Editor: Quỷ Quỷ An Mộc cười cười với Lý Mạt Mạt rồi tò mò nhìn ra chỗ khác:”Có gì mà náo nhiệt thế nhỉ?” Lý Mạt Mạt nhìn An Mộc như nhìn người ngoài hành tinh, “An Mộc, tớ thật sự hoài nghi cậu có phải cậu sống cách ly với xã hội hay không, hôm qua cậu không xem Chanh Đài sao?” An Mộc ngẩn người, “A? Chanh Đài?” Chanh Đài là kênh truyền hình nổi tiếng nhất thuộc đài truyền hình Giang Nam. Phim truyền hình được phát song trên kênh này đều có lượt xem rất cao. “Đúng vậy, đang chiếu ‘Đông Hoa công chúa’ đó! Bọn tớ chờ cả mùa hè! Hôm qua rốt cuộc cũng chiếu tập một rồi!” Hả…. An Mộc không khỏi kinh hãi. “Đông Hoa công chúa” không phải tuần trước mới bắt đầu khởi quay sao? Cô chỉ tập trung vào nội dung kịch bản “Đông Hoa công chúa” chứ không hề để ý đến việc phát sóng. An Mộc hỏi, “Nhưng mà ‘Đông Hoa công chúa’ không phải vẫn đang trong giai đoạn sản xuất sao?” Lý Mạt Mạt ném cho cô ánh mắt “Cậu chẳng biết cái gì sất”, nhưng vẫn kiên nhẫn giải thích cho cô: “Đông Hoa công chúa” được loạt phim được phát sóng từng tuần, nó mô phỏng theo phương thức của kênh truyền hình nước ngoài, một tuần phát sóng một tập, cho nên không chờ quay xong mà cho phát song luôn.” An Mộc nghe tin này, thực sự là…. Thấy vẻ mặt cô còn tỏ ra khó hiểu, Lý Mạt Mạt giải thích thêm:”Ngoài phương thức này đạo diễn Hoàng không còn cách nào khác.” Nghe Lý Mạt Mạt kiên nhẫn giải thích, An Mộc rốt cục cũng hiểu. “Đông Hoa công chúa” là phim truyền hình dài tập, nhận không ít phê bình chỉ trích, rất nhiều người đều nói bộ phim này sẽ không thể thành công. Nhưng đạo diễn Hoàng trực tiếp mời diễn viên điện ảnh đóng phim truyền hình, cũng từng kéo cả Ảnh Đế về, chưa nói đến Nữ Vương, đến Nam Vương Tạ Nghi, thù lao một tập phim cũng từ mấy chục vạn cho đến hơn trăm vạn! Đưa phim truyền hình lên màn ảnh tốn rất nhiều tiền, bình thường đã là mấy ngàn vạn.. Nếu bộ phim có quá nhiều tập phát sóng liên tục, riêng thù lao cho Tạ Nghi sẽ lên đến mấy ngàn vạn, đây là một vấn đề rất nguy hiểm. Nhưng nếu phát sóng từng tuần, có thể căn cứ vào độ hấp dẫn để đưa ra quyết định sẽ sản xuất bao nhiêu tập. Nếu thành tích không tốt, hoàn toàn có thể cắt bớt nội dung phim, xây dựng cái kết sớm. Nói như vậy thì khả năng thâm hụt tiền sẽ thấp đi. Đương nhiên, nếu phim được chú ý nhiều thì tài chính cho phần hậu kỳ chắc chắn càng nhiều. An Mộc lập tức cảm thán, giới giải trí này thực sự phức tạp. Nhưng cô lại vô cùng vui mừng. Phim truyền hình được sản xuất hàng năm nhiều vô số kể, nhưng được lên sóng thì rất ít. Phim của cô tuần trước mới quay mà tuần này đã được chiếu rồi…. An Mộc đột nhiên cảm thấy bồn chồn. Cũng không biết Quỳnh Hoa của cô sẽ mang lại kết quả như thế nào? Thậm chí không đợi nổi tan học về nhà xem, An Mộc trực tiếp lấy điện thoại di động tìm xem luôn, Tập 1 rất ngắn, chỉ có 35 phút. Toàn bộ tập một chỉ có cảnh diễn của Quỳnh Hoa và Tà Hoàng, sau đó chuyển thẳng đến vạn năm sau, Tà Hoàng thức tỉnh nhưng hoàn toàn bị mất trí nhớ, bị sư phụ mang đi đổi tên thành Minh Uyên. Cảnh cuối là ở trong hoàng cung, Đông Hoa ra đời. Xem xong An Mộc có chút ngơ ngác. Vẫn còn cảm giác kỳ diệu không thể tin nổi. Đây thật sự là phim truyền hình mình đang diễn xuất vừa được lên sóng sao? Cô lắc lắc đầu, nghe thấy giọng nói của Lý Mạt Mạt, “Xem hết chưa? Cậu thấy sao? Quỳnh Hoa thật sự quá đẹp! Mấy năm nay trong giới giải trí cũng chẳng có mấy người đẹp được như vậy!” Nghe Lý Mạt Mạt nói về Quỳnh Hoa, vài nữ sinh hàng trên lập tức quay đầu. “Đúng thế, diễn xuất qua ánh mắt của cô ấy thật tốt!” “Các cậu không nhìn ra sao? Tư thái của cô ấy còn tốt hơn! Cô ấy diễn Quỳnh Hoa đạt đến nỗi tớ vừa xem vừa khóc cho đến hết tập.”