Ông bố tỷ phú và quý tử thiên tài

Chương 196 : Nên Đi Đăng Ký Kết Hôn

Kinh tế khó khăn, admin bán thêm máy cạo râu Yandou chính hãng , bạn nào yêu thích website nhớ đặt mua giúp admin, hàng siêu bền siêu rẻ chỉ 79K/1SP (Miễn phí giao hàng Free Extra), tặng bố, chồng, ny thì quá tốt. Thanks cả nhà. Xem ngay ********** Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88. net <p class=16213368134>Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88. vip! <p class=16213368134> <p class=16213368134> Chương 200 Nên đi đăng ký kết hôn Cho dù cậu không mở miệng, Tô Manh cũng đoán được rồi: “Có phải con chơi máy tính suốt buổi chiều không?” <p class=16213368134>Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88. vip! <p class=16213368134> <p class=16213368134> Tô Ngạn Khải dè dặt nhìn Tô Manh rồi uất ức nhận sai: “Mẹ ơi con sai rồi. ” Tô Manh thấy hai mắt cậu đỏ hồng, trong lòng vừa tức vừa xót: “Tô Ngạn Khải, trước kia mẹ đã nói với con thế nào. Mắt con không tốt, chơi máy tính quá lâu mắt sẽ đỏ rồi chảy nước mắt. Trước kia con cũng đồng ý với mẹ là mỗi ngày chỉ chơi hai tiếng thôi. Con tính xem hôm nay đã chơi bao lâu rồi?” <p class=16213368134>Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88. vip! <p class=16213368134> <p class=16213368134> Tô Ngạn Khải giơ năm ngón tay ra. Tô Manh thở phì phò, còn tính tiếp tục dạy dỗ cậu. Ai ngờ giây sau cậu đã giơ thêm hai ngón tay khác nữa. <p class=16213368134>Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88. vip! <p class=16213368134> <p class=16213368134> Nên ngày hôm nay đã chơi máy tính hết bảy tiếng. Chắc là chơi từ lúc trở về nhà từ bệnh viện tới giờ. Tô Manh tức giận đùng đùng. <p class=16213368134>Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88. vip! <p class=16213368134> <p class=16213368134> Cô không thích tức giận với cậu nhưng một khi đụng đến những việc gây tổn hại sức khỏe cho cậu cô sẽ vô cùng giận dữ. “Hôm nay con phải viết bản kiểm điểm năm trăm từ” Trong phút chốc mặt Tô Ngạn Khải xanh mét như khổ qua, nhưng cậu không dám phản bác lại mà chỉ có thể uất ức gật đầu. <p class=16213368134>Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88. vip! <p class=16213368134> <p class=16213368134> Thẩm Dục An thấy không khí giữa hai mẹ con có chút kỳ lạ nên chống gậy đi qua: "Sao vậy?” Nhưng động tác của hai người đều răm rắp, lúc nhìn thấy anh liền ghét bỏ xoay mặt đi. Không người nào để ý tới anh. <p class=16213368134>Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88. vip! <p class=16213368134> <p class=16213368134> Thẩm Dục An cười bất lực. Quả nhiên là mẹ con, ngay cả bộ dạng tức giận cũng giống nhau như đúc. Bà Thẩm cầm dĩa rau đi ra từ trong nhà bếp gọi bọn họ: “Ăn cơm thôi, ăn cơm thôi!” Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88. net <p class=16213368134>Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88. vip! <p class=16213368134> <p class=16213368134> Để chúc mừng Thẩm Dục An xuất viện, cũng để chúc mừng cả nhà tụ họp đầy đủ, bữa cơm hôm nay là do đích thân ông Thẩm bà Thẩm làm mà không có vú nuôi giúp đỡ. <p class=16213368134>Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88. vip! <p class=16213368134> <p class=16213368134> Tô Manh dắt Tô Ngạn Khải nhìn một bàn lớn đầy đồ ăn màu sắc, trong lòng có chút xúc động: “Cảm ơn bố và bác gái. Mọi người vất vả rồi. ” Bà Thẩm mặc đồ trong nhà. Lúc này trên người còn mang cái tạp dề. Xem ra không khác biệt chút nào với mấy bà lão bình thường, cũng không còn bộ dạng quý bà sang trọng ban ngày. <p class=16213368134>Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88. vip! <p class=16213368134> <p class=16213368134> Bà nghe thấy Tô Manh gọi ông Thẩm là bố mà lại gọi mình là bác gái. Nụ cười trên mặt lập tức cứng lại. Bà đập đôi đũa trong tay xuống trước mặt ông Thẩm cái rầm rồi dặn dò ông chồng đang bị dọa sợ: “Ông làm đi! Tôi mệt rồi!” <p class=16213368134>Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88. vip! <p class=16213368134> <p class=16213368134> Ông Thẩm sớm đã quen với việc bà nhà mình nóng giận thất thường nên vẫn cười tít mắt phát đũa với chén cơm như cũ. Ngược lại Tô Manh bị động tác này của bà Thẩm dọa một trận, có chút luống cuống nhìn về phía ông Thẩm. <p class=16213368134>Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88. vip! <p class=16213368134> <p class=16213368134> Ông Thẩm cười hiền từ thân thiết. Ông cúi người ôm Tô Ngạn Khải lên: “Khải Khải, hôm nay ngồi với ông có được không?" “Được a. Tô Ngạn Khải rất thích người ông hay cười tít mắt này của mình nên vô cùng ngoan ngoãn giơ tay ra ôm lấy cổ ông Thẩm. Đợi cậu ngồi lên ghế rồi, hai chân lơ lửng vẫy vẫy mới phát hiện ghế này quá cao so với cậu rồi. <p class=16213368134>Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88. vip! <p class=16213368134> <p class=16213368134> Cậu nhìn thẳng qua chỉ có thể dĩa rau nhưng trong dĩa có gì cậu đều không thấy. Lúc này cậu mới phát hiện mình quá lùn. Cậu rướn cổ lên, có chút tủi thân chu miệng nhìn về phía ông Thẩm bên cạnh: “Ông ơi, con nhìn không thấy! Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88. net <p class=16213368134>Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88. vip! <p class=16213368134> <p class=16213368134> Ông Thẩm nhìn Tô Ngạn Khải ngồi trên ghế chỉ lộ ra hai con mắt đen lay láy liền lập tức vui vẻ. Ông vừa cười haha vừa ôm Tô Ngạn Khải đứng lên ghế: “Do ông không suy nghĩ chu đảo, nên để vú nuôi mua cái ghế trẻ em cho cháu. Tới đây. Chúng ta đứng ăn đi. ” <p class=16213368134>Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88. vip! <p class=16213368134> <p class=16213368134> Bàn nhà họ Thẩm là bàn dài nên Tô Manh rất tự nhiên tính ngồi xuống cạnh Tô Ngạn Khải nhưng lại bị Thẩm Dục An kéo tay lại: “Chúng ta ngồi ở đây. Tô Mạnh hết cách, chỉ có thể ngồi xuống trước mặt Tô Ngạn Khải, bên tay trái ông Thẩm bà Thẩm. <p class=16213368134>Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88. vip! <p class=16213368134> <p class=16213368134> Bà Thẩm nấu ăn rất ngon. Cơm canh đều thơm ngon khác thường. Tô Manh ăn miếng đầu tiên liền không khỏi giơ ngón tay cái với bà Thẩm: “Bác à, bác nấu ăn ngon thật. Lâu lắm rồi con không ăn bữa cơm ngon như vậy” <p class=16213368134>Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88. vip! <p class=16213368134> <p class=16213368134> Bà Thẩm có chút đắc ý nhướn mày, giọng điệu vô cùng tự hào: “Bác học riêng từ đầu bếp của nhà hàng lớn đó. Lúc đầu vừa mới gả vào nhà họ Thẩm, bác không biết làm gì hết. Con cũng phải học. Sau này bác cũng dạy con. Tô Manh mỉm cười gật đầu. Ai ngờ câu tiếp theo của bà Thẩm lại khiến cô xấu hổ đến nỗi phải sặc. “Tô Mạnh, con xem con và Dục An đã công bố quan hệ với bên ngoài rồi, cũng đã dẫn Ngạn Khải dọn vào nhà ở rồi. Bởi vì chân Dục An còn bị thương nên quả thật không tiện cử hành hôn lễ. Nhưng không phải các con nên bớt chút thời gian đi đăng ký kết hôn sao, tiện thể đổi tên với hộ khẩu cho Ngạn Khải luôn. ” <p class=16213368134>Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88. vip! <p class=16213368134> <p class=16213368134> Câu này khiến Tô Manh sợ đến ho khan không ngừng. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88. net <p class=16213368134>Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88. vip! <p class=16213368134> <p class=16213368134> .