Ông Xã Chuẩn Sói Ca
Chương 96 : Bcs
- Ukm. Âm thanh em phát ra thật tuyệt!
Hắn nói một câu hoàn toàn không liên quan tới câu hỏi.
Giọng điệu mơ màng ngân nga, tựa như đang nghĩ lại cảnh tượng nóng bỏng khi nãy...
Đan Nghi giận giữ phồng mồm trợn mép lên dọa hắn.....
Lục Thượng Hàn vươn cánh tay dài ra ôm trọn cô vào lồng ngực mình...
Bàn tay với những ngón tay thon dài dịu dàng vỗ về bờ vai cô....
.....
Đan Nghi cuối cùng cũng nguôi giận, ngồi tựa vào vai hắn, nói:
- Lần sau không được vậy nữa!
- Ukm.
Lục Thượng Hàn gật đầu đồng ý.
Phản chăng không thế này nữa thì còn có thể thế kia nữa mà?! 🤣
Hắn tình nguyện vì cô gái nhỏ này mà tốn tâm tư,nghĩ ra nhiều cách để cô vui...
Đan Nghi nào có ngờ trong đầu hắn đang tính toán như vậy chứ? Còn cứ tưởng hắn thật thà đồng ý rồi cơ...
Cô giả vờ làm vẻ mặt hung ác:
- Nếu không em sẽ cắn anh đấy!
Nhưng biểu cảm cô làm ra lại vô cùng là đáng yêu, khiến Lục Thượng Hàn không kìm nổi lại đặt một nụ hôn lên bờ môi cô....
Cắn hắn ư???
Hắn rất là trông đợi điều đó ý chứ...
Máy bay cuối cùng cũng đã hạ cánh xuống thành phố nơi mà Đan Nghi đang theo học.
Rất nhanh, một chiếc xe màu đen đơn điệu ra đón họ...
Trước mắt, Lục Thượng Hàn không muốn ảnh hưởng tới việc học tập của Đan Nghi nên tạm thời sẽ không tuyên bố việc hai người đã chính thức trở thành vợ chồng.
Hắn biết Đan Nghi là một cô gái mạnh mẽ, độc lập.... việc học và sự nghiệp sau này cô đều không muốn dựa vào hào quang của hắn.
Trong việc này, Lục Thượng Hàn cũng không muốn miễn cưỡng cô....
Chỉ cần trong lòng cô có hắn là được... những việc khác không quan trọng!
Trở về căn hộ của hai người, Đan Nghi lưng mỏi, eo đau, chân run run tay thì như đi mượn....
Trong nhà vệ sinh hắn còn thấy chưa đủ.... về sau, khi ra chỗ ngồi hắn lại lần nữa bày kế mà ăn cô thêm lần nữa...
Lúc này Đan Nghi thật sự là không còn chút sức lực nào nữa...
Vẫn còn may, đó là chuyên cơ riêng của Lục Thượng Hàn nên lúc trên máy bay Đan Nghi đã kịp tắm bồn thư giãn một lúc rồi.
Hơn nữa trên máy bay cũng chuẩn bị rất nhiều đồ ăn thức uống,tất cả đều được làm theo khẩu vị của Đan Nghi, cô đã ăn liền một lúc hết cả xuất ăn của mình.
Về đến nhà, cô chỉ cần lên giường ngủ luôn là được.
Thấy bộ dạng lười biếng của cô, Lục Thượng Hàn khẽ lắc đầu,ấn nút điều khiển,cửa sổ và rèm cửa tự động đóng lại.
Cô gái nhỏ này ngày thường tràn đầy tinh lực là vậy, thể lực cũng không tồi... vậy mà vẫn bị hắn hành mệt đến thế này sao?!
Điều chỉnh mọi thứ trong phòng về chế độ thích hợp nhất cho một giấc ngủ ngon.... Lục Thượng Hàn tiện tay lôi chiếc vali của Đan Nghi ra để giúp cô bỏ đồ đạc ra.
Trong vali toàn là những đồ dùng cá nhân hàng ngày...
Nhưng ngay khi nhìn thấy chiếc hộp bcs.... khóe miệng Lục Thượng Hàn không khỏi giật giật...
Vì Đan Nghi hẵng còn ít tuổi nên Lục Thượng Hàn cũng chưa có ý định để cô sinh em bé ngay lúc này.... vậy nên mấy lần qua, hắn vẫn luôn rất chú ý an toàn... mọi biện pháp an toàn đều do hắn chủ động thực hiện.
Không ngờ, cô cũng có chuẩn bị!
Xem ra.... có vẻ như... cô cũng rất thích cảm giác khi hai người thân mật bên nhau mà?!!
Lục Thượng Hàn khẽ mỉm cười, xếp xong đồ đạc,tâm tư lại nghĩ về chuyện " sinh em bé ".... khuôn mặt vốn lạnh lùng bỗng trở nên dịu dàng đến lạ.....
Có thể việc cùng Đan Nghi sinh em bé cũng thật sự là một việc không tồi.... con của họ chắc sẽ có vẻ ngoài xinh xắn đáng yêu như cô vợ nhỏ của hắn bây giờ nhỉ???
Nhưng... hắn sẽ không bắt cô sớm phải định hình cuộc đời mình như vậy....
Cô vẫn còn vô số những dự định... hắn yêu cô thì sẽ để cô được đủ sự tự do mà bay nhẩy mà quyết định mọi chuyện trong cuộc đời của chính cô...
Chú mèo lười Đan Nghi ngủ một giấc ngon lành đến sáng sớm ngày hôm sau.
Lục Thượng Hàn đêm qua đã rất tốt bụng mà tha không hành cô nữa....
Tỉnh dậy thấy chỗ bên cạnh trống không, đệm lạnh tanh...
Đan Nghi cũng không biết đêm qua hắn có nằm bên cạnh cô hay không nữa....
Căn hộ này có hai phòng ngủ rất lớn... một phòng là của Đan Nghi, phòng kia của hắn....
.....
Cảm giác hai người họ trở về căn hộ... thật sự rất ấm áp....ước gì....
Truyện khác cùng thể loại
86 chương
25 chương
56 chương
22 chương
10 chương
10 chương