Editor: Sara Ngày hôm sau thời gian Diệp Quân quay về trường học, phát hiện có gì đó không đúng, lúc vừa mới bắt đầu khai giảng, trong trường có không ít đồng học tò mò đánh giá hắn, đó là bởi vì bề ngoài của hắn không giống bọn họ, sau đó mọi người đã quen rồi, không còn ánh mắt khác thường nào nữa. Nhưng hôm nay quả thực khác với mọi hôm, dù hắn có đi tới đâu, đều dẫn tới ánh mắt chú ý và lời xì xào bàn tán, những cái nhìn kia rất giống như là đang đánh giá con KungFu Panda mới tới trong sở thú. Hắn đi vào phòng học, vừa mới ngồi xuống, liền có mấy người, mấy đồng học xông tới. "Diệp Quân, cậu ngày hôm qua thật sự là rất soái ", đang nói chuyện là một tiểu cá tử Omega nhanh mồm nhanh miệng ngồi phía trước hắn. "Đúng a, cậu thật lợi hại, sao cậu làm được vậy?" Một đồng học hỏi. Mấy đồng học bên cạnh gật đầu, một bộ mau nói cho ta biết đi nhìn hắn. (?) Diệp Quân đành phải giải thích, "Trước kia tớ ở trên địa cầu đã nhận qua một ít huấn luyện, có thể cường thân kiện thể, giúp mình phòng vệ." "Có điểm giống khóa học thể thuật a, cơ thể của Omega mà cũng học thể thuậtđược hả?" Một đồng học tò mò hỏi. "Ừ, Địa Cầu không có Omega, chỉ có nam nhân cùng nữ nhân", Diệp Quân nghĩ nghĩ, giải thích về mối quan hệ của họ, "Nam nhân cùng nữ nhân có thể kết hôn sanh con". "Giống Alpha và Omega", một đồng học nói. "Có hơi tương tự, nhưng mà nam nhân và nữ nhân số lượng không chênh nhau là mấy, ngoại trừ phương diện sinh lý khác nhau, các phương diện khác cơ bản là bình đẳng, đều có thể đến trường, làm việc, làm nghề nghiệp theo sở thích trong các lĩnh vực khác nhau." "Thật tuyệt vời", mọi người sôi nổi tỏ vẻ hâm mộ. "Diệp Quân, ở trên địa cầu cậu là nữ nhân à?" Diệp Quân thiếu chút nữa phun ra một búng máu, "Không, tớ là nam nhân, nam nhân chuẩn đấy." Các học sinh đồng thanh, "Trên người cậu rõ ràng có mùi Omega mà." Diệp Quân:... Chúng ta không phân chia giới tính dựa trên tiêu chuẩn đó không được sao. "Trên địa cầu không có cái gọi là tuyến hormone, mà chúng ta dựa theo đặc điểm sinh lý mà phân chia giới tính, tớ là nam giới chính tông đó", Diệp Quân thực nghiêm túc tuyên bố. Các học sinh gật đầu, "Ân, cậu là Omega nam giới." Diệp Quân:... Vì cái gì nói qua nói lại vẫn là Omega? "Chả lẽ chỉ có nam nhân và nữ nhân mới có thể kết thành bầu bạn thôi hả?" Đối với bọn họ mà nói, chỉ có nam nhân và nữ nhân mới có thể kết hợp quả thực là rất khó tin. "Ừ thì, cũng có ", Diệp Quân nghĩ nghĩ, "Rất ít, hơn nữa đại đa số quốc gia không công nhận tính hợp pháp của bọn họ." Các học viên đều là vẻ mặt kinh dị, "Không thể nào, nền văn minh các cậu thật kỳ lạ ". Diệp Quân:... Đó là văn hóa khác nhau! Tớ cũng nghĩ là văn minh của các cậu kỳ lạ đó. "Địa Cầu ở nơi nào nha?" Có đồng học đối với khỏa tinh cầu thần kỳ đó rất tò mò. "Địa Cầu là một hành tinh trong hệ ngân hà, thuộc loại tinh cầu nhị cấp văn minh, cách nơi này khoảng mấy trăm vạn năm ánh sáng", Diệp Quân nói. "Vậy sao cậu lại đến nơi này a?" Đối phương kinh ngạc nói, "Khoảng cách xa như vậy, nghe cậu kể thì, cuộc sống trên địa cầu so ra cũng không kém Tefra". "Tớ là thông qua liên tiếp đường hầm mà tới", Diệp Quân trả lời, "Tinh cầu của chúng tớ gặp tai nạn, không còn tồn tại." "Vậy sao", các học viên đều trầm mặc. "Thực xin lỗi, tớ không nên hỏi cậu điều đó", đồng học có lỗi nói. "Không sao cả, tớ đã bình tĩnh chấp nhận sự thật này rồi ", Diệp Quân mỉm cười. "Lúc ấy nơi tớ rớt xuống là Tuyết Ải Tinh, Rafael tướng quân đã phát hiện tớ, mang tớ đến nơi này, Tefra tinh hệ rất thân thiện, tớ rất thích nơi này". "Bọn tớ cũng rất thích cậu", các học sinh nói, không khí ngưng trệ nhanh chóng tiêu tan, mọi người dồn dập hỏi rất nhiều về phong tục người địa cầu, cho đến khi chuông vào học vang lên, mới trở lại chỗ ngồi của mình, một đám thoả ước mong nguyện. Này tiết này là tiết học đọc, Diệp Quân lấy sách vở ra đọc một lúc rồi phát hiện ngồi cùng bàn với hắn đang một mực ngẩn người. Vì thế quan tâm hỏi cậu, "Garnier, cậu không sao chứ." "Tớ không sao", Garnier lắc đầu, "Tớ đã nghĩ, nếu tớ là người nơi đó của các cậu thì tốt biết mấy." "Vì sao?" "Vì tớ muốn làm những gì mình muốn làm ", Garnier vẻ mặt khát khao nói, "Ít nhất ở những lúc cậu không muốn, vẫn có thể phản kháng." Diệp Quân lặng đi một lát, "Cậu cũng có thể làm chuyện cậu muốn làm." Garnier lắc đầu, ánh mắt có hơi ảm đạm, bởi vì Omega rất thưa thớt, thể chất trời sinh nhu nhược, xã hội và gia đình bảo vệ vô cùng tốt, nhưng loại bảo hộ này còn có ý nghĩa là bọn họ mất đi quyền lợi lựa chọn cuộc sống, nhất là trong các đại gia tộc, Omega công cụ kết hôn tốt nhất, một Omega muốn làm trái ý nguyện của gia tộc và sống cuộc đời mình thích thật sự quá khó khăn, bọn hắn đã sớm mất đi khả năng độc lập sinh tồn. Diệp Quân cũng trầm mặc, mặc dù hắn đến đây không lâu, nhưng đã sâu sắc cảm nhận được sự tồn tại của Omega, lúc chưa trưởng thành thì phụ thuộc vào gia tộc, sau khi trưởng thành thì phụ thuộc vào bạn lữ, bọn họ khó có thể sống theo ý của riêng họ. Nền văn minh tân tiến nhất cũng không cũng không thể đảm bảo rằng cuộc sống của tất cả mọi người là những gì họ muốn. Diệp Quân vẫn tiếp tục với đời sống học đường, có điều các học viên đều có loại ý tứ với hắn là —— " Ngưỡng mộ anh hùng võ lâm như nước sông cuồn cuộn kéo dài không dứt", nghĩa là hắn có nhiệm vụ mới trong trường, không ngừng cung cấp phong tục văn hóa địa cầu cho các Omega tò mò về nó. Mà lúc này hai hiệu trưởng trường đang sứt đầu mẻ trán, bọn hắn cố gắng mọi cách vẫn không thể ngăn chặn sự lan rộng của vụ trao đổi ngày hôm đó, Downer hiệu trưởng gần đây nhận được tin nhắn từ rất nhiều người giám hộ, dù sao ai cũng không hi vọng con của mình bị Alpha bắt nạt, mặc dù kết quả ngược lại là Omega bắt nạt lại Alpha. Diệp Quân không biết rằng hắn trở thành Omega nổi danh nhất thủ đô Tinh, ai bảo Bát Quái là bệnh chung của cả vũ trụ cơ, ai ai cũng biết một Ngoại tinh nhân Omega nhà Rafael mới tới hắn phi thường dũng mãnh, đánh tiểu thiếu gia nhà De Rossi tới trêu chọc đến nỗi quỳ rạp trên mặt đất nửa ngày không đứng dậy được. Khi tin đồn đến tai lão Rafael tướng quân, ông cười nửa ngày đến nỗi eo không thẳng được sau đó lão tướng quân nhanh chóng gọi cho Tôn Tử của mình. "Nghe nói cháu dâu đánh tiểu tử De Rossi gia đến tè ra quần, tuyệt vời, đây mới phong phạm Omega Rafael gia tộc chúng ta nên có ". Với việc cháu mình dâu không hề giống Omega bình thường chỉ dựa vào Alpha bảo hộ, mà là lấy thực lực của bản thân mạnh mẽ trả đòn đối thủ, lão Rafael tỏ vẻ rất hài lòng với khẩu vị của mình, Merse là Chiến thần dũng cảm bảo vệ gia tộc, Omega gia tộc chúng ta cũng rất mạnh mẽ, thế nào, không phục sao, cho Omega nhà ta ra đánh ngươi! (kiểu như thả chó cắn người =))) Rafael tướng quân cũng biết vụ ngày trao đổi nhất định sẽ nhanh chóng lan truyền, nhưng y một chút cũng không nghĩ rằng đồn như vậy có gì không thực tế, y ngồi ở trong phòng làm việc, nhìn tổ phụ của mình nhiệt tình tán dóc về tin đồn kỳ lạ, y kéo kéo khóe miệng. "Cứ tưởng là hắn đến trường sẽ gặp nhất nhiều chuyện khó giải quyết nhưng không ngờ lại không có gì đáng phải lo lắng", lão Rafael nói tiếp, "Nói cho tên nhóc kia biết, ông nội ta vô điều kiện đứng về phía hắn, lần sau nếu có Alpha nào dám trêu hoa ghẹo nguyệt, đánh tất, không tha cho ai." Rafael tướng quân:... Chỉ chốc lát sau, trên Quang Não cá nhân Diệp Quân nhận được một tin nhắn đến từ lão Rafael —— "Làm tốt lắm". Nhớ tới mọi chuyện xảy ra cách đây không lâu, nhất thời hắn một đầu hắc tuyến. "Diệp Quân, chờ một chút", hôm nay sau khi tan học Diệp Quân thu thập xong đồ vật này nọ, đang chuẩn bị rời đi phòng học, Liya gọi hắn lại. Hắn nghi hoặc nhìn Liya, trừ ngày khai giảng ra, Liya cho tới bây giờ chưa bao giờ nói chuyện với mình, không biết nàng tìm mình là có chuyện gì đây. "Liya, có chuyện gì sao?" "À, chúng ta đi ra ngoài nói chuyện có được không?" Liya nhìn nhìn bốn phía, các học sinh còn chưa đi hết, đều đang tò mò nhìn về phía hắn, tin hai nhà Felton và Rafael không hợp nhau mọi người đều biết, bọn họ hưng trí bừng bừng quan sát hai người. Diệp Quân gật gật đầu, cầm lên bọc sách của mình, đi theo Liya đi đến bồn hoa trước phòng học. "Ừm, Diệp Quân, ta gọi ngươi đi ra là có nói mấy câu muốn nói", Liya hiển nhiên rất ít dùng ngữ khí này nói chuyện, vẻ mặt của nàng có chút nhăn nhó. Diệp Quân gật gật đầu. "Trước kia, thái độ của tớ với cậu không tốt,rất xin lỗi", Liya cúi đầu. "Keith là biểu ta của tớ, là do lời nói phiến diện của tớ mới tới tìm cậu, tớ không nghĩ là hắn sẽ làm ra hành động như thế, thực xin lỗi." Nàng ngẩng đầu, trên mặt mang vẻ xấu hổ, "Tớ vô cùng có lỗi đã từng nói những lời vô lý đó với cậu, hy vọng cậu có thể tha thứ cho tớ." Thì ra nàng ta đến là để giải thích với mình, Diệp Quân cười nói, "Không sao đâu, tớ cũng không đem lời của cậu để trong lòng, cũng không trách cứ Keith, ta thấy việc mình làm cũng không đúng lắm." Thấy Diệp Quân dễ dàng tha thứ cho mình như thế, Liya càng thêm áy náy. Nàng ở trước mặt Keith nói bậy một mạch, gây ra chuyện lớn như vậy, nội tâm không yên, ngày đó, nàng nghe Diệp Quân kể chuyện đã trải qua, trong lòng lại càng xấu hổ không thôi Hắn không giống như nàng tưởng tượng, dùng thủ đoạn xấu xa dựa vào Rafael tướng quân, hơn nữa, nàng hoàn toàn không nghĩ tới cuộc đời của hắn lại bi thảm đến thế, Liya cảm giác trước kia mình thật sự vô cùng ngây thơ. Ngày hôm qua, tỷ tỷ của nàng liên hệ người nhà rồi nói cho bọn hắn biết là, nàng đã mang thai, Alpha của nàng đối với nàng tốt lắm, bọn họ cuộc sống rất hạnh phúc, chứng kiến tỷ tỷ hạnh phúc mỉm cười, Liya hiểu ra, tỷ tỷ đã hoàn toàn thoát khỏi bóng ma đó rồi. Nàng đã do dự và muốn tìm Diệp Quân để xin lỗi, nhưng vẫn không chịu cúi thấp người, cho đến tối hôm qua, nàng mới quyết định, quyết định xin lỗi về lời nói và việc làm lỗ mãng của mình. "Cám ơn cậu đã tha thứ tớ", Liya nói, "Gia tộc bọn tớ bởi vì chuyện tình của tỷ tỷ luôn luôn không an tâm, quan hệ với Rafael gia tộc ngày càng lạnh nhạt, kỳ thật tự trong lòng chúng tớ cũng rõ ràng, Rafael tướng quân làm không có sai." "Cậu và y đều là người tốt, tớ hiểu lầm các cậu", Liya trả lời, "Hi vọng chúng ta có thể làm bạn." Diệp Quân mỉm cười, "Đương nhiên rồi".