Mạnh Kiều Dịch quấn chiếc áo lại để Vạn Tố Y có chỗ để ngồi: “Mời em ngồi” “ Cám ơn anh” Vạn Tố Y ngồi xuống nhìn vào bữa sáng. Mạnh Kiều Dịch làm đồ ăn sáng theo phong cách phương Tây nhìn màu sắc rất đẹp khiến cô có cảm giác rất ngon. Vạn Tố Y nếm miếng đầu tiên dưới ánh mắt của Mạnh Kiều Dịch, cô nhìn Mạnh Kiều Dịch và mỉm cười: “Ngon quá” Sự khẳng định của Vạn Tố Y khiến cho biểu cảm của Mạnh Kiều Dịch dễ chịu hơn, sự công nhận của cô đối với anh vô cùng quan trọng. Vạn Tố Y đã ăn một bữa sáng rất ngon, thật khó để có cơ hội để nói, miệng ngoài nhai ra chả muốn làm gì cả. “Cả ngày nay anh sẽ giành cho em, ăn xong em muốn đi đâu?” Mạnh Kiều Dịch nhìn cô ăn trong lòng rất vui, đôi môi vô thức luôn là một nụ cười dịu dàng. Vạn Tố Y vẫn đang tiếp tục ăn nghe thấy anh nói sẽ đi ra ngoài với cô, trái tim như muốn nhảy múa vui mừng: “ để em nghĩ xem nào” Mạnh Kiều Dịch để cho Vạn Tố Y thời gian để nghĩ, Vạn Tố Y ăn bữa sáng căn bản không còn tâm trí mà nghĩ thêm. Bữa sáng kết thúc, cô bỗng nhiên nghĩ ra điều gì, đôi mắt như sáng lên: “ Mạnh tiên sinh em biết chúng ta nên đi đâu rồi” “ Được” Mạnh Kiều Dịch cũng đặt dao dĩa xuống nhìn cô gật đầu. Trên khuôn mặt Vạn Tố Y nhìn biểu cảm của Mạnh Kiều Dịch càng tỏ ra bí mât: “ uh? Anh không hỏi xem đi đâu sao?” “ Nơi em muốn đi anh đều sẽ đi cùng em” Vạn Tố Y mỉm cười biểu cảm trên khuôn mặt cô rất vui nhưng lại không tin lời Mạnh Kiều Dịch: “Cái đó thì em không chắc nha” Cô chắc rằng cái nơi đó có thể Mạnh Kiều Dịch cũng không hề thích. Mạnh Kiều Dịch không hề để tâm đến lời cô, ăn xong Mạnh Kiều Dịch hỏi cô: “ đi đâu thế” “Cửa hàng yêu thú cưng” Vạn Tố Y đã nói địa chỉ và nhân tiện thay Mạnh Kiều Dịch nhập vào bản đồ trên điện thoại. Nghe thấy 4 từ cửa hàng thú cưng, mặt Mạnh Kiều Dịch có chút biến sắc, ánh mắt hoài nghi nhìn Vạn Tố Y: “ em muốn đi cửa hàng thú cưng” “Vâng” Vạn Tố Y nhìn thấy sự biến đổi trên khuôn mặt Mạnh Kiều Dịch, thận trọng nói ra những gì cô nghĩ: “ em muốn nuôi một con vật nào đó” Vạn Tố Y muốn nuôi động vật, sắc mặt của Mạnh Kiều Dịch cũng không còn biến đổi nhiều nữa nhưng tay nắm trên vô lăng vô tình chặt hơn, nói chuyện cũng không nhìn Vạn Tố Y nói: “Em muốn nuôi thì nuôi vậy” Nghe thấy Mạnh Kiều Dịch để cho mình nuôi Vạn Tố Y tỏ ra phấn khích: “Nuôi một con vật nào đó là một ước mong nhỏ của em nhưng bố mẹ em không thích chúng, nên ở nhà chưa bao giờ em được nuôi động vật, sau đó...” Sau đó, lúc ở nhà họ Lương,Cao Lan đã bỏ rơi cô nói gì đến việc nuôi thú cưng. Tuy nhiên lúc đó Vạn Tố Y đi qua một cửa hàng thú cưng gần nhà họ Lương nên có thời gian liền đi vào đó một lúc. “Không sao, em muốn nuôi thì cứ nuôi đi” Mạnh Kiều Dịch nhìn Vạn Tố Y suy nghĩ không nhừng, không nhịn được nên căt đứt mạch suy nghĩ của cô. Mạnh Kiều Dịch đã nói có thể nhưng cô biết Mạnh Kiều Dịch thích sạch sẽ nhưng vẫn quan tâm đến cảm xúc của anh: “ Anh đồng ý thật chứ” “ Uh, đến lúc đó để Tôn Ích làm cho nó một căn phòng” chỉ cần không xuất hiện trước mặt Mạnh Kiều Dịch thì anh vẫn có thể chấp nhận. Vạn Tố Y mỉm cười nhẹ, việc nuôi động vật cô không ngờ mình có thể được Mạnh Kiều Dịch cho phép. Xe của Mạnh Kiều Dịch rất nhanh đã đến trước cái cửa hàng thú cưng mà Vạn Tố Y nói, Vạn Tố Y xuống xe rất nhanh, Mạnh Kiều Dịch thì lại do dự một lúc. Vạn Tố Y cũng rất lâu rồi không đến đây, cô rất vui khi đến đây. Mạnh Kiều Dịch đứng bên ngoài thư giãn một lúc, chuẩn bị đi vào anh nhìn thấy Vạn Tố Y và ông chủ nhìn anh với vẻ chào đón, anh chầm chậm bước vào. Ngay khi Mạnh Kiều Dịch vừa bước vào, Lý Nhược Hàm và Cao lan cũng xuất hiên nơi anh vừa đi. “Nhược Hàm, khó xử cho con khi thay Kha Kha nghĩ như vậy” Cao Lan nắm tay Nhược Hàm tỏ vẻ rất cảm ơn cô ta. Lý Nhược Hàm rất ngoan ngoãn nói chuyện với Cao lan: “tình cảm mà Kha Kha giành cho Vạn Tố Y con cũng không có cách nào, chúng ta chỉ có thể cố gắng để cô bé dần chấp nhận con, không phải cô bé thích động vật lắm sao? Con sẽ tặng cô bé một con cún, tình cảm của trẻ con sẽ rất dễ thay đổi.” Cao Lan thay Lý Nhược Hàm nói: “ uh đấy, bọn trẻ nhỏ sẽ rất thích động vật nhưng ta vẫn luôn không để nó nuôi, không ngờ hôm nay con cũng ủng hộ nó rồi” Lý Nhược Hàm dịu dàng nhìn Cao Lan mỉm cười như đối đáp với Cao Lan. Nhưng ánh mắt của Cao lan đã chuyển hướng và thần sắc đột nhiên lạnh ngắt. Sự gắn bó của Kha Kha với Vạn Tố Y, Lý Nhược Hàm nhất định sẽ tìm cách để xóa đi! Lúc này, Vạn Tố Y trong cửa hàng thú cưng đã trò chuyện với ông chủ cửa hàng. “Ui Da vẫn còn chứ?” ánh mắt của Vạn Tố Y nhìn một vòng cửa hàng rồi hỏi ông chủ. Ui Da là con mèo mà Vạn Tố Y rất thích, ngày trước khi có thời gian Vạn Tố Y sẽ đến chơi với nó. Lông của Ui Da rất đẹp, toàn thân đều màu trắng, đuôi xám và mặt màu đen từ chán cho đến dưới mũi. Nó là là con lớn nhất trong đám động vật, nó trưởng thành rồi, vốn dĩ cũng không nên ở đây, bời vì nó bị bệnh nên chủ nó mới bỏ rơi nó ở trước cửa hàng. Lúc được chủ cửa hàng cứu chữa cũng đã rất nguy kịch rồi, sau đó ca phẫu thuật thành công nhưng lại giống như một con mèo trưởng thành, nó bị rụng rất nhiều lông, mãi mà cũng chẳng có ai mua. Vạn Tố Y lúc mới thấy nó đã rất muốn mua nó rồi, nếu để mua cô nhất định mua Ui Da. “ ở đây” Ông chủ nghe thấy Vạn Tố Y nhắc đến Ui Da liền lấy một cái lồng ra. Vạn Tố Y nhìn thấy Ui Da đôi mắt sáng bừng lên: “Ui Da, mày vẫn khỏe chứ” “meo, meooo” Ui Da giống như nhận ra Vạn Tố Y vậy liếm liếm tay Vạn Tố Y từ trong lồng. Vạn Tố Y quay lại và hỏi Mạnh Kiều Dịch: “ Mạnh Tiên sinh, đáng yêu không hả anh” Mạnh Kiều Dịch ngồi im trong cửa hàng thú cưng, nhưng chỉ cố tình giả trấn tĩnh bản thân nghe thấy Vạn Tố Y nhắc đến tên mình lập tức nhìn lại: “ rất đẹp” Khuôn mặt của Vạn Tố Y lại càng rạng rỡ, lại quay lại thật nhanh vuốt vuốt Ui Da. Lúc đó, ông chủ cũng nhìn thấy người khác bước vào lập tức cất tiếng lịch sự: “ chào mừng đến với cửa hàng thú cưng” Vạn Tố Y vẫn đang trêu chọc con mèo và không hề để ý. Cô cũng không để tâ, nhưng người vào thì cái nhìn đầu tiên đã nhìn thấy cô rồi. Lý Nhược Hàm nhìn thấy Vạn Tố Y và Mạnh Kiều Dịch, tay nắm chặt tay Cao Lan cho thấy sự lo lắng trong nhận thức, Cao Lan cũng nhìn thấy Vạn Tố Y. Lúc đó, sắc mặt cũng thêm vài phần khó chịu: “ Ui Da, ai đây, sao lại xuất hiện ở đây nhỉ” Giọng nói của Cao Lan, Vạn Tố Y có lẽ không bao giờ quên, bà ta vừa nói cô đã nhận ra rồi.