An Mộc cười hắc hắc, phất phất tay với người đàn ông đối diện:”chú à, không nói nữa, khi khác gặp lại”.
An Mộc định xoay người bước đi, bả vai bỗng bị một người túm chặt
Quay đầu lại, cô bỗng thấy anh ta giơ một thẻ vàng đen trước mặt mình, ánh mắt An Mộc lập tức sáng lên
Thẻ vàng đen – đánh dấu lớp người giàu nhất thế giới, nhận được đặc quyền thẻ tín dụng
Dựa theo hoàn cảnh của An Gia năm đó, bố cô đã có một thẻ vàng đen, chỉ tiếc không thể đưa ra cho họ biết.
Thẻ này có thể đã sử dụng một số tiền cực kì lớn, An Mộc quả thực không dám tưởng tượng!
Hai mắt cô sáng lên nhìn chăm chăm vào vào cái thẻ kia, có thẻ này, cô thậm chí có thể dễ dàng dành lại một góc cổ phần!
Nuốt xong nước miếng, An Mộc quay đầu lại, nhìn về phía Phong Kiêu:” Đây là cái gì, có ý nghĩa như thế nào?”
Phong Kiêu với dáng vẻ quyến rũ, thấp giọng, lạnh lùng:” Em muốn biết?”
An Mộc ngay tức khắc gật đầu không chút đắn đo.
Phong Kiêu giơ tấm thẻ ra trước mặt cô:” cho em”
“Tôi?” An Mộc đưa một tay chỉ thẳng vào mình, không thể tin được rằng chiếc bánh ngon từ rơi từ trên trời lại đáp thẳng xuống đầu mình.
Phong Kiều gật đầu dứt khoát để xác nhận lại một lần nữa, sau đó nhét tầm thẻ vào tay An Mộc.
An Mộc ngay tức khắc tâm trí miên man bất định:” Anh, anh muốn bao dưỡng tôi?”
Đôi mắt Phong Kiều trùng xuống:”Tùy em nghĩ.”
An Mộc lại một lần nữa nuốt nước miếng:” Vậy, anh muốn tôi làm gì?”
Nói xong, An Mộc lùi về phía sau một bước, bất giác lấy tay vòng qua, che kín lấy ngực:” Một đêm 10 lần, các loại tư thế?”
Tên này… thật sự là không từ một chiêu trò nào sao?
Nhưng hắn làm sao có thể làm chuyện đo 10 lần vào mỗi tối được chứ?
Không sợ kiệt sức sao!
Phong Kiến lắc đầu, chỉ đứng đó, phong thái ngời người, thoát tục, thấp giọng mở miệng, phát ra thứ âm thanh đầy mê hoặc, đầy ý vị:” chỉ cần em đáp ứng cho tôi một yêu cầu”.
Một yêu cầu ư?
An Mộc lần này kiểu gì cũng phải gật đầu ưng thuận rồi!
Nhưng trong tức khắc cô lại đề cao cảnh giác:” Điều không nên thường đến muộn, nhưng giờ anh nói gì, tôi sẽ nghe nấy”.
Chắc sẽ là một yêu cầu nào đó rất khó nhằn cho mà xem!
An Mộc ta đâu có ngốc chứ!
Phong Kiêu khép mắt làm ngơ, cất giọng như vô tình:” Không tiến vào giới nghệ sĩ”.
Không tiến vào giới nghệ sĩ?
An Mộc ngẩn người.
Cúi đầu nhìn tấm thẻ trong tay.
Ngẩng đầu lại nhìn thấy diện mạo xuất chúng của tên yêu nghiệt Phong Kiều
Có lộc liền tay, lại thêm một yêu nghiệt mĩ nam như vậy, cơ hội này hằn sẽ không đến lần thứ hai.
Đặc biệt là loại người này, từ nhỏ đến lớn làm gì cũng không liên quan đến phụ nữ, điều này không phải là quá tốt sao?
An Mộc cong môi cười tự giễu, sau đó nhét lại thẻ vàng đen vào trong tay Phong Kiều:” chú à, cảm ơn lòng tốt của anh”.
“Em không cần?” Phong Kiêu vẫn giữ sắc mặt trầm ngâm, làm cho An Mộc cảm thấy có khí lạnh đang quanh quẩn cạnh cô, không thể thoát ra được.
Dẫu biết khi mình gật đầu, Phong Kiêu chắc chắn sẽ không hài lòng, nhưng cô vẫn cắn răng, dứt khoát gật đầu.
Phong Kiêu cất giọng, nửa bình tĩnh nửa có chút không vui:” Em đi diễn không vì tiền?”.
An Mộc không chút do dự đáp lời:” thực sự, không hoàn toàn là vì tiền”.
Phong Kiêu nhíu chặt mày, cơn bực tức đã lên đến tận cổ, khí giận từ lời nói tỏa ra:” Thế là vì cái gì?’
Vì cái gì?
Cô không thể nói cho anh ta biết rằng mình đi diễn cái chính là muốn trả thù anh ruột của hắn ta, muốn làm cho những người đã từng châm chọc, cười nhạo và khinh thường cô cuối cùng phải phủ phục dưới chân cô.
Đương nhiên, còn một lí do khác…
An Mộc mấp máy môi, không nói nên lời.
Phong Kiêu tiến lên phía trước một bước, tới gần cô, cúi thấp đầu, khoảng cách giữa hai người gần đến nỗi An Mộc có thể cảm nhận được cả hơi thở của anh ta.
Người hắn mang một luồng khí mát lạnh, hỗn loạn, thoang thoảng mùi thuốc lá trong hơi thở, tất cả quyện vào nhau một cách dễ chịu tựa như muốn xâm nhập thẳng vào đại não An Mộc, mê hoặc tâm trí cô.
Truyện khác cùng thể loại
8 chương
20 chương
89 chương
29 chương
64 chương