lát. Đó là cuộc đột kích chỉ có thể thực hiện nhờ vào bộ giáp ma pháp, chưa kể đến việc nhóm undead quá yếu Đôi khi, một con undead đánh được một đòn vào đầu Greenham, nhưng bộ giáp hấp thụ hết lực đánh và cổ anh sẽ không bị gãy. Kể cả khi bị đánh vào bụng và ngực, anh cũng không cảm thấy gì Đối phương là undead bậc thấp. Chúng chỉ là mối đe dọa do số lượng của chúng, nhưng khi đã tiêu diệt rất nhiều undead, họ đã tìm thêm chút khoảng trống để thở. Gã chiến binh hét lên trong khi vẫn vung vũ khí của mình “Cho đến giờ, chúng ta mới chỉ gặp những con yếu nhất nhưng dựa trên số lượng của chúng, lăng mộ này chắc vẫn còn rất nhiều” “Ừ, hơn nữa sẽ không lạ những undead mạnh hơn xuất hiện và bò xung quanh đây! Nhưng tôi không hiểu sao bọn chúng vẫn chưa xuất hiện?” Người đáp lại là mục sư vừa nhặt lên tấm khiên người chiến binh ném xuống và đang quan sát tình hình “… Có lẽ lũ undead này được triệu hồi. Có thể bằng ma pháp triệu hồi hay vật phẩm nào đó” Bởi xác tụi undead sẽ biến mất sau một thời gian, căn phòng này vẫn chưa bị lấp đầy. Cách mà xác những con undead ở đây biến mất tương tự như lũ quái vật triệu hồi thông thường. Do đó một Magic caster xen vào “Một phương pháp để triệu hồi undead bậc thấp sao?… tôi không muốn nghĩ đến điều đấy. Đừng khiến tôi nghĩ về việc lăng tẩm này đầy rẫy zombie ở mọi ngóc ngách.” Greenham nói và nhìn xung quanh căn phòng trong khi đánh bay đầu của một con skeleton như thể anh đang tỉa cây. Lượng undead còn lại chỉ còn đếm trên đầu ngón tay và trước cánh cửa lớn không cho thấy dấu hiệu gì của lực lượng tiếp viện của chúng. Trận đánh đang chuẩn bị kết thúc Vào ngay lúc đó, anh cảm thấy một cảm giác lạnh buốt đến từ đôi chân mình Bản năng của anh bảo anh nên chạy, cho dù đã quá muộn vào thời điểm này. Kể cả vậy- “ Coi chừng! Mọi người chạy ra khỏi phòng-“ Người trinh sát viên hét lên như thể anh ta đã cảm nhận được điều tương tự Nhưng quá muộn. Sàn nhà đột nhiên biến mất. Một cảm giác lơ lửng bao quanh cơ thể họ và vài giây sau những cơ thể mất phương hướng đấy đập mạnh xuống mặt đất Greeham nghe thấy tiếng rên đau đớn của đồng đội, nhưng lập tức đứng dậy bằng chiếc rìu luôn trên tay mình và tấn công những skeleton nằm rải rác trên sàn “Tiêu diệt chúng!” Do undead cũng bị thương từ cú ngã- đặc biệt skeleton chịu thiệt hại rất đáng kể do dễ bị tổn thương trước những cú va chạm- nên xử lí chúng rất dễ dàng Greenham nhìn xung quanh căn phòng sau khi dọn xong tụi undead. Họ rơi vào một cái bẫy ma thuật khiến cho sàn nhà biến mất. Nhìn lên, họ thấy trần nhà cách xa nơi họ đứng ít nhất khoảng 12m. Cao hơn sàn nhà khoảng 3m có một cánh cửa đóng kín và khoảng 6m là cánh cửa mở nơi họ bước vào căn phòng lúc đầu. Như vậy, họ đã rơi qua tổng cộng hai tầng Hình dáng cơ bản của nơi này giống như một cái cột dài. Phần đáy được thiết kế như một kim tự tháp lộn ngược, với mặt dốc đủ nghiêng để khiến bất kì ai trượt chân có thể rơi xuống tận khu vực trung tâm. Thực ra một đồng đội của họ đã từng rơi xuống phần trung tâm và bị ghim lại bởi những con zombie rớt xuống đó Thật may mắn khi không ai bị thương sau khi rơi từ khoảng cách như vậy Điều kì lạ ở nơi này chính là cánh cửa đang đóng cao khoảng 3m so với mặt đất. Mỗi bên có 4 đường hầm, tổng cộng lại 16 đường “ Như thể căn phòng này được thiết kế để dìm chết kẻ bên trong. Lượng lớn nước có thể sẽ chảy ra từ cánh cửa đấy. Không, tệ hơn, nó có thể là slime” “Tôi đồng ý. Chúng ta nên kiểm tra xem cánh cửa kia có an toàn để đi qua không?” Dù vậy, sẽ rất khó để trèo hai tầng trên một bề mặt phẳng với không một thứ gì để bám. Sẽ không có vấn đề gì với Rogue, nhưng với một người mặc áo giáp như Greenham, điều đấy là không thể. So với đó, cách cửa phía dưới là một điều chưa biết, và có thể cực kì nguy hiểm, nhưng với đến nó sẽ dễ hơn Trong lúc họ đang bàn xem nên trèo ra sao, một sinh vật đang dần ló đầu ra từ một trong các đường hầm. Đó là một undead với thân hình phồng rộp, một con “Plague Bomber” (ED: Binladen phiên bản undead) Thân hình nó phồng rộp là do cơ thể nó chứa đầy âm lực. Đây là loại undead nổ tung khi chết để gây ra sát thương cho người thường và hồi phục undead Con zombie trông như cục thịt đấy lao ra khỏi đường hầm. Nó va vào sàn tạo ra âm thanh khủng khiếp, nhưng cái đến tiếp theo mới là vấn đề thực sự. Cơ thể tròn trịa của nó lăn xuống dốc và đâm vào đội của Greenham như một tảng đá “Coi chừng! Tránh ra!” Tất cả mọi người, tính cả Magic caster suýt khóc thét lên, tránh con zombie trong đường tơ kẽ tóc khi nó lăn đến phần trung tâm. Khi con plague bomber tiếp theo ló đầu ra, họ nhận ra rằng con trước đó chỉ là con đầu tiên và hiểu chuyện gì sẽ xảy đến “ Chạy đi! Căn phòng này sẽ bị lấp đầy bởi chúng” Nếu bất cứ ai bị đập phải một con undead như vậy, họ sẽ rơi xuống phần trung tâm và bị nghiền nát dưới những cái xác. Kể khi họ không bị nghiền nát, họ cũng sẽ không thể cử động được và liên tục hấp thụ phải âm lực đến từ những con plague bomber phát nổ sau khi bị đồng loại đè nát “ Cái bẫy này thật hiểm ác. Ai đó hỗ trợ tôi với” “Đừng ngu xuẩn, người đó sau đó sẽ không thể tránh được bất kì những đợt tấn công nào” Kể cả khi tránh được được đợt tấn công đầu, người đó sẽ mất thăng bằng và không thể tránh đợt kế tiếp. Nhờ ai đó hỗ trợ trong tình cảnh như sẽ rất dại dột “Vậy thì tôi sẽ dùng ma pháp!” “Đừng tính đến [Fly]! Anh không thể tự mình kéo tất cả chúng ta lên được đâu” “ Không phải vậy! Chết, chúng đang rơi xuống! Tôi đang nói đến [Web Ladder]” “ Nghe được đấy! Vậy hãy nhắm vào cánh cửa gần nhất đi. Greenham, bảo vệ anh ta” “Không, đừng tính đến chuyện đó. Chúng ta sẽ đi qua cánh cửa mà chúng ta đã đi vào! Cánh cửa kia rất nguy hiểm” Dù không còn thời gian để hỏi lí do đằng sau việc Greenham cho rằng cánh cửa kia nguy hiểm, niềm tin của họ vào anh là tuyệt đối “Web Ladder” Ma pháp được khai triển và mạng nhện toả ra khắp các bức tường Loại lưới nhện ma thuật này có độ dính khá kì lạ. Nếu ai đó không muốn di chuyển thì nó sẽ dính tại chỗ, nhưng ngược lại nó sẽ nhả ra ngay lập tức nếu họ muốn di chuyển. Đây là loại ma pháp cực kì phù hợp để sử dụng thay thế thang leo Người đi qua cánh cửa đầu tiên cẩn thận dò xét khu vực xung quanh. Nếu ai đó bị đẩy họ trở lại chỗ đấy thì mọi thứ sẽ thực sự kết thúc Anh ta thở dài nhẹ nhõm. Kịch bản tồi tệ nhất đã không xảy ra và cũng không có dấu hiệu của zombie. Sau khi kiểm tra xong, anh nhảy vào trong đường hầm và kéo những người phía dưới lên “Chúng ta sống rồi! Nghĩ đến việc bị zombie đè đến chết, đấy chắc phải một cái chết tồi tệ nhất trong lịch sử” “Thiết kế của nơi này thật quá hiểm ác. Chân tôi sưng lên do cú ngã, ai đó niệm phép phục hồi cho tôi” “Tôi nghĩ mình bị dính chút âm lực ở mũi chân khi nó phát nổ. Thật đáng sợ” “Chúng ta đã gặp may. Nhưng từ giờ xin đừng bắt Magic Caster tránh đòn như vậy nữa” Mọi người phàn nàn trong khi thở không ra hơi “Này Greenham, tại sao anh muốn tránh cánh cửa đó? Tôi thì nghĩ cánh của đó là thật. Họ thường có lối thoát như vậy gần những nơi nguy hiểm” “Đó chỉ là linh cảm… Liệu anh có thể ném thứ gì đó vào nó không?” Greenham đáp lại và người trinh sát viên liền ném một cây dao găm về phía cánh cửa. Tưởng chừng lưỡi dao sẽ bay thẳng và đập vào nền cánh cửa, một phần của cánh cửa bất chợt mọc ra xúc tu và đánh bật nó “ Đó là…một con Door Imitator! Không, dựa vào màu sắc của cái xúc tu, đó chắc là một con Undead Door Imitator. Một loài quái vật khống chế đối phương bằng xúc tu trong khi tấn công họ” “Bẫy đôi sao? Thật độc ác. Nhưng anh đã nhìn ra nó” “Đấy chỉ là linh cảm. Không, chính xác hơn, tôi chỉ chọn cái đã biết thay vì cái chưa biết. Hơn nữa, cánh cửa đó ở vị trí chịu ảnh hưởng từ những vụ nổ âm lực. Tuy vật vô cơ như cánh cửa sẽ chỉ chịu thiệt hại ít hơn từ các vụ nổ, tôi vẫn tự hỏi vì sao nó lại được xây ở vị trí như vậy. Bây giờ, đi thôi..” Greenham dừng lại trong khi đang nói dở. Người trinh sát viên vốn đang nói chuyện không ngừng bất chợt đưa ngón tay lên môi và tập trung nghe ngóng. Trong khi lắng nghe, Greenham có thể nhận thấy những tiếng “clack” phát ra một cách đầy bất thường, như thể cái gì đó đang đập vào sàn nhà Mọi người quay về hướng đường hầm nơi những âm thanh đấy phát ra “ Có vẻ như là một kẻ địch? Tôi đã mong rằng họ sẽ để chúng ta nghỉ một chút” “Ừ, và chỉ có một. Nó cũng không cố gắng che dấu bản thân. Sẽ thật tốt nếu đây là con cuối cùng..” Mọi người dần giơ vũ khí lên. Chiến binh đứng lên trước giơ tấm khiên che nửa thân mình. Magic caster chuẩn bị cây gậy phép đang phát sáng của mình để sẵn sàng tấn công về phía phát ra âm thanh bất kì lúc nào. Mục sư cầm biểu tượng tôn giáo trong tay còn người trinh sát viên giương cung đợi sẵn Clack, clack. Âm thanh đó trở nên lớn dần và đối phương đã bắt đầu lộ diện Khoác trên mình bộ áo choàng cũ nhưng sang trọng để lộ những cánh tay khẳng khiu như con gái, trên tay cầm một cây gậy phép. Đó chính là vật tạo ra tiếng động đó Dưới lớp da mỏng đang dần phân huỷ ấy là khuôn mặt có một đôi mắt toát lên vẻ tri thức nhưng đầy hung bạo, cùng với cơ thể luôn được bao bọc bởi luồng âm khí dày đặc như sương sớm Đó là một Magic caster Undead. Tên nó là… “…Elder Lich” Magic caster nhận dạng con quái vật đầu tiên và thốt lên Quả thật như vậy. Một con quát vật được sinh ra khi xác của những Magic caster xấu xa nhận được nguồn sinh khí tà ác. Đó chính là loại quái vật như vậy Đồng đội của Greenham ngay lập tức thay đổi đội hình khi họ nghe tên Elder Lich. Không một ai đứng theo nhóm và họ giữ khoảng cách lẫn nhau để phòng ngừa những ma pháp diện rộng. Elder Lich là một đối thủ mạnh. Nó sẽ là thử thách với mạo hiểm giả cấp Plantium và tương đối dễ đối phó với mạo hiểm gia cấp mithril. Với đội của Greenham, nếu không kể đến sự mệt mỏi thì đây là một đối thủ họ có thể dễ dàng dành chiến thắng May mắn thay, họ còn có một thành viên chuyên diệt undead, nên sự tự tin của họ có thể thấy rõ Hơn nữa nếu đối thủ ở xa thì sẽ rất nguy hiểm nhưng khoảng cách hiện tại là có lợi cho họ “ Ngươi chắc hẳn là chủ nhân toà lăng tẩm này” Greenham đã đưa ra kết luận này. Elder Lich thường là những kẻ trị vì. Thường thì chúng đứng đầu một nhóm zombie và thường xuyên trao đổi với những sinh vật khác Có rất nhiều Elder Lich nổi tiếng như thuyền trưởng con tàu ma lượn trong làn sương trên Bình nguyên Kattse hay chủ nhân của một lâu đài bỏ hoang. Nếu đó là một Elder Lich thì sẽ không khó hiểu khi nghĩ rằng nó là chủ nhân của lăng mộ này “ Chúng ta đã đến đúng địa chỉ. Quả là may mắn” “Mặc dù giết chủ nhân lăng mộ này không nằm trong yêu cầu của nhiệm vụ” “Hãy cho nó thấy sức mạnh của Heavy Masher” “Quỳ xuống trước sự ban phúc của Chúa” Cả nhóm thốt lên cùng lúc như thể để xoá đi nỗi sợ trong việc chiến đấu với một đối thủ mạnh như Elder Lich “Ma pháp phòng thủ….” Greenham cố gắng hô lên mệnh lệnh tràn đầy sự quyết tâm tới những đồng đội của mình nhưng bị bủa vây bởi sự kinh sợ. Khởi nguồn của sự kinh sợ đó là đối thủ mạnh đang đứng trước mặt họ, Elder Lich “…Nó đang làm gì vậy?” “Liệu nó đang lên kế hoạch cho… một cuộc đánh lén?” Elder Lich không thể hiện bất kì hành động nào chống lại đội của Greenham. Nó không giơ cây gậy phép hay niệm bất kì thần chú nào, chỉ đứng đấy nhìn họ Đồng đội của Greenham không giấu nổi sự ngac nhiên về điều này. Kì vọng của họ về một trận đánh ngay lập tức đã bị đập nát. Nhưng họ lưỡng lự trong việc tấn công trước Undead mang trong mình sự thù hận những sinh vật sống. Nhưng một số undead có trí tuệ có thể khống chế sự thù hận đó để trao đổi. Nếu người sống đề nghi đàm phán thì nó thường là những cuộc giao dịch rất tồi tệ, nhưng khi undead đề nghị trước thì đã có nhiều trường hợp người ta nhận được vật phẩm làm ra từ những kiến thức đã bị quên lãng Sẽ là kich bản tốt nhất nếu như họ không phải đối đầu với một đối thủ mạnh như Elder Lich. Có lẽ nó đang lo sợ khi những cái bẫy không thể giải quyết được đội worker hay nó công nhận khả năng của họ và đang tìm cách giải quyết mọi thứ một cách ổn thoả Xét tất cả những yếu tố trên, tấn công trước sẽ là một việc làm ngu xuẩn khi nó huỷ diệt mọi cơ hội đàm phán. Một trận đánh khó khăn với không một đường lui rõ ràng sẽ mang lại rất nhiều rủi ro Đồng đội của Greenham nhìn nhau như thể họ đều đưa ra cùng một quyết định Đại diện cho toàn đội là công việc của người chỉ huy “Xin lỗi, chúng tôi tin rằng ngài là chủ nhân lăng mộ này. Chúng tôi là..” Elder Lich quay bộ mặt kì quái của nó về phía Greenham và đưa ngón tay xương xẩu đặt lên môi Nghĩa là: Trật tự Đấy không phải là hành động của một Elder Lich, nhưng không ai đủ dũng cảm, không, đủ ngu xuẩn để nói điều đấy với mặt một đối thủ mạnh như vậy Greenham im miệng lại một cách ngoan ngoãn. Trong hành lang tĩnh lặng, anh bắt đầu nghi ngờ đôi tai của mình khi ‘âm thanh đó’ một lần nữa lại vang lên Những tiếng ‘clack’ anh nghe được cách đây không lâu. Tiếng của một vật gì đó đập lên sàn nhà. Và 6 tiếng tương tự vang lên Đội của Greenham nhìn nhau. Họ không thể tin vào những gì họ nghe thấy Và họ bắt đầu rơi vào sự sợ hãi “Ai đấy? Ai bảo tên Elder Lich kia là chủ nhân của lăng tẩm này?” “Tôi xin lỗi! Đấy là tôi” “ Chuyện gì thế này? Sao chuyện này có thể xảy ra?” “Oiii, chúng ta đánh bại chúng kiểu gì đây?” “Kể cả phúc ban từ chúa cũng có giới hạn của nó” Đằng sau con Elder Lich đầu tiên, những con quái vật tương tự xuất hiện. 6 con như vậy Đây có tổng cộng 7 Undead Magic caster cực kì mạnh mẽ Một khi là đồng loại, cách thức tấn công của chúng sẽ giống nhau. Nói cách khác, nếu có cách vô hiệu hoá những đợt tấn công của chúng thì theo lí thuyết, việc hạ tất cả bọn chúng là có thể. Mặc dù vậy, không ai trong số họ có khả năng làm được điều đó Trong một tình thế vô vọng, Greenham và các đồng đội mất hết tinh thần chiến đấu “Nào, hãy bắt đầu” Sau lời nói không chút biểu hiện muốn đàm phán của một Elder Lich, 7 cây gậy phép dần dần giơ lên. Vùng lúc đó, tiếng hét của Greenham vang lên “Chạy đi” Như thể đã đợi sẵn mệnh lệnh này, tất cả bọn họ chạy với tất cả sức lực ra xa khỏi các Elder Lich. Tất nhiên họ không có thời gian suy tính xem cái gì đang chờ họ phía bên kia đường hầm. Họ chỉ mong tìm thấy một tia hy vọng sống sót trước cuộc thảm sát của những Elder Lich Rogue chạy lên phía trước, rồi đến Greenham, rồi đến magic caster, Priest và cuối cùng là người chiến binh Họ đều chạy với không một chút do dự Một ngã rẽ. Thông thường họ sẽ cẩn thận để ý xem có quái vật gần đấy không, nhưng nghĩ đến những bước chân đang vang lên sau lưng họ, họ hiểu rằng họ không có thời gian cho việc đó. Họ để mặc mọi thứ cho số phận và chạy Ở phía bên kia của hành lang có một cánh cửa làm bằng đá, nhưng do sợ rằng mình sẽ đi vào ngõ cụt nên họ đã không màng đến nó Tuy tiếng kim loại đến từ bộ giáp của họ vang xa khắp hành lang có thể thu hút quái vật, họ không màng tới, đơn giản vì họ không có thời gian để niệm phép [Silence] Họ chạy và chạy và chạy Sau khi đã rẽ qua không biết bao nhiêu ngã rẽ và chạy xuyên qua đường hầm với tốc độ nhanh nhất có thể, họ đã mất phương hướng và không rõ mình đang ở nơi nào. Nếu có thể, họ muốn trở lại lối vào nhưng giờ họ vẫn chưa thể nghỉ ngơi được “Bọn chúng vẫn đuổi theo ta sao?” “Greenham hỏi trong khi vẫn đang chạy. Người chiến binh ở phía sau đáp “Ừ, bọn chúng vẫn đang đuổi theo” “Chết tiệt” “Đừng chạy theo chúng ta nữa! Dùng [Flight] đi” “Nếu dùng [Flight] thì bọn chúng có thể tấn công trong lúc đuổi theo chúng ta, đồ ngốc!” “ Hãy khoá mình vào trong một căn phòng nào đó và đàm phán..” Tên magic caster hét lên trong khi cố gắng lấy lại hơi. Thể lực của anh ta là tệ nhất trong cả nhóm và bản thân anh ta trông như thể sẽ ngã xuống bất kì lúc nào. Greenham quyết định rằng mọi chuyện không thể tiếp tục như thế này. Họ sẽ không chịu được lâu hơn nữa Quái vật bất tử như Elder Lich không biết mệt mỏi. Cứ đà này, cuối cùng bọn chúng sẽ đuổi kịp và tàn sát nhóm worker đang kiệt sức “Sao nơi đây lại có nhiều Elder Lich như vậy..?” Đó là một điều đi ngược lại với lẽ thường tình “Không nhẽ chủ nhân của lăng tẩm này là một thứ còn mạnh hơn Elder Lich” Đấy là lời giải thích duy nhất Greenham có thể nghĩ đến. Nhưng liệu có tồn tại một undead như vậy? Anh không thể trả lời “Chết tiệt! Cái lăng mộ nguyển rủa này!” Người chiến binh đứng đằng sau hét lên trong khi thở hổn hển Như đợi sẵn lời nói đó, sàn nhà hiện lên những đốm sáng mang nhiều hình dạng. Nó tạo một vòn tròn đủ lớn để vây quanh toàn đội của Greenham “Argh!” Tiếng hét của ai đó vang lên- và ngay sau đó là cảm giác lơ lửng, khác với lúc họ rơi tự do trước đó _____ Greenham không nhìn thấy thứ gì ngoại trừ bóng tối. Có gì đó lạo xạo trong giày anh và anh cảm thấy cơ thể mình đang chìm dần, như thể anh đã bị ném vào một đầm lầy. Anh đã hơi lo sợ, nhưng dường như nó không quá sâu do anh ngừng chìm sau khi đã ngập đến phần hông Greenham hét lên giữa khoảng không ngập chìm trong bóng tối và sự tĩnh lặng như một đứa trẻ lạc mất cha mẹ “..Có ai ở đây không?” “Bên này, Greenham” Giọng một người đồng đội của anh, người trinh sát viên, vang lên. Dường như anh ta không ở quá xa. Khoảng cách giữa họ hình như tương tự với lúc họ đang chạy trốn “..Còn ai ở đây nữa không?” Không một tiếng trả lời. Điều đó đã được dự đoán trước. Nghĩ đến việc nơi này không có bất kì ánh sáng nào. có vẻ như chiến binh hay magic caster không ở đây. Anh ta nên cảm thấy may mắn khi vẫn còn người trinh sát viên bên cạnh anh “..Dường như chỉ còn mỗi chúng ta” “Nghĩa là…..Chậc, tôi đoán anh nói đúng” Greenham nhìn xung quanh trong khi cố gắng bước lên trước. Bóng tối ở khắp nơi và gợi lên nỗi sợ khi anh không rõ đích đến của mình và điểm khởi đầu của bóng tối. Không có dấu hiệu của bất kì thứ gì chuyển động nơi đây “Liệu có nên thắp sáng nơi này không?” “Tất nhiên” Anh tự hỏi không biết hoạt động của họ có phá vỡ sự im lặng này, hay kích hoạt một cái bẫy, cùng với vô số ý nghĩ tiêu cực tràn vào. Tuy vậy, con người không thể nhìn trong bóng tối và họ cần một nguồn sáng nào đó “Đợi một chút” Giọng nói của Rogue vang lên, kèm theo một vài tiếng di chuyển và ánh sáng cuối cùng xuất hiện Hình ảnh Rogue tay cầm một que phát sáng hiện lên đấu tiên trong tầm mắt anh, cùng với vô số đồ vật bóng nhẫy dội lại từng tia sáng. Nó khiến anh liên tưởng đến những kho báu trong lăng tẩm Nhưng sự thật không phải vậy Ánh sáng mang đến vô số sự phản chiếu. Côn trùng lấp đầy toàn bộ khu vực và vật mang lại sự phản chiếu đó là những con gián. Căn phòng ngập tràn gián với đủ kích cỡ, từ những con nhỏ bằng ngón áp út cho đến những con dài hơn 1m. Không chỉ vậy, bọn chúng còn nằm lên nhau tạo nên vô số tầng, lớp Cảm giác lạo xạo và tiếng động đến từ chân anh trước đó chắc hẳn là những con gián. Nghĩ đến việc chúng đang bò đến tận hông, anh không thể tưởng tượng được bọn chúng nhiều như thế nào Do căn phòng quá rộng, ánh sáng không thể với đến những bức tường. Xét bán kính bao phủ của que phát sáng là 15m, anh chỉ thể hình dung độ lớn của nơi này. Khi anh nhìn lên trần nhà, anh thấy một đàn gián khổng lồ phản chiếu ánh sáng lại phía anh “Đây.. là nơi quái quỷ gì vậy?” Rogue thì thầm bằng một giọng nói rên rỉ. Greenham có thể hiểu được những gì trong đầu anh ta. Anh có cảm giác rằng nếu anh mở mồm thì bọn chúng sẽ bắt đầu di chuyển ngay lập tức “Chính xác chuyện gì đang diễn ra vậy?” Trong khi nhìn xung quanh với sự sợ hãi, Greenham nhớ lại hình ảnh cuối cùng trước khi họ bị dịch chuyển vào trong bóng tối. Anh nghĩ về vòng tròn ma thuật phát sáng lúc đó và hỏi Rogue. “..Liệu dó có phải là một cái bẫy không?” “Hình như không phải vậy. Có thể nó là một thứ khác sao? Một ma pháp…?” “Một loại bẫy sử dụng ma pháp dịch chuyển…. Có phải do tụi Elder Lich?” Ma pháp dich chuyển có tồn tại. Ví dụ, ma pháp cấp 3 dùng để tẩu thoát, Dimensional Move, là một trong số đó, nhưng người niệm chỉ có thể sử dụng trên bản thân mình. Ma pháp này lại có thể dịch chuyển người khác với số lượng lớn, hơn nữa… “Có một loại ma pháp cấp 5 hoặc 6 có thể dịch chuyển một nhóm người phải không?” “Ừ.Tôi nghĩ vậy” “Nghĩ đến việc họ có thể dùng loại ma pháp đó..” Một sinh vật có thể sử dụng ít nhất ma pháp cấp 5. Đó là điều chưa từng nghe đến. Nhưng Greenham lại thấy điều này có lí. Nếu có ai đó mạnh như vậy, thì sẽ dễ giải thích cho việc hắn ta có thể điều khiển nhiều Elder Lich cùng một lúc như vậy và kèm theo việc bọn chúng có lý trí, dễ sai bảo và kiểm soát sẽ dễ dàng hơn Greenham nhận ra mức độ nguy hiểm thật sự ẩn trong khu lăng mộ này và một cảm giác lạnh buốt chạy qua cơ thể. Cùng lúc đó, nỗi căm ghét tên bá tước đã giao nhiệm vụ này bùng lên trong lòng anh. Tất nhiên, người nhận công việc này là Greenham và những worker khác và họ đã đặt cược mạng sống mình lên một canh bạc mặc cho những rủi ro có thể gặp phải. Chính vì vậy họ không thể nói gì về việc này Nhưng tên bá tước đó chắc hẳn có thông tin về nơi này. Nếu không, hắn đã không chi ra một khoản tiền lớn như vậy để triệu tập các nhóm worker “Liệu hắn cố tình giấu chúng ta?Chết tiệt… Hãy ra khỏi đây thật nhanh. Nơi này…. không phải là nơi chúng ta nên tới” Rogue dường như vẫn chưa nhận ra. Không, sẽ tốt hơn nếu anh ta không nhận ra Những con gián vẫn đang bất động Greenham nhìn những con gián xung quanh. Râu chúng vẫn đang cử động nhẹ nên chắc hẳn chúng chưa chết, nhưng cũng không chịu di chuyển. Nó khiến anh ngửi thấy mùi nguy hiểm tiềm tàng “Không, các người không thể chay thoát” Giọng một người thứ ba vang lên “Ai đó?” Greenham và người trinh sát viên nhìn xung quanh nhưng họ không thấy bất kì ai cả “À, cho ta xin lỗi. Ta là Kyouhukou, người được Ainz-sama giao phó quản lý khu vực này. Xin hân hạnh gặp mặt” Từ phía giọng nói đó phát ra, họ nhìn thấy một cảnh tượng kì lạ. Đẩy đàn gián ra xa, một vật gì đó đang cố gắng trồi lên Đây không phải là một khoảng cách có thể sử dụng vũ khí cận chiến. Rogue lặng lẽ giương cung lên còn Greenham chật vật lấy ná bắn đá, nhưng rồi thay đổi quyết định. Anh sẽ chay xuyên qua đàn gián cao tận hông này và chém đối phương ngay tức khắc Thứ xuất hiện sau khi đẩy tất cả những con gián ra xa là một con gián khác Nhưng có sự khác biệt rõ rệt giữa nó và đồng loại. Nó cao khoảng 30cm và đứng bằng hai chân Nó khoác một tấm áo choàng đỏ thắm được thêu chỉ vàng ở góc đầy sang trọng và đội một chiếc vương miện bằng vàng nhỏ trên đầu. Trong chân trước của nó là một thanh quyền trượng trắng nõn ở phần chân Điều kì lạ nhất là mặc dù nó đang đứng bằng hai chân, đầu nó lại có thể hướng về phía Greenham và Rogue. Thông thường, nếu một con côn trùng đứng dậy, đầu nó sẽ hướng thẳng lên trời. Nhưng sinh vật kì lạ trước mặt họ không như vậy “Ngươi là..ai?” “Hừm…Có vẻ như các người chưa nghe rõ lời ta nói lúc đầu. Liệu ta có cần giới thiệu bản thân thêm lần nữa?” “Không, đó không phải là vấn đề..” Greenham nhận ra rằng đó không phải là thứ nên nói hay hỏi đến “…Ta sẽ nói thẳng. Ngươi liệu có muốn trao đổi?” “Ồ, ngươi muốn một cuộc trao đổi.Vì ta cảm thấy rất cảm kích với hai người, không có lí do gì ta không thể nghe lời đề nghị của các người” Dù từ ’cảm kích’ làm Greenham cảm thấy lo ngại về thứ khiến nó nói như vậy, anh không thể hỏi việc đó trong một tình cảnh bất lợi như hiện nay “Chúng tôi mong…. ngài có thể để chúng tôi ra khỏi nơi này an toàn” “ Tất nhiên đó sẽ những gì các người muốn. Nhưng kể cả khi rời khỏi căn phòng này thì các ngươi vẫn đang ở tầng 2 của Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick. Ta phải nhắc rằng sẽ rất khó khăn cho các người để lên được mặt đẩt” Tầng 2…. Greenham tròn mắt trước lời nói đó “ Vậy cánh cửa ở dưới lăng tẩm trên mặt đất dẫn tới tầng 1?’ “Lạ lắm sao?” “Không, tôi chỉ muốn xác nhận lại” “Haha, vì các ngươi bị dịch chuyển từ tầng 1 nên ta có thể hiểu được sự bối rối đó” Nhìn Kyouhukou giải thích về sơ đồ cấu trúc, Greenham cảm thấy sống lưng mình tê lạnh. Đó là nỗi sợ hãi sinh ra từ việc giả thuyết của anh đã chính xác Nói cách khác, thứ gì đó bằng một cách nào đó đã sử dụng ma pháp dịch chuyển như một cái bẫy. Đó là loại ma pháp nào và kĩ năng ma thuật nào cần thiết để sử dụng nó? Tuy không phải là Magic Caster,anh vẫn hiểu rõ điều đó nghĩa là gì “Tất nhiên, nếu ngài có thể nói cho chúng tôi biết lối ra lăng tẩm này…Hừm, không, chúng tôi sẽ không đòi hỏi nhiều như vậy. Xin hãy chỉ cần để chúng tôi rời khỏi căn phòng này” “Hừm” “Chúng tối sẽ…cho ngài bất kì thứ gì ngài cần” “Vậy sao?” Kyouhukou gật đầu và ra vẻ như nó đang tập trung suy nghĩ Một thời gian trôi qua trong sự yên lặng tuyệt đối. Và rồi Kyouhukou gật đầu như đã hiểu ra được điều gì đó và bắt đầu nói “Ta đã có tất cả những gì mình muốn trong tay. Ta nghi ngờ chuyện các người có thể cung cấp được thứ ta ao ước” Kyouhukou chặn miệng Greenham, người đang chuẩn bị đáp lại, bằng cách giơ chân trước và tiếp tục “Nhưng các người có vẻ bối rối không rõ tại sao ta cảm ơn các người trước đó, vậy nên hãy để ta giải thích. Các ngươi xem, thần dân của ta chán với việc ăn thịt đồng loại. Các người sẽ là giải pháp cho vấn đề đó nên cho ta gửi lời cảm ơn thêm lần nữa” “Cái gì?” Vào thời điểm Rogue hiểu được điều đang nói đến, anh liền bắn một mũi tên. Mũi tên bay xé gió nhưng bị vướng vào áo choàng của Kyouhukou và rơi xuống đất Can phòng bắt đầu rung chuyển Hàng loạt tiếng động phát ra từ mọi phía và bắt đầu lớn dần Một đợt sóng nổi lên từ mặt biển đen đấy Cơn sóng khổng lồ nuốt chửng Greenham và người trinh sát viên như thể họ bị cuốn đi bởi lưu vực Trong lúc bị quay vòng trong vòi rồng đen, Greenham đập tất cả những con gián bò vào những kẽ hở trong bộ giáp của anh. Không vũ khí nào có tác dụng trước đám côn trùng nhỏ này, cũng như họ không sở hữu bất kì đòn tấn công phạm vi rộng nào. Chính vì vậy, họ đã bỏ vũ khí lại và chúng từ lâu đã biến mất trong dòng nước đen Anh cố sức vùng vẫy một cách điên cuồng nhưng không thể làm gì do đang bị khống chế bởi vô số con gián. Đó giống như động tác của một người đang chết đuối. Tiếng động duy nhất Greenham có thể nghe thấy là từ những con gián bò xung quanh mình Gã Rogue đã bị cuốn đi từ trước và giọng anh ta đã không còn nghe thấy. Không, việc Greenham không nghe thấy được là điều dễ hiểu. Rogue sẽ không thể thốt lên được bất kì từ nào với những con gián bò vào trong miệng, họng và dạ dày như vậy Greenham cảm thấy đau nhói khắp cơ thể. Đấy là cơn đau đến từ những con gián đang ăn dần anh bên trong bộ áo giáp “Dừn..” Anh cố gắng hét lên nhưng ngay lập tứ bị nghen lại do lũ gián đổ vào mồm và làm tắc cổ họng anh. Dù anh cố gằng nôn ra với tất cả ý chí trong người, bọn chúng vẫn tiếp tục chui vào những lỗ hổng nhỏ trên mồm anh và cào bới bên trong đấy Như thể đã có con chui vào tai, những tiếng sột soạt diễn ra không ngừng và đủ to để khiến anh lạnh gáy Đàn gián bắt đầu bò lên và ăn dần khuôn mặt anh. Anh thấy đau nhói ở mí mắt, nhưng anh không dám mở mắt. Anh biết rõ điều gì sẽ xảy ra nếu như anh làm vậy Greenham hiểu rõ điều gì sẽ xảy đến với bản thân. Cứ đà này, anh sẽ làm mồi cho những con gián phàm ăn “Ta không muốn điều này” Anh hét lên trong tuyệt vọng và lũ gián tràn vào mồm anh một lần nữa. Bọn chúng bò, cố gắng đi vào cổ họng anh. Rồi anh cảm thấy thứ gì đó mềm xốp vừa rơi vào dạ dày, tiếp đó là cảm giác kinh tởm đến từ những con gián cựa quậy bên trong khiến anh muốn nôn ra Greenham chống cự với tất cả sức lực. Anh không chấp nhận một cái chết như vậy Anh đã leo lên vị trí này với một mục tiêu duy nhất là để thể hiện với những người anh em của mình Anh đã tiết kiệm đủ tiền để sống an nhàn sung sướng cả đời. Nhờ danh tiếng của mình, anh sẽ cưới một người phụ nữ mà không ai trong ngôi làng đó có thể sánh kịp. Anh đã trở thành một người thành đạt trong cuộc sống, vượt qua tất cả những người anh em đã cướp đi phần tài sản anh xứng đáng được nhận và đuổi anh đi Anh không muốn chết ở nơi này “Abrrwargagh! Ta sẽ sống sót quay trở về!’ Anh hét lên trong khi nôn ra đống gián anh cắn nát trong miệng “…..Cách ngươi chống cự thật dũng cảm. Vậy hãy ta sẽ cho ngươi thêm nữa” Ngay cả tiếng hét của Greenham cũng bắt đầu bị vùi dần dưới cơn lốc đen trong giây khắc _____ Anh ta mở mắt ra Thứ lọt vào tầm mắt của anh là một trần nhà trông khá kì lạ. Nó được làm bằng đá và có những vật màu trắng phát sáng đính trên. Anh cố gắng tìm xung quanh để tìm hiểu xem làm cách nào anh tới được đây, nhưng rồi nhận ra rằng anh không thể quay đầu. Không, không chỉ đầu, không một bộ phận nào khác trên cơ thể anh có thể di chuyển. Anh có cảm giác cái gì đó đang khoá cổ tay, hông, cổ chân và ngực anh lại Tình cảnh khó diễn tả này khiến anh sợ hãi và muốn hét lên, nhưng có gì đó mắc kẹt trọng miệng khiến anh không thể mở hay đóng hoàn toàn nó lại được Khi anh cố gắng liếc mắt nhìn xung quanh trong vô vọng, một giọng nói cất lên “Ôi, cưng dậy rồi sao?” Đấy là một giọng nói phát ra từ yết hầu nên rất khó để phân biệt xem người nói là nam hay nữ Vật xuất hiện trước tầm mắt bất động của anh là một con quái vật đáng kinh tởm Nó có cơ thể của một con người, nhưng cái đầu biến dạng của một con bạch tuộc. Sáu chiếc xúc tu dài ngoằn ngoèo trên cái đầu đấy có thể kéo dài xuống tận đùi Da nó màu trắng sữa, như màu da của một kẻ vừa chết đuối. Trên cái thân hình sưng tấy trông như xác chết đó là một bộ đồ đen làm bằng da thuộc mà gần như không che bất kì thứ gì trên cơ thể. Bộ đồ đấy bó chặt quanh cơ thế nó như dây bện thịt chỉ có thể được miêu tả là kì quái. Nếu một mỹ nhân mặc nó thì trông sẽ rất quyến rũ nhưng mặc bởi một con quái vật như vậy thì chỉ khiến người ta buồn nôn Mỗi bàn tay nó có bốn ngón tay có màng. Móng tay mỗi ngón đều rất dài với những nét hoa văn kì lạ Sinh vật dị hình này đưa môi mắt xanh tuyền không con ngươi về phía anh “Fufufu, cưng có ngủ ngon không?” ‘Hff,hff,hff,hff” Lo lắng và sợ hãi. Bị hai cảm xúc đó chiếm hữu, anh chỉ có thể đưa ra một tiếng thở nặng nhọc. Con quái vật đó chạm má anh nhẹ nhàng như một người mẹ cố gắng dỗ dành đứa con đang sợ hãi. Nhưng cảm giác lạnh và mềm nhũn đến từ bàn tay đó chỉ khiến anh lạnh sống lưng Sẽ là điều dễ hiểu nếu như anh ngửi thấy mùi hôi thối của máu và thịt phân huỷ trong không khí, nhưng con quái vật này lại có mùi thơm như những bông hoa toả hương. Điều đó càng khiến nỗi sợ trong anh tăng lên bội phần. “Ôi chà, nó đã co đến mức này. Cưng không cần phải sợ đến vậy đâu” Con quái vật nhìn xuống thân dưới của anh. Cảm thấy luồng gió thổi chạm vào da, anh nhận ra rằng mình đang trần truồng “Hmm, liệu ta có thể biết tên cưng?” Nó đưa những ngón tay khẳng khiu của mình lên má và nghiêng đầu hỏi. Dáng đứng này rất phù hợp với một mỹ nhân, nhưng với một con quái vật trông như một cái xác chết đuối với một con bạch tuộc thay cái đầu thì chỉ khiến người ta rùng mình ghê tởm “…” Con quái vật cười trước mặt anh trong khi anh chỉ có thể di chuyển con mắt. Những cái xúc tu che mất miệng nó và vẻ mặt nó dường như không thay đổi. Dù cho vậy, anh biết rằng nó đang cười do đôi mắt như ngọc của nó đang nheo lại “Uufu, cưng không muốn nói chuyện? Dễ thương chưa. Đừng có ngại!” Đầu ngón tay của con quái vật kẽ chạm dọc lồng ngực anh như thể nó đang viết gì đó, nhưng anh chỉ có thể cảm thấy sợ hãi tựa như trái tim của anh đang bị xẻ ra “ Chị sẽ nói tên mình cho cưng T.R.Ư.Ớ.C vậy” Đó là một giọng nói ngọt ngào và đầy quyến rũ đủ khiến bất kì ai cũng phải xao xuyến “Chị là người thu thập thông tin đặc biệt của Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick, tên là Neuronist. Hehe, người ta còn gọi chị là ‘Kẻ tra khảo’” Những xúc tu dài bắt đầu tách ra, để lộ một cái miệng tròn ở dưới chân. Giữa những hàm răng sắc như dao cạo, một cái ống tương tự như cái lưỡi lò ra. Nó thật sự trông giống một cái ống hút đỏ “Chị sẽ hút khô cưng với cái này” Nó có ý gì khi nói ‘hút khô’? Anh ta cố cử động cơ thể đang chìm trong sợ hãi của mình, nhưng nó đã bị kẹp chặt “Thôi nào. Cưng đã bị bọn chị bắt giữ rồi” Quả thật như vậy. Kí ức cuối cùng của anh là hình ảnh Greenham và người Rrgue biến mất ngay trước mặt. Sau đó anh bất tỉnh và thức dậy trong tình trạng này “Cưng nên biết cưng đang ở đâu, đúng không? Neuronist cười trước khi tiếp tục “Đây là Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick, nơi ngự trị của người cuối cùng trong số 41 Đấng Tối Cao-ngài Momon.., ý ta là ngài Ainz. Đây là thánh đia linh thiêng nhất” “Mgài Heinhu?” “ Đúng vậy, ngài Ainz” Neuronist hiểu rõ những lời nói đó mặc dù anh không thể phát âm rõ ràng và đưa tay chạm lên da anh “Một trong 41 Đấng Tối Cao. Ngài từng đứng đầu những Đấng Tối Cao khác trong quá khứ và ngài cực kì, cực kì ngầu. Nếu cưng nhìn thấy ngài, cưng cũng sẽ muốn nguyện thề trung thành với cả trái tim mình. Nếu ngài Ainz gọi ta lên giường cùng ngài, ta sẽ không ngại dâng hiến lần đầu của mình cho ngài” Nó bồn chồn, nhún nhẩy như thể đang cố giấu đi sự xấu hổ của bản thân “ Nè, cưng muốn nghe chuyện này không?” Như một cô gái nhút nhát đang chơi đùa với những ngón tay của mình, nó ‘viết’ từng chữ cái trên cơ thể của anh “Có một lần Ainz-sama nhìn vào cơ thể của ta. Đó là một cái nhìn của một con đực đang tìm con mồi để đi săn. Rồi ngài quay đi như thể ngài đang xấu hổ. Nó khiến lồng ngực ta như thắt lại và khiến ta lạnh sống lưng” Nó bất chợt dừng và đưa khuôn mặt của nó lại gần như thể muốn nhìn sâu vào đôi mắt của anh. Anh ta cố gắng với tất cả lý chí để tránh xa khỏi khuôn mặt kì quái đó, nhưng không thể “Cho dù con nhóc Shalltear và quả bí ngô xấu xí Albedo đang cố gắng lấy được cảm tình của ngài, ta vẫn hấp dẫn hơn, cưng có nghĩ vậy không?” “Wevs E wnph mahs hoo”( Vâng, tôi cũng nghĩ như vậy) Chuyện gì sẽ xảy ra nếu như anh không đồng ý? Sự sợ hãi khiến anh phải cố thốt ra sự hưởng ứng Neuronist vỗ tay và ngẩng đầu lên trời vui sướng. Hình ảnh đó giống như một kẻ cuồng tín đang cầu nguyện với trời ‘Fufufu, cưng đúng là một cậu bé ngoan. Hay cưng đang nói sự thật? Nếu vậy sao ngài Ainz chưa gọi ta…Ah—Ainz-sama……kể cả sự kiêng khem của ngài cũng thật tuyệt vời..” Nhìn cái cách cơ thể nó thoắt lại trong sự sung sướng khiến anh nhớ đến cách một con giòi vặn vẹo “..Ha, nó khiến cơ thể ta như bị điện giật. Ara, chị xin lỗi. Nãy giờ chị chỉ nói chuyện về bản thân” Không phải quan tâm đến tôi. Neuronist lờ đi ý nghĩ trong đầu anh và tiếp tục “Bây giờ, chị có nên nói về số phận của cưng? Cưng có biết dàn hợp xướng là gì không?” Anh chớp mắt trước một câu hỏi không ngờ đến. Nhận ra vẻ mặt ngạc nhiên của anh, Neuronist cho rằng anh không biết đến nó và giải thich “Dàn hợp xướng là nhóm người hát những bài thánh ca ca ngợi tình yêu và hào quang của chúa. Chị muốn cưng tham gia vào đó, cùng với những người bạn nhỏ bé của cưng” Nếu chỉ thế thì không có gì nhiều. Tuy không dám tự tin vào khả năng ca hát của mình, anh cũng không kém đến nỗi không thể hát được. Nhưng liệu con quái vật này thực sự chỉ nói về những thứ như là ca hát? Anh không thể giấu nổi sự lo ngại đang dâng tràn trong lòng và nhìn Neuronist ‘Đúng vậy, một dàn hợp xướng. Kể cả những kẻ ngu xuẩn chưa nguyện thề trung thành với ngài Ainz như cưng cũng có thể cống hiến giọng hát của mình để ca ngợi ngài. Mục tiêu sẽ là một bài đồng ca. Ah, thật kích thích! Đấy sẽ là bài ca thánh ca của Neuronist gửi đến ngài” Một màu âm u đang dần bao trùm đôi mắt tràn đầy sự nổi loạn của nó. Liệu có phải do nó đang bị kích động bởi những suy tính? Những ngón tay của nó run rẩy như con giun “Fufufu, và bây giờ ta sẽ giới thiệu với cưng những người sẽ hỗ trơ cưng với bài đồng ca” Như thể đã đợi sẵn ở một góc, một vài sinh vật lộ diện Anh ngưng thở thời điểm anh thấy chúng. Đó hiển nhiên là những sinh vật độc ác Với bộ tạp dề da thuộc màu đen trên người, da chúng trắng bệch, gần như trong suốt và những mạch máu tím lộ rõ như thể máu chúng thực sự màu tím Bọn chúng đeo mặt nạ da thuộc màu đen với không một kẽ hở, khiến anh tò mò không biết chúng thở hay nhìn như thế nào. Sải tay của chúng cũng rất dài. Chúng cao khoảng 2m nhưng tay chúng vẫn đủ dài để chạm mặt đất Mỗi người trong bọn chúng đều đeo thắt lưng bên hông, với rất nhiều dụng cụ treo trên đó Bọn chúng có 4 người. “Chúng là những ‘Kẻ tra tấn’. Chúng sẽ hỗ trợ chị để giúp cưng hát một bài hát tuyệt vời” Một linh cảm chẳng lành. Anh cuối cùng cũng nhận ra ý nghĩa của việc ca hát và cố gắng chạy thoát. Tuy vậy, anh vẫn không thể di chuyển “Vô ích thôi… Nó sẽ không vỡ bởi một kẻ yếu như cưng đâu. Bọn chúng sẽ niệm phép phục hồi liên tục để cưng có nhiều cơ hội tập luyện hơn: “Thnd du mus!” (Đừng làm vậy!) “MMmm? Sao cưng lại nói vậy? Cưng muốn chúng ta dừng lại?” Neuronist nhẹ nhàng hỏi người đàn ông đang thấm đẫm nước mắt trên mặt. Sau đó sáu chiếc xúc tu bắt đầu vung vẩy “ Nghe rõ đây. Bởi ngài còn tại vị mà chúng ta, những kẻ được tạo ra bởi 41 Đấng Tối Cao, được phép tồn tại. Chúng ta tồn tại là để phục vụ ngài. Cưng thực sự nghĩ rằng chúng ta sẽ thương hại những tên trộm dơ bẩn đã dám làm vấy bẩn thánh địa nơi ngài đang sống? Cưng thực sự nghĩ vậy sao?” “Auf lirru gwpph!” (Tôi rất xin lỗi!) “Hehehe, đúng vậy. Hối cải là một tính cách quý giá” Neuronist cầm lên một cây gậy thon không biết từ đâu. Ở một đầu cây gậy có những đầu nhọn dài khoảng 5mm “Hãy bắt đầu với cái này” Neuronist ân cần giải thích từng chi tiết cho người đàn ông không biết gì về những dụng cụ “Đấng sinh thành của ta từng gặp phải một vấn đề tên là “sỏi thận”. Để bày tỏ lòng kính trọng tới việc đó, chúng ta sẽ bắt đầu với cái này. Vì nó khá nhỏ nên chị nghĩ chúng ta sẽ không gặp vấn đề gì đưa nó vào” “Thnd du mus!” (Đừng làm vậy!) Neuronist đưa mặt lại gần người đàn ông đang gào thét lên khi biết điều gì sẽ xảy đến với mình “Chúng ta sẽ còn ở với nhau trong một thời gian rất, rất dài. Cưng đừng khóc vội, bởi vì đó chỉ là sự khởi đầu”